Trong nhà vệ sinh kín gió, bởi vì thân thể hai người quá gần nhau, ngay cả không khí cũng không lưu thông.
Lê Phù ném xuống một câu “Tùy anh”, sau đó dùng sức quay người chạy trốn, nhưng thân hình cao lớn chắn trước người cô vẫn không nhúc nhích, cô ý thức được hình như mình thật sự đắc tội anh.
“Anh làm gì vậy… Ở chỗ này, anh điên rồi sao…”
Thân thể Lê Phù lại bị Châu Ánh Hi lật lại, cô có thể thấy rõ anh đang làm gì từ trong gương. Anh kéo khóa kéo, lấy gậy thịt đã cương cứng từ trong quần ra, tay đưa về phía trước bụng cô, lấy ra một cái bao cao su trong túi âu phục trên bồn rửa.
Cô kinh ngạc, không ngờ anh lại giấu thứ này trong túi: “Châu Ánh Hi, sao anh lại biến thành như vậy?”
Hai chân Châu Ánh Hi vẫn kẹp chặt cô trước người, anh xé bao cao su ra, chạm vào mông cô.
Tuy Lê Phù không thấy được vật trong tay anh, nhưng nhiệt độ nóng bỏng bao trùm phía sau, ngược lại càng gợi lên cảm giác ngứa ngáy dưới thân cô. Mu bàn tay ấm áp của anh còn lơ đãng xoa mông cô, rõ ràng còn chưa làm, nhưng đã có thể kích thích cơ thể cô run lên.
Sau khi chuẩn bị xong, một tay Châu Ánh Hi ôm eo cô, cười nhẹ: “Có lẽ em sẽ thích anh như này hơn.”
“Không…”
Như thể đã biết cô sẽ nói gì tiếp, khi chữ “Sẽ” (*) vừa yếu ớt thốt ra, Châu Ánh Hi đã vén váy nhung lên vòng eo mảnh khảnh của cô, đôi tay nhã nhặn tàn nhẫn kéo quần lót và tất đen xuống. Vốn dĩ anh muốn kéo xuống đầu gối, nhưng đột nhiên anh cảm thấy kéo đến đùi dường như càng mê người hơn.
(*) 不会 (bù hùi): Sẽ không. Ở đây nói từ 不 (không) trước, từ 会 (sẽ) sau.
Châu Ánh Hi đỡ gậy thịt của mình dán sát vào huyệt nhỏ của cô, không đẩy mạnh, mà chỉ xoa trước một chút: “Chúng ta đã 4 tháng không gặp, thật sự không nhớ anh à?”
Dù phía dưới bị cọ xát ngày càng ngứa ngáy, nhưng Lê Phù cũng biết trong lời nói này của anh có hai tầng ý nghĩa. Sâu xa hơn là đang ngầm hỏi cô, có nhớ thương cảm giác làm tình với anh không.
“Tôi rất bận.”
Mỗi câu trả lời cô đưa ra tối nay, dường như đều không thuận theo trái tim Châu Ánh Hi.
Gậy thịt từ cọ huyệt chuyển sang chen vào trong, mép thịt hồng hào bị quy đầu thô tròn dùng sức ma sát, trong miệng nhỏ hơi hé mở chảy ra chất lỏng. Nếu không nghe được câu nào tử tế, anh đã không nghĩ đến chuyện ân ái. Chứng kiến cô bị mình trêu chọc đến sắc mặt ửng hồng, anh ngang ngược vô lý đưa toàn bộ gậy thịt vào huyệt nhỏ của cô.
Lần đầu tiên của hai người đều dành cho đối phương, từ lúc đó cũng chưa làm cùng ai khác.
Nhưng ở phương diện ân ái, quả thật Châu Ánh Hi có chút bản lĩnh không thầy tự hiểu, mà thân thể Lê Phù có vẻ cũng rất dễ mẫn cảm với anh, mới hơi bị khiêu khích một chút, đã bị kích thích.
Không giống với sự dịu dàng của đêm đầu tiên, ngay từ đầu Châu Ánh Hi đã khá hung dữ, Lê Phù đi giày cao gót bị đẩy đến mức đầu gối mềm nhũn. Nếu không có cánh tay anh trói chặt eo cô, cả người cô đã sớm ngã xuống đất.
Anh rất yên tĩnh, nhưng từ trong tiếng thở dốc nặng nề, không khó để nghe ra trong ngực nghẹn một cục tức không thể xả ra.
