Hừ hừ, không muốn cho ta đi , ta sẽ âm thầm đi theo.
Cơ Thần Tinh trong lòng đắc ý , thò đầu ra ngoài thùng gỗ , mắt to tròn vòng vo vài vòng, xác nhận không có người tiếp cận nơi này, liền móc từ trong gói đồ ra hai miếng bánh . Hắn theo một đường, đến bây giờ còn không có ăn cơm đâu, chỉ có thể thừa dịp không có người trông coi hàng hóa hắn mới đi ra ngoài hít thở không khí, thuận tiện ăn để bổ sung thể lực.
Đợi đến thuyền đi xa, hắn lại đột nhiên hiện thân, khi đó mẫu thân khẳng định sẽ không lại đưa hắn trở về.
Hắc hắc, hắn thật sự là quá thông minh!
Hai miếng bánh đậu xanh vào bụng , Cơ Thần Tinh nghe được có tiếng bước chân tới gần , lập tức chui về trong thùng gỗ , lúc quay trở về hắn còn bò lồm ngồm nhìn rất giống con sâu lông .
Tiếng bước chân đã càng ngày càng gần , Cơ Thần Tinh vểnh tai nghe, gần như có thể xác định là hai người lớn.
Ngươi nói chủ tử vì sao muốn đưa gạo đi Đông Diệu ? Trong đó một người hỏi.
Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai ? Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy mặt Bạch chủ tử , trước kia lúc ở Họa Vũ lâu khi gặp chúng ta đều là đội một chiếc mặt nạ màu đỏ , ta thật không nghĩ tới, chủ tử lại là một nam tử trẻ tuổi như thế . Tên còn lại có chút cảm khái nói.
Ha ha, ngươi đừng bị vẻ bề ngoài của chủ tử mê hoặc , theo lời Thu Diệp cô nương , vị chủ nhân này mà nổi giận là thật khủng bố, giết người không chút nào chùn tay.
Ta chưa thấy qua Bạch chủ tử giết người, nhưng lần này Bạch chủ tử cố ý chọn những người biết bơi , ta nghĩ hẳn là đến lúc chúng ta đại triển thân thủ .
Hai người lại nói chuyện phiếm một hồi , vừa tán gẫu vừa vào trong kho gạo kiểm tra một lần. Nói là giả dạng làm thương nhân buôn lương thực , kỳ thực trong kho gạo cũng chỉ có năm sáu túi, còn lại hơn hai mươi túi tất cả đều là bông vải cùng vải dệt.
Kiểm tra một lần rồi , không vấn đề gì.
Đi bẩm báo lại Bạch chủ tử một chút.
Tiếng bước chân càng ngày càng nhỏ, hai người đã đi xa. Tiểu nhân trong hộp nhỏ lại lập tức thò đầu ra .
Bởi vì hai người này là phụ trách con thuyền thứ hai , mà con thuyền thứ hai và con thuyền thứ ba rõ ràng có chút khoảng cách . Cho nên mỗi lần hai người báo tình huống ngocthuybđ, đều sẽ sử dụng khinh công bay qua. Mà một màn này vừa đúng rơi vào trong mắt một người phía xa .
•
Bạch chủ tử, thuộc hạ đã kiểm tra kho hàng một lần rồi , không có vấn đề gì . Trương Nghị nhìn công tử áo trắng thở dài bẩm báo nói.
Thủy Y Họa ừ một tiếng, hai mắt nhìn về nơi xa nào đó, phân thần nhìn hai người liếc mắt một cái, cười nhạt nói: Đều đi nghỉ ngơi đi, khoảng ba ngày nữa là có thể đến huyện Lệ của nước Đông Diệu rồi.
Chủ tử đang nhìn cái gì? Thu Diệp theo tầm mắt của nàng nhìn về phía xa xa, mơ hồ nhìn đến một điểm nhỏ, Là thuyền của thương lái ! Xem vải bạt trên thuyền , hẳn là từ Lam Đằng .
Y theo tốc độ của bọn họ , chỉ sợ không được bao lâu, hai chiếc thuyền có thể gặp gỡ. Thật đúng là nghĩ cái gì đến cái đó ?
Thủy Y Họa khẽ nhếch miệng , Nếu bọn họ không có chủ động chào hỏi chúng ta , chúng ta sẽ giả vờ như không có thấy, còn như bọn họ chủ động chào hỏi , lễ thượng vãng lai, chúng ta sẽ đáp lễ .
Thu Diệp đoán không sai, con thuyền kia đi rất chậm, mà bọn họ chuyến này đi thực vội, chỉ trong thời gian hai ly trà , hai chiếc thuyền đã chạm đầu nhau .
Mắt thấy chiếc thuyền đầu tiên của Thủy Y Họa sẽ vượt qua chiếc thuyền lớn này , trên thuyền kia bỗng nhiên có người cao giọng hỏi: Thuyền đối diện là thương đội từ Lam Đằng phải không ?
