Bởi vì có Lưu Tiểu Quyết gia nhập, hắn có sức chiến đấu siêu cường, đội thủ vệ của Bách Hoa thành
có đôi chút thay đổi, Chiến Luyện cùng Lạc Phi Phàm phụ trách việc thủ vệ trong rừng, còn
việc thủ vệ Bách Hoa thành giao cho Vân Đào cùng Lưu Tiểu Quyết, quân đội của Bách
Hoa thành cũng từ một mà chia làm hai đội ngũ.
Lưu Tiểu Quyết phụ trách cửa Nam nơi động vật biến dị tương đối nhiều kia, Vân Đào phụ trách cửa
Bắc tương đối an toàn, lúc này khi nghe được Tô Yên tới Tiểu Chu thành, Lưu Tiểu Quyết đã được Vân
Đào đổi chỗ, một trận gió thổi qua Bách Hoa thành đi tới Tiểu Chu thành tìm bạn gái hắn.
Nhà An Nhiên, Chiến Luyện vừa nghe nàng nói, nhíu nhíu mày, ngồi ở ngạch cửa, cúi đầu
sờ sờ lên cái đầu đinh, thở dài thật sâu.
"Phụ nữ a, phụ nữ!"
"Phụ nữ làm sao a?"
An Nhiên đang ở trong nhà bày bát đũa, liếc liếc mắt nhìn Chiến Luyện đang có chút
buồn rầu, cảnh cáo nói:
"Dù sao ta mặc kệ những người khác, chỉ có ngươi, ngươi mà cũng Tô Yên kia có cái gì, hai người đều
đừng nghĩ sống."
"Còn không có cái gì đâu, ngươi xem ngươi đã phá hỏng con đường kia của ta rồi."
Chiến Luyện cười cười với An Nhiên, bộ dạng cực kỳ vô lại. "Ngươi nói đi ngươi muốn giết ta, ngươi
có bỏ được không?" "Nếu ngươi tìm người phụ nữ khác, ta còn không tha sao?"
"Vậy ngươi luyến tiếc ta thêm một chút nữa, ta không phải không đi tìm người khác hay sao?"
"Ngươi đừng trêu chọc ta, ta đang nói chính sự với ngươi đâu." "Chính sự a, ngươi quá hung a, ta
không dám tìm nữ nhân khác a."
Chiến Luyện đứng dậy, ôm ôm An Nhiên đang bày bát đĩa trên bàn, thấp giọng thương lượng.
"Đêm nay đưa Chiến An Tâm tới ngủ trong phòng Tiểu Bạc Hà, ta với ngươi thảo luận
chính sự a."
"Con không đi!"
Tay Oa Oa cầm một món đồ chơi bước ra từ trong phòng để đồ chơi ra, bàn chân beo béo tự mình bò lên
trên ghế, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc cảnh cáo Chiến Luyện:
"Mẹ con nói, ba ba luôn không đứng đắn! Mẹ con còn nói, ba mà đội nón xanh cho con, nàng sẽ không
sống, mẹ con nếu không sống, con liền giết chết người phụ nữ kia!"
"Đi!" Chiến Luyện phun Oa Oa một cái:
"Nón xanh của ngươi không luân tới ba ba mang cho ngươi, về sau tìm chồng của ngươi
đi!"
Oa Oa nghiêm trang khoanh hai tay, như một tiểu đại nhân ai oán nói: "Chồng thì có gì tốt? Mặc kệ
bảo bảo a, không chơi cùng bảo bảo a, suốt ngày vội vàng đánh quái thú, mỗi ngày còn phải hầu hạ
hắn ăn cơm, không bằng không cần."
"Con từ đâu nghe được những thứ này a?"
Chiến Luyện phì cười, buông An Nhiên ra, ngồi xuống bên người Oa Oa, khoe khoe cơ bắp trên cánh
tay.
"Nhưng chồng có cơ bắp, có thể bảo hộ con nha, giống như ba ba vậy a!"
Oa Oa nhìn cánh tay cơ bắp cuồn cuộn của Chiến Luyện, gật gật đầu, đáp ứng, về sau hoặc là không
tìm chồng, nếu muốn tìm phải tìm kẻ có cơ bắp a.
Trong lúc một nhà An Nhiên hết sức vui vẻ hòa thuận thì ở Tiểu Chu thành dưới sắc trời dần dần tối
sầm, đèn đường rực rỡ cùng những ngọn đèn ấm áp ở vạn nhà đã được thắp lên.
Lưu Tiểu Quyết lái xe đưa Tô Yên tới bên ngoài của Bắc của Bách Hoa thành, nhưng không đi vào, chỉ
mang nàng xuống xe, biểu tình trên mặt là hạnh phúc khi thứ mất đi đã tìm lại được, hắn nắm tay
nàng đi vào nhà bạt lúc trước.