Dương vật thô cứng mỗi lần đều cắm vào nơi sâu nhất, sau đó lại rút ra một đoạn, tuy huyệt nhỏ từng chứa qua vật lạ này, nhưng sau bốn tháng, đột nhiên Lê Phù hơi khó thích ứng. Gậy thịt chen chúc qua khe hở nhỏ dùng lực đâm vào, sau khi hoàn toàn đi vào, cảm giác tồn tại còn kinh ngạc hơn kích thước nhìn thấy.
Cô cảm thấy dường như Châu Ánh Hi đã mất trí, không cho cô chút cơ hội thả lỏng, ép cô ăn vật khổng lồ của anh.
Gặp lại lẽ ra phải là một chuyện lãng mạn, không lãng mạn thì ít nhất đầu tiên phải hàn huyên tâm sự. Nhưng giữa hai người không biết đã xảy ra vấn đề ở đâu, gặp lại sau 4 tháng xa cách, vậy mà lại chen chú trong nhà vệ sinh chật hẹp làm tình.
Bồn rửa tay ngay cạnh cửa, chỉ cách vài bước chân, thật ra rất nguy hiểm.
Mà Châu Ánh Hi lại đang hưng phấn tột độ, bên tai nóng bừng, anh càng không ngừng đưa đẩy eo và hông, gậy thịt đỏ tươi không gặp trở ngại đi vào trong huyệt nhỏ ấm áp, làm không theo tiết tấu nào, dường như chỉ thuần túy là nhìn tâm trạng anh để quyết định nên sâu hay nông, trên thân gậy thịt bao phủ bởi chất lỏng sáng bóng.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Cảm giác huyệt nhỏ vô tình lại cố ý trốn tránh, anh vỗ nhẹ lên bờ mông trắng nõn, giọng nói vẫn dịu dàng như trước, nhưng thật ra lại mang ý ra lệnh mạnh mẽ: “Nghe lời, ăn ngoan nhé.”
Tuy kỹ xảo của anh không phải đặc biệt lợi hại, nhưng vẫn có thể dễ dàng khiến Lê Phù choáng váng.
Không nói những chuyện khác, trong chuyện này hai người dường như là trời sinh một cặp, có thể cùng lúc tận hưởng được khoái cảm khi ma sát trong cơ thể.
Bụng dưới của Lê Phù nhức nhối tê dại, hơn nữa ở trong nhà vệ sinh công cộng vốn đã lo lắng, theo bản năng muốn đẩy gậy thịt ăn không tiêu kia ra. Thấy cô vẫn trốn, Châu Ánh Hi đẩy hông hung ác đâm về phía trước, ép cô ăn cả cây, tiếng rên rỉ dồn dập thoát ra từ khóe môi cô.
Cô sợ mình sẽ hét lên, hoảng hốt che miệng lại.
Vòng eo dần bủn rủn của Lê Phù bị cánh tay Châu Ánh Hi chống đỡ, cô cứ che miệng như vậy, thân trên không ngừng nâng lên theo tiết tấu, quy đầu cực lớn tiến vào trong huyệt, cô khó nhịn nhíu mày rên rỉ.
Thân gậy bị thịt mềm ấm áp bao bọc, huyệt nhỏ còn kẹp khi anh dùng sức, Châu Ánh Hi đau đến nhíu mày, hít sâu một tiếng. Đột nhiên, bàn tay đỡ trên eo cô nâng lên, anh mở lòng bàn tay, năm ngón tay nắm lấy bầu ngực sữa đang run rẩy, quả bóng sữa nho nhỏ hoàn toàn bị bao bọc trong lòng bàn tay anh, cảm giác như đang bị bắt nạt.
Dương vật bị thịt mềm trong huyệt bao bọc rất thoải mái, nhưng Châu Ánh Hi cũng muốn cho Lê Phù thoải mái hơn, cúi đầu thở dốc: “Làm thêm chút nữa, được không?”
Anh rất giỏi dỗ dành người khác, bằng giọng nói dịu dàng và vẻ bề ngoài hiền lành.
Mái tóc rối bù của Lê Phù bị ướt đẫm mồ hôi, có mấy sợi dính bên gò má ửng hồng, đôi mắt đen láy phủ kín một tầng hơi nước, khuôn mặt vốn rực rỡ lúc này lại mơ hồ toát lên vẻ gợi tình.
Vẻ mặt ngày càng chìm đắm của cô, chính là đáp án.
