CHƯƠNG 15
Nhắc tới cô gái kia, Lâm Hành cảm thấy bực bội, hắn nhíu mày "Cô ấy luôn là người vô câu vô thúc, cô ấy có tự do của mình.”
Tin đồn hai người cãi nhau, cả đời không qua lại với nhau, nếu không Tô Thanh cũng sẽ không vô tình ngay cả con của mình cũng không cần, Chu Tố thấy thái độ của hắn như thế, xem như chứng thực tin đồn, tɾong lòng cô càng vui vẻ, hơi tò mò dò hỏi "Lạc Lạc vô cùng ưu tú, quan hệ gia đình h0àn chỉnh có lẽ càng lợi cho sự trưởng thành của cô bé, Lâm Hành, anh có nghĩ tới chuyện tìm cho cô bé một người..."
Lâm Hành cố gắng chịu đựng, kiềm chế, vốn định làm như không có việc gì nghe xong, lại phát hiện đề tài chung đã nói tới tuyệt cảnh, hắn cầm lấy chìa khóa xe đứng dậy, sắc mặt căng thẳng lạnh lùng cắt ngang lời cô "Cô Chu, sắp tan học rồi, tôi đưa cô về.”
Như gáo nước lạnh xối từ trên đầu xuống, trên mặt Chu Tố nhất thời không nhịn được, lúc này cô mới nhận ra hôm nay bản thân thật nực cười.
Thật vất vả phá băng, hiện giờ thất bại tɾong gang tấc. Nóng vội không được gì, đạo lý dục tốc tắͼ bất đạt, sao cô lại quên chứ?
Chỉ trách lúc nhìn thấy hắn quá mức mừng rỡ, khó có thể khắc chế tim đập thình thịch, qua nhiều năm như vậy, cô gặp được nhiều kiểu đàn ông khác nhau, tinh anh cũng, phú nhị đại, quan nhị đại các thứ, dù đối phươռg nổi bật cỡ nào, cô phát hiện mình vẫn không quên được Lâm Hành, người đàn ông đã từng quang mang vạn trượng, kinh hồng thoáng nhìn đủ để nhớ mãi không quên, khiến rấtnhiều thiếu nữ đại học B coi là người tɾong mộng.
Cô có bao nhiêu si mê Lâm Hành, thì có bấy nhiêu hâm mộ ghen tị Tô Thanh, cô gái đã có được Lâm Hành nhưng không biết trân trọng.
Hôm nay đầu nóng lên, quá mức truy đuổi mãnh liệt, lời nói của cô không khỏi có chút không thí¢h hợp, cô xấu hổ câm miệng, gật đầu, rầu rĩ "Ừ" một tiếng.
Sắc mặt Chu Tố buồn bã, hai người chia tay ở cửa nhà trẻ, Lâm Hành đến phòng học đón Lâm Lạc.
Chuông tan học không bao lâu vang lên, một đám trẻ con lập tức giải tán, cãi nhau ầm ĩ lao ra, Lâm Lạc lưng đe0 cặp sách nhỏ đi ở phía cuối cùng, ngoan ngoãn lau đi nét phấn trên bảng đen, sau đó đi đến bồn rửa tay phòng học rửa sach tay, lại đi tắt đèn phía saụ
Chờ liên tiếp làm xong chuyện, lúc ngẩng đầu vô tình phát hiện thân ảnh cao lớn đứng ở cửa trước, vẻ mặt Lâm Hành ôn hòa nhìn chăm chú vào cô bé, cặp mắt xinh đẹp sach sẽ của Lâm Lạc nhất thời sáng lên ánh đèn, sóng gợn lăn tăn như hồ nước.
/147
|