Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Q.8 - Chương 717 - Lấy Mạng Tương Bác!

/2680


Lệ Hùng Đồ ở trong hai năm qua gặp nhiều kỳ ngộ, tu vi đột nhiên tăng mạnh, đến bây giờ đã là Thánh Nhân trung cấp tầng thứ, có thể nói đã đạt đến đương thời nhất lưu chi cảnh. Ngoài ra Lệ Hùng Đồ trời sanh hung hắn không sợ chết, thiên quân ích dịch cường giả khí thế, khi cùng đồng cấp võ giả đấu, cơ hồ chính là không có hướng mà không lợi, thậm chí đối mặt Thánh Nhân cao cấp siêu cường giả cũng không phải là không có sức liều mạng; có thể nói giờ phút này, với tu vi như thế mà ở trong tay địch lại không qua một chiêu đã bị đánh bay!

Thậm chí người ta chẳng qua là khinh thường giết người, hạ thủ lưu tình, nếu là thật sự hạ sát thủ, Lệ Hùng Đồ chỉ sợ đã chết rồi cũng nói không chừng!

Người đến là ai?

Trời đêm nặng nề.

Một thanh âm bất đắc dĩ nói : “Bổn tọa chuyển này chính là tới tỉm Vô Thương Đại Đế thương lượng đại sự, cũng không có ác ý, bọn ngươi ngăn bổn tọa làm chi?

Nhưng ngay sau đó, đã nghe được thanh âm sưu sưu sưu liên tiếp vang lên, sau đó lại có thật nhiều tiếng mắng tức giận, thanh âm quát to, thanh âm lưỡi dao phách không, tiếng tay áo tung bay, hiển nhiên, cao thủ Thiên Binh Các đã từ bốn phương tám hướng chạy đến, gia nhập vào nhóm người chặn đường người lạ.

Quét quét quét, phía trước lều ít nhất đã có hơn trăm người tụ tập bảo vệ thủ lĩnh của mình.

Gắt gao ngăn chận người lạ đi tới.

Qua 1 thời gian tích lũy, hiện tại dưới trướng Đổng Vô Thương đã có ít nhất trăm vị Thánh Nhân cấp cao thủ! Thực lực như vậy, so với những Thiên Để khác hoặc là còn hơi có chút yểu kém. Nhưng so với các Thiên Binh Các khác đã là tương đối cường đại rồi.

Hơn mười vị Thánh Nhân đang toàn lực vây công người lạ.

Hơn một trăm vị cao thủ hộ vệ ở trước lều.

Đội hình như vậy, tuyệt đối có thể nói hoa lệ!

Nhưng ở trong lòng Kỷ Mặc lại không có nửa điểm cảm giác an toàn.

Không biết tại sao, Kỷ Mặc từ đáy lòng có cảm giác 'Không ngăn được! Không phải là đối thủ! Nguy hiểm!1 mọi việc như thế làm cho hắn có cảm giác rất quái dị.

Đây là trực giác.

Loại trực giác này để cho hắn cảm giác được: Coi như là hiện tại, các Cửu Kiếp huynh đệ tính cả Lão Đại Sở Dương toàn bộ đều ở đây, hợp lực đối mặt người này cũng không ngăn được!

Vốn là ở trong lòng Kỷ Mặc, huynh đệ nhà mình sóng vai đối địch, tuyệt đối chiến vô bất thắng, nhưng là lần này, ngay cả cái tuyệt đối vô địch mộng ảo tổ hợp kia cũng không phải là đối thủ của người này, người này thực lực thật sự quá mạnh mẽ đi?

Chuẩn bị xong chưa. Kỷ Mặc cung thân thể, giống như là một còn báo bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị xuất kích, thanh âm dồn dập mà khẩn trương nói : “Tứ tẩu... Lần này là nguy cấp tồn vong trước mắt, nửa điểm không được do dự... Ngươi nhất định phải nghe ta! Mang theo Tứ ca đi nhanh lên! Đi được càng xa càng tốt, bất luận phát sinh chuyện gì cũng không được quay đầu lại!

