Thời gian thoáng qua trong nháy mắt, lại một tháng nữa đi qua, đến ngày mùng mười tháng chín âm lịch Quân Quốc. Toàn thể Quân Quốc đốt pháo sôi trào, đèn lồng màu đỏ treo lơ lửng, câu đối gấm dán cửa, mọi nơi đều trong cảnh vui mừng dào dạt. Bởi vì bọn họ nghênh đón Nữ Đế đăng cơ.
Hoàng cung, cung điện vốn là xanh vàng rực rỡ đắm chìm trong nắng ấm cuối thu lại càng lộ vẻ hùng vĩ. Nổi bật chắc khoẻ như Rồng bay lượn trên cao.
Kim Loan điện, văn võ bá quan cung kính đứng ở hai bên đại điện. Trải qua hai ba tháng thời gian, những cựu thần còn lại đối với tân đế đã biết vâng lời, mà thần tử phần nhiều là người mới trẻ tuổi, lại là hùng tâm vạn trượng (tâm trí mạnh mẽ thâm sâu), tân đế tự mình chuẩn bị thủ hạ đều là nhân tài tri thức tạo ra nhiều thành tích, đền đáp Quốc Gia.
Thái Thượng Hoàng Mộc Khiêm Niên, còn có Âu Dương Ngự Lan Quốc mọi người đều ở chỗ ngồi, nhìn Mộc Nguyệt Tĩnh toàn thân mặc long bào, đầu đội vương miện từ thảm đỏ dẫn đầu từng bước bước đi qua hướng tới vị trí cao nhất.
"Quân hoàng vạn tuế, vạn tuế vạn vạn tuế -" Văn võ bá quan hai bên cũng quỳ xuống, giọng cung kính mà nghiêm túc bay bỗng cả trong đại điện, khí thế nối liền như cầu vồng.
"Các khanh bình thân -"
Mộc Nguyệt Tĩnh đứng ở trên cao nhất, hai tay khẽ nâng. Vương miện Lưu Tô trên đầu phất phơ lay động, hai mắt tỏa ra uy nghi của đế vương. Đảo qua văn võ bá quan quỳ lạy phía dưới, trong lòng nàng thấp thỏm. Thì ra đây chính là cảm giác nắm giữ tất cả, khó trách từ xưa tới nay bởi vì ngôi vị Hoàng đế mà âm mưu mưa máu nhiều như vậy, loại cảm giác đó đích thực khiến người ta tương đối khó khăn chống lại hấp dẫn. Nhưng nàng là ai? Nàng từ thế kỷ hai mươi mốt xuyên qua là nữ cường nhân, cho dù là bây giờ đứng ở điểm cao nhất, nàng cũng tuyệt đối sẽ không bị hoàng quyền nơi đây chi phối. Mà là hoàng quyền bị nàng chơi đùa trong bàn tay, chỉ cần nàng muốn, sẽ không có chuyện gì không thể.
"Tạ Nữ Hoàng -"
Mọi người đứng lên, cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng ánh sáng rực rỡ của Mộc Nguyệt Tĩnh. Năng lực của Nữ Hoàng này chỉ trong vài ba tháng ngắn ngủi đã cho bọn họ biết rõ, nàng tuyệt đối không chỉ là dựa vào Hoàng Nữ, thậm chí thân phận của đế vương, mà là trời sanh cường hãn. Bọn họ cam tâm thần phục dưới sự uy nghi dũng mãnh của nàng.
Mộc Nguyệt Tĩnh yên lặng nhìn về phía thái giám bên cạnh gật đầu một cái.
Thái giám cầm phất trần phe phẩy đi lên, khẽ nâng cằm, âm thanh bén nhọn tuyên đọc:
"Nghi thức Phong Hậu bắt đầu."
Nhạc sư đại điện hai bên bắt đầu đinh đinh đang đang, đánh lên nhạc khí trong tay, âm thanh tiếng đàn sáo, réo rắt rộn rã và vui mừng.
Văn võ bá quan chia làm hai bên ở đại điện, chính giữa được bố trí thảm đỏ thật dài, giống như dẫn đầu một loại hạnh phúc vô tận. . . . . .
