Viêm Đạm vương phủ lộn xộn , bởi vì tiểu thế tử mà vương phi, Đông Phương Công tử, Kiếm công tử cùng với Tần công tử thương yêu nhất mất tích rồi !
Triệu Xương tự trách quỳ gối trước mặt Viêm Đạm vương , mấy người canh cửa , gã sai vặt cũng đồng loạt quỳ.
Vương Gia, là thuộc hạ thất trách, thế nhưng không có phát hiện tiểu thế tử mất tích! Vương Gia muốn chém giết muốn róc thịt thuộc hạ không một câu oán hận! Triệu Xương xấu hổ tự trách luôn luôn cúi đầu, đã không mặt mũi nào nhìn Vương phi cùng Vương Gia nữa .
Tiểu... Tiểu nhân cũng biết sai, tiểu thế tử khi nào thì chuồn ra khỏi phủ, tiểu nhân thế nhưng không phát hiện, Vương Gia, tiểu nhân nguyện ý lĩnh phạt! Một người canh cửa mặc quần áo gã sai vặt nói, vài người cũng lập tức phụ họa.
Cơ Mộc Ly có chút đau đầu day day cái trán, xú tiểu tử cũng dám chơi trò mất tích , thật sự là đáng đánh đòn!
Các ngươi đều đứng lên, cho dù bổn vương có giết đám người các ngươi , thì xú tiểu tử này chẳng lẽ sẽ trở lại rồi hả ?
Triệu Xương không chịu đứng lên, vẫn cứ quỳ. Tiểu thế tử còn gọi hắn một tiếng thúc thúc, thế mà hắn lại để tiểu thế tử mất tích ở trước mắt mình . Thế giới bên ngoài nhân tâm hiểm ác, tiểu thế tử còn nhỏ như vậy, phàm là những người nổi lên lòng xấu xa đều có thể đối phó được hắn.
Chỉ chốc lát sau, Triệu Xương liền tưởng tượng ra các loại cảnh tượng ủy khuất mà Cơ Thần Tinh có thể gặp được . Đói bụng, bị người ta lừa đi tiểu quan lâu hoặc là rạp hát, thậm chí ... Xảy ra chuyện!
Vừa nghĩ như vậy , Triệu Xương liền hận không thể tự tay đâm mình vài nhát kiếm , hắn thân là thị vệ trưởng của Viêm Đạm vương phủ , thật sự là quá thất trách rồi.
Đứng lên! Cơ Mộc Ly khẽ quát một tiếng, Tinh Tinh hắn không có việc gì.
Triệu Xương, ngươi trước đứng lên. Đông Phương Lăng dùng nội lực đem Triệu Xương ương bướng kéo lên, lập tức nhíu mày nhìn về phía Cơ Mộc Ly , lo lắng nói: Gia, thuộc hạ đều hi vọng Tiểu Tinh Tinh không có việc gì, nhưng là... Không biết có phải có người bắt Tinh Tinh đi hay không ?
Đông Phương Lăng nhanh nhíu mày, thần sắc ngưng trọng. Nếu bản thân trốn đi thì không sao .Nếu như tiểu tử này là bị người có tâm bắt đi , hậu quả sẽ không chịu nổi!
Cơ Mộc Ly lạnh giọng cười, Nếu quả thật có người lẻn vào vương phủ, bổn vương há có thể không phát hiện được ,ngocthuybachdang.lequydon.com tiểu tử này rõ ràng là bản thân trốn nhà đi mà thôi .
Thấy mấy người vẫn là một bộ biểu cảm trầm trọng , Cơ Mộc Ly thản nhiên đảo qua mấy người, Yên tâm đi, bổn vương rất rõ bản lĩnh của tiểu tử này . Hắn học sự thông minh của mẫu thân hắn và sự tàn nhẫn của bổn vương . Bình thường chẳng qua hắn dấu bản lĩnh đi thôi , tiểu tử này giảo hoạt thật sự, không có dễ dàng gặp chuyện không may như vậy .
Nhưng là gia, Tiểu Tinh Tinh hắn mới hơn hai tuổi ! Đứa nhỏ mới lớn như vậy ... Đông Phương Lăng rõ ràng còn quan tâm hơn người làm cha .
Cơ Mộc Ly liếc xéo hắn một cái, Đông Phương Lăng nhất thời im lặng không nói rồi.
Triệu Xương, tin tức tiểu thế tử mất tích nhất định phải phong tỏa .
Vương Gia yên tâm, thuộc hạ đã sớm làm như vậy . Đến hiện tại, cũng chỉ có người trong phủ mới biết được. Triệu Xương vội đáp lời.
Ừ ... Mặc kệ thế nào, rõ ràng một người biến mất ở dưới mí mắt của ngươi, là nên lĩnh phạt. Đều tự đi lĩnh 20 đại côn.
Thuộc hạ lĩnh mệnh! Này... Chuyện tiểu thế tử làm sao bây giờ? Không bằng thuộc hạ phái người âm thầm đi thăm dò tin tức của tiểu thế tử ? Triệu Xương là thật lo lắng an toàn của Cơ Thần Tinh , cho nên có như vậy vừa hỏi.