Mặc Lệ Nhi hít một hơi thật sâu, trầm giọng hỏi nói : “Vậy còn ngươi?

Kỷ Mặc thanh âm tỉnh táo nói: “Ta tự có biện pháp thoát thân, ngươi đừng trông nom ta! Không nên do dự!

Mặc Lệ Nhi gật đầu, nhanh chóng đem Đổng Vô Thương ôm lên. Kỷ Mặc trong lòng tính toán.

Nếu là Đổng Vô Thương cùng Mặc Lệ Nhi đi... Bản thân tỷ lệ còn sống được bao nhiêu đây?

Trong tai không ngừng nghe được bên ngoài có tiếng kêu thảm, không ngừng có người ngã xuống, Kỷ Mặc càng có cảm giác người này trình độ kinh khủng.

Hoặc là, ta ngăn cản được người đuổi theo Đổng Vô Thương... khả năng còn sống sót cũng không có cao.

Kỷ Mặc nắm thật chặt kiếm trong tay.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn rồi người lạ đã đến phía trước lều, thản nhiên nói: “Ta vẫn hạ thủ lưu tình chưa từng giết người, chính là không muốn vọng tạo sát nghiệt, ta nói, ta chỉ là muốn cùng Vô Thương Đại Đế gặp mặt, không có ác ý, các ngươi vì sao hết sức căng thẳng ngăn ta lại ?

Nếu không có ác ý, vậy thì chờ Vô Thương Đại Đế khôi hẳn hẵng đến đi! Lệ Hùng Đồ thanh âm lệ liệt nói, hắn lại một lần nữa vọt trở lại nói : “Hiện tại Vô Thương Đại Đế mới vừa quyết chiến kết thúc, ngươi lấy loại tư thái này tiền lai, là có ý gì, rõ ràng mà Vị.

Người nọ làm như bất đắc dĩ cười khổ một tiếng nói: “Thật là đầu óc chó chết!

Phanh một tiếng, Lệ Hùng Đồ lại bị đánh bay.

Một tiếng quát chói tai, trước lều trên trăm vị cao thủ, cùng nhau dắt tay nhau xuất thủ!

Người nọ thở dài một tiếng nói ị “Nếu như thế, ta đây không khách khí nữa.

Oanh một tiếng vang thật lớn, rất nhiều người kêu rên, thanh âm kêu thảm liên tiếp không dứt và có tiếng gió rít lên không ngớt.

Ô ô ô... Đó là thân ảnh người nọ cấp tốc chuyển động hóa thành một đạo cơn lốc gây ra.

Chỉ có người ở phía ngoài mới biết, thân ảnh người nọ đà hoàn toàn biển mất, quay chung quanh nhóm người mình tả trùng hữu đột chân chính là một làn gió vô chất!

Chỗ nào cũng nhúng tay vào!

Phốc phốc phốc phốc...

Hơn mười vị cao thủ ngay lập tức đồng thời trúng chiêu, hướng ra bốn phương tám hướng ngã đi ra ngoài, hoàn toàn không có sức phản kháng.

Sưu một tiếng, rèm vải chợt bị vén lên.

Một người thân thể thon gầy không thấy rò diện mục bước đi vào. Mà đúng lúc này, Kỷ Mặc không nói gì đột nhiên dữ dội lao lên!

Một đoàn kiếm quang, sức bật thoáng như nổ tung vậy trong phút chốc tràn ngập trong cả không gian! Khúc khích xuy... Kiếm khí tung

hoành tàn sát bừa bãi trong lều!

Đồng thời, phía ngoài số cao thủ còn lại cũng đã lớn tiếng hô rồi vọt vào, tràng diện trong lúc nhất thời hôn loạn tới cực điểm.