Ai có thể ngờ được, chàng trai cao quý vốn được giam giữ ở thánh địa trong phòng tiệc, thiếu gia dịu dàng như ngọc, lúc này lại như một con thú dữ động dục đè cô gái anh ngưỡng mộ dưới người hung hăng làm cô.
Để mà hỏi nguyên nhân, có lẽ chính Châu Ánh Hi cũng không rõ.
Anh chỉ biết là trong mấy tháng thất vọng, phẫn nộ, không cam lòng, còn liên tục bắt gặp cô có hành vi thân thiết với những người đàn ông khác, đều khiến anh như biến thành con người “xấu xa”, một dáng vẻ mà chính bản thân cũng thấy xa lạ. Trước đây, bất cứ chuyện gì anh làm cũng đều khuôn phép, nhưng chỉ có khi dùng áp dụng với cô, người tự do như gió, thất bại rất nhiều lần.
Trên chiếc áo sơ mi trắng cấm dục đẫm mồ hôi, Châu Ánh Hi cũng không mệt mỏi, ngược lại chỉ cần thưởng thức dáng vẻ mơ màng của Lê Phù trong gương, dương vật trong huyệt dường như lại có thể cứng thêm một vòng.
Thấy tay cô mất sức buông thõng xuống, anh che miệng cô lại, bởi vì miệng đắng lưỡi khô, yết hầu lăn lộn như nuốt chứng: “Đau thì cắn anh cũng được.”
Lê Phù choáng váng không để ý nhiều như vậy, cô bị Châu Ánh Hi che miệng, tiếp tục chịu đựng lực rút ra rút vào dưới thân, dương vật thô cứng đã làm huyệt nhỏ phấn nộn thành màu đỏ thẫm. Nhìn qua huyệt nhỏ bị bắt nạt rất đáng thương, mềm nhũn đến nước chảy đầm đìa, từng giọt bắn hết lên quần lót và tất đen.
Tiếng rên rỉ và âm thanh ân ái vang vọng quanh nhà vệ sinh công cộng.
“A…”
Có thể là vừa rồi Châu Ánh Hi dùng lực quá mạnh, Lê Phù bị đẩy thốt ra tiếng rên run rẩy. Sau đó vô thức cắn ngón trỏ của anh, dùng rất nhiều sức, dấu răng rất sâu, đau đến mức khiến anh rên lên một tiếng. Đợi cô không cắn nữa, anh rụt tay lại, một tay nới lỏng cà vạt trên cổ áo, nhanh chóng kéo xuống, sau đó nhét vào miệng cô.
Lê Phù bị ép ngậm cà vạt, cánh tay phải cũng bị Châu Ánh Hi kéo ra sau lưng, thân thể dường như mất đi trọng tâm, tay trái ấn chặt lên bồn rửa, anh cầm lấy cổ tay ở cánh tay sau lưng cô, cả người vẫn đang hưng phấn, mồ hôi nóng bỏng thấm đẫm ngực áo sơ mi trắng, đẩy hông hung ác ra vào.
Tiếng da thịt va chạm quá mãnh liệt.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Bởi vì tốc độ nhanh hơn lúc nãy rất nhiều, chỉ cần hơi đẩy mạnh một chút, ngực Lê Phù đã run rẩy dữ dội, không ngừng rung lắc trên dưới trái phải. Trong miệng cô còn ngậm cà vạt, không dám ngẩng đầu nhìn mình ở trong gương, quá dâm đãng.
Tiếng nức nở bị cà vạt chặn lại, nước mắt chảy ra từ khóe mắt Lê Phù, huyệt giữa hai chân bị gậy thịt to lớn nóng bỏng cắm vào, giống như trái cây chín, nước mật tràn ra, thậm chí còn toát ra chất lỏng màu trắng.
Ít nhất vào lúc này, bị người đàn ông phía sau làm không ngừng nghỉ, khoái cảm lấn át tất cả. Thân dưới bị lấp đầy, có vài giây, cô tham lam đến mức muốn cho vật này hòa cùng cơ thể mình, cứ vùi trong huyệt nhỏ.
Chùm sáng trắng rực rỡ chiếu thẳng vào nơi riêng tư đang dính sát nhau của hai người. Trong hoàn cảnh kích thích bất cứ lúc nào cũng có thể bị phát hiện, bộ phận sinh dục dần hoàn mỹ thích nghi, cuốn vào nhau khiến cả hai đều không thỏa mãn.
