[Nalu] Bạn Trai Bước Ra Từ Một Trang Giấy

Chương 42 - Chap 41 : Từ Biệt

/46


- Lucy ? - Natsu gọi tên Lucy , và cô quay đầu lại . Mắt cô mở to trước những gì cô đang thấy .

Lucy trân trối nhìn cơ thể Natsu mờ dần đi như ảo ảnh sắp tan biến . Cô vẫn chưa định hình được chuyện gì đang xảy ra ngay trước mắt cô . Phải rồi nhỉ , Natsu , xét đến cùng anh vẫn chỉ là một bản vẽ , không thể ở bên cô mãi mãi được . Cả năm qua , cô đã quá hạnh phúc mà quên mất rằng rồi sẽ có một ngày cô sẽ phải nói lời từ biệt anh .

Nước mắt Lucy cứ thế tuôn ra từ đôi mắt màu nâu nhạt . Cô khóc oà lên như một đứa trẻ , vì cô đã nhận ra mình sắp phải rời xa anh . Mãi mãi .

Natsu không dám để Lucy đứng đó khóc , anh tiến lại ôm Lucy vào lòng dù biết cơ thể anh đang phai nhoà dần .

- Lucy , Lucy , Lucy ... - Natsu ôm chặt Lucy , gọi tên cô rất nhiều lần . - Lucy , Lucy , Lucy ... Anh gọi tên của em mãi , muốn nhìn thấy gương mặt tươi cười của em mỗi khi anh gọi , muốn được ôm em thật nhiều , mà muốn được hôn em nhiều hơn nữa .

- Này ? Anh đang nói gì vậy ? Anh đùa tôi thôi đúng không ? - Lucy bàng hoàng , cô nắm chặt vai áo anh , lắc lấy lắc để . - Anh sẽ không biến mất đâu , phải không ? Anh luôn ở bên tôi mà , đúng không ?

- Anh xin lỗi , Lucy ạ . Anh xin lỗi . - Natsu lại ôm ghì lấy Lucy , anh đang cố kìm nén để không khóc . Không bao giờ được tỏ ra yếu đuối trước Lucy cả ! - Anh xin lỗi vì đã không ở bên em Lucy ạ , anh xin lỗi .

Cho đến lúc này , Lucy mới nhận ra những lời anh nói là thật . Không phải một ác mộng hay một trò đùa ngớ ngẩn gì nữa , là sự thực : anh sắp biến mất , không ở bên cô nữa .

- Này ! Tôi cấm ! Anh không được đi đâu cả ! Tôi là bạn gái anh cơ mà , anh còn nói anh sẽ luôn ở bên tôi nữa chứ ! - Lucy kiễng chân ôm chặt cổ Natsu , và tất nhiên do anh quá cao nên chân cô bây giờ cũng không chạm đất . Cô vừa nói vừa khóc , những giọt nước mắt ấm nóng rơi đầy lên vai anh . - Ở lại đi mà , tôi xin anh đấy !

Natsu nắm chặt tay mình , anh siết chặt vòng ôm của mình hơn nữa . Chúa ạ , nếu biết từ sớm anh sẽ phải rời xa Lucy vào ngày hôm nay , có lẽ anh đã không yêu cô thật nhiều đến như vậy . Bây giờ , khi nhìn thấy Lucy khóc vì mình , anh cảm thấy mình thật có lỗi .

- Anh được tạo ra bởi một sức mạnh kì lạ , để đến được với em . Nhưng có lẽ thời gian dành cho anh đã hết , anh phải trở về nguồn sức mạnh đó . Vì vậy anh không thể tiếp tục ở bên em được . - Natsu hôn lên mái tóc óng vàng như nắng của Lucy , sống mũi anh cay cay , và khoé mắt anh đọng lại một giọt nước nhỏ trong veo .

- Đồ đáng ghét ! - Lucy khóc to hơn , cô có lẽ không chịu được nữa . - Tại sao anh cứ đến và đi đường đột như thế chứ ?

Tự nhiên chân Lucy hạ xuống đất . Cô nhận ra phần chân của anh đã biến mất hẳn và đang lan rộng đến những bộ phận khác .

- Không ! Không ! - Lucy lại nhào tới . - Tôi muốn anh ở lại , tôi cần anh ở lại mà .

- Nghe này Lucy , anh rất vui vì đã được trải qua một quãng thời gian tuyệt vời cùng em . Anh biết khi anh biến mất , em sẽ khóc rất nhiều , nhưng anh không thể ở lại để lau những giọt nước mắt đó cho em . Anh xin lỗi ... - Natsu nâng mặt Lucy lên , và đặt lên môi cô một nụ hôn sâu , nhưng nó chứa đầy nỗi buồn và sự tiếc nuối , trong đó , cô thấy cả vị mằn mặn .

- Đến cuối cùng , anh vẫn bỏ tôi ở lại . - Lucy vẫn khóc , nhưng đã dịu hơn , bình tĩnh hơn lúc vừa rồi .

- Một lần cuối , Lucy . - Anh tựa trán anh vào trán cô , nhắm hờ mắt lại . - Xin lỗi em ... và cảm ơn em , vì tất cả mọi thứ . Anh YÊU em , Lucy .