Trong bóng đêm, Mặc Lệ Nhi ôm Đổng Vô Thương, triển khai ẩn nặc thuật thiên hạ vô song từ trong lều lặng yên không một tiếng động nhẹ nhàng đi ra ngoài, hòa vào trong bóng đêm.

Tuy nhiên Thần bí nhân vẫn có điều cảm ứng, trong tràng diện hỗn loạn như vậy hắn vẫn có cảm giác đối với việc Mặc Lệ Nhi tiềm hành, vừa muốn quay đầu lại thì lại cảm giác được phía bên phải mình một đoàn kiếm quang, cuồng mãnh chí cực nổ tung đánh tới!

Ở trong lều, lại còn có một Thánh Nhân đỉnh tầng thứ cao thủ khác ! Một cao thủ này tu vi ngay cả không bằng Đổng Vô Thương thì cũng kém không nhiều!

Hơn nữa vừa tiếp xúc không nói hai lời liền trực tiếp liều mạng công kích!

Thần bí nhân đối với cái này cũng không quá bất ngờ, nhưng là có chút giận dỗi hừ nhẹ một tiếng, nói: “Muốn chết!

Ống tay áo vung lên, tựa hồ xuất ra binh khí gì đó “ Đang một tiếng đón đánh Kỷ Mặc.

Chỉ một thoáng Hỏa tinh đột nhiên lóe lên!

Bốn phương tám hướng bóng người nặng nề, hô to xông lên lần nữa vây công đối với thần bí nhân. Thủ hạ của Kỷ Mặc trước đó mai phục vào giờ khắc này đã toàn lực xuất thủ!

Mà thần bí nhân mượn thời gian trong chớp mắt khi điện quang lóe lên mà nhìn, trong lều sớm đã không có Đổng Vô Thương nữa thì không khỏi giận dữ! Hai tay áo chợt vung lên, đám người vây quanh tức thì lảo đảo lui về phía sau, mà thân thể hắn phiêu khởi muốn xông ra hướng về phía mới vừa rồi mơ hồ có chút cảm ứng triển khai truy kích.

Kỷ Mặc cắn răng một cái, đem tự thân tu vi vận đến cực hạn, nhân kiếm hợp nhất, ngang nhiên lăng không đâm thẳng đến!

Ngươi muốn truy kích Tứ ca ta, ta liền muốn mạng ngươi!

Thần bí nhân ngay cả thực lực kinh người, nhưng đối mặt với Kỷ Mặc toàn lực công kích vẫn có mấy phần kiêng kỵ mà bỗng nhiên dừng lại, ngay sau đó lại là ống tay áo vung lên, một mảnh xanh ngọc lần nữa thoáng hiện, thần bí binh khí này lại lần nữa cùng trường kiếm của Kỷ Mặc mãnh liệt va chạm.

Tất cả mình thấy được một màn như vậy thì cũng là thất kinh!

Mọi người kinh ngạc không phải là do Kỷ Mặc xuất thủ, mà là về binh khí do thần bí nhân sử dụng để đối kháng Kỷ Mặc!

Cái mà thần bí Bạch y nhân sử dụng để chiến đấu, lại chỉ là một tấm Ngọc Như Ý thật mỏng. Vật yểu ớt như vậy cùng binh khí bách luyện trường kiểm của Kỷ Mặc hỏa bính mà lại không có chút tổn thương nào!

Chỉ là một chiêu, Kỷ Mặc tức thì phún huyết rút lui, trường kiếm rời tay bay ra hóa thành một đạo lưu quang cấp tốc bay đến thần bí nhân!

Hắn không cho người này có được thời gian ! Một khi cho người này thời gian, Đổng Vô Thương nguy hiểm.

Bạch y thần bí nhân thân hình vừa động đã đem trường kiếm đón ở trong tay, mà Kỷ Mặc lại giống như hổ điên vậy đánh tới, quyền cước vung ra, trên thân thể bộ vị nào cũng hóa thành binh khí công kích.

