Chương 3: Cũng ngốc như tôi năm đó
Ngôn Vu cảm thấy thím Lưu suy nghĩ quá lạc quan rồi.
Với tính tình ghét phụ nữ của Giang Hành Chi, cô sợ là còn chưa kịp có con với anh ta, anh ta đã chặt cô thành tám mảnh và ném cô xuống biển để cho cá ăn.
Nhắc mới nhớ, thế giới tiểu thuyết này thật bất công với phụ nữ.
Nam chính chỉ vây quanh nữ chính thì cũng thôi đi, đằng này nam phụ phản diện cũng chỉ xoay quanh nữ chính.
Ngay cả người qua đường giới tính nam cũng không thể rời mắt khi nhìn thấy nữ chính.
Haiz, những người phụ nữ bình thường làm sao mà sống được đây.
Thím Lưu càng nói tiếp, cô càng kích động sắc mặt đỏ bừng: “Chao ôi, đến lúc đó cô sinh biết bao nhiêu là con, cả sân nhà sẽ tràn ngập tiếng cười đùa của trẻ con.”
Ngôn Vu yên lặng.
Lúc này điện thoại di động của thím Lưu vang lên, bà cầm lên nói vài câu, sau khi cúp máy, vui vẻ nhìn Ngôn Vu: “Là Tinh Hoa người của bà chủ gọi đến, ngày mai là sinh nhật bà chủ, cô cũng nên chuẩn bị một chút đi ạ, mua một ít quần áo đẹp, ngày mai cậu chủ cũng sẽ về chúc mừng bà chủ."
Mẹ của Giang Hành Chi, Giang phu nhân, luôn đối xử lạnh nhạt với Ngôn Vu.
Ngôn Vu ở trong tiểu viện này đã hơn một năm, số lần mẹ chồng nàng dâu gặp nhau có thể đếm trên đầu ngón tay.
Không cần lấy lòng mẹ chồng, cũng không cần nịnh nọt chồng, cuộc sống như vậy là cuộc sống mà vô số phụ nữ mơ ước.
Haiz, đáng tiếc là sắp kết thúc rồi.
Ngôn Vu biết rằng ngay cả khi cô không mặc quần áo, Giang Hành Chi cũng sẽ coi như chưa nhìn thấy gì, nên cũng không cần phải vì buổi gặp mặt ngày mai mà ăn mặc lộng lẫy.
Dù sao nhân vật chính của buổi tiệc ngày mai là Giang phu nhân, cô không cần phải cướp ánh đèn sân khấu của mẹ chồng.
Quà tặng cho Giang phu nhân cũng đã được chuẩn bị từ sáng sớm, hôm nay Ngôn Vu có thể yên tĩnh nằm nghỉ một ngày.
Nhưng an tĩnh không bao lâu, cô của Giang Hành Chi là Giang Vân Lan đến tìm cô nói chuyện.
Giang Vân Lan chưa đến 40 tuổi, năm 18 tuổi vì tình yêu mà bỏ nhà theo một chàng trai nghèo, sống được vài năm chán nản, sau đó chàng trai nghèo trở nên nhậu nhẹt, gái gú, cờ bạc, suốt ngày cứ quậy phá bắt bà phải về nhà họ Giang tống tiền.
Qua mấy năm như vậy, cô gái 18 tuổi cuối cùng cũng bị thời gian bào mòn, đến con cũng không cần nữa, một mình chạy về nhà họ Giang muốn ly hôn với người đàn ông này.
Sau khi ly hôn, bà vẫn sống ở nhà họ Giang, lại bắt đầu tận hưởng cuộc sống của tiểu thư nhà họ Giang.
Giống như cô bây giờ, có tiền, nhàn hạ, thú vui hàng ngày là yêu đương chơi bời với những anh chàng đẹp trai.
Mối bất hòa duy nhất là mối quan hệ của chị dâu và em chồng.
Không chỉ có Ngôn Vu không được lòng Giang phu nhân, mà ứng cử viên sáng giá nhất để Giang Vân Lan phàn nàn nói xấu chính là Giang phu nhân.
“Cái bà mẹ chồng của cô, nếu như có đuôi, chắc chắn sẽ vểnh lên đến tận trời." Giang Vân Lan ngồi đối diện Ngôn Vu, tay bóp mấy đóa hoa trên bàn.
Món điểm tâm và trà của Ngôn Vu ở đây đều không có gì đặc biệt, mỗi lần Giang Vân Lan đến đây, đều không ưng được món nào.
"Con trai lập công lớn, trở về nhất định sẽ thăng quan tiến chức, hừ, bà ta vui đến như vậy, sao không đoái hoài đến chỗ của con dâu ở đây, nhìn chỗ này của cô xập xệ như vậy cũng thật đáng thương, gặp phải một bà mẹ chồng như thế, hi vọng là Hành Chi có thể đối xử với cô tốt một chút."
Ngôn Vu chỉ mỉm cười.
Giang Vân Lan nhìn dáng vẻ yếu đuối dễ bị bắt nạt của cô, gạt bỏ sự khinh bỉ trong mắt, lại nói: “Cô đó, haiz, cũng ngốc như tôi năm đó.”
Nói đến chuyện của mình, bà lại càng thêm buồn bực: "Bạn trai tôi mới quen gần đây, dáng vẻ cũng khá đẹp trai, người cũng tốt tính, chỉ là quá cởi mở, có rất nhiều con gái thích anh ấy, haiz."
Đây chính là người phụ nữ vừa có tiền vừa nhàn hạ, suốt ngày chỉ vì trai mà phiền não, thật sự là một cuộc sống khiến người ta phải ghen tị.
Ngôn Vu cười cười, cũng không trả lời.
Giang Vân Lan không ưng tính cách mềm yếu này của Ngôn Vu, vì vậy chỉ ngồi một lúc rồi hẹn bạn trai cùng đi xem phim.
/527
|