Khi trong nhà vệ sinh chỉ còn lại tiếng quạt thông gió ong ong, bầu không khí dâm đãng bên trong cũng dần tiêu tan.
Một màn vui thích không dài cũng không ngắn, khiến Lê Phù sau khi cao trào mệt mỏi nằm sấp trên người Châu Ánh Hi, đầu vùi ở ngực anh. Cô thật sự không còn sức, nếu không tuyệt đối sẽ không giống cô bé đáng thương mềm mại chủ động ôm anh. Nhưng trước khi ôm, cô dùng chút sức còn sót lại nhấn mạnh, đây không phải làm nũng, không phải thích, mà là bản năng.
Châu Ánh Hi xem như gió thoảng bên tai.
Anh kéo mấy tờ khăn giấy, dùng nước ấm làm ướt, sau khi vắt khô, ngồi xổm xuống dịu dàng lau sạch dấu vết tình dục trắng đục bên dưới cho cô. Khi lau đến phần trong cùng, cô thậm chí còn mẫn cảm run lên, còn rên nhẹ vài tiếng. Khóe môi anh nhếch lên, sau đó cởi đôi tất lụa đen đã rách hoàn toàn khỏi chân cô, sửa sang lại thân váy cho cô, chỉ là lúc muốn giúp cô chỉnh đốn vẻ ngoài thì bị cô vỗ vào tay.
Lê Phù khôi phục sức lực, rời khỏi người Châu Ánh Hi, nhìn vào gương lau mồ hôi trên mặt, trang điểm lại một chút, nhưng hai chân vẫn mềm suýt không đứng vững. Cô cài chặt túi xách, lúc quay đầu lại thì thấy anh nhét tất chân của mình vào trong túi âu phục.
Cô sợ hãi lùi về phía sau một bước: “Anh làm gì vậy, vứt đi là được rồi, lẽ nào anh còn định mang về nhà à.”
Mấy chữ đồ biến thái chết tiệt, cô không dám nói.
Châu Ánh Hi bất đắc dĩ hạ giọng, khoác âu phục bẩn thỉu vào giữa cánh tay, trả lời cô: “Nhà vệ sinh không phân khu nam nữ, vứt ở đây quá rõ ràng, lát nữa anh vứt vào thùng rác phía dưới.”
Nghe anh giải thích xong, Lê Phù thở phào nhẹ nhõm, định đi trước một bước, nhưng tay cầm nắm cửa bị anh nắm lấy, cô mất kiên nhẫn: “Anh lại muốn làm gì?”
Châu Ánh Hi tiến gần hơn một chút, ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa xương ngón tay tinh tế của cô: “Lại muốn chạy?”
“Làm xong rồi, đương nhiên tôi phải đi.” Lê Phù liếc xéo anh.
“Lần nào hưởng thụ xong cũng phủi mông rời đi.”
“Anh là người phát điên trước mà?”
“Em không thoải mái chắc?”
“…”
Lê Phù nghẹn họng, cô lười tranh luận với tên cặn bã nhã nhặn này. Cô đẩy cánh tay Châu Ánh Hi ra, trước khi ra cửa nhắc lại: “Châu Ánh Hi, anh đừng cố chấp với tôi nữa, vô dụng thôi, quyết định của tôi sẽ không vì chúng ta làm chuyện này bao nhiêu lần mà dễ dàng thay đổi. Chúng ta không hợp, cho dù tính cách hay bối cảnh.”
Câu cuối cùng, giọng nói của cô bỗng trở nên nghiêm túc.
Nhưng dường như Châu Ánh Hi chỉ nghe được câu nói hữu dụng nhất với anh, anh nhìn chằm chằm đôi mắt hạnh ngập nước, bắt đầu nổi lên máu cá độ: “Thật sao?”
“Cái gì?” Lê Phù trong phút chốc không hiểu ý anh.
“Anh nói, em chắc chắn cho dù chúng ta có làm bao nhiêu lần, em cũng không thay đổi ý định?”
“Tôi chắc chắn.”
Trong mắt Lê Phù tràn đầy thái độ kiên quyết.
Mà Châu Ánh Hi chỉ nhẹ giọng hỏi: “Em dám cá không?”
“Tôi không rảnh đi cá cược với anh.”
“Nhưng anh sẽ không dễ buông tay em đâu.”
“…”
-
Nhà vệ sinh play không phải miếng thịt to, miếng thịt to lần tới sẽ ăn trong lúc lên cơn sốt, ăn trong tuần này.