Mộc Nguyệt Tĩnh nhìn về hướng bóng dáng từ cửa đại điện được cung nữ, thái giám vây quanh đang đi đến, mặc trên người áo cưới cùng màu khiến hắn càng thêm phiêu dật xuất trần, chói rọi đến tất cả ánh mắt của mọi người.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, triền miên như cốt, tình ý như tâm. (cốt = xương, tâm = tim , kg biết sửa thế nào cho nên mình để nguyên vậy)
Từng bước một, nhìn hắn đi về phía nàng.
Mộc Nguyệt Tĩnh cảm thấy hoảng hốt, như vừa thấy lại từng hình ảnh cùng người đó sớm chiều làm bạn.
Thuở còn bé, tuổi nhỏ vô tư chăm sóc lẫn nhau.
Sau khi trưởng thành yêu thương bảo vệ, sinh tử gắn bó.
. . . . . .
Đều nói một đời một kiếp một đôi người, có thể được một người che chở đến nay, yêu sâu sắc không thay đổi, điều này rất khó có được.
Hắn rốt cuộc đi tới trước mặt nàng, ánh mắt như nước, quấn quýt si mê giao lượn.
Mộc Nguyệt Tĩnh vươn tay cầm lấy tay hắn, đồng thời cùng hắn ngồi vào trên ngai vàng.
Thái giám phe phẩy phất trần mở thánh chỉ ra, bắt đầu tuyên đọc:
"Phụng Thiên Thừa Vận, Nữ Hoàng chiếu viết. . . . . . . Phong thần tuấn lãng, văn võ vẹn toàn, đặc biệt sắc phong làm Nam Hậu. Hi vọng cùng bệ hạ cộng kết đồng tâm (cùng nhau một lòng gắn bó), vì Đại Quân dân chúng mưu cầu hạnh phúc và lợi ích, khâm thử."
"Tạ Nữ Hoàng ân điển." Nam Hậu đứng lên hướng về Mộc Nguyệt Tĩnh hành lễ.
"Nam Hậu mời đứng lên." Mộc Nguyệt Tĩnh gật đầu, đưa tay nâng hắn dậy. Lại nhìn thái giám bên cạnh nói: "Đem Kim Sách, Phượng ấn trình lên." (kim sách là cuốn sổ màu vàng của Vua phong chức tước, phượng ấn là ngọc ấn Vua ban cho)
"Vâng."
Thái giám hai tay cầm cái khay, cung kính đem mâm nhỏ có trang bị Kim Sách, Phượng ấn dâng lên.
Mộc Nguyệt Tĩnh im lặng cầm lấy Kim Sách và Phượng ấn, giao cho Nam Hậu:
"Mời Nam Hậu nhận Kim Sách, Phượng ấn."
"Tạ bệ hạ." Nam Hậu tiếp nhận lấy Kim Sách, Phượng ấn.
Mộc Nguyệt Tĩnh mỉm cười, cùng với Nam Hậu xoay mặt nhìn về phía văn võ bá quan.
"Chúc mừng Nữ Hoàng, Nam Hậu, Nữ Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, Nam Hậu thiên tuế thiên thiên tuế -"
Văn võ bá quan reo hò quỳ lạy nói.
Mộc Nguyệt Tĩnh nhìn thái giám ý bảo thu lại Kim Sách, Phượng ấn, sau đó nắm tay Nam Hậu, cùng nhau hướng về mọi người giơ tay ra hiệu:
"Bình thân -"
"Tạ Nữ Hoàng, Nam Hậu -"
Mộc Nguyệt Tĩnh và Nam Hậu nhìn nhau cười một tiếng, bọn họ cuối cùng đã có thể chân chính được ở bên nhau. Sau này bầu bạn, mỗi khi mặt trời mọc mặt trời lặn, sẽ cùng nhau dắt tay vượt qua tương lai năm tháng. . . . . .
"Tĩnh nhi, rốt cuộc chúng ta đã có thể ở cùng nhau."
"Ừ." Mộc Nguyệt Tĩnh gật đầu, nhìn ánh mắt hắn bên cạnh thâm thúy mà nhu tình. Thời đại thuộc về bọn họ đã đến.
. . . . . .
Một năm sau, dưới sự dẫn dắt của Nữ Hoàng, Quân Quốc đi vào thời kỳ cường thịnh. Cao cao sừng sững đứng đầu trên ba nước, bất kể là kinh tế, quân sự, hay là nông nghiệp, cũng đều cường hãn nhất.