Bổn vương tự sắp xếp , đều lui ra đi. Lăng, ngươi ở lại.
Chờ đến bên trong phòng chỉ còn hai người, Đông Phương Lăng vội la lên: Gia còn đang suy nghĩ cái gì, Tiểu Tinh Tinh đều mất tích , hiện thời chạy nhanh phái người tìm hắn mới là thượng sách!
Vội cũng không hữu dụng. Cơ Mộc Ly nằm ở trên ghế đệm, thần sắc thản nhiên , tuyệt không giống như người cha đang bị lạc con trai.
Đông Phương Lăng có chút giận tái đi, mà khi giận dữ nói chuyện sẽ không có cố kị, cơ hồ là chửi ầm lên nói: Ta nói gia, ngài con trai ruột đều đã đánh mất, ngài còn như vậy thảnh thơi, ta thật sự hoài nghi Cơ Thần Tinh đến cùng có là con trai của ngài hay không ! Cho dù ngài không thích hắn, nhưng ngài cũng không thể nhẫn tâm mặc kệ hắn chết sống, ngài thật sự là một người máu lạnh . Hiện tại ta cũng duy trì vương phi tái giá , mang theo Tiểu Tinh Tinh cùng nhau rời đi người lạnh tình như ngài !
Cơ Mộc Ly nghe xong, sắc mặt đã hoàn toàn đen lại, Đông Phương Lăng, ngươi vì xú tiểu tử này mà chống đối ta? Bổn vương đều nói không có việc gì, ngươi thế nào cũng không tin đâu? Còn nói ra duy trì vương phi mang theo Tinh Tinh cùng nhau tái giá ? Chẳng lẽ ngươi không biết bổn vương chán ghét nhất là hai chữ 'Tái giá' sao? !
Đông Phương Lăng vừa rồi lỡ lời cũng có chút hối hận , nhưng là hắn không biết Cơ Mộc Ly tại sao lại tự tin như thế , Tinh Tinh còn nhỏ như vậy, bên ngoài giang hồ nhân tâm hiểm ác, Tiểu Tinh Tinh dù thông minh, nơi nào địch nổi ?
Gia, vừa rồi là ta nhất thời lỡ miệng. Nhưng là, thuộc hạ là thật lo lắng cho Tinh Tinh, hắn mới nhỏ như vậy, bên ngoài bao lớn , bị người bán đi thì làm sao? Bị đói thì làm sao?
Đông Phương Lăng gương mặt khóc tang . Tiểu Tinh Tinh mỗi ngày gọi hắn Lăng thúc thúc Lăng thúc thúc , mặc dù
Triệu Xương tự trách quỳ gối trước mặt Viêm Đạm vương , mấy người canh cửa , gã sai vặt cũng đồng loạt quỳ.
Vương Gia, là thuộc hạ thất trách, thế nhưng không có phát hiện tiểu thế tử mất tích! Vương Gia muốn chém giết muốn róc thịt thuộc hạ không một câu oán hận! Triệu Xương xấu hổ tự trách luôn luôn cúi đầu, đã không mặt mũi nào nhìn Vương phi cùng Vương Gia nữa .
Tiểu... Tiểu nhân cũng biết sai, tiểu thế tử khi nào thì chuồn ra khỏi phủ, tiểu nhân thế nhưng không phát hiện, Vương Gia, tiểu nhân nguyện ý lĩnh phạt! Một người canh cửa mặc quần áo gã sai vặt nói, vài người cũng lập tức phụ họa.
Cơ Mộc Ly có chút đau đầu day day cái trán, xú tiểu tử cũng dám chơi trò mất tích , thật sự là đáng đánh đòn!
Các ngươi đều đứng lên, cho dù bổn vương có giết đám người các ngươi , thì xú tiểu tử này chẳng lẽ sẽ trở lại rồi hả ?
Triệu Xương không chịu đứng lên, vẫn cứ quỳ. Tiểu thế tử còn gọi hắn một tiếng thúc thúc, thế mà hắn lại để tiểu thế tử mất tích ở trước mắt mình . Thế giới bên ngoài nhân tâm hiểm ác, tiểu thế tử còn nhỏ như vậy, phàm là những người nổi lên lòng xấu xa đều có thể đối phó được hắn.
Chỉ chốc lát sau, Triệu Xương liền tưởng tượng ra các loại cảnh tượng ủy khuất mà Cơ Thần Tinh có thể gặp được . Đói bụng, bị người ta lừa đi tiểu quan lâu hoặc là rạp hát, thậm chí ... Xảy ra chuyện!
Vừa nghĩ như vậy , Triệu Xương liền hận không thể tự tay đâm mình vài nhát kiếm , hắn thân là thị vệ trưởng của Viêm Đạm vương phủ , thật sự là quá thất trách rồi.
Đứng lên! Cơ Mộc Ly khẽ quát một tiếng, Tinh Tinh hắn không có việc gì.
