Ngài Sói Của Tô Sa

Chương 109 - cưới được người chân ái, gả cho người yên lòng

/128


Tô Tu Kiệt giờ đã lớn hơn, nghe bảo mẫu nói với người giúp việc hãy nấu món bổ dưỡng vì mẹ mình đang tới kỳ kinh nguyệt.

Cậu bé chạy tới ôm Tô Sa rồi hỏi:

- Mẹ ơi, kinh nguyệt là gì?

Cả Tô Sa và Tinh Kính Đằng đều bối rối, cô cười.

- Sao mẹ cứ cười thế?

Dù đã kết hôn, nhưng Tinh Kính Đằng vẫn để họ con như cũ mà không đổi sang họ mình.

Anh gọi Tu Kiệt lại chỗ mình, cậu bé ngồi yên vị bên cạnh bố.

Tinh Kính Đằng nhỏ nhẹ giải thích.

- Trong bụng mỗi người mẹ đều có một chiếc hộp. Mỗi tháng thì mẹ con đều có một cơ hội để đón nhận em bé.

Nếu như mẹ chọn không sinh ra, thì sẽ chảy một ít máu để dọn dẹp chiếc hộp đó.

Nhắc đến máu, Tô Tu Kiệt nhăn nhó nhìn mẹ.

- Mỗi tháng đều chảy máu ạ?

Tô Sa nhìn con âu yếm.



- Ứ, mỗi tháng 1 lần như vậy, gọi là kinh nguyệt đó.

Tinh Kính Đằng xoa xoa đầu con trai nói thêm.

- Ngày đó mẹ con sẽ không thoải mái, mẹ bị mệt và cần nghỉ ngơi, cần ăn những món ngon bổ dưỡng. Nên con hãy ngoan ngoan để mẹ bớt mệt nhé.

Lúc này Tô Tu Kiệt tròn mắt lên, lại nhìn Tô Sa hỏi lại.

Mẹ thường bị như vậy sao? Mẹ có thế không chảy máu không?Ừmmm, nếu không chảy máu thì mẹ sẽ sinh em bé đó.Mẹ ơi, mẹ có dự định sẽ sinh em bé không?Tinh Kính Đằng nhìn Tô Sa, mong đợi câu trả lời của vợ.

Cô nhìn chồng, rồi nhìn con trai.

- Ummm, hiện tại thì không, mẹ có con là đủ rồi.

Tô Tu Kiệt òa khóc chạy lại ôm mẹ.

Mẹ cứ sinh em bé đi, như vậy sẽ không bị kinh nguyệt nữa, con sẽ yêu thương em, sẽ chăm em giúp mẹ.Không đơn giản thể đầu, lúc em khóc, lúc em tè bậy, lúc em đói bụng thì phải làm sao?Tô Tu Kiệt lấy tay quệt ngang mặt, rồi hồn nhiên chỉ sang bố mình:

- Co bo roi a, me ding lo nua.

Tinh Kính Đằng phì cười, rồi thương mẹ dữ chưa. Nhưng anh chính là mong thế, có thêm đứa nhỏ nữa cũng tốt mà. Cô chưa muốn, anh sẽ đợi.

Tô Tu Kiệt là một đứa trẻ tình cảm và hiểu chuyện, cũng rất đáng yêu và ngây thơ.

Đến bữa cơm, Tô Sa thấy chưa có tương cà. Vì đến tháng nên cô hạn chế không ăn tương ớt. Vẫn là con trai nhỏ mà tinh tế.

Mẹ ơi, mẹ tìm gì sao?À, mẹ muốn ăn tương cà.Người làm ở nhà luôn túc trực, Tinh Kính Đằng lại muốn tự đi lấy cho vợ. Vậy mà lại chậm hơn con trai một bước.



Tô Tu Kiệt cầm chai tương cà màu đỏ, lắc nhẹ rồi cẩn thận bóp lên đĩa trước mặt mẹ mình.

Anh nhìn cảnh này tâm trạng có vui nhưng cũng có chút trầm ngâm. Không có anh, những năm qua Tô Sa đã nuôi dậy con rất tốt. Thế mà ban đầu anh lại có ý tranh chấp giành con về mình. Tình cảm hai mẹ con cũng cực kỳ khăng khít, khẳng định Tô Tu Kiệt sống không thể thiếu mẹ kề bên.

- Cảm ơn em!

Tô Sa ngạc nhiên khi bỗng dưng anh nói thế.

Sao lại cảm ơn!Bống nhiên anh muốn cảm ơn em!Cô cười, gắp thịt bò vào bát cho chồng, còn anh gắp thịt lại cho cô và con.

- Cảm ơn cả Tu Kiệt của chúng ta, con đã chăm sóc mẹ khi bố vắng mặt.

Một nhà ba người, giờ đây rất đầm ấm.

Năm ấy hai người bỏ lỡ nhau, anh sẽ dành cả đời để bù đắp.

Nhà anh mua để cô đứng tên.

Con cô sinh ra, anh cũng để mang họ vợ.

Ở quán rượu năm đó, anh lỡ để ý một bóng dáng. Giờ cơn say theo cả đời.

Tinh Kính Đằng cưới được người chân ái.

Tô Sa được gả cho người khiến cô yên lòng.

/128

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status