-Phù!!!!!- Vy thở hắt
- Cuối cùng cũng xong, không ngờ học thêm thôi mà bà cô thuê 1 nơi rộng như thế này- Như vừa nói vừa lấy tay vuốt mồ hôi
- Thôi đi ăn đi, bụng tao đánh trống nãy giờ- Vy xuýt xoa
- Ừ, tao cũng đói rồi
________ Tại Trung tâm mua sắm( nói vậy thôi chớ đến đây toàn ăn không hà)________
Bịch!!!!- Vy đặt đống đồ ăn xuống bàn
-Đống đồ ăn này để 2 người ăn đó hả- Như tròn xoe mắt nhìn đống thức ăn trên bàn
- Ừ, chớ sao- Cô thản nhiên nói
- Mày có bị khùng không?? Sao mà ăn hết được chừng này cơ chứ
- Yên tâm đi, tao sẽ ăn hết. À mà quên chưa lấy cafe, chờ tao xí, tao đi lấy
- Ừ, lẹ lên
…… Lấy cafe xong, Vy đang đi đến chỗ ngồi thì……. Rầm…….. Vy đụng phải người....
-Ui da!!! Đau quá!!! Anh có mắt không vậy hả??- Vy hét
- Là cô đâm tôi trước chứ bộ, làm hỏng hết cái áo của tôi rồi- Người kia tức giận nhìn vệt cafe trên áo của mình
- Anh đâm tôi trước…. Anh đi…..- Vy cứng họng khi biết người mình mới vừa đâm là Thiên
- Là cô??? Sao cô dám hả???- Thiên mắt long sòng sọc nhìn Vy
- Tôi… tôi sao… là anh va tôi trước mà- Vy hạ giọng
- Hồi chiều cô làm tôi sưng 1 cục chưa đã, giờ còn phá hoại cái áo của tôi
- Thì do anh mà, có phải lỗi của tôi đâu
- Cô còn nói nữa hả?? Không do cô chứ do ai?? Hôm nay tôi làm gì thất đức mà đi đâu cũng gặp cô hết vậyhả- Thiên than vãn
- Ai biết, đi mà hỏi ông trời í- Vy nói rồi quay lưng bỏ đi
- Nè, cô đi đâu đấy hả?? Chưa giải quyết xong vụ thì đừng hòng đi đâu- Thiên kéo tay Vy lại
- Giải quyết gì nữa, rõ ràng là anh đâm tôi mà, tôi còn phải đi nữa- Vy giật tay mình ra
- Cô chưa xong với tôi đâu, đền áo cho tôi đi( Thật ra thì Thiên có hàng trăm cái áo như thế này, chẳng qua chỉ mún làm khó Vy thôi)- Thiên giằng tay Vy lại
- Anh tự đi mà đền, tôi chẳng hơi đâu mà cãi nhau, bỏ tay tôi ra
- không bỏ đó thì sao hả
- Anh tự muốn thế đấy nhé- Vy nói rồi lấy hết sức giẫm thật mạnh vào chân Thiên khiến anh phải bỏ tay Vy ra mà ôm lấy cái chân đang kêu cứu của mình
- Là anh mún thì tôi cho đấy, giờ tôi đi đây, pp a – Vy đắc thắng quay đi khiến Thiên tức điên máu mà ko làm gì được
- GRỪ!!!!! Được lắm, cô sẽ không xong với LÂM QUỐC THIÊN này đâu- Dòng suy nghĩ lướt qua trong đầu Thiên
……………………
……………………
____________Sáng ngày hôm sau________
Những tia nắng đầu tiên của ngày mới ấm áp chiếu xuống những giỏ lan ban công nhà Như làm cho căn phòng của Như sang bừng lên dưới ánh nắng ban mai
Yeah stop stop... Geu nalgaega jeojeuni oh, stop, stop...
Gipeojin haru teum neoneun joyonghi dagawa
Eodumeul geodeonaego naui jameul kkaewo
Geurigon meoreojyeo yeollin changmun neomeoro
Tto gireul ilheottna, neon, neon, neon...
Bamgonggiga ajik chagawo ireona
So, baby, hold on neol honja dugiga
Nan geokjeongi dwae georil dugo neoui dwireul ttaraga
Bài hát iu thích của Như vang lên, cô tìm cái phone và thầm nguyền rủa ai phá giấc ngủ của nó
-Alo- Như ns giọng còn mơ màng
-Giờ này mày còn ngủ nữa hả?? có đi học không?? Lần này là học chính đó biết chưa- Vy bực mình vì con bạn
-Chết rồi, mày qua đi tao xuống liền- Như vội bật dậy( bà này chúa dậy muộn)
-Lẹ lên, tao qua mà chưa xuống thì đừng trách- Vy đe dọa
- Biết rồi - Như nói rồi vội vànq là m VSCN và thay đồng phục rồi chạy nhanh xuống nhà. Trước khi xuống cũng đã chuẩn bị tinh thần nghe con bạn phá hoại lỗ tai rồi
- Tao xong rồi nè- Như vẫy vẫy Vy đang đứng ngoài cửa
- Xong rồi hả?, lên xe đi
-Hả???- Như ngạc nhiên- Sao hôm nay mày hiền đột xuất vậy
- Có chuyện vui
- Chuyện gì, kể tao nghe- Như háo hức
- Tao không phải học thêm với tên đáng ghét kia nữa mày ơi, vui quá- Vy nói r phá lên cười như bệnh
- Thiệt hả?
