Lục Nhiên xuyên qua kính chiếu hậu, thấy xe Đường Thời, khi anh hạ cửa sổ xe xuống, theo đó cũng hạ cửa sổ xe, sau đó đem tốc độ xe khẽ chậm lại đi một tí: "A Thời. "
Đường Thời giảm tốc độ, cùng xe Lục Nhiên vẫn duy trì song song, sau đó hỏi một câu: "Đi nơi nào?"
"Đi Cố Gia. " Lục Nhiên trả lời cái vấn đề này xong, lúc này mới ý thức lời vừa rồi không nên nói, nhìn Đường Thời một cái, liền ngậm miệng lại.
Cố Gia... ánh mắt Đường Thời dừng một chút, vẻ mặt là bình tĩnh: "Đi Cố Gia làm cái gì?"
"Hai ngày trước, chú Cố theo cha em cùng đi câu cá, tặng ba em một cái cần câu tốt, nay vừa vặn ta chị hai từ nước Pháp trở lại, mang vài hòm rượu đỏ tốt, ba em nghĩ tới Cố thúc thích uống, cho nên bảo em đưa tới đây một hòm."
Đường Thời gật đầu, không nói gì.
Phía trước chính là cửa Cố Gia, Lục Nhiên thắng xe, suy nghĩ một chút, nói thêm một câu: "Anh bây giờ có bận không? Nếu như không có chuyện gì, giúp em khiêng rượu đỏ xuống, một minhg đem, thật có chút chịu không nổi."
Cố Khuynh Thành mùng bảy tháng giêng, liền muốn trở về hội sở tô uyển chính thức đi làm, cô ở nhà ngây người đã bảy, nhưng là chuyện mang thai, vẫn thủy chung không có nói cho Cố phu nhân cùng Cố Chính Nam, cô hiện tại có bầu, đã hơn tám mươi ngày, ngay lập tức đem gần ba tháng, cho đến lúc này, bụng liền sẽ lộ.
Bây giờ là mùa đông, thời điểm cô ba bốn tháng, ngược lại là có thể mặc áo rộng thùng thình che dấu ởnhưng mà đợi đến thời điểm cô có bầu bốn năm tháng, bụng bắt đầu lớn hoàn toàn, khi đó thời tiết đã ấm áp, quần áo mặc sẽ đơn bạc, cô muốn che dấu cũng không che dấu được.
Nếu là Cố phu nhân cùng Cố Chính Nam biết đứa bé này là của Đường Thời, nói vậy người Đường gia cũng sẽ biết rất nhanh.
Cho đến lúc này, người hai nhà nhất định sẽ bởi vì đứa bé, để cho bọn họ lần nữa kết hôn.
Ban đầu là bởi vì sự nghiệp Cố gia, hiện tại lại bởi vì đứa bé... Chẳng lẽ anh và cô kết hôn, luôn là cần những lý do khác sao? Huống chi, đứa bé trong bụng, Đường Thời có muốn hay không còn là một chuyện khác, nếu là anh biết cô len lén để lại đứa con anh không muốn...
Cố Khuynh Thành đoán không ra Đường Thời biết chân tướng, đến tột cùng sẽ làm sao, nhưng là theo thời gian đứa con ở trong bụng của cô ngốc càng dài, cô càng không có can đảm đi mạo hiểm, cho nên Cố Khuynh Thành nghĩ tới nghĩ lui, đang chuẩn bị trước "Thẳng thắn " với Cố phu nhân cùng Cố Chính Nam
Cố Khuynh Thành không có ngủ trưa, đáy lòng khẩn trương đợi Cố Chính Nam cùng Cố phu nhân nghỉ trưa tỉnh lại, đi ra phòng ngủ, cô mới đứng lên, ngồi xuống chào hỏi bọn họ.
Cố Khuynh Thành ngồi ở đối diện với họ, buông thỏng mi mắt hít sâu một hơi, đem tâm tình thoáng có chút khẩn trương đè ép đi xuống, sau đó mới mở mắt, mở miệng, nói: "Ba mẹ, con có chuyện muốn đưa nói cho các người biết."
Cố Chính Nam cùng Cố phu nhân thấy vẻ mặt Cố Khuynh Thành có chút nghiêm túc, theo đó trở nên khẩn trương lên.
Cố Khuynh Thành không có đợi Cố Chính Nam cùng Cố phu nhân mở miệng nói chuyện, liền nói tiếp: "Con mang thai."
Đường Thời mặc dù vẫn không muốn đi quấy rầy Cố Khuynh Thành, nhưng là, thời điểm Lục Nhiên nhờ anh hỗ trợ, anh vẫn không có cự tuyệt.
Anh tự nói với mình, anh chỉ là nhìn cô, không có tâm tư khác.
Vừa vặn có một người giúp việc ở trong sân, thấy Đường Thời cùng Lục Nhiên mang tới một hòm rượu đỏ đi vào, lập tức tiến lên đón lấy, tự mình mở ra cửa biệt thự Cố Gia, Đường Thời trước hết đi vào, anh cước bộ cũng không vững, đã nghe đến bên trong truyền đến âm điệu quen thuộc của Cố Khuynh Thành: "Con mang thai."
