Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Q.8 - Chương 716 - Cực Độ Nguy Cơ

/2680


Một hồi lâu sau, mọi người mới thoáng như tỉnh ngộ bộc phát ra một trận thanh âm rung trời hoan hô.

Đó là Thiên Binh Các thuộc hạ của Đổng Vô Thương, vì Vô Thương Đại Để đắc thắng mà hoan hô.

Nhưng ngay sau đó, chính là vô cùng vô tận huyên náo.

Đó là những người khác, tất cả cũng như ở trong mộng mới tỉnh lại vậy, chưa chắc có nhiều người thật lòng nhưng cũng là thanh thế to lớn. Kết quả không ngờ, các loại cảm giác khó có thể tin vô tình trong nháy mắt biến thành một cái cự đại chợ bán thức ăn huyên náo.

Người người cũng đang đàm luận, nhưng người người cũng không biết, cũng nghe không rõ bản thân đàm luận cái gì. Chỉ cảm thấy trong lòng tràn đầy rung động!

Cho dù ai cũng không nghĩ tới, hai vị đỉnh cao thủ giao chiến, Vương đối Vương quyết chiến lại lấy việc nhất phương bại vong mà chấm dứt! Vô Tình Thiên Đế hùng cứ Trung Cực Thiên dài đến trăm vạn năm tháng lại tại chỗ bị Vô Thương Đại Đế trẻ tuổi chém giết!

Cái kết quả này chân chính ra ngoài dự liệu của mọi người.

Mà cả tòa hoàng thành cũng vì lâm vào sự hỗn loạn, nhiều người quan chiến bị thương nay mới rốt cục phát hiện ra mình nhận lấy thương tổn như thế nào mà kêu thảm thiết, đau đến không muốn sống...

Đổng Vô Thương vẫn hoành đao đứng ở hoàng thành đỉnh, thân hình của hắn không nhúc nhích, giống như là một tòa núi cao nguy nga, bả vai rộng rãi như gánh cả Trung Cực Thiên thiên địa, ánh mắt chậm rãi chuyển động, chuyển động đến một cái phương hướng nào thì phương hướng đó sẽ tức thì lâm vào im lặng.

Phân khí tức trầm ngưng chí cực này vào giờ khắc này, cuối cùng Quân lâm thiên hạ!

Hùng bá thiên hạ!

Sưu sưu...

Mặc Lệ Nhi, Kỷ Mặc, Lệ Hùng Đồ lòng như lửa đốt nhảy lên, đi tới cạnh Đổng Vô Thương.

Đổng Vô Thương nhìn thấy ái thê đến, rốt cục thở ra một hơi, di chuyển cước bộ, được Mặc Lệ Nhi ám trợ lăng không bay lên độ mấy ngàn trượng mà biển mất.

Hiển nhiên, đánh một trận quyết thắng thành danh này, Đổng Vô Thương cũng trả giá thật nhiều, hoặc là trả giá không rẻ cũng nói không chừng!

Chỉ là tất cả mọi người vào giờ khắc này cũng lấy ánh mắt tôn kính chí cực nhìn chăm chú vào Vô Thương Đại Đế đă đi xa, không dám có bất kỳ vọng động nào.

Người người cũng rõ ràng biết được một chuyện, khi Vô Thương Đại Để lại một lần nữa lộ diện thì cũng đã là Trung Cực Thiên chúa tể rồi!

Nhất thiên cự chưởng!

Mới vừa trở lại doanh trướng, Mặc Lệ Nhi cũng cảm giác được thân thể Đổng Vô Thương kịch liệt run rẩy lên, nhưng ngay sau đó trên người Đổng Vô Thương đột nhiên xuất hiện vô số vết thương, hơn nữa ở cùng một thời gian phun ra đại lượng máu tươi tung toé.

Đập vào mắt có thể thấy được, có khoảng trên trăm đạo kiếm thương!

