Ngón tay Phượng Thiên Vũ nắm chặt: “Được, ta tạm thời tin tưởng nàng một lần. Như vậy cổ này giải như thế nào? Nàng sẽ không nói cho ta biết, cổ này cũng khó giải chứ?”
Long Phù Nguyệt sửng sờ một chút, mở to hai mắt trừng hắn, trong mắt nàng tất cả đều là bi thương: “Ngươi muốn cùng nữ nhân khác hoan ái đến như vậy sao? Vì sao nhất định phải giải?”
Nàng hạ mắt xuống, ngầm cắn chặt răng, thản nhiên nói: “Ta nói cho ngươi biết, cổ này có biện pháp giải, nhưng nếu ngươi như muốn để cho ta giải, có một điều kiện đầu tiên là. . . . . .”
Phượng Thiên Vũ sửng sốt, : “Cái gì điều kiện đầu tiên?”
Long Phù Nguyệt ngẩng đầu nhìn hắn, khóe miệng bỗng nhiên vẽ ra một đóa mỉm cười, thản nhiên nói: “Ngươi bỏ ta!Ta và ngươi đường ai nấy đi!”
Nụ cười này rất nhạt, rất nhẹ, như nước, lại giống như gió.
Rơi vào trong mắt Phượng Thiên Vũ, cũng là một trận hít thở không thông giống như đau đớn!
“Nàng ——!” Phượng Thiên Vũ tức giận thân mình hắn run lên.
Bỏ nàng? Từ nay về sau đường ai nấy đi? Nghĩ cũng đừng nghĩ đến!
Long Phù Nguyệt, ta muốn cùng nàng dây dưa một đời! Nàng đừng mơ tưởng dứt khỏi ta!
Phượng Thiên Vũ oán hận nhìn nàng, khóe miệng bỗng nhiên lộ ra một nụ cười lạnh: “Nàng muốn độc bá ta phải không? Được!Như nàng mong muốn!” Bỗng nhiên vươn tay tới cởi xiêm y của nàng . Long Phù Nguyệt kinh hoàng, kêu lên: “Ngươi. . . . . . Ngươi làm gì thế?”
Bàn tay Phượng Thiên Vũ vuốt ve cái miệng nhỏ nhắn trắng bệch của nàng, tà mị cười: “Nàng nói thử xem? Không phải nàng muốn độc bá ta sao? Ta đây để cho nàng độc bá hoàn toàn!”
Hắn đột nhiên cúi đầu, oán hận hôn lên môi Long Phù Nguyệt, môi của nàng vẫn ngọt như trong trí nhớ, trời biết, mấy ngày nay hắn tuy rằng cố ý không đến gặp nàng, nhưng lại nhớ nàng gần như muốn điên rồi. . . . . . Lúc này ôm thân mình mềm mại của nàng , tình dục nháy mắt bừng bừng phấn chấn, lấy xu thế bài sơn đảo hải tập kích lại đây.
Hắn trừng phạt bằng cách cắn cắn nàng, ánh mắt lãnh khốc lại hung ác nham hiểm, lại cất dấu một tia chật vật thấy không rõ. . . . . .
Long Phù Nguyệt không nghĩ tới hắn lại trên xe ngựa muốn nàng, không khỏi vừa thẹn lại căm phẫn,
Nhất là nghĩ đến xe ngựa này chính là hắn và vị kia Anh Lạc công chúa cùng ngồi đến lúc nãy, nàng càng thêm cảm thấy ghê tởm.
Long Phù Nguyệt sửng sờ một chút, mở to hai mắt trừng hắn, trong mắt nàng tất cả đều là bi thương: “Ngươi muốn cùng nữ nhân khác hoan ái đến như vậy sao? Vì sao nhất định phải giải?”
Nàng hạ mắt xuống, ngầm cắn chặt răng, thản nhiên nói: “Ta nói cho ngươi biết, cổ này có biện pháp giải, nhưng nếu ngươi như muốn để cho ta giải, có một điều kiện đầu tiên là. . . . . .”
Phượng Thiên Vũ sửng sốt, : “Cái gì điều kiện đầu tiên?”
Long Phù Nguyệt ngẩng đầu nhìn hắn, khóe miệng bỗng nhiên vẽ ra một đóa mỉm cười, thản nhiên nói: “Ngươi bỏ ta!Ta và ngươi đường ai nấy đi!”
Nụ cười này rất nhạt, rất nhẹ, như nước, lại giống như gió.
Rơi vào trong mắt Phượng Thiên Vũ, cũng là một trận hít thở không thông giống như đau đớn!
“Nàng ——!” Phượng Thiên Vũ tức giận thân mình hắn run lên.
Bỏ nàng? Từ nay về sau đường ai nấy đi? Nghĩ cũng đừng nghĩ đến!
Long Phù Nguyệt, ta muốn cùng nàng dây dưa một đời! Nàng đừng mơ tưởng dứt khỏi ta!
Phượng Thiên Vũ oán hận nhìn nàng, khóe miệng bỗng nhiên lộ ra một nụ cười lạnh: “Nàng muốn độc bá ta phải không? Được!Như nàng mong muốn!” Bỗng nhiên vươn tay tới cởi xiêm y của nàng . Long Phù Nguyệt kinh hoàng, kêu lên: “Ngươi. . . . . . Ngươi làm gì thế?”
Bàn tay Phượng Thiên Vũ vuốt ve cái miệng nhỏ nhắn trắng bệch của nàng, tà mị cười: “Nàng nói thử xem? Không phải nàng muốn độc bá ta sao? Ta đây để cho nàng độc bá hoàn toàn!”
Hắn đột nhiên cúi đầu, oán hận hôn lên môi Long Phù Nguyệt, môi của nàng vẫn ngọt như trong trí nhớ, trời biết, mấy ngày nay hắn tuy rằng cố ý không đến gặp nàng, nhưng lại nhớ nàng gần như muốn điên rồi. . . . . . Lúc này ôm thân mình mềm mại của nàng , tình dục nháy mắt bừng bừng phấn chấn, lấy xu thế bài sơn đảo hải tập kích lại đây.
Hắn trừng phạt bằng cách cắn cắn nàng, ánh mắt lãnh khốc lại hung ác nham hiểm, lại cất dấu một tia chật vật thấy không rõ. . . . . .
Long Phù Nguyệt không nghĩ tới hắn lại trên xe ngựa muốn nàng, không khỏi vừa thẹn lại căm phẫn,
Nhất là nghĩ đến xe ngựa này chính là hắn và vị kia Anh Lạc công chúa cùng ngồi đến lúc nãy, nàng càng thêm cảm thấy ghê tởm.
/755
|