Có thể cho ta theo được hay không "Không phải, chỉ là nghỉ thôi."
Lưu Tiểu Quyết trở mình, vung tay lên, nhắm mắt lại ngủ mất, hiển nhiên không có kiên nhẫn nói tiếp
Vì thế Tô Yên cũng chỉ có thể một mình trừng mắt nhìn căn nhà bạt tuy rằng u ám nhưng ngăn nắp này,
trong nội tâm tràn ngập phẫn nộ.
Nói thật, cái nhà bạt này rất lớn, có thể nhìn thấy Lưu Tiểu Quyết rất dụng tâm, nơi này cái gì
cũng có, tuy rằng chỉ là nhà bạt nhưng có phân thành phòng khách, phòng ngủ cùng WC, cả điều hòa,
máy giặt và tủ lạnh, tất cả đều mới tinh còn có điện để hoạt động.
Có sô pha bằng da thật, máy tính đặt trên bàn sách, trong không khí mạt lạnh, còn có mùi hoa tươi
quyện với mùi cỏ cây, đặc biệt thoải mái.
Nhưng Tô Yên nhìn hoàn cảnh chung quanh có chút lạnh nhạt, nàng cảm thấy nơi này không phải nhà của
nàng, mà ngược lại có loại cảm giác như khách qua đường thoáng qua.
Sau đó nàng lại nhìn về phía Lưu Tiểu Quyết đang ngủ trên giường, nhìn quầng sáng trên vai hắn, đó
là ánh đèn đường chiếu vào từ cửa sổ, loang lổ trên vai hắn, Tô Yên nhìn chằm chằm quầng
sáng đó tâm tình từng chút từng chút trở nên nhạt nhẽo, sau đó trời đã sáng.
Sau khi Lưu Tiểu Quyết tỉnh lại, Tô Yên chủ động thể hiện, nàng chuẩn bị tốt quần áo cho hắn mặc,
còn bôi kem đánh răng lên bàn chải sẵn cho hắn,
sau đó lấy bánh mỳ từ trong tủ lạnh, chuẩn bị sandwich cho hắn.
Hết thảy đều hoàn mỹ như vậy, làm Lưu Tiểu Quyết vốn chỉ còn một mình Tô Yên là cố nhân cảm thán có
nhà thật tốt a, sau đó hắn nghe thấy Tô Yên ngồi đối diện ở bàn ăn hỏi:
"Chốc lát nữa người vào Bách Hoa thành có thể cho ta đi cùng với được không, ta cũng muốn vào xem
thuận tiện kết giao bằng hữu với An Nhiên." "Không thể đi, ngươi còn chưa được phép đi vào, nên
không vào được, nếu đi vào thực vật sẽ công kích ngươi."
Lưu Tiểu Quyết đang cắn từng miếng từng miếng sandwich, thấy biểu tình Tô Yên có chút tức giận lại
nói:
"Mấy ngày nữa chị dâu sẽ ra đây, có mấy người trong Bách Hoa thành tính toán mở cửa hàng buôn bán ở
Tiểu Chu thành, chị dâu sẽ ra cắt băng khánh thành, đến lúc đó ta sẽ giới thiệu để các ngươi nhận
thức."
Rõ ràng, Tô Yên không thể tiếp nhận Lưu Tiểu Quyết tính toán như vậy, nàng trực tiếp ném miếng bánh
trong tay xuống mặt bàn, đứng dậy đi vào phòng ngủ, "Rầm" một cái đóng cửa lại.
Lưu Tiểu Quyết ngồi ở bàn ăn nhíu nhíu mày, quay đầu nhìn thoáng qua Tô Yên, ba lượng hai khẩu ăn
hết miếng bánh trong tay rồi đi tới cửa phòng ngủ, giơ tay vặn then cửa, nhưng không mở được, cửa
bị Tô Yên khóa trái ở bên trong.
"Tô Yên, Yên Yên, mở cửa đi!" Lưu Tiểu Quyết nhẫn nại gõ gõ cửa.
"Đừng nóng giận, ngươi muốn đi vào Bách Hoa thành thì hiện tại ta đi thông báo cho
ngươi được không? Mở cửa nha."
Bên trong truyền đến tiếng khóc đứt quãng của Tô Yên, nàng không mở cửa còn khóc to hơn?
Lập tức Lưu Tiểu Quyết luống cuống, ở bên ngoài vừa cầu xin vừa dỗ dành, Tô Yên ở bên trong nghẹn
ngào trong cổ họng kêu lên:
"Tại sao ngươi không thể mang ta đi vào trong Bách Hoa thành? Có phải ngươi có bạn gái khác bên
trong đúng không? Ngươi nói đi, vì cái gì a?" "Không phải ta không muốn mang ngươi vào bên trong,
nhưng đây là quy củ chính ta cũng phải tuân thủ."
Tuy rằng Lưu Tiểu Quyết nóng lòng nhưng hắn là quân nhân, đối với quy tắc đặc biệt mẫn cảm, tuy
rằng hắn mới gặp lại Tô Yên, mừng rỡ như điên nhưng quy củ chính là quy củ, là quân nhân vì điều
này mà trả giá bằng sinh
mệnh thì cũng phải tuân thủ, cho nên hắn nói không thể mang Tô Yên vào Bách Hoa thành là không thể
dù nàng có khóc nháo thế nào đi nữa.