Nhà bạt này là nhà bạt lớn nhất ở đây, là nơi Hồ Chính dàn xếp cho Lưu Tiểu Quyết trước kia,
bên ngoài còn có rào chắn, bên trong còn có một khoảng đất trống rất lớn có thể tự do quy
hoạch.
có đôi chút thay đổi, Chiến Luyện cùng Lạc Phi Phàm phụ trách việc thủ vệ trong rừng, còn
việc thủ vệ Bách Hoa thành giao cho Vân Đào cùng Lưu Tiểu Quyết, quân đội của Bách
Hoa thành cũng từ một mà chia làm hai đội ngũ.
Lưu Tiểu Quyết phụ trách cửa Nam nơi động vật biến dị tương đối nhiều kia, Vân Đào phụ trách cửa
Bắc tương đối an toàn, lúc này khi nghe được Tô Yên tới Tiểu Chu thành, Lưu Tiểu Quyết đã được Vân
Đào đổi chỗ, một trận gió thổi qua Bách Hoa thành đi tới Tiểu Chu thành tìm bạn gái hắn.
Nhà An Nhiên, Chiến Luyện vừa nghe nàng nói, nhíu nhíu mày, ngồi ở ngạch cửa, cúi đầu
sờ sờ lên cái đầu đinh, thở dài thật sâu.
"Phụ nữ a, phụ nữ!"
"Phụ nữ làm sao a?"
An Nhiên đang ở trong nhà bày bát đũa, liếc liếc mắt nhìn Chiến Luyện đang có chút
buồn rầu, cảnh cáo nói:
"Dù sao ta mặc kệ những người khác, chỉ có ngươi, ngươi mà cũng Tô Yên kia có cái gì, hai người đều
đừng nghĩ sống."
"Còn không có cái gì đâu, ngươi xem ngươi đã phá hỏng con đường kia của ta rồi."
Chiến Luyện cười cười với An Nhiên, bộ dạng cực kỳ vô lại. "Ngươi nói đi ngươi muốn giết ta, ngươi
có bỏ được không?" "Nếu ngươi tìm người phụ nữ khác, ta còn không tha sao?"
"Vậy ngươi luyến tiếc ta thêm một chút nữa, ta không phải không đi tìm người khác hay sao?"
"Ngươi đừng trêu chọc ta, ta đang nói chính sự với ngươi đâu." "Chính sự a, ngươi quá hung a, ta
không dám tìm nữ nhân khác a."
Chiến Luyện đứng dậy, ôm ôm An Nhiên đang bày bát đĩa trên bàn, thấp giọng thương lượng.
"Đêm nay đưa Chiến An Tâm tới ngủ trong phòng Tiểu Bạc Hà, ta với ngươi thảo luận
chính sự a."
"Con không đi!"
Tay Oa Oa cầm một món đồ chơi bước ra từ trong phòng để đồ chơi ra, bàn chân beo béo tự mình bò lên
trên ghế, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc cảnh cáo Chiến Luyện:
"Mẹ con nói, ba ba luôn không đứng đắn! Mẹ con còn nói, ba mà đội nón xanh cho con, nàng sẽ không
sống, mẹ con nếu không sống, con liền giết chết người phụ nữ kia!"
"Đi!" Chiến Luyện phun Oa Oa một cái:
"Nón xanh của ngươi không luân tới ba ba mang cho ngươi, về sau tìm chồng của ngươi
đi!"
Oa Oa nghiêm trang khoanh hai tay, như một tiểu đại nhân ai oán nói: "Chồng thì có gì tốt? Mặc kệ
bảo bảo a, không chơi cùng bảo bảo a, suốt ngày vội vàng đánh quái thú, mỗi ngày còn phải hầu hạ
hắn ăn cơm, không bằng không cần."
"Con từ đâu nghe được những thứ này a?"
Chiến Luyện phì cười, buông An Nhiên ra, ngồi xuống bên người Oa Oa, khoe khoe cơ bắp trên cánh
tay.
"Nhưng chồng có cơ bắp, có thể bảo hộ con nha, giống như ba ba vậy a!"
Oa Oa nhìn cánh tay cơ bắp cuồn cuộn của Chiến Luyện, gật gật đầu, đáp ứng, về sau hoặc là không
tìm chồng, nếu muốn tìm phải tìm kẻ có cơ bắp a.
Trong lúc một nhà An Nhiên hết sức vui vẻ hòa thuận thì ở Tiểu Chu thành dưới sắc trời dần dần tối
sầm, đèn đường rực rỡ cùng những ngọn đèn ấm áp ở vạn nhà đã được thắp lên.
Lưu Tiểu Quyết lái xe đưa Tô Yên tới bên ngoài của Bắc của Bách Hoa thành, nhưng không đi vào, chỉ
mang nàng xuống xe, biểu tình trên mặt là hạnh phúc khi thứ mất đi đã tìm lại được, hắn nắm tay
nàng đi vào nhà bạt lúc trước.
Nhà bạt này là nhà bạt lớn nhất ở đây, là nơi Hồ Chính dàn xếp cho Lưu Tiểu Quyết trước kia,
bên ngoài còn có rào chắn, bên trong còn có một khoảng đất trống rất lớn có thể tự do quy
hoạch.
/1330
|