Nàng phi lười có độc

Q.3 - Chương 45: Chương 28

/384


Vu Di vừa mới ôm Ôn Noãn ra khỏi phòng, trong nháy mắt Ôn Noãn trong ngực hắn đã được người khác ôm vào trong ngực, chung quanh có thị vệ nhanh chóng chạy tới giương cung lắp tên chuẩn bị bắn, Mẫn Tư cũng vội vã chạy vào trong viện theo, thấy một cảnh này, đang định mở miệng nói rõ tình huống giải thích hiểu lầm với Vu Di, Vu Di lại trước một bước vẫy tay để cho thị vệ lui ra.

“Dập Hàn, chàng đã đến rồi.” Ôn Noãn muốn ôm chặt hắn, thế nhưng lại phát hiện cánh tay vốn không cách nào nâng lên, thậm chí ngay cả hơi sức đụng đầu ngón tay cũng không có, trong lòng không khỏi chua xót.

“Ừm, ta tới đây, ta tới muộn.” Quân Dập Hàn nhìn nàng cực kỳ yếu ớt ở trong ngực, chỉ cảm thấy cổ họng bị đau dữ dội. Sau khi hắn và Mẫn Tư thương nghị xong chuyện trở về phòng lại không thấy bóng dáng của nàng, hắn tìm khắp trọn cả phủ cũng không tìm được nàng, cuối cùng lần lượt tra hỏi người trong phủ Mẫn Tư, mới biết Thanh Nham từng gặp nàng, sau đó hắn cùng với Mẫn Tư đi tới trong phủ Mạnh Cô Nhiễm, rồi lại biết được Thanh Nham đã sớm mang theo nàng ra khỏi phủ, người trong phủ cũng không biết bọn họ đi đâu. Lòng hắn sắp như lửa đốt tìm kiếm nàng khắp nơi, Mẫn Tư cũng phái người tra tìm, quanh đi quẩn lại cho tới bây giờ mới cuối cùng tìm được nàng, lại không ngờ, cuối cùng hắn vẫn tới muộn.

“Không, không muộn. Chàng dẫn ta về nhà có được không? Ta muốn về nhà, ta muốn trở về Vương phủ, nơi đó có ký ức tốt đẹp nhất của ta.” Khóe môi Ôn Noãn khẽ nhếch ra ý cười nhẹ, giọng nói nhẹ như đang làm nũng với hắn. die nd da nl e q uu ydo n

“Được, bây giờ ta liền dẫn nàng về nhà.” Quân Dập Hàn ôm chặt nàng, “Chúng ta về nhà.”

Mẫn Tư nhắm mắt không đành lòng nhìn nữa, Vu Di thả lỏng tay nắm chặt phía sau, trong giọng nói đè nén lộ ra đè nén, “Ta để thiết kỵ hộ vệ hộ tống các ngươi trở về nước, lại chuẩn bị các loại thuốc cần thiết trên đường.” Giọng nói ngừng lại, “Lên đường bình an.”

“Đa tạ.” Quân Dập Hàn sải bước rời đi.

Có thiết kỵ hộ vệ hộ tống, tốc độ trở về nước Linh cực nhanh. Dọc theo đường đi Ôn Noãn lúc ngủ lúc tỉnh, càng về sau hoàn toàn rơi vào ngủ mê man, nhưng đầu óc lại duy trì vài phần tỉnh táo, mơ mơ hồ hồ cảm thấy dường như Quân Dập Hàn đang không ngừng nói chuyện cùng nàng, lúc đó còn có chén thuốc đút vào trong miệng. Thỉnh thoảng còn có tiếng thảo luận ồn ào lộn xộn, nghe được mà nàng hơi phiền lòng. Tới sau đó, dường như bên tai còn thường xuyên truyền đến tiếng khóc của Minh Nhi, nàng mờ mờ ảo ảo mà cảm thấy hình như bản thân mình ngủ hơi lâu. Nhưng rốt cuộc có bao nhiêu lâu, nàng cũng không rõ ràng, nàng chỉ biết đã rất lâu rồi nàng không nhìn thấy Quân Dập Hàn, lại ở trong giấc mộng một lần cũng không từng thấy, nàng thật muốn gặp hắn một chút, xem hắn bây giờ tốt hay không.

“Tiểu Noãn, nàng đã ngủ quá lâu rồi, khi nào nàng mới có thể tỉnh lại mở mắt ra nhìn ta?” Bên tai dường như truyền đến Quân Dập Hàn nói nhỏ.

Cặp mắt nàng nhắm thật chặt, tốn sức nâng mí mắt nặng trĩu lên, hé ra một khe hở, một luồng ánh sáng đâm vào trong mắt, nàng nhất thời không quá thích ứng lại vội vàng nhắm mắt lại, khóe mắt trượt xuống một giọt nước. Giọng


/384

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status