Mặt Trời Của Anh, Satan Của Em

Chương 11 - Chương 5.2

/22


Con chó này thật khó bảo! Hiếm khi cô có tâm tình như hôm nay, đến phòng sách của Ngự Thần tìm thấy một vài tài liệu không biết tên ghi chép bằng tiếng Nhật (bởi vì cô không biết tiếng Nhật, nên không hiểu tài liệu viết cái gì), trong lúc rảnh rỗi lại muốn làm đẹp cho Sữa tươi, ai ngờ nó lại không biết ơn như vậy.

Quay đầu nhìn Thanh Thủy Ngự Thần đang ngồi ở bàn tròn cạnh hồ bơi xem báo cáo hàng năm của tập đoàn Thanh Thủy, Lăng Hảo Hảo mở miệng bảo anh: Này, anh bảo nó đừng nhúc nhích nữa.

Nghĩ đến lại thấy tức, rõ ràng cô là chủ của Sữa tươi, nhưng nó lại không nghe lời cô, chỉ khi nào cô dùng nắm đấm, nó mới nghe lời; mà anh, chỉ cần lạnh lùng trừng mắt một cái, không phí chút sức nào đã khiến Sữa tươi nghe theo anh. Không công bằng, quá không công bằng!

Thanh Thủy Ngự Thần miễn cưỡng ngẩng đầu liếc mắt một cái: Tại sao anh phải bảo nó đừng nhúc nhích?

Bởi vì nó nhúc nhích em không thể chải lông giúp nó được.

Nhưng nó là chó của em, không phải chó của anh, anh không cần phải ra lệnh cho nó. Tay anh vuốt một cái, cười tà với cô: Em là chủ của nó, nó phải nghe lời em chứ, đúng không?

Đáng ghét, chắc chắn anh cố ý, biết rõ chỉ cần anh lạnh lùng trừng mắt một cái Sữa tươi liền nằm rạp xuống đất, còn cố ý nói vậy, chắc chắn là muốn nhìn cô khó xử. Lăng Hảo Hảo buông Sữa tươi đang giãy dụa không ngừng ra, hoạt động các đốt ngón tay: Thanh Thủy, anh... Các đốt ngón tay kêu răng rắc.

Ngự Thần. Anh cắt lời của cô, chỉnh sửa vấn đề xưng hô cho cô.

Anh quản em gọi anh là Thanh Thủy hay Ngự Thần làm gì! Tóm lại hôm nay em phải cho anh biết tay. Anh thật sự quá kiêu ngạo rồi, cười tà ác như vậy, rất muốn đấm cái mặt đang cười của anh. Nhanh chóng vung tay lên, nắm đấm hướng về phía khuôn mặt cực kì xinh đẹp kia.

Hảo Hảo, không được nói bậy. Anh nhíu mày, nhẹ nhàng nhảy ra khỏi ghế, nghiêng đầu tránh một đòn của cô.

Mẹ nó, anh còn quản em có nói bậy hay không! Anh quản quá nhiều, Không cho em nói, em càng muốn nói, anh ... Vừa định mang Tam Tự Kinh(*) tích bao ngày qua ra nói cho sướng miệng, một bàn tay trắng nõn thon dài đã che miệng cô lại, hai tay bị giữ chặt bắt chéo sau lưng.

(*) Tam tự kinh là một cuốn sách của Trung Quốc được soạn từ đời Tống, đến đời Minh, Thanh được bổ sung. Sách được dùng để dạy học cho học sinh mới đi học. Ở Việt Nam trước đây cũng dùng sách này. Nội dung cuốn sách hơn 1000 chữ, bố trí ba chữ một câu có vần. Hiện nay những người học chữ Hán cũng học nó để có số vốn 600 chữ để rồi tiếp tục học lên cao.

Ưmh. . . . . . Lăng Hảo Hảo ngẩng đầu nhìn Thanh Thủy Ngự Thần không biết lúc nào đã tới trước mặt giữ chặt cô, cô dùng sức giãy dụa hai tay đang bị giữ chặt.