Đầu, vai, khửu tay, đầu gối, mông, chân, gánh vác, eo, chân, tay...

Hắn giống như là một thiên thủ ngàn chân Ma Thần, dùng phương pháp cực độ vô lại, sử dụng hết mọi thứ có thể, hết thảy phương thức dây dưa bạch y thần bí nhân, mặc dù hai bên tu vi xê xích cách xa nhay rất nhiều nhưng hắn vẫn là tử chiến không lùi!

Mục đích duy nhất chẳng qua là không để cho thần bí nhân thoát thân mà thôi.

Bạch y thần bí nhân đối với thủ đoạn này của Kỷ Mặc giận tím mặt, không lưu tình, xuất liên tục nặng tay.

Cơ hồ ở trong nháy mắt, thân thể Kỷ Mặc liên tục gặp đả kích, mỗi một lần va chạm, Kỷ Mặc cũng cảm giác được ngũ tạng lục phủ của mình mành liệt chấn động, vỡ vụn.

Có lẽ sau một khắc nữa, ngũ tạng lục phủ của mình sẽ phải hoàn toàn phấn toái rồi?!

Kỷ Mặc diện mục vặn vẹo, thất khiếu có máu tươi chảy xuôi, nhưng hắn như cũ không lùi.

Tứ ca bây giờ còn đi chưa tới xa. Ta không thể lui!

Hoặc là sau một khắc nữa ngũ tạng lục phủ của ta có thể hoàn toàn phấn toái, nhưng giờ khắc này, ta vẫn muốn kiên trì!

Kiên trì được một chút thời gian, Tứ ca là có thể an toàn hơn nhất phân!

Ánh mắt của hắn bởi vì liên tục gặp đòn nghiêm trọng đà có chút ít tán loạn, nhưng, cái loại quang mang bướng bỉnh kia thỉ vân như cũ chấp nhất lóe lên.

Bạch y nhân bay lên một cước, đang cả đá vào bộ ngực Kỷ Mặc, Kỷ Mặc thất khiếu tức thì máu tươi cuồng phun, nhưng hai cái tay thoáng cái gắt gao ôm lấy chân Bạch y nhân.

Bạch y nhân rốt cục thở dài một tiếng, chân khẽ chấn động.

Hai cái tay Kỷ Mặc Bành bạch hai tiếng, tức thỉ vỡ vụn, cũng không thể ra sức được nữa.

Kỷ Mặc cả người giống như cái tải rách vậy co quắp nằm ở trên mặt đất, song hai mắt vân giận trợn, căm tức nhìn thần bí nhân.

Ngươi là thị vệ của hắn hả? Đến lúc, Bạch y nhân rốt cục bỏ qua ý định truy tìm Đổng Vô Thương. Trải qua đoạn thời gian trì hoàn này, còn muốn tìm được Đổng Vô Thương không thể nghi ngờ là người si nói mộng.

Vô Thương Đại Đế... Đối với ta có ân cứu mạng... Kỷ Mặc lật liếc tròng mắt, trong miệng máu tươi sùng sục sùng sục ào ra, ở thời điểm cuối cùng của sinh mệnh hắn vẫn không thể nói thật.

Bởi vì vỉ thân phận của mình, thật ra thì cùng Đổng Vô Thương là giống nhau, thật sự không có thể nói ra.

Bắt không được Đổng Vô Thương, bắt bản thân, kết quả cũng là như thể.

Giống như trước có thể uy hiếp được một đám huynh đệ, lúc trước chết đi hợp lại là vì Đổng Vô Thương, hiện tại nói dối, lại là vì tất cả các huynh đệ khác !

Cho nên Kỷ Mặc mặc dù cảm giác mình phải chết, nhưng vẫn không chịu nói lời nói thật. Ta không thể để cho ngươi, có bất kỳ một điểm lợi dụng nào để đối phó huynh đệ của ta.

/2680

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status