Nói là mình đầy thương tích cũng là danh phù kỳ thực,

Đổng Vô Thương kéo tay Mặc Lệ Nhi nói: “Ta nghỉ ngơi một chút... Ngươi cùng Kỷ Mặc trông ta... Bất luận kẻ nào, cũng không cho phép đến gần thân thể của ta... Chờ ta tỉnh lại

Lời này còn chưa nói hết, Đổng Vô Thương ánh mắt khép lại, ngất đi.

Trận chiến này Đổng Vô Thương một mình đánh chết Vô Tình Thiên Để, hắn hoàn toàn liều mạng ra sát chiêu, tại 1 khắc Đổng Vô Thương đánh chết Túy Vô Tỉnh kì thực đã là đèn cạn dầu rồi!

Trận chiến này thắng được thật sự quá hiểm, thậm chí có thể nói, nếu không phải Túy Vô Tình sớm mang tử chí, trận chiến này cuối cùng ai thắng lợi chỉ sợ thật đúng là khó mà nói!

Đổng Vô Thương thắng hiểm và có thể miễn cưỡng chống đỡ đến bây giờ, tuyệt đối đã là một cái kỳ tích rồi.

Hiện tại an toàn, cuối cùng đã không cần ngụy trang nữa, mạnh một ngụm nguyên khí nhất thời giải tán làm hắn cũng đã không thể chống đỡ được nữa, tức thì lâm vào trạng thái hôn mê! Nhưng trước khi hôn mê vẫn phòng bị chuyên Túy Vô Tịnh nói : Nếu Thánh Quân vào lúc đến đây gây chuyên, có thể bị nguy rồi !!

Cho nên hắn đặc biệt dặn dò Kỷ Mặc cùng Mặc Lệ Nhi, không cho phép bất luận kẻ nào đến gần.

Có thê tử của mình cùng huynh đệ của mình ở bên tương hộ, Đổng Vô Thương mới có thể chân chính yên tâm đi chữa thương!

Mặc Lệ Nhi thét lên kinh hãi, vội vàng móc ra Cửu Trọng Đan nhét vào mồm Đổng Vô Thương và đáp mạch, lúc sau mới yên tâm. Mạch tượng mặc dù yểu ớt nhưng vẫn đều, không phải là đã vẫn lạc, chỉ cần điều dưỡng nhất thời là sẽ phục hồi như cũ.

Chẳng qua là nguyên khí mất nhiều, phải cần một khoảng thời gian mới hồi lại được.

Cẩn thận đem Đổng Vô Thương nằm xuống, Mặc Lệ Nhi lặng lẽ ngồi ở bên cạnh hắn, từ từ bắt đầu xử lý vết thương. Cửu Trọng Đan cũng đã bắt đầu chậm rãi phát huy tác dụng...,

Nhưng lần này, hiệu quả của Cửu Trọng Đan phát huy phá lệ chậm!

Bởi vỉ Vô Tình Thiên Đế Một kiếm hóa thành thiên địa vạn dặm đả thương hắn, trong đó tự nhiên bao cái loại hoàng giả khí tràng hàm thuộc về Thiên Đế, còn có đỉnh Thánh Nhân lĩnh vực nữa.

Cửu Trọng Đan mặc dù không gì không trị được nhưng đối với cái loại đặc thù thương tổn này hiệu quả cũng yểu bớt chín thành.

Thật ra thì đối với loại thương thể này nên lấy bản thân tu vi luyện hóa đối thủ uy năng, đây mới là trị tận gốc chi đạo, Cửu Trọng Đan mặc dù chữa được nhưng dùng ở chỗ này cũng là hiệu quả không tốt.

Nhưng, ở cõi đời này cũng không còn có linh dược nào so sánh với Cửu Trọng Đan có hiệu quả hơn.

Kỷ Mặc, ngươi đi ra ngoài trước. Ta đem y phục cởi xuống, trị thương cho hắn. Mặc Lệ Nhi thấp giọng nói.