Lê Phù ném xuống một câu “Tùy anh”, sau đó dùng sức quay người chạy trốn, nhưng thân hình cao lớn chắn trước người cô vẫn không nhúc nhích, cô ý thức được hình như mình thật sự đắc tội anh.
“Anh làm gì vậy… Ở chỗ này, anh điên rồi sao…”
Thân thể Lê Phù lại bị Châu Ánh Hi lật lại, cô có thể thấy rõ anh đang làm gì từ trong gương. Anh kéo khóa kéo, lấy gậy thịt đã cương cứng từ trong quần ra, tay đưa về phía trước bụng cô, lấy ra một cái bao cao su trong túi âu phục trên bồn rửa.
Cô kinh ngạc, không ngờ anh lại giấu thứ này trong túi: “Châu Ánh Hi, sao anh lại biến thành như vậy?”
Hai chân Châu Ánh Hi vẫn kẹp chặt cô trước người, anh xé bao cao su ra, chạm vào mông cô.
Tuy Lê Phù không thấy được vật trong tay anh, nhưng nhiệt độ nóng bỏng bao trùm phía sau, ngược lại càng gợi lên cảm giác ngứa ngáy dưới thân cô. Mu bàn tay ấm áp của anh còn lơ đãng xoa mông cô, rõ ràng còn chưa làm, nhưng đã có thể kích thích cơ thể cô run lên.
Sau khi chuẩn bị xong, một tay Châu Ánh Hi ôm eo cô, cười nhẹ: “Có lẽ em sẽ thích anh như này hơn.”
“Không…”
Như thể đã biết cô sẽ nói gì tiếp, khi chữ “Sẽ” (*) vừa yếu ớt thốt ra, Châu Ánh Hi đã vén váy nhung lên vòng eo mảnh khảnh của cô, đôi tay nhã nhặn tàn nhẫn kéo quần lót và tất đen xuống. Vốn dĩ anh muốn kéo xuống đầu gối, nhưng đột nhiên anh cảm thấy kéo đến đùi dường như càng mê người hơn.
(*) 不会 (bù hùi): Sẽ không. Ở đây nói từ 不 (không) trước, từ 会 (sẽ) sau.
Châu Ánh Hi đỡ gậy thịt của mình dán sát vào huyệt nhỏ của cô, không đẩy mạnh, mà chỉ xoa trước một chút: “Chúng ta đã 4 tháng không gặp, thật sự không nhớ anh à?”
Dù phía dưới bị cọ xát ngày càng ngứa ngáy, nhưng Lê Phù cũng biết trong lời nói này của anh có hai tầng ý nghĩa. Sâu xa hơn là đang ngầm hỏi cô, có nhớ thương cảm giác làm tình với anh không.
“Tôi rất bận.”
Mỗi câu trả lời cô đưa ra tối nay, dường như đều không thuận theo trái tim Châu Ánh Hi.
Gậy thịt từ cọ huyệt chuyển sang chen vào trong, mép thịt hồng hào bị quy đầu thô tròn dùng sức ma sát, trong miệng nhỏ hơi hé mở chảy ra chất lỏng. Nếu không nghe được câu nào tử tế, anh đã không nghĩ đến chuyện ân ái. Chứng kiến cô bị mình trêu chọc đến sắc mặt ửng hồng, anh ngang ngược vô lý đưa toàn bộ gậy thịt vào huyệt nhỏ của cô.
Lần đầu tiên của hai người đều dành cho đối phương, từ lúc đó cũng chưa làm cùng ai khác.
Nhưng ở phương diện ân ái, quả thật Châu Ánh Hi có chút bản lĩnh không thầy tự hiểu, mà thân thể Lê Phù có vẻ cũng rất dễ mẫn cảm với anh, mới hơi bị khiêu khích một chút, đã bị kích thích.
Không giống với sự dịu dàng của đêm đầu tiên, ngay từ đầu Châu Ánh Hi đã khá hung dữ, Lê Phù đi giày cao gót bị đẩy đến mức đầu gối mềm nhũn. Nếu không có cánh tay anh trói chặt eo cô, cả người cô đã sớm ngã xuống đất.
Anh rất yên tĩnh, nhưng từ trong tiếng thở dốc nặng nề, không khó để nghe ra trong ngực nghẹn một cục tức không thể xả ra.