Mộc Nguyệt Tĩnh đem những kiến thức học tập được ở hiện đại, còn có trên sách ghi chép nói về sự tình của các triều đại lịch sử Trung Quốc, phát minh cùng kết hợp lẫn nhau, sáng lập ra một Quân Quốc thời đại mới độc nhất vô nhị. Đồng thời, chẳng những triều đình, còn có võ lâm hắc bạch hai bên đều âm thầm ở trong lòng bàn tay nàng. Dẫn Lâu, Ám Lâu diệt trừ tất cả nguyên nhân gây bất lợi cho nàng, mà bạch đạo, Vân Tuyệt Trần cũng im lặng ủng hộ nàng. Trong chốn võ lâm chỉ cần có người đối với Quân Quốc bất lợi, là hắn đều dẫn đầu diệt trừ tận gốc.
Mà Lan Quốc, có Âu Dương Ngự và công chúa Sở Ly La hai người kết hợp. Cũng vô tình sát nhập về hướng Mộc Nguyệt Tĩnh, hai nước xây dựng quan hệ bền vững.
Lại thêm một năm nữa, Sở Ly La gả cho thái tử Quân Quốc, cũng vào nửa năm sau, từ Thái Tử Phi trở thành hoàng hậu Quân Quốc. tình bạn giữa nàng và Mộc Nguyệt Tĩnh kéo dài lên đến việc Quốc Gia, Quân Quốc cũng sát nhập về phía Quân Quốc.
Ba năm sau, ba nước ở nơi khác cũng nguyện trung thành với Quân Quốc, trở thành nước nhỏ phụ thuộc, tất cả các Hoàng xuống làm Vương, Quân Quốc Nhất Thống Thiên Hạ.
Hai tháng sau khi thống nhất thiên hạ, Mộc Nguyệt Tĩnh nàng cùng với Âu Dương An mang thai đứa bé đầu tiên. Mười tháng sau, một bé gái khỏe mạnh đáng yêu ra đời. Ba năm sau, bọn họ lại có đứa bé thứ hai, lần này đứa bé là bé trai.
Vào ngày đứa bé trai đầy tháng, Vân Khinh Cuồng nắm tay một nữ tử đi đến chúc mừng. Nhìn bọn họ Mộc Nguyệt Tĩnh mới biết thì ra Vân Khinh Cuồng đã gặp được chân mệnh Thiên nữ của mình.
Lúc Mộc Nguyệt Tĩnh ba mươi tuổi, sắc phong con làm thái tử. Đồng thời, nàng và Âu Dương An kinh ngạc phát hiện, dung mạo hai người rõ ràng so với mười năm trước cũng chưa từng thay đổi, chuyện kinh ngạc hơn nữa là, con gái lớn của bọn họ lại có thể thừa kế năng lực đặc thù của Mộc Nguyệt Tĩnh, không cùng bất kỳ thần tiên nào ký kết khế ước, vẫn có thể lấy tiêu gọi thú.
Vào năm con gái lớn Mộc Nguyệt Tĩnh mười hai tuổi, nàng mang về một nam tử có đôi mắt thật kì lạ, còn có bầy mãnh thú, công chúa cưỡi thú oanh động thiên hạ. Mà tên nam tử có hai mắt kì quái lại là Lang (Sói) thái tử. Vân Khinh Cuồng nói với vợ chồng Mộc Nguyệt Tĩnh, Lang thái tử này chính là người quyết định vận mệnh của Đại Công Chúa. . . . . .
Năm tháng vội vã, đến nay Đoạn Vô Nhai, vợ chồng Âu Dương Ngự đều đã qua đời, Sở Ly La đến tuổi già sau đó cũng mất đi, Mộc Nguyệt Tĩnh và Âu Dương An lại vẫn duy trì dung nhan tuổi trẻ, Vân Khinh Cuồng tiết lộ bí mật, thì ra là do tác dụng của linh lực bọn họ tu luyện.
Để tránh bị người đời xem như quỷ quái, ngay từ lúc phát hiện dung nhan bọn họ không già. Mộc Nguyệt Tĩnh lập tức đem Quân Quốc giao cho hai con trai gái của mình, còn vợ chồng bọn họ thì cùng Vân Khinh Cuồng cùng nhau quy ẩn rừng núi, từ đó vượt qua cuộc sống thần tiên . . . . . .
Hoàng cung, cung điện vốn là xanh vàng rực rỡ đắm chìm trong nắng ấm cuối thu lại càng lộ vẻ hùng vĩ. Nổi bật chắc khoẻ như Rồng bay lượn trên cao.