Kỷ Mặc kiên quyết lắc đầu nói : “ta tuyệt đối sẽ không đi ra ngoài, chị dâu cứ xử lý đi, ta ra cửa.

Hắn cười khổ một tiếng, nói : “Không phải là ta không biết tị hiềm, nhưng là bởi vì Vô Thương trước khi hôn mê đã nói thật sự là ý vị thâm

trường; để cho hai người chúng ta bảo vệ cho hắn, không cho phép bất luận kẻ nào tới gần, Đổng Vô Thương lúc nào lại quan tâm đến chuyện này như vậy? Hơn nữa còn là tại trong doanh trại của mình... Nhưng lần này nhưng trịnh trọng nói ra, tất nhiên là có nguyên nhân! Cái nguyên nhân này chỉ sợ là rất nghiêm trọng!

Cho nên, ta nhất định phải ở chỗ này!

Cho dù ngươi đánh ta ta cũng không ra. Kỷ Mặc kiên quyết tựa như một tảng đá nói.

Vậy cũng tốt. Mặc Lệ Nhi cũng không cùng hắn so đo nữa, Đổng Vô Thương thương thể thật không để lâu được, càng sớm trị liệu càng có hiệu quả cao, hiệu quả càng tốt.

Kỷ Mặc đưa lưng về phía Đổng Vô Thương cùng Mặc Lệ Nhi, ánh mắt cảnh giác vạn phần ngó ra cửa, thần thức sớm đà như phô thiên cái địa tán ra khắp nơi, chú ý đến động tĩnh chung quanh, bất kỳ một điểm gió thổi cỏ lay, cũng không dám bỏ qua.

Giờ khắc này Kỷ Mặc, giống như là hoang nguyên lang vương bị thương, vô hạn cảnh giác nhìn chăm chú quanh mình.

Chỉ cần vừa có động tĩnh, chính là lập tức liều mạng chiến đấu !

Kỷ Mặc đã trải qua nhiều chiến đấu như vậy nhưng cảnh giác như thế này vẫn là lần đầu tiên!

Bởi vỉ Kỷ Mặc biết. Đổng Vô Thương nói ra cái lời này, trong đó tất nhiên là ẩn phục thiên đại nguy cơ!

Làm cho người như Đổng Vô Thương cũng sợ.

Thậm chí, có có Thánh Nhân đỉnh tu vi là thê tử Mặc Lệ Nhi ở bên người còn chưa đủ! Còn muốn đem mình cũng lưu lại!

Đây là dạng chuyện tình gì ?

Kỷ Mặc suy nghĩ một chút không rét mà run!

Mà bây giờ, các huynh đệ của hắn cũng không ở đây, cũng chỉ có mình ở nơi này.

Cho nên... Coi như là chân chính trời sập, mình cũng phải đem nâng lên.

Đừng bảo là người, coi như là bất kỳ một con sâu nhỏ cũng đừng mơ tưởng đến gần Đổng Vô Thương!

Trừ Mặc Lệ Nhi ra, bất kể là ai, muốn đi tới chỗ Đổng Vô Thương, như vậy, cũng chỉ có xác Kỷ Mặc ta bước qua mới có thể!

Kỷ Mặc ánh mắt kiên quyết, trong lòng lập lời thề! Thân thể của hắn tựa như một dây cung đã kéo căng. Bình sanh trong địa hắn chưa bao giờ khẩn trương như vậy!

Thời gian dần đi qua. Mặc Lệ Nhi đã vì Đổng Vô Thương xử lý tốt tất cả vết thương, chỉ cảm thấy thân thể có chút vô lực.

Trên người Đổng Vô Thương tất cả vết thương đều là do kiếm khí gây ra, môi một đạo cũng làm cho làn da xuất hiện một đạo vết máu nhợt nhạt.

Nhưng sau khi đem vết máu vẹt ra sẽ phát hiện ra, bên trong chính là vết cắt thật sâu, máu tươi mãnh liệt, kinh khủng cực kỳ.

vết thương như vậy có khoảng hơn 130 chỗ!