Triệu Xương, ngươi trước đứng lên. Đông Phương Lăng dùng nội lực đem Triệu Xương ương bướng kéo lên, lập tức nhíu mày nhìn về phía Cơ Mộc Ly , lo lắng nói: Gia, thuộc hạ đều hi vọng Tiểu Tinh Tinh không có việc gì, nhưng là... Không biết có phải có người bắt Tinh Tinh đi hay không ?
Đông Phương Lăng nhanh nhíu mày, thần sắc ngưng trọng. Nếu bản thân trốn đi thì không sao .Nếu như tiểu tử này là bị người có tâm bắt đi , hậu quả sẽ không chịu nổi!
Cơ Mộc Ly lạnh giọng cười, Nếu quả thật có người lẻn vào vương phủ, bổn vương há có thể không phát hiện được ,ngocthuybachdang.lequydon.com tiểu tử này rõ ràng là bản thân trốn nhà đi mà thôi .
Thấy mấy người vẫn là một bộ biểu cảm trầm trọng , Cơ Mộc Ly thản nhiên đảo qua mấy người, Yên tâm đi, bổn vương rất rõ bản lĩnh của tiểu tử này . Hắn học sự thông minh của mẫu thân hắn và sự tàn nhẫn của bổn vương . Bình thường chẳng qua hắn dấu bản lĩnh đi thôi , tiểu tử này giảo hoạt thật sự, không có dễ dàng gặp chuyện không may như vậy .
Nhưng là gia, Tiểu Tinh Tinh hắn mới hơn hai tuổi ! Đứa nhỏ mới lớn như vậy ... Đông Phương Lăng rõ ràng còn quan tâm hơn người làm cha .
Cơ Mộc Ly liếc xéo hắn một cái, Đông Phương Lăng nhất thời im lặng không nói rồi.
Triệu Xương, tin tức tiểu thế tử mất tích nhất định phải phong tỏa .
Vương Gia yên tâm, thuộc hạ đã sớm làm như vậy . Đến hiện tại, cũng chỉ có người trong phủ mới biết được. Triệu Xương vội đáp lời.
Ừ ... Mặc kệ thế nào, rõ ràng một người biến mất ở dưới mí mắt của ngươi, là nên lĩnh phạt. Đều tự đi lĩnh 20 đại côn.
Thuộc hạ lĩnh mệnh! Này... Chuyện tiểu thế tử làm sao bây giờ? Không bằng thuộc hạ phái người âm thầm đi thăm dò tin tức của tiểu thế tử ? Triệu Xương là thật lo lắng an toàn của Cơ Thần Tinh , cho nên có như vậy vừa hỏi.
Bổn vương tự sắp xếp , đều lui ra đi. Lăng, ngươi ở lại.
Chờ đến bên trong phòng chỉ còn hai người, Đông Phương Lăng vội la lên: Gia còn đang suy nghĩ cái gì, Tiểu Tinh Tinh đều mất tích , hiện thời chạy nhanh phái người tìm hắn mới là thượng sách!
Vội cũng không hữu dụng. Cơ Mộc Ly nằm ở trên ghế đệm, thần sắc thản nhiên , tuyệt không giống như người cha đang bị lạc con trai.
Đông Phương Lăng có chút giận tái đi, mà khi giận dữ nói chuyện sẽ không có cố kị, cơ hồ là chửi ầm lên nói: Ta nói gia, ngài con trai ruột đều đã đánh mất, ngài còn như vậy thảnh thơi, ta thật sự hoài nghi Cơ Thần Tinh đến cùng có là con trai của ngài hay không ! Cho dù ngài không thích hắn, nhưng ngài cũng không thể nhẫn tâm mặc kệ hắn chết sống, ngài thật sự là một người máu lạnh . Hiện tại ta cũng duy trì vương phi tái giá , mang theo Tiểu Tinh Tinh cùng nhau rời đi người lạnh tình như ngài !
Cơ Mộc Ly nghe xong, sắc mặt đã hoàn toàn đen lại, Đông Phương Lăng, ngươi vì xú tiểu tử này mà chống đối ta? Bổn vương đều nói không có việc gì, ngươi thế nào cũng không tin đâu? Còn nói ra duy trì vương phi mang theo Tinh Tinh cùng nhau tái giá ? Chẳng lẽ ngươi không biết bổn vương chán ghét nhất là hai chữ 'Tái giá' sao? !
Đông Phương Lăng vừa rồi lỡ lời cũng có chút hối hận , nhưng là hắn không biết Cơ Mộc Ly tại sao lại tự tin như thế , Tinh Tinh còn nhỏ như vậy, bên ngoài giang hồ nhân tâm hiểm ác, Tiểu Tinh Tinh dù thông minh, nơi nào địch nổi ?
Gia, vừa rồi là ta nhất thời lỡ miệng. Nhưng là, thuộc hạ là thật lo lắng cho Tinh Tinh, hắn mới nhỏ như vậy, bên ngoài bao lớn , bị người bán đi thì làm sao? Bị đói thì làm sao?
Đông Phương Lăng gương mặt khóc tang . Tiểu Tinh Tinh mỗi ngày gọi hắn Lăng thúc thúc Lăng thúc thúc , mặc dù
/252
|