Kim Loan điện, văn võ bá quan cung kính đứng ở hai bên đại điện. Trải qua hai ba tháng thời gian, những cựu thần còn lại đối với tân đế đã biết vâng lời, mà thần tử phần nhiều là người mới trẻ tuổi, lại là hùng tâm vạn trượng (tâm trí mạnh mẽ thâm sâu), tân đế tự mình chuẩn bị thủ hạ đều là nhân tài tri thức tạo ra nhiều thành tích, đền đáp Quốc Gia.
Thái Thượng Hoàng Mộc Khiêm Niên, còn có Âu Dương Ngự Lan Quốc mọi người đều ở chỗ ngồi, nhìn Mộc Nguyệt Tĩnh toàn thân mặc long bào, đầu đội vương miện từ thảm đỏ dẫn đầu từng bước bước đi qua hướng tới vị trí cao nhất.
"Quân hoàng vạn tuế, vạn tuế vạn vạn tuế -" Văn võ bá quan hai bên cũng quỳ xuống, giọng cung kính mà nghiêm túc bay bỗng cả trong đại điện, khí thế nối liền như cầu vồng.
"Các khanh bình thân -"
Mộc Nguyệt Tĩnh đứng ở trên cao nhất, hai tay khẽ nâng. Vương miện Lưu Tô trên đầu phất phơ lay động, hai mắt tỏa ra uy nghi của đế vương. Đảo qua văn võ bá quan quỳ lạy phía dưới, trong lòng nàng thấp thỏm. Thì ra đây chính là cảm giác nắm giữ tất cả, khó trách từ xưa tới nay bởi vì ngôi vị Hoàng đế mà âm mưu mưa máu nhiều như vậy, loại cảm giác đó đích thực khiến người ta tương đối khó khăn chống lại hấp dẫn. Nhưng nàng là ai? Nàng từ thế kỷ hai mươi mốt xuyên qua là nữ cường nhân, cho dù là bây giờ đứng ở điểm cao nhất, nàng cũng tuyệt đối sẽ không bị hoàng quyền nơi đây chi phối. Mà là hoàng quyền bị nàng chơi đùa trong bàn tay, chỉ cần nàng muốn, sẽ không có chuyện gì không thể.
"Tạ Nữ Hoàng -"
Mọi người đứng lên, cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng ánh sáng rực rỡ của Mộc Nguyệt Tĩnh. Năng lực của Nữ Hoàng này chỉ trong vài ba tháng ngắn ngủi đã cho bọn họ biết rõ, nàng tuyệt đối không chỉ là dựa vào Hoàng Nữ, thậm chí thân phận của đế vương, mà là trời sanh cường hãn. Bọn họ cam tâm thần phục dưới sự uy nghi dũng mãnh của nàng.
Mộc Nguyệt Tĩnh yên lặng nhìn về phía thái giám bên cạnh gật đầu một cái.
Thái giám cầm phất trần phe phẩy đi lên, khẽ nâng cằm, âm thanh bén nhọn tuyên đọc:
"Nghi thức Phong Hậu bắt đầu."
Nhạc sư đại điện hai bên bắt đầu đinh đinh đang đang, đánh lên nhạc khí trong tay, âm thanh tiếng đàn sáo, réo rắt rộn rã và vui mừng.
Văn võ bá quan chia làm hai bên ở đại điện, chính giữa được bố trí thảm đỏ thật dài, giống như dẫn đầu một loại hạnh phúc vô tận. . . . . .
Mộc Nguyệt Tĩnh nhìn về hướng bóng dáng từ cửa đại điện được cung nữ, thái giám vây quanh đang đi đến, mặc trên người áo cưới cùng màu khiến hắn càng thêm phiêu dật xuất trần, chói rọi đến tất cả ánh mắt của mọi người.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, triền miên như cốt, tình ý như tâm. (cốt = xương, tâm = tim , kg biết sửa thế nào cho nên mình để nguyên vậy)
Từng bước một, nhìn hắn đi về phía nàng.
Mộc Nguyệt Tĩnh cảm thấy hoảng hốt, như vừa thấy lại từng hình ảnh cùng người đó sớm chiều làm bạn.
Thuở còn bé, tuổi nhỏ vô tư chăm sóc lẫn nhau.
Sau khi trưởng thành yêu thương bảo vệ, sinh tử gắn bó.
. . . . . .