- Em cũng yêu anh mà . - Lucy khóc đến lạc giọng , với tay ôm lấy gương mặt của người cô yêu thương nhất . - Tại sao anh lại bỏ em ở lại chứ ?

Natsu thoáng ngạc nhiên , rồi anh mỉm cười thật hiền . Đó là câu nói Natsu luôn muốn nghe , dù cho Lucy nói quá muộn . Và rồi , Natsu biến mất hoàn toàn , để lại người con gái anh yêu thương đứng khóc một mình trên sân thượng .

Người mà Lucy yêu đã tan biến như thế .

Lucy trở về nhà , vào trong phòng , cô tìm kiếm tờ giấy mà cô đã vẽ Natsu . HÌnh ảnh của anh đã trở lại trên trang giấy , cùng những chi tiết về tính cách . Lucy gạch chân dòng chữ Luôn ở bên tôi mỗi khi tôi cần , cô gạch đi gạch lại dưới chân dòng chữ , và nước mắt bắt đầu rơi .

- Trở lại đi , trở lại đi mà ! Hãy ở lại với tôi . - Lucy oà lên nức nở . - Cớ gì anh lại bỏ mặc tôi chứ ?

Ở bên ngoài phòng , bố mẹ Lucy đứng đó , lo lắng khi nghe tiếng khóc lớn của cô . Họ không biết vì sao cô khóc , nhưng họ biết chắc nỗi đau này phải lớn lao lắm , thì cô con gái dũng cảm của họ mới phải rơi lệ như thế này .

Sau vài ngày tự nhốt mình trong phòng chỉ để khóc lóc , Lucy đã xốc lại tinh thần . Cô cố tỏ ra bình thường hết mức có thể để mọi người không lo lắng cho mình . Bố mẹ cô cứ hỏi vì sao cô buồn rầu đến vậy , Lucy kể về Natsu , nói lí do rằng anh phải đi xa không thể ở bên cạnh cô nữa . Nhưng cái cô nhận được là ánh mắt kì lạ của bố mẹ , và câu hỏi Natsu là ai ? . Lucy ngớ người ra , bố mẹ cô đã hoàn toàn quên về anh ấy ! Lucy lại lấy điện thoại ra , tra hỏi bạn bè , nhưng không ai biết về Natsu cả . Lucy cười cay đắng , cô quên mất anh chỉ là một sản phẩm của cô , nếu anh biến mất thì chắc chắn kí ức về anh của mọi người sẽ biến mất . Lucy lại mất thêm một ngày suy sụp trong nhà . Và rồi hôm sau , cô rời nhà , lang thang đến những nơi có kỉ niệm của mình và Natsu . Cô muốn tìm lại hình bóng của anh . Thật ngu ngốc , nhỉ ? Anh đâu còn ở bên cô nữa . Lucy biết , nhưng cô vẫn cứ hành động theo bản năng của mình .

Khi đang ngồi thơ thẩn trong một góc thư viện vắng vẻ , cô lại nhớ về anh . Về nụ cười của anh , về sự quan tâm của anh dành cho cô , và những giây phút tình cảm của hai người .

Thật buồn vì bây giờ không còn được như thế nữa . Mắt Lucy lại nhoè đi .

- A , tìm được cậu rồi ? - Một giọng nữ lạ vang lên từ phía đối diện Lucy khiến cô vội lau giọt nước mắt chực trào .

Lucy ngẩng đầu lên . Là một cô gái mà cô không quen .

- Mình là Yukino , thủ thư ở đây . Hôm trước mình có nhặt được một cái máy quay cầm tay . À ... mình đã xem nó , nên mình mới biết cậu là bạn gái của chủ cái máy ... Mình xin lỗi vì đã lén xem . - Cô ấy cúi gập đầu xuống để xin lỗi Lucy , đồng thời đưa ra cái máy quay .

Lucy nhìn vào nó , và nhận ra cái máy quay ngay lập tức . Chiếc máy quay ấy chính là thứ mà Natsu hay lôi ra mỗi khi đi chơi cùng nhau . Cô tưởng anh chỉ quay linh tinh , nên không để ý lắm , nào ngờ bây giờ nó lại trở nên quý giá như vậy .

- Cảm ơn cậu . - Lucy nói nhanh rồi giằng lại chiếc máy quay . Cô vội vã mở nó ra , để nhìn lại gương mặt của anh lần nữa . Nhưng hầu hết anh toàn quay cô , và kèm những lời bình luận về cô . Chỉ đến đoạn cuối , Natsu mới tự quay mình . Những gì anh nói chỉ là Anh tự cảm nhận được thời gian của mình không còn nhiều , nên hãy để anh được yêu em nhiều hơn nhé ? .

Và Lucy lại khóc lặng lẽ khi nhìn thấy anh trong những thước phim đó . Cô nhớ Natsu rất nhiều , nhớ lắm , thật sự là như vậy .

Nếu biết trước rằng anh sẽ biến mất vào một ngày không xa , thì có lẽ Lucy đã trân trọng anh hơn bây giờ .

Nếu biết trước chuyện này sẽ xảy ra , có lẽ cô đã nói lời yêu với anh nhiều hơn nữa ...

=> Chap cuối sẽ xuất hiện khi chap này có 60 votes và hơn nữa :V Thú thật là chap sau chỉ có kể vè cuộc sống của Lucy sau khi Natsu đi thôi =)))

/46

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status