Dương vật thô cứng mỗi lần đều cắm vào nơi sâu nhất, sau đó lại rút ra một đoạn, tuy huyệt nhỏ từng chứa qua vật lạ này, nhưng sau bốn tháng, đột nhiên Lê Phù hơi khó thích ứng. Gậy thịt chen chúc qua khe hở nhỏ dùng lực đâm vào, sau khi hoàn toàn đi vào, cảm giác tồn tại còn kinh ngạc hơn kích thước nhìn thấy.
Cô cảm thấy dường như Châu Ánh Hi đã mất trí, không cho cô chút cơ hội thả lỏng, ép cô ăn vật khổng lồ của anh.
Gặp lại lẽ ra phải là một chuyện lãng mạn, không lãng mạn thì ít nhất đầu tiên phải hàn huyên tâm sự. Nhưng giữa hai người không biết đã xảy ra vấn đề ở đâu, gặp lại sau 4 tháng xa cách, vậy mà lại chen chú trong nhà vệ sinh chật hẹp làm tình.
Bồn rửa tay ngay cạnh cửa, chỉ cách vài bước chân, thật ra rất nguy hiểm.
Mà Châu Ánh Hi lại đang hưng phấn tột độ, bên tai nóng bừng, anh càng không ngừng đưa đẩy eo và hông, gậy thịt đỏ tươi không gặp trở ngại đi vào trong huyệt nhỏ ấm áp, làm không theo tiết tấu nào, dường như chỉ thuần túy là nhìn tâm trạng anh để quyết định nên sâu hay nông, trên thân gậy thịt bao phủ bởi chất lỏng sáng bóng.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Cảm giác huyệt nhỏ vô tình lại cố ý trốn tránh, anh vỗ nhẹ lên bờ mông trắng nõn, giọng nói vẫn dịu dàng như trước, nhưng thật ra lại mang ý ra lệnh mạnh mẽ: “Nghe lời, ăn ngoan nhé.”
Tuy kỹ xảo của anh không phải đặc biệt lợi hại, nhưng vẫn có thể dễ dàng khiến Lê Phù choáng váng.
Không nói những chuyện khác, trong chuyện này hai người dường như là trời sinh một cặp, có thể cùng lúc tận hưởng được khoái cảm khi ma sát trong cơ thể.
Bụng dưới của Lê Phù nhức nhối tê dại, hơn nữa ở trong nhà vệ sinh công cộng vốn đã lo lắng, theo bản năng muốn đẩy gậy thịt ăn không tiêu kia ra. Thấy cô vẫn trốn, Châu Ánh Hi đẩy hông hung ác đâm về phía trước, ép cô ăn cả cây, tiếng rên rỉ dồn dập thoát ra từ khóe môi cô.
Cô sợ mình sẽ hét lên, hoảng hốt che miệng lại.
Vòng eo dần bủn rủn của Lê Phù bị cánh tay Châu Ánh Hi chống đỡ, cô cứ che miệng như vậy, thân trên không ngừng nâng lên theo tiết tấu, quy đầu cực lớn tiến vào trong huyệt, cô khó nhịn nhíu mày rên rỉ.
Thân gậy bị thịt mềm ấm áp bao bọc, huyệt nhỏ còn kẹp khi anh dùng sức, Châu Ánh Hi đau đến nhíu mày, hít sâu một tiếng. Đột nhiên, bàn tay đỡ trên eo cô nâng lên, anh mở lòng bàn tay, năm ngón tay nắm lấy bầu ngực sữa đang run rẩy, quả bóng sữa nho nhỏ hoàn toàn bị bao bọc trong lòng bàn tay anh, cảm giác như đang bị bắt nạt.
Dương vật bị thịt mềm trong huyệt bao bọc rất thoải mái, nhưng Châu Ánh Hi cũng muốn cho Lê Phù thoải mái hơn, cúi đầu thở dốc: “Làm thêm chút nữa, được không?”
Anh rất giỏi dỗ dành người khác, bằng giọng nói dịu dàng và vẻ bề ngoài hiền lành.
Mái tóc rối bù của Lê Phù bị ướt đẫm mồ hôi, có mấy sợi dính bên gò má ửng hồng, đôi mắt đen láy phủ kín một tầng hơi nước, khuôn mặt vốn rực rỡ lúc này lại mơ hồ toát lên vẻ gợi tình.
Vẻ mặt ngày càng chìm đắm của cô, chính là đáp án.
