Chương 11: Sẽ nhanh chóng giải quyết quan hệ hôn nhân
Dù sao Ngôn Vu cũng không dựa vào công việc này để kiếm tiền, mỗi tháng ông cụ nhà họ Giang cho tiền tiêu vặt vào thẻ của cô, còn nhiều hơn so với tiền lương một năm của cô hồi trước.
Huống hồ, mỗi tháng cô còn có thể nhận được phần lợi nhuận chia từ công ty khi làm người của nhà họ Giang.
Ôi, không thiếu tiền, thế nên rất tùy hứng, hoàn toàn không sợ bị chặn hoặc là rớt đài, mỗi một câu của cô đều đang che đậy sự điên cuồng dò xét bên cạnh.
Có lẽ là bởi vì nguyên nhân giấc mộng, hôm nay Ngôn Vu hôm nay rất có linh cảm, liên tiếp vẽ ba bức.
Sau khi gửi một bản, hai bản còn lại cất đi.
Hơn chín giờ cô đi tắm và đắp mặt nạ, đúng mười giờ lên giường ngủ.
Đi ngủ sớm một chút, nằm mơ sớm một chút, vẫn chưa dùng một một trong một trăm linh tám loại phương thức giày vò Giang Hành Chi nào của cô.
Nhưng buổi tối nay, Ngôn Vu không tiến vào thế giới trong mộng.
Khi cô ngủ mơ màng, cứ như thể cảm nhận được gì đó, cô nhận ra nguy hiểm, đột nhiên giật mình một cái, tỉnh dậy.
Đầu giường cô có một bóng người đang đứng.
Nói đúng ra, là bóng dáng người đàn ông.
Bảo an của nhà họ Giang tốt như vậy, cô lại có thói quen ngủ buổi tối khóa cửa, khóa cửa sổ, hơn nửa đêm ai có thể chạy vào không tiếng động?
Ngôn Vu nhìn chằm chằm bóng đen, hoảng hốt nghĩ, không phải bây giờ là giấc mộng chứ.
“Chuyện của cô đến tối nay tôi mới biết.”
Âm thanh phái nam trầm thấp, mang theo vài phần xa cách và khách khí.
Anh không chờ Ngôn Vu đáp lại, nói tiếp: “Thật xin lỗi khiến cô dùng phương thức như thế tiến vào nhà họ Giang.”
“Tôi sẽ sớm nghĩ biện pháp giải quyết quan hệ hôn nhân giữa chúng ta, trước đây, tôi sẽ giao toàn bộ tiền lương của tôi vào tay cô, đây coi như là bồi thường của tôi đối với cô khi tạm thời làm Giang phu nhân. Hãy yên tâm, cho dù sau này chúng ta giải quyết quan hệ, làm thủ tục ly hôn, tôi sẽ cho cô một khoản tiền để nửa đời sau không phải lo nghĩ.”
Người đàn ông nói xong lời này, xoay người, sải bước đi tới ngoài cửa.
Ngôn Vu: …?
Người này là Giang Hành Chi.
Ôi, ôi, ôi, đừng đi nhanh như vậy, cô cũng không thấy rõ dáng vẻ người đàn ông chó chết cực ghét phụ nữ như thế nào.
Mặc dù không thấy được mặt, nhưng âm thanh của Giang Hành Chi rất dễ nghe, lời nói đúng là dưta khoát.
Chỉ là Ngôn Vu đã sớm chuẩn bị tâm lý, trước giờ chưa bao giờ ôm bất kỳ mong đợi nào đối với Giang Hành Chi, cũng cảm thấy những lời này của anh lại khá hợp khẩu vị của cô.
Khi cô nhắm mắt một lần nữa, còn tự hỏi, tiền lương mỗi tháng của người như Giang Hành Chi là bao nhiêu tiền, có nhiều bằng tiền ông cụ Giang cho cô hay không.
Hơn nữa, sau khi ly hôn, người này sẽ cho cô bao nhiêu tiền?
Ly hôn có thể khiến cô nửa đời sau không lo, chuyện tốt đẹp như vậy, hãy mau xuất hiện!
Tất cả dùng tiền làm tiêu chuẩn, Ngôn Vu đã mặc sức tưởng tượng sau khi ly hôn trở thành phú bà giàu sang bao nuôi n trai bao...
Trời ơi, quả thực đời người không cần quá tốt đẹp, cô ngồi chờ làm phú bà.
Sau nửa đêm, lại tiến vào trong thế giới giấc mộng.
May là trong giấc mộng lần trước, cô đã ép giá trị tinh túy của Giang Hành Chi ra ngoài, thế nên mặc dù thế giới này bị đứt đoạn giữa đường, nhưng cũng không hỏng hoặc là biến mất.
Lần này khi tiến vào thế giới trong mộng, vừa hay kết nối với chỗ tạm dừng lần trước.
Giang Hành Chi không được Ngôn Vu đáp lại, lại nhẹ giọng hỏi: “Bệ hạ, bên trong cũng cần ta giúp ngài tắm sao?”
Ngôn Vu ác ý liếc anh, nghĩ tới chuyện tên này hơn nửa đêm đứng ở trước giường của cô hù dọa, trong lòng nổi lên một luồng lửa giận vô danh.
Ôi, dáng vẻ, trong hiện thực cô không dám phẫn nộ với anh, nhưng trong mộng, cô lại có thể dùng sức giày vò anh.
“Chẳng lẽ muốn trẫm tự mình tắm sao?”
/527
|