. . .
Đường Thời giảm tốc độ, cùng xe Lục Nhiên vẫn duy trì song song, sau đó hỏi một câu: "Đi nơi nào?"
"Đi Cố Gia. " Lục Nhiên trả lời cái vấn đề này xong, lúc này mới ý thức lời vừa rồi không nên nói, nhìn Đường Thời một cái, liền ngậm miệng lại.
Cố Gia... ánh mắt Đường Thời dừng một chút, vẻ mặt là bình tĩnh: "Đi Cố Gia làm cái gì?"
"Hai ngày trước, chú Cố theo cha em cùng đi câu cá, tặng ba em một cái cần câu tốt, nay vừa vặn ta chị hai từ nước Pháp trở lại, mang vài hòm rượu đỏ tốt, ba em nghĩ tới Cố thúc thích uống, cho nên bảo em đưa tới đây một hòm."
Đường Thời gật đầu, không nói gì.
Phía trước chính là cửa Cố Gia, Lục Nhiên thắng xe, suy nghĩ một chút, nói thêm một câu: "Anh bây giờ có bận không? Nếu như không có chuyện gì, giúp em khiêng rượu đỏ xuống, một minhg đem, thật có chút chịu không nổi."
Cố Khuynh Thành mùng bảy tháng giêng, liền muốn trở về hội sở tô uyển chính thức đi làm, cô ở nhà ngây người đã bảy, nhưng là chuyện mang thai, vẫn thủy chung không có nói cho Cố phu nhân cùng Cố Chính Nam, cô hiện tại có bầu, đã hơn tám mươi ngày, ngay lập tức đem gần ba tháng, cho đến lúc này, bụng liền sẽ lộ.
Bây giờ là mùa đông, thời điểm cô ba bốn tháng, ngược lại là có thể mặc áo rộng thùng thình che dấu ởnhưng mà đợi đến thời điểm cô có bầu bốn năm tháng, bụng bắt đầu lớn hoàn toàn, khi đó thời tiết đã ấm áp, quần áo mặc sẽ đơn bạc, cô muốn che dấu cũng không che dấu được.
Nếu là Cố phu nhân cùng Cố Chính Nam biết đứa bé này là của Đường Thời, nói vậy người Đường gia cũng sẽ biết rất nhanh.
Cho đến lúc này, người hai nhà nhất định sẽ bởi vì đứa bé, để cho bọn họ lần nữa kết hôn.
Ban đầu là bởi vì sự nghiệp Cố gia, hiện tại lại bởi vì đứa bé... Chẳng lẽ anh và cô kết hôn, luôn là cần những lý do khác sao? Huống chi, đứa bé trong bụng, Đường Thời có muốn hay không còn là một chuyện khác, nếu là anh biết cô len lén để lại đứa con anh không muốn...
Cố Khuynh Thành đoán không ra Đường Thời biết chân tướng, đến tột cùng sẽ làm sao, nhưng là theo thời gian đứa con ở trong bụng của cô ngốc càng dài, cô càng không có can đảm đi mạo hiểm, cho nên Cố Khuynh Thành nghĩ tới nghĩ lui, đang chuẩn bị trước "Thẳng thắn " với Cố phu nhân cùng Cố Chính Nam
Cố Khuynh Thành không có ngủ trưa, đáy lòng khẩn trương đợi Cố Chính Nam cùng Cố phu nhân nghỉ trưa tỉnh lại, đi ra phòng ngủ, cô mới đứng lên, ngồi xuống chào hỏi bọn họ.
Cố Khuynh Thành ngồi ở đối diện với họ, buông thỏng mi mắt hít sâu một hơi, đem tâm tình thoáng có chút khẩn trương đè ép đi xuống, sau đó mới mở mắt, mở miệng, nói: "Ba mẹ, con có chuyện muốn đưa nói cho các người biết."
Cố Chính Nam cùng Cố phu nhân thấy vẻ mặt Cố Khuynh Thành có chút nghiêm túc, theo đó trở nên khẩn trương lên.
Cố Khuynh Thành không có đợi Cố Chính Nam cùng Cố phu nhân mở miệng nói chuyện, liền nói tiếp: "Con mang thai."
Đường Thời mặc dù vẫn không muốn đi quấy rầy Cố Khuynh Thành, nhưng là, thời điểm Lục Nhiên nhờ anh hỗ trợ, anh vẫn không có cự tuyệt.
Anh tự nói với mình, anh chỉ là nhìn cô, không có tâm tư khác.
Vừa vặn có một người giúp việc ở trong sân, thấy Đường Thời cùng Lục Nhiên mang tới một hòm rượu đỏ đi vào, lập tức tiến lên đón lấy, tự mình mở ra cửa biệt thự Cố Gia, Đường Thời trước hết đi vào, anh cước bộ cũng không vững, đã nghe đến bên trong truyền đến âm điệu quen thuộc của Cố Khuynh Thành: "Con mang thai."
. . .
/932
|