Thủy Y Họa nhíu mày nhìn Thu Diệp liếc mắt một cái, Thu Diệp hiểu ý, lập tức trả lời: Đúng vậy ! Gia chủ của ta họ Bạch, không biết đối phương là người nào? Có phải cũng là thương đội của Lam Đằng ?
Người bên kia giống như đi vào xin chỉ thị của người nào, một lát sau mới lại đi ra trả lời, Gia chủ ta họ Diệp, muốn đi Đông Diệu quốc ,ngocthuybachdang diendanlequydonn.com gặp nhau không bằng ngẫu nhiên gặp, đã đều là từ Lam Đằng , gia chủ ta mời các ngươi lại đây nói chuyện , không biết gia chủ các ngươi có nể mặt không ?
Thu Diệp quay đầu nhìn Thủy Y Họa, thấp giọng hỏi, Chủ tử, muốn đi qua hay không , thuộc hạ cảm thấy nhiều một chuyện không bằng thiếu một chuyện , vẫn là đừng đi , cho dù không cho đối phương mặt mũi, cũng không đến mức thẹn quá thành giận giết người diệt khẩu đi?
Thủy Y Họa lơ đễnh cười cười, Thu Diệp tiểu nha đầu, nếu là đối phương là thương gia phổ thông thì thôi, nhưng là ngươi xem con thuyền này , bề ngoài nhìn trông rất phổ thông , kỳ thực bên trong có Càn Khôn . Nếu đối phương đã mời chúng ta , cũng không thể không đi.
Thu Diệp vừa nghe lời này, trợn tròn hai mắt nhìn, cứ thế không thấy được thuyền này có Càn Khôn chỗ nào .
Đang chuẩn bị trả lời , đối phương đã có người mang ván cầu tới , rất nhanh liền đặt lên hai chiếc thuyền .
Thủy Y Họa ánh mắt lạnh lùng, Nhìn một cái, ta còn không lên tiếng đâu, đối phương cũng đã tự chủ trương rồi.
Thu Diệp nhìn thấy tình huống này , trên mặt cũng có chút không vui. Đối phương là ai , cũng dám trêu chọc chủ tử!
Chủ tử, không bằng ta đi qua thay ngài từ chối .
Thủy Y Họa hơi hơi nâng tay, Không cần , ta cũng rất tò mò, đối phương đến cùng là loại người nào.
Trên sàn tàu của đối phương đứng mười mấy người hạ nhân mặc áo vải thô . Người lúc trước hỏi mày rậm mắt to, diện mạo đoan chính, chòm râu cá trê thoạt nhìn trông có hảo cảm.
Mời hai vị vào bên trong
Cơ Thần Tinh trong lòng đắc ý , thò đầu ra ngoài thùng gỗ , mắt to tròn vòng vo vài vòng, xác nhận không có người tiếp cận nơi này, liền móc từ trong gói đồ ra hai miếng bánh . Hắn theo một đường, đến bây giờ còn không có ăn cơm đâu, chỉ có thể thừa dịp không có người trông coi hàng hóa hắn mới đi ra ngoài hít thở không khí, thuận tiện ăn để bổ sung thể lực.
Đợi đến thuyền đi xa, hắn lại đột nhiên hiện thân, khi đó mẫu thân khẳng định sẽ không lại đưa hắn trở về.
Hắc hắc, hắn thật sự là quá thông minh!
Hai miếng bánh đậu xanh vào bụng , Cơ Thần Tinh nghe được có tiếng bước chân tới gần , lập tức chui về trong thùng gỗ , lúc quay trở về hắn còn bò lồm ngồm nhìn rất giống con sâu lông .
Tiếng bước chân đã càng ngày càng gần , Cơ Thần Tinh vểnh tai nghe, gần như có thể xác định là hai người lớn.
Ngươi nói chủ tử vì sao muốn đưa gạo đi Đông Diệu ? Trong đó một người hỏi.
Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai ? Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy mặt Bạch chủ tử , trước kia lúc ở Họa Vũ lâu khi gặp chúng ta đều là đội một chiếc mặt nạ màu đỏ , ta thật không nghĩ tới, chủ tử lại là một nam tử trẻ tuổi như thế . Tên còn lại có chút cảm khái nói.
Ha ha, ngươi đừng bị vẻ bề ngoài của chủ tử mê hoặc , theo lời Thu Diệp cô nương , vị chủ nhân này mà nổi giận là thật khủng bố, giết người không chút nào chùn tay.
Ta chưa thấy qua Bạch chủ tử giết người, nhưng lần này Bạch chủ tử cố ý chọn những người biết bơi , ta nghĩ hẳn là đến lúc chúng ta đại triển thân thủ .
Hai người lại nói chuyện phiếm một hồi , vừa tán gẫu vừa vào trong kho gạo kiểm tra một lần. Nói là giả dạng làm thương nhân buôn lương thực , kỳ thực trong kho gạo cũng chỉ có năm sáu túi, còn lại hơn hai mươi túi tất cả đều là bông vải cùng vải dệt.
Kiểm tra một lần rồi , không vấn đề gì.