Mặc Lệ Nhi mặc dù thân là vua sát thủ, đã thấy quá nhiều loại thương thế nhưng lần này lại trên người trượng phu mình, có thể nào dê dàng khống chế tâm tình?

Vừa thu thập vừa rơi lệ, dĩ vãng chỉ cần ăn vào Cửu Trọng Đan, thương thế ngay cả không phải là tức khắc phục hồi như cũ thì cũng tất có hiệu quả, nhưng lần này tốc độ thương thế khôi phục cực kỳ chậm chạp.

May mà Đổng Vô Thương tu vi sâu xa, Mặc Lệ Nhi cứu trị cũng có chút kịp thời đúng hạn, hết thảy đều đang tốt lên, lại qua một thời gian ngắn nữa, hô hấp của Đổng Vô Thương rốt cục đã ổn định lại, mặc dù còn hơi có vẻ yểu ớt nhưng cũng là liên tục không dứt, có lực.

Mặc Lệ Nhi lúc này mới như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm.

Vừa muốn xoay người nói gì thì lại ngoài ý muốn cảm giác được phía sau Kỷ Mặc trên người hoàn toàn không có dấu hiệu đột nhiên phát ra sát khí dị thường mãnh liệt, dường như muốn cùng sinh tử đại địch liều chết vậy. Ngay sau đó chỉ thấy Kỷ Mặc cấp tốc quay đầu, một hơi đem ngọn đèn trong lều thổi tắt!

Chỉ một thoáng cả phòng là một mảnh đen nhánh!

Mặc Lệ Nhi thấy thể trong bụng không khỏi cả kinh, thấy lại có biến cố phát sinh, mới vừa rồi bản thân một lòng một dạ cứu trị trượng phu, hoàn toàn quên đi động tĩnh quanh mình.

Chỉ nghe Kỷ Mặc dồn dập nói : “Chị dâu... Nếu là tình huống nguy cấp, ngươi ôm lên Vô Thương, một mình rời đi! Cái gì cũng không cần trông nom!

Kể tò khi huynh đệ đoàn tụ tới nay, Kỷ Mặc cá tính thủy chung là hỉ hả, chung quy không có hỉnh dạng như bây giờ. Giờ phút này cũng là hiếm thấy, vẻ mặt dị thường nghiêm túc.

Thậm chí, ở trong thanh âm của hắn còn có chút sợ hãi.

Bởi vỉ hắn biết, chuyên Đổng Vô Thương lo lắng nhất..., chỉ sợ thật sự tới rồi!

Lúc này thân thể Kỷ Mặc hoàn toàn căng thẳng. Trong tay, đà vô thanh vô tức nắm chặc tùy thân trường kiếm.

Mặc Lệ Nhi vừa mới muốn nói, cũng cảm giác được một trận khí tức phô thiên cái địa kinh người ầm ầm đè ép tới đây.

Một cái thanh âm phiêu dật nói: “Vô Thương Đại Đế ở đâu ?

Phía ngoài, truyền đến một trận quát mắng, đề ra nghi vấn, tuy nhiên ngay sau đó đã nghe được Bang bang mấy tiếng, lại có liên tiếp có thanh âm kêu thảm thiết vang lên.

Cơ hồ là ở trong nháy mắt trong, cả đại doanh cũng rối loạn lên. Ngay sau đó, một cái thanh âm hùng tráng nói : “Ngươi là ai? Đứng lại!

Đó là thanh âm Lệ Hùng Đồ.

Sau đó lại nghe được Lệ Hùng Đồ kêu lên đau đớn, hô to nói cẩn thận! Tiếp theo đó là Phốc một tiếng, Lệ Hùng Đồ cả người đã bị người nọ một chưởng đánh bay.

Kỷ Mặc trong lòng bàn tay đã đầy mồ hôi.

Trên trán, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng xông ra.

/2680

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status