Ai có thể ngờ được, chàng trai cao quý vốn được giam giữ ở thánh địa trong phòng tiệc, thiếu gia dịu dàng như ngọc, lúc này lại như một con thú dữ động dục đè cô gái anh ngưỡng mộ dưới người hung hăng làm cô.
Để mà hỏi nguyên nhân, có lẽ chính Châu Ánh Hi cũng không rõ.
Anh chỉ biết là trong mấy tháng thất vọng, phẫn nộ, không cam lòng, còn liên tục bắt gặp cô có hành vi thân thiết với những người đàn ông khác, đều khiến anh như biến thành con người “xấu xa”, một dáng vẻ mà chính bản thân cũng thấy xa lạ. Trước đây, bất cứ chuyện gì anh làm cũng đều khuôn phép, nhưng chỉ có khi dùng áp dụng với cô, người tự do như gió, thất bại rất nhiều lần.
Trên chiếc áo sơ mi trắng cấm dục đẫm mồ hôi, Châu Ánh Hi cũng không mệt mỏi, ngược lại chỉ cần thưởng thức dáng vẻ mơ màng của Lê Phù trong gương, dương vật trong huyệt dường như lại có thể cứng thêm một vòng.
Thấy tay cô mất sức buông thõng xuống, anh che miệng cô lại, bởi vì miệng đắng lưỡi khô, yết hầu lăn lộn như nuốt chứng: “Đau thì cắn anh cũng được.”
Lê Phù choáng váng không để ý nhiều như vậy, cô bị Châu Ánh Hi che miệng, tiếp tục chịu đựng lực rút ra rút vào dưới thân, dương vật thô cứng đã làm huyệt nhỏ phấn nộn thành màu đỏ thẫm. Nhìn qua huyệt nhỏ bị bắt nạt rất đáng thương, mềm nhũn đến nước chảy đầm đìa, từng giọt bắn hết lên quần lót và tất đen.
Tiếng rên rỉ và âm thanh ân ái vang vọng quanh nhà vệ sinh công cộng.
“A…”
Có thể là vừa rồi Châu Ánh Hi dùng lực quá mạnh, Lê Phù bị đẩy thốt ra tiếng rên run rẩy. Sau đó vô thức cắn ngón trỏ của anh, dùng rất nhiều sức, dấu răng rất sâu, đau đến mức khiến anh rên lên một tiếng. Đợi cô không cắn nữa, anh rụt tay lại, một tay nới lỏng cà vạt trên cổ áo, nhanh chóng kéo xuống, sau đó nhét vào miệng cô.
Lê Phù bị ép ngậm cà vạt, cánh tay phải cũng bị Châu Ánh Hi kéo ra sau lưng, thân thể dường như mất đi trọng tâm, tay trái ấn chặt lên bồn rửa, anh cầm lấy cổ tay ở cánh tay sau lưng cô, cả người vẫn đang hưng phấn, mồ hôi nóng bỏng thấm đẫm ngực áo sơ mi trắng, đẩy hông hung ác ra vào.
Tiếng da thịt va chạm quá mãnh liệt.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Bởi vì tốc độ nhanh hơn lúc nãy rất nhiều, chỉ cần hơi đẩy mạnh một chút, ngực Lê Phù đã run rẩy dữ dội, không ngừng rung lắc trên dưới trái phải. Trong miệng cô còn ngậm cà vạt, không dám ngẩng đầu nhìn mình ở trong gương, quá dâm đãng.
Tiếng nức nở bị cà vạt chặn lại, nước mắt chảy ra từ khóe mắt Lê Phù, huyệt giữa hai chân bị gậy thịt to lớn nóng bỏng cắm vào, giống như trái cây chín, nước mật tràn ra, thậm chí còn toát ra chất lỏng màu trắng.
Ít nhất vào lúc này, bị người đàn ông phía sau làm không ngừng nghỉ, khoái cảm lấn át tất cả. Thân dưới bị lấp đầy, có vài giây, cô tham lam đến mức muốn cho vật này hòa cùng cơ thể mình, cứ vùi trong huyệt nhỏ.
Chùm sáng trắng rực rỡ chiếu thẳng vào nơi riêng tư đang dính sát nhau của hai người. Trong hoàn cảnh kích thích bất cứ lúc nào cũng có thể bị phát hiện, bộ phận sinh dục dần hoàn mỹ thích nghi, cuốn vào nhau khiến cả hai đều không thỏa mãn.
