Nam thừa nữ thiếu thật đáng sợ

Chương 48: Chương 42

/221


Editor: Sam Sam

Beta: Dung Cảnh

Lưu Diệp yên lặng không nói gì sau đó ngắt điện thoại.

Cô lặng lẽ thở dài, đã từng có một cơ hội kiếm tiền đặt trước mặt cô, cô không quý trọng, đợi đến lúc mất đi thì hối hận đã không kịp nữa, nếu như trời cao có thể cho cô thêm một cơ hội, cô muốn nói, có đầu óc mới có thể kiếm được nhiều tiền!

Hơn nữa *** đều có xuất thân nghèo khổ, thế nào mà người khác có thể nghĩ ra còn cô lại không nghĩ ra được chứ!!

Đầu óc cô bị dán giấy sao?!

Lúc trước trốn cũng trốn rồi, tránh cũng tránh rồi, hiện tại thật vất vả mới có chút lợi thế, vậy mà để cho gian thương tính kế rồi còn bị người ta lợi dụng các kiểu, cô là người thế nào vậy?!

Nhưng mà trước tiên cô phải nói chuyện với người quản lý của mình một chút, cô hắng giọng rồi nghiêm túc lên, thương lượng với người quản lý rắc rối của mình: “Khương Nhiên, tôi có việc nhỏ muốn bàn với anh, em đoán không ra thái độ của anh, bởi vì mới vừa rồi anh để tôi tự đi đàm phán với Hà Hứa Hữu Tiễn, có phải anh cũng sẽ không tham gia vào chuyện này hay không?”

Khương Nhiên ra vẻ đương nhiên: “Không phải em muốn độc lập sao?”

Lưu Diệp nhìn ánh mắt anh, muốn biết khi anh nói những lời này có bao nhiêu thật lòng, không nói đến con người anh, cũng không nói có phải cô có phải là người phụ nữ duy nhất trên thế giới này hay không, một vài đàn ông có chút thành tựu đều không muốn bạn gái hay vợ mình ra ngoài “xuất đầu lộ diện” đó.

Càng không nhắc đến những người phụ nữ khuê các thời cổ đại không thể bước ra khỏi cổng.

Nhưng mà nhìn vào đôi mắt đó, bỗng nhiên cô cảm thấy yên tâm hẳn lên, dường như thật sự Khương Nhiên tôn trọng ý kiến của cô, muốn thực hiện chuyện độc lập, tự do mà tối qua bọn họ nhắc tới.

Ít nhất trong mắt anh không thấy được dục vọng chiếm đoạt, muốn bắt cô ở nhà sinh con cho anh.

Ít nhiều Lưu Diệp cũng có chút cảm động, cho nên nói sinh vật phái nam này, phải dành cho họ chút thời gian để nhanh chóng tiến bộ, không cần phải nói chuyện hay tiếp xúc nhiều, họ cũng có thể trở thành đàn ông tuyệt thế đấy.

Cô tiếp tục nói: “Trước tiên anh đồng ý với tôi sẽ thả bạn tôi ra, sau đó tôi có ý kiến, tôi nghĩ anh cũng đã bằng lòng tôn trọng ý nguyện của tôi, cũng cho tôi quyền tự do, cho nêntôi muốn làm việc tốt hơn một chút, dù sao một cây làm chẳng nên non, giống như anh nói là tôi rất ngốc, tôi muốn nhờ bọn họ giúp tôi xây dưng công ty, đúng vậy… Chính là mọi người phân công hợp tác…”

Lúc Lưu Diệp nói những lời này, cô tràn đầy chờ mong nhìn Khương Nhiên ở trước mặt mình.

Khương Nhiên không trả lời, chẳng qua nâng cằm cô lên rồi hôn cô.

Lưu Diệp không biết đây có tính là vì mục đích của mình mà lấy lòng anh hay không, trước kia cô không đáp trả lại nụ hôn của Khương Nhiên, nhưng lúc này đây cô lại chủ động hôn lại anh.

Năm phút nghỉ ngơi trôi qua nhanh chóng, mặc kể lúc trước Khương Nhiên đã nhiều lần chìm đắm trong đó, nhưng lúc làm việc thì vẫn nhanh chóng thay đổi thành bộ dạng nghiêm trang, thời gian vừa đến liền ngừng hôn cô, giúp cô sửa sang lại tóc cùng cổ áo, ngược lại Lưu Diệp cảm thấy cả người ngẩn ngơ, bị hôn nên đầu óc choáng váng, đôi chân mềm nhũn.

Đợi đến khi cô rời khỏi phòng Khương Nhiên cũng là lúc cô gặp lại Hà Hứa Hữu Tiền.

Lưu Diệp không biết có phải anh ta cố ý hay không, dù sao xem bộ dạng anh ta nhìn cô, rõ ràng cho thấy đã quan sát cô, hơn nữa còn trắng trợn quét mắt nhìn môi cô.

Cô bị nhìn nên vô cùng lúng túng, cũng nghi ngờ có phải vừa rồi cô với Khương Nhiên hôn nhau quá mức nên môi bị sưng lên rồi.