- Tao nói dối mày chi, tao chuyển sang học chỗ khác gồi, mày cũng chuyển luôn đi
- Okay, cũng được- Nói rồi hai cô nữ sinh đầy sức sống đạp xe bon bon đến ngôi trường thân yêu
- Cuối cùng cũng xong, không ngờ học thêm thôi mà bà cô thuê 1 nơi rộng như thế này- Như vừa nói vừa lấy tay vuốt mồ hôi
- Thôi đi ăn đi, bụng tao đánh trống nãy giờ- Vy xuýt xoa
- Ừ, tao cũng đói rồi
________ Tại Trung tâm mua sắm( nói vậy thôi chớ đến đây toàn ăn không hà)________
Bịch!!!!- Vy đặt đống đồ ăn xuống bàn
-Đống đồ ăn này để 2 người ăn đó hả- Như tròn xoe mắt nhìn đống thức ăn trên bàn
- Ừ, chớ sao- Cô thản nhiên nói
- Mày có bị khùng không?? Sao mà ăn hết được chừng này cơ chứ
- Yên tâm đi, tao sẽ ăn hết. À mà quên chưa lấy cafe, chờ tao xí, tao đi lấy
- Ừ, lẹ lên
…… Lấy cafe xong, Vy đang đi đến chỗ ngồi thì……. Rầm…….. Vy đụng phải người....
-Ui da!!! Đau quá!!! Anh có mắt không vậy hả??- Vy hét
- Là cô đâm tôi trước chứ bộ, làm hỏng hết cái áo của tôi rồi- Người kia tức giận nhìn vệt cafe trên áo của mình
- Anh đâm tôi trước…. Anh đi…..- Vy cứng họng khi biết người mình mới vừa đâm là Thiên
- Là cô??? Sao cô dám hả???- Thiên mắt long sòng sọc nhìn Vy
- Tôi… tôi sao… là anh va tôi trước mà- Vy hạ giọng
- Hồi chiều cô làm tôi sưng 1 cục chưa đã, giờ còn phá hoại cái áo của tôi
- Thì do anh mà, có phải lỗi của tôi đâu
- Cô còn nói nữa hả?? Không do cô chứ do ai?? Hôm nay tôi làm gì thất đức mà đi đâu cũng gặp cô hết vậyhả- Thiên than vãn
- Ai biết, đi mà hỏi ông trời í- Vy nói rồi quay lưng bỏ đi
- Nè, cô đi đâu đấy hả?? Chưa giải quyết xong vụ thì đừng hòng đi đâu- Thiên kéo tay Vy lại
- Giải quyết gì nữa, rõ ràng là anh đâm tôi mà, tôi còn phải đi nữa- Vy giật tay mình ra
- Cô chưa xong với tôi đâu, đền áo cho tôi đi( Thật ra thì Thiên có hàng trăm cái áo như thế này, chẳng qua chỉ mún làm khó Vy thôi)- Thiên giằng tay Vy lại
- Anh tự đi mà đền, tôi chẳng hơi đâu mà cãi nhau, bỏ tay tôi ra
- không bỏ đó thì sao hả
- Anh tự muốn thế đấy nhé- Vy nói rồi lấy hết sức giẫm thật mạnh vào chân Thiên khiến anh phải bỏ tay Vy ra mà ôm lấy cái chân đang kêu cứu của mình
- Là anh mún thì tôi cho đấy, giờ tôi đi đây, pp a – Vy đắc thắng quay đi khiến Thiên tức điên máu mà ko làm gì được
- GRỪ!!!!! Được lắm, cô sẽ không xong với LÂM QUỐC THIÊN này đâu- Dòng suy nghĩ lướt qua trong đầu Thiên
……………………
……………………
____________Sáng ngày hôm sau________
Những tia nắng đầu tiên của ngày mới ấm áp chiếu xuống những giỏ lan ban công nhà Như làm cho căn phòng của Như sang bừng lên dưới ánh nắng ban mai
Yeah stop stop... Geu nalgaega jeojeuni oh, stop, stop...
Gipeojin haru teum neoneun joyonghi dagawa
Eodumeul geodeonaego naui jameul kkaewo
Geurigon meoreojyeo yeollin changmun neomeoro
Tto gireul ilheottna, neon, neon, neon...
Bamgonggiga ajik chagawo ireona
So, baby, hold on neol honja dugiga
Nan geokjeongi dwae georil dugo neoui dwireul ttaraga
Bài hát iu thích của Như vang lên, cô tìm cái phone và thầm nguyền rủa ai phá giấc ngủ của nó
-Alo- Như ns giọng còn mơ màng
-Giờ này mày còn ngủ nữa hả?? có đi học không?? Lần này là học chính đó biết chưa- Vy bực mình vì con bạn
-Chết rồi, mày qua đi tao xuống liền- Như vội bật dậy( bà này chúa dậy muộn)
-Lẹ lên, tao qua mà chưa xuống thì đừng trách- Vy đe dọa
- Biết rồi - Như nói rồi vội vànq là m VSCN và thay đồng phục rồi chạy nhanh xuống nhà. Trước khi xuống cũng đã chuẩn bị tinh thần nghe con bạn phá hoại lỗ tai rồi
- Tao xong rồi nè- Như vẫy vẫy Vy đang đứng ngoài cửa
- Xong rồi hả?, lên xe đi
-Hả???- Như ngạc nhiên- Sao hôm nay mày hiền đột xuất vậy
- Có chuyện vui
- Chuyện gì, kể tao nghe- Như háo hức
- Tao không phải học thêm với tên đáng ghét kia nữa mày ơi, vui quá- Vy nói r phá lên cười như bệnh
- Thiệt hả?
- Tao nói dối mày chi, tao chuyển sang học chỗ khác gồi, mày cũng chuyển luôn đi
- Okay, cũng được- Nói rồi hai cô nữ sinh đầy sức sống đạp xe bon bon đến ngôi trường thân yêu
/10
|