Tay anh tăng thêm sức, đôi mắt xinh đẹp quyến rũ híp lại nhìn cô: Anh nói rồi, không được nói bậy. Anh thích sức sống của cô, nhưng không thích cô nói bậy.

Ưmh. Cô dùng sức lắc đầu một cái, đôi mắt không phục nhìn anh chằm chằm, nâng một chân hung hăng đá anh.

Anh xoay người tránh, đồng thời cũng buông lỏng tay đang giữ chặt hai tay cô: Em rất biết cách tấn công nhược điểm của đàn ông. Anh phủi bụi trên người, hứng thú nhìn cô. Mèo hoang nhỏ trở nên thông minh, anh phải khen ngợi.

Nơi nào, nơi nào, nơi nào của anh là đàn ông thì hãy nói. Bên ngoài cô cười nhưng trong lòng không cười mà nhếch miệng nói, không quên nâng đùi ngọc lên hung hăng đá thêm một lần. Thay cho cái vừa rồi đá không trúng.

Ầm!

Tiếng đá vào một vật cùng với tiếng chó sủa vang lên trong sân, Sữa tươi nằm bên cạnh bàn tròn dứt khoát bị chủ nhân một cước đá xuống bể bơi.

Ai, tính sai mục tiêu nghiêm trọng, Lăng Hảo Hảo ngượng ngùng thu chân đang ở giữa không trung về, bước nhanh đến bên cạnh bể bơi: Sữa tươi! Cô gọi tên chó cưng, vẫy tay bảo nó bơi lên.

Ưm gâu. Sữa tươi liều mạng khua bốn chân của nó bơi trong nước, nhưng vẫn không bơi tới, vẫn dậm chân tại chỗ ở trong nước, dù sao đã quen làm thú cưng, cũng sớm quên cách vận động tổ tông chó truyền cho rồi.

Trời! Nó rốt cuộc có phải chó hay không vậy! Đến bơi cũng không được, Lăng Hảo Hảo nhìn Sữa tươi đang giãy dụa trong bể bơi, quay đầu kêu lên với Thanh Thủy Ngự Thần ở một bên xem kịch vui: Này, anh mau cứu Sữa tươi đi! Bản thân là vịt trên cạn điển hình, nếu đã không xuống nước được vậy thì đành cầu cứu người khác thôi.

Không phải rất thú vị sao? Hai tay anh ôm ngực, đứng nguyên tại chỗ, không hề muốn xuống nước cứu chó, tự sinh tồn vốn là quy luật tự nhiên. Nếu như nó không có khả năng lên bờ, vậy chết đuối cũng chẳng có gì lạ.

Không bằng đoán xem, nó bơi lên hay cứ thế chìm xuống. Anh cười nhạt đề nghị.

Quả nhiên người máu lạnh không hề có nhân tính, lòng cảm thông ít đến đáng thương. Sớm biết như vậy đã không cầu xin anh rồi. Lăng Hảo Hảo quay đầu lại, cắn môi nhìn Sữa tươi sắp chết đuối dưới nước, trong lòng đã quyết định. Tuy bình thường Sữa tươi không nghe lời cô, nhưng dù sao nó cũng ở cùng cô nhiều năm, nếu muốn cô trơ mắt nhìn nó chết đuối, thật sự cô không làm được, hiện tại chỉ có thể ôm hi vọng vào lòng, kể cả không biết bơi cũng phải bơi, dù sao cũng chỉ là vẩy lên vẩy xuống hai tay hai chân thôi mà.

Vừa mới cúi người, định nhảy xuống nước, sau lưng đột nhiên có một lực kéo khiến cả người cô ngửa ra sau, sợi tóc dài màu đen xẹt qua trước mắt cô, trong nháy mắt, đã không thấy bóng dáng cao lớn




/22

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status