Nhưng mà Lưu Diệp đã nhanh chóng bình tĩnh lại, cố gắng bày ra dáng vẻ của một người phụ nữ có năng lực nói: “Thật ngại quá ngài Hà Hứa, đề nghị của anh rất tốt nhưng xét cho cùng thì gần đây công ty của tôi đang trong quá trình xây dựng, đoán chừng phải đợi một thời gian nữa mới có thể tiếp tục hợp tác với anh.”

Hà Hứa Hữu Tiễn nghe vậy liền nhíu mày nhìn cô.

Lưu Diệp giả vờ bình tĩnh trả lời: “À, chờ công ty chuẩn bị xong, tôi sẽ thông báo cho anh, hy vọng đến lúc đo chúng ta vẫn có thể tiếp tục hợp tác.”

Trước kia ít nhiều gì Lưu Diệp cũng nhiệt tình tiếp đãi Hà Hứa Hữu Tiền, bởi vì trong thâm tâm cô cảm thấy có thể hợp tác cùng nhau thì cũng là bạn bè, ít nhất phải tạo mối quan hệ tốt đẹp với nhau.

Nhưng bây giờ dần dần cô hiểu ra một đạo lý, mặc kể cô có đối xử tốt hay không tốt với ai đó, lòng tốt của cô cũng luôn đặt ở đó, mà hoàn toàn ngược lại chính là, bởi vì cô quá tốt với người ta nên có thể lộ ra nhiều sơ hở để người ta lợi dụng.

Cho nên cô không tự mình đi tiễn Hà Hứa Hữu Tiễn mà để cho cảnh vệ trực ban thay cô tiễn anh ta.

Đợi đuổi Hà Hứa Hữu Tiễn xong, Lưu Diệp không nói hai lời vội vàng chạy đi tìm bọn Tiểu Điền Thất.

Chẳng qua trên đường đi cô rất lo lắng, không biết đối phương nhìn thấy mình sẽ ra sao, không biết tại sao lại bị giam ở đây, đoán chừng nhìn thấy cô sẽ rất tức giận đúng không?

Dọc đường cô thấp thỏm lo lắng, được Quan Chỉ dẫn đến phòng tạm giam.

Lúc đang đợi cô căng thẳng đến mức xoay quanh tại chỗ.

Chẳng qua lúc gặp lại đám người Tiểu Điền Thất, tình hình không giống như cô dự đoán một chút nào.

Cô cho rằng ít nhất trên mặt cũng sẽ rất dịu dàng cùng kích động, ví dụ như Tiểu Điền Thất xúc động chạy tới ôm cổ cô rồi bật khóc, bất kể là oan ức hay là chỉ trích cô cũng được.

Nhưng mà sau khi Tiểu Điền Thất cùng Dã Thú được gọi ra, hai người không hẹn mà cùng đứng cách thật xa, cố ý nới rộng khoảng cách với cô.

Trước kia bọn họ rất thân thiết giống như người một nhà.

Hơn nữa vẻ mặt hai người kia không phải là phấn khởi, cũng không vui vẻ, cứ thật thà như vậy nhìn cô.

Bộ dạng này giống như thấy được người ngoài hành tinh.

Cô khó mà thích ứng, dù bọn họ mắng cô mấy câu cũng được, đứng cách xa như vậy nhìn cô khiến cô cảm thấy bọn họ đều trở nên xa lạ.

Cô vội vàng tiến lên từng bước, chẳng qua giống như bị hù dọa, lúc cô đến gần, Tiểu Điền Thất theo bản năng lùi về sau từng bước, trên mặt càng hiện vẻ hoảng sợ bất an.

Ngược lại, Dã Thú khá hơn một chút so với Tiểu Điền Thất, anh ta ngồi chồm hổm xuống đất vẽ vòng tròn, ngay cả ngẩng đầu lên nhìn cô cũng không chịu.

Quan Chỉ dẫn cô đi xem rất không hài lòng, thúc giục cảnh cáo hai người kia: “Này, hai người các người! Phu nhân tới thăm các người đó, chú ý thái độ!”

Lưu Diệp vội vàng ngăn Quan Chỉ, cô cẩn thận bước từng bước về phía trước, lần này rốt cuộc Tiểu Điền Thất cũng dừng bước.

Lưu Diệp cho rằng bọn họ đang giận mình, cô lập tức cúi người giải thích với bọn họ: “Thật ngại quá, bởi vì có quan hệ với tôi mà hai người phải chịu khổ rồi… Điền Thất, Dã Thú, tôi sẽ bồi thường cho hai người, hôm nay tôi đã bán tóc của mình, nghe nói có thể bán được rất nhiều tiền… Sau này tôi còn muốn làm ăn, cho nên nếu hai người muốn, tôi muốn mời hai người ở bên cạnh tôi, nếu không muốn cũng không sao, tôi sẽ bồi thường tiền để các người sống thật tốt.”

Nhưng bất kể cô có nói gì, cô nhận ra Tiểu Điền Thất và Dã Thú đều im lặng không nói.

Giống như bọn họ không dám dung nhập vào cuộc sống của cô, không dám đến gần cô, cảm giác đó khiến cô cảm thấy rất không thoải mái.

Cô vẫn là Lưu Diệp của trước kia, khác biệt duy nhất là bị người khác biết mình là phụ nữ, nhưng bản chất của cô vẫn không thay đổi.

Cô vẫn là Lưu Diệp ngốc nghếch và lá gan rất nhỏ.

Trong


/221

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status