Đi bẩm báo lại Bạch chủ tử một chút.
Tiếng bước chân càng ngày càng nhỏ, hai người đã đi xa. Tiểu nhân trong hộp nhỏ lại lập tức thò đầu ra .
Bởi vì hai người này là phụ trách con thuyền thứ hai , mà con thuyền thứ hai và con thuyền thứ ba rõ ràng có chút khoảng cách . Cho nên mỗi lần hai người báo tình huống ngocthuybđ, đều sẽ sử dụng khinh công bay qua. Mà một màn này vừa đúng rơi vào trong mắt một người phía xa .
•
Bạch chủ tử, thuộc hạ đã kiểm tra kho hàng một lần rồi , không có vấn đề gì . Trương Nghị nhìn công tử áo trắng thở dài bẩm báo nói.
Thủy Y Họa ừ một tiếng, hai mắt nhìn về nơi xa nào đó, phân thần nhìn hai người liếc mắt một cái, cười nhạt nói: Đều đi nghỉ ngơi đi, khoảng ba ngày nữa là có thể đến huyện Lệ của nước Đông Diệu rồi.
Chủ tử đang nhìn cái gì? Thu Diệp theo tầm mắt của nàng nhìn về phía xa xa, mơ hồ nhìn đến một điểm nhỏ, Là thuyền của thương lái ! Xem vải bạt trên thuyền , hẳn là từ Lam Đằng .
Y theo tốc độ của bọn họ , chỉ sợ không được bao lâu, hai chiếc thuyền có thể gặp gỡ. Thật đúng là nghĩ cái gì đến cái đó ?
Thủy Y Họa khẽ nhếch miệng , Nếu bọn họ không có chủ động chào hỏi chúng ta , chúng ta sẽ giả vờ như không có thấy, còn như bọn họ chủ động chào hỏi , lễ thượng vãng lai, chúng ta sẽ đáp lễ .
Thu Diệp đoán không sai, con thuyền kia đi rất chậm, mà bọn họ chuyến này đi thực vội, chỉ trong thời gian hai ly trà , hai chiếc thuyền đã chạm đầu nhau .
Mắt thấy chiếc thuyền đầu tiên của Thủy Y Họa sẽ vượt qua chiếc thuyền lớn này , trên thuyền kia bỗng nhiên có người cao giọng hỏi: Thuyền đối diện là thương đội từ Lam Đằng phải không ?
Thủy Y Họa nhíu mày nhìn Thu Diệp liếc mắt một cái, Thu Diệp hiểu ý, lập tức trả lời: Đúng vậy ! Gia chủ của ta họ Bạch, không biết đối phương là người nào? Có phải cũng là thương đội của Lam Đằng ?
Người bên kia giống như đi vào xin chỉ thị của người nào, một lát sau mới lại đi ra trả lời, Gia chủ ta họ Diệp, muốn đi Đông Diệu quốc ,ngocthuybachdang diendanlequydonn.com gặp nhau không bằng ngẫu nhiên gặp, đã đều là từ Lam Đằng , gia chủ ta mời các ngươi lại đây nói chuyện , không biết gia chủ các ngươi có nể mặt không ?
Thu Diệp quay đầu nhìn Thủy Y Họa, thấp giọng hỏi, Chủ tử, muốn đi qua hay không , thuộc hạ cảm thấy nhiều một chuyện không bằng thiếu một chuyện , vẫn là đừng đi , cho dù không cho đối phương mặt mũi, cũng không đến mức thẹn quá thành giận giết người diệt khẩu đi?
Thủy Y Họa lơ đễnh cười cười, Thu Diệp tiểu nha đầu, nếu là đối phương là thương gia phổ thông thì thôi, nhưng là ngươi xem con thuyền này , bề ngoài nhìn trông rất phổ thông , kỳ thực bên trong có Càn Khôn . Nếu đối phương đã mời chúng ta , cũng không thể không đi.
Thu Diệp vừa nghe lời này, trợn tròn hai mắt nhìn, cứ thế không thấy được thuyền này có Càn Khôn chỗ nào .
Đang chuẩn bị trả lời , đối phương đã có người mang ván cầu tới , rất nhanh liền đặt lên hai chiếc thuyền .
Thủy Y Họa ánh mắt lạnh lùng, Nhìn một cái, ta còn không lên tiếng đâu, đối phương cũng đã tự chủ trương rồi.
Thu Diệp nhìn thấy tình huống này , trên mặt cũng có chút không vui. Đối phương là ai , cũng dám trêu chọc chủ tử!
Chủ tử, không bằng ta đi qua thay ngài từ chối .
Thủy Y Họa hơi hơi nâng tay, Không cần , ta cũng rất tò mò, đối phương đến cùng là loại người nào.
Trên sàn tàu của đối phương đứng mười mấy người hạ nhân mặc áo vải thô . Người lúc trước hỏi mày rậm mắt to, diện mạo đoan chính, chòm râu cá trê thoạt nhìn trông có hảo cảm.
Mời hai vị vào bên trong
/252
|