Lưu Tiểu Quyết trở mình, vung tay lên, nhắm mắt lại ngủ mất, hiển nhiên không có kiên nhẫn nói tiếp
Vì thế Tô Yên cũng chỉ có thể một mình trừng mắt nhìn căn nhà bạt tuy rằng u ám nhưng ngăn nắp này,
trong nội tâm tràn ngập phẫn nộ.
Nói thật, cái nhà bạt này rất lớn, có thể nhìn thấy Lưu Tiểu Quyết rất dụng tâm, nơi này cái gì
cũng có, tuy rằng chỉ là nhà bạt nhưng có phân thành phòng khách, phòng ngủ cùng WC, cả điều hòa,
máy giặt và tủ lạnh, tất cả đều mới tinh còn có điện để hoạt động.
Có sô pha bằng da thật, máy tính đặt trên bàn sách, trong không khí mạt lạnh, còn có mùi hoa tươi
quyện với mùi cỏ cây, đặc biệt thoải mái.
Nhưng Tô Yên nhìn hoàn cảnh chung quanh có chút lạnh nhạt, nàng cảm thấy nơi này không phải nhà của
nàng, mà ngược lại có loại cảm giác như khách qua đường thoáng qua.
Sau đó nàng lại nhìn về phía Lưu Tiểu Quyết đang ngủ trên giường, nhìn quầng sáng trên vai hắn, đó
là ánh đèn đường chiếu vào từ cửa sổ, loang lổ trên vai hắn, Tô Yên nhìn chằm chằm quầng
sáng đó tâm tình từng chút từng chút trở nên nhạt nhẽo, sau đó trời đã sáng.
Sau khi Lưu Tiểu Quyết tỉnh lại, Tô Yên chủ động thể hiện, nàng chuẩn bị tốt quần áo cho hắn mặc,
còn bôi kem đánh răng lên bàn chải sẵn cho hắn,
sau đó lấy bánh mỳ từ trong tủ lạnh, chuẩn bị sandwich cho hắn.
Hết thảy đều hoàn mỹ như vậy, làm Lưu Tiểu Quyết vốn chỉ còn một mình Tô Yên là cố nhân cảm thán có
nhà thật tốt a, sau đó hắn nghe thấy Tô Yên ngồi đối diện ở bàn ăn hỏi:
"Chốc lát nữa người vào Bách Hoa thành có thể cho ta đi cùng với được không, ta cũng muốn vào xem
thuận tiện kết giao bằng hữu với An Nhiên." "Không thể đi, ngươi còn chưa được phép đi vào, nên
không vào được, nếu đi vào thực vật sẽ công kích ngươi."
Lưu Tiểu Quyết đang cắn từng miếng từng miếng sandwich, thấy biểu tình Tô Yên có chút tức giận lại
nói:
"Mấy ngày nữa chị dâu sẽ ra đây, có mấy người trong Bách Hoa thành tính toán mở cửa hàng buôn bán ở
Tiểu Chu thành, chị dâu sẽ ra cắt băng khánh thành, đến lúc đó ta sẽ giới thiệu để các ngươi nhận
thức."
Rõ ràng, Tô Yên không thể tiếp nhận Lưu Tiểu Quyết tính toán như vậy, nàng trực tiếp ném miếng bánh
trong tay xuống mặt bàn, đứng dậy đi vào phòng ngủ, "Rầm" một cái đóng cửa lại.
Lưu Tiểu Quyết ngồi ở bàn ăn nhíu nhíu mày, quay đầu nhìn thoáng qua Tô Yên, ba lượng hai khẩu ăn
hết miếng bánh trong tay rồi đi tới cửa phòng ngủ, giơ tay vặn then cửa, nhưng không mở được, cửa
bị Tô Yên khóa trái ở bên trong.
"Tô Yên, Yên Yên, mở cửa đi!" Lưu Tiểu Quyết nhẫn nại gõ gõ cửa.
"Đừng nóng giận, ngươi muốn đi vào Bách Hoa thành thì hiện tại ta đi thông báo cho
ngươi được không? Mở cửa nha."
Bên trong truyền đến tiếng khóc đứt quãng của Tô Yên, nàng không mở cửa còn khóc to hơn?
Lập tức Lưu Tiểu Quyết luống cuống, ở bên ngoài vừa cầu xin vừa dỗ dành, Tô Yên ở bên trong nghẹn
ngào trong cổ họng kêu lên:
"Tại sao ngươi không thể mang ta đi vào trong Bách Hoa thành? Có phải ngươi có bạn gái khác bên
trong đúng không? Ngươi nói đi, vì cái gì a?" "Không phải ta không muốn mang ngươi vào bên trong,
nhưng đây là quy củ chính ta cũng phải tuân thủ."
Tuy rằng Lưu Tiểu Quyết nóng lòng nhưng hắn là quân nhân, đối với quy tắc đặc biệt mẫn cảm, tuy
rằng hắn mới gặp lại Tô Yên, mừng rỡ như điên nhưng quy củ chính là quy củ, là quân nhân vì điều
này mà trả giá bằng sinh
mệnh thì cũng phải tuân thủ, cho nên hắn nói không thể mang Tô Yên vào Bách Hoa thành là không thể
dù nàng có khóc nháo thế nào đi nữa.
/1330
|