Khi trong nhà vệ sinh chỉ còn lại tiếng quạt thông gió ong ong, bầu không khí dâm đãng bên trong cũng dần tiêu tan.
Một màn vui thích không dài cũng không ngắn, khiến Lê Phù sau khi cao trào mệt mỏi nằm sấp trên người Châu Ánh Hi, đầu vùi ở ngực anh. Cô thật sự không còn sức, nếu không tuyệt đối sẽ không giống cô bé đáng thương mềm mại chủ động ôm anh. Nhưng trước khi ôm, cô dùng chút sức còn sót lại nhấn mạnh, đây không phải làm nũng, không phải thích, mà là bản năng.
Châu Ánh Hi xem như gió thoảng bên tai.
Anh kéo mấy tờ khăn giấy, dùng nước ấm làm ướt, sau khi vắt khô, ngồi xổm xuống dịu dàng lau sạch dấu vết tình dục trắng đục bên dưới cho cô. Khi lau đến phần trong cùng, cô thậm chí còn mẫn cảm run lên, còn rên nhẹ vài tiếng. Khóe môi anh nhếch lên, sau đó cởi đôi tất lụa đen đã rách hoàn toàn khỏi chân cô, sửa sang lại thân váy cho cô, chỉ là lúc muốn giúp cô chỉnh đốn vẻ ngoài thì bị cô vỗ vào tay.
Lê Phù khôi phục sức lực, rời khỏi người Châu Ánh Hi, nhìn vào gương lau mồ hôi trên mặt, trang điểm lại một chút, nhưng hai chân vẫn mềm suýt không đứng vững. Cô cài chặt túi xách, lúc quay đầu lại thì thấy anh nhét tất chân của mình vào trong túi âu phục.
Cô sợ hãi lùi về phía sau một bước: “Anh làm gì vậy, vứt đi là được rồi, lẽ nào anh còn định mang về nhà à.”
Mấy chữ đồ biến thái chết tiệt, cô không dám nói.
Châu Ánh Hi bất đắc dĩ hạ giọng, khoác âu phục bẩn thỉu vào giữa cánh tay, trả lời cô: “Nhà vệ sinh không phân khu nam nữ, vứt ở đây quá rõ ràng, lát nữa anh vứt vào thùng rác phía dưới.”
Nghe anh giải thích xong, Lê Phù thở phào nhẹ nhõm, định đi trước một bước, nhưng tay cầm nắm cửa bị anh nắm lấy, cô mất kiên nhẫn: “Anh lại muốn làm gì?”
Châu Ánh Hi tiến gần hơn một chút, ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa xương ngón tay tinh tế của cô: “Lại muốn chạy?”
“Làm xong rồi, đương nhiên tôi phải đi.” Lê Phù liếc xéo anh.
“Lần nào hưởng thụ xong cũng phủi mông rời đi.”
“Anh là người phát điên trước mà?”
“Em không thoải mái chắc?”
“…”
Lê Phù nghẹn họng, cô lười tranh luận với tên cặn bã nhã nhặn này. Cô đẩy cánh tay Châu Ánh Hi ra, trước khi ra cửa nhắc lại: “Châu Ánh Hi, anh đừng cố chấp với tôi nữa, vô dụng thôi, quyết định của tôi sẽ không vì chúng ta làm chuyện này bao nhiêu lần mà dễ dàng thay đổi. Chúng ta không hợp, cho dù tính cách hay bối cảnh.”
Câu cuối cùng, giọng nói của cô bỗng trở nên nghiêm túc.
Nhưng dường như Châu Ánh Hi chỉ nghe được câu nói hữu dụng nhất với anh, anh nhìn chằm chằm đôi mắt hạnh ngập nước, bắt đầu nổi lên máu cá độ: “Thật sao?”
“Cái gì?” Lê Phù trong phút chốc không hiểu ý anh.
“Anh nói, em chắc chắn cho dù chúng ta có làm bao nhiêu lần, em cũng không thay đổi ý định?”
“Tôi chắc chắn.”
Trong mắt Lê Phù tràn đầy thái độ kiên quyết.
Mà Châu Ánh Hi chỉ nhẹ giọng hỏi: “Em dám cá không?”
“Tôi không rảnh đi cá cược với anh.”
“Nhưng anh sẽ không dễ buông tay em đâu.”
“…”
-
Nhà vệ sinh play không phải miếng thịt to, miếng thịt to lần tới sẽ ăn trong lúc lên cơn sốt, ăn trong tuần này.
/89
|