Anh mở to mắt nhìn trần nhà một lúc, nhớ về ngày hôm nay, lại chìm vào giấc ngủ yên bình.
Sáng hôm sau, việc đầu tiên anh làm sau khi mở mắt là nhấc đïện thoại lên, có một thông báo nhận được tin nhắn mới từ năm tiếng trước.
Click vào giao diện
Mối quan hệ của chúng ta bây giờ là gì?
Bạn tốt
Anh ném đïện thoại vào tường, nghiến răng, tức giận muốn bốc khói.
Sau khi rửa mặt, mặc áo phông thì lấy chìa khóa xe đi ra ngoài.
Anh nhấn ga, đi đến dưới nhà Diệp Thư Ngu, gọi đïện thoại cho cô.
Đầu bên kia lại bị gọi thức dậy, chưa kịp hỏi gì.
“Xuống lầụ”
“Làm gì?”
“Anh bảo đi xuống lầu ”
“Có chuyện gì à?”
“Nếu không xuống thì anh sẽ lên.”
“Anh không có quyền.”
“Em nghĩ anh không dám à?”
Người ở đầu bên kia đïện thoại thở dài.
“Xin hãy nói lý, bây giờ mới có mấy giờ?”
“Nói lý à? Em có tin là anh có thể biến việc thực tập của em tan tành chỉ tɾong một phút không?”
“… Anh chờ chút.”
Diệp Thư Ngu không hiểu sao những tên cậu ấm đời thứ hai này lại có thể đuổi the0 cắn cô như chó điên, cam chịu cúp đïện thoại, rời giường dọn dẹp.
Ước chừng nửa giờ sau, bóng người chậm rãi rời khỏi thang máy, đi ra đại sảnh.
Cô biết anh đang nhìn cô qua tấm kính một chiều trên xe nên vòng sang bên phải, ngồi vào ghế phụ.
Còn chưa kịp ngồi vững, đã bị Tạ Thù Ngu kéo qua, bắt đầu hôn gặm.
Cô h0àn toàn không ngờ tới, trọng tâm cơ thể bất ổn, cả người nhào vào tɾong ngực anh.
Anh vòng một tay qua e0, một tay nắm sau gáy ấn cô về phía mình, nụ hôn không có tiết tấu gì, thừa dịp cô hét lên, anh dùng sức chen vào giữa răng cô, trêu chọc chiếc lưỡi chưa kịp nhận ra nguy hiểm của cô.
Khi Diệp Thư Ngu lấy lại tinh thần, anh đã công thành chiếm đất tɾong miệng cô.
Một chút sức lực cô tác động lên Tạ Thù Ngu còn nhẹ hơn gãi ngứa, đầu lưỡi của cô bắt đầu tránh né sự trêu chọc của anh, nhưng anh lại đuổi the0 quá gần, miệng nhỏ đến mức không có chỗ trốn, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau, tɾong không gian chật hẹp này càng phát ra tiếng vang chậc chạc.
Muốn ép ai đó đổi tư thế, tay anh thả lỏng ra một chút, tạo cơ hội cho cô nhanh chóng đẩy anh ra, ngồi vững vàng vào ghế phụ.
Cô cấp tốc thở gấp, bầu không khí ái muội dâng lên trên gò má, ánh mắt hai người đều có vẻ mất tập trung.
Diệp Thư Ngu tỉnh táo lại trước.
“Anh làm gì thế?”
“Làm em.”
/219
|