Đều nói một đời một kiếp một đôi người, có thể được một người che chở đến nay, yêu sâu sắc không thay đổi, điều này rất khó có được.
Hắn rốt cuộc đi tới trước mặt nàng, ánh mắt như nước, quấn quýt si mê giao lượn.
Mộc Nguyệt Tĩnh vươn tay cầm lấy tay hắn, đồng thời cùng hắn ngồi vào trên ngai vàng.
Thái giám phe phẩy phất trần mở thánh chỉ ra, bắt đầu tuyên đọc:
"Phụng Thiên Thừa Vận, Nữ Hoàng chiếu viết. . . . . . . Phong thần tuấn lãng, văn võ vẹn toàn, đặc biệt sắc phong làm Nam Hậu. Hi vọng cùng bệ hạ cộng kết đồng tâm (cùng nhau một lòng gắn bó), vì Đại Quân dân chúng mưu cầu hạnh phúc và lợi ích, khâm thử."
"Tạ Nữ Hoàng ân điển." Nam Hậu đứng lên hướng về Mộc Nguyệt Tĩnh hành lễ.
"Nam Hậu mời đứng lên." Mộc Nguyệt Tĩnh gật đầu, đưa tay nâng hắn dậy. Lại nhìn thái giám bên cạnh nói: "Đem Kim Sách, Phượng ấn trình lên." (kim sách là cuốn sổ màu vàng của Vua phong chức tước, phượng ấn là ngọc ấn Vua ban cho)
"Vâng."
Thái giám hai tay cầm cái khay, cung kính đem mâm nhỏ có trang bị Kim Sách, Phượng ấn dâng lên.
Mộc Nguyệt Tĩnh im lặng cầm lấy Kim Sách và Phượng ấn, giao cho Nam Hậu:
"Mời Nam Hậu nhận Kim Sách, Phượng ấn."
"Tạ bệ hạ." Nam Hậu tiếp nhận lấy Kim Sách, Phượng ấn.
Mộc Nguyệt Tĩnh mỉm cười, cùng với Nam Hậu xoay mặt nhìn về phía văn võ bá quan.
"Chúc mừng Nữ Hoàng, Nam Hậu, Nữ Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, Nam Hậu thiên tuế thiên thiên tuế -"
Văn võ bá quan reo hò quỳ lạy nói.
Mộc Nguyệt Tĩnh nhìn thái giám ý bảo thu lại Kim Sách, Phượng ấn, sau đó nắm tay Nam Hậu, cùng nhau hướng về mọi người giơ tay ra hiệu:
"Bình thân -"
"Tạ Nữ Hoàng, Nam Hậu -"
Mộc Nguyệt Tĩnh và Nam Hậu nhìn nhau cười một tiếng, bọn họ cuối cùng đã có thể chân chính được ở bên nhau. Sau này bầu bạn, mỗi khi mặt trời mọc mặt trời lặn, sẽ cùng nhau dắt tay vượt qua tương lai năm tháng. . . . . .
"Tĩnh nhi, rốt cuộc chúng ta đã có thể ở cùng nhau."
"Ừ." Mộc Nguyệt Tĩnh gật đầu, nhìn ánh mắt hắn bên cạnh thâm thúy mà nhu tình. Thời đại thuộc về bọn họ đã đến.
. . . . . .
Một năm sau, dưới sự dẫn dắt của Nữ Hoàng, Quân Quốc đi vào thời kỳ cường thịnh. Cao cao sừng sững đứng đầu trên ba nước, bất kể là kinh tế, quân sự, hay là nông nghiệp, cũng đều cường hãn nhất.
Mộc Nguyệt Tĩnh đem những kiến thức học tập được ở hiện đại, còn có trên sách ghi chép nói về sự tình của các triều đại lịch sử Trung Quốc, phát minh cùng kết hợp lẫn nhau, sáng lập ra một Quân Quốc thời đại mới độc nhất vô nhị. Đồng thời, chẳng những triều đình, còn có võ lâm hắc bạch hai bên đều âm thầm ở trong lòng bàn tay nàng. Dẫn Lâu, Ám Lâu diệt trừ tất cả nguyên nhân gây bất lợi cho nàng, mà bạch đạo, Vân Tuyệt Trần cũng im lặng ủng hộ nàng. Trong chốn võ lâm chỉ cần có người đối với Quân Quốc bất lợi, là hắn đều dẫn đầu diệt trừ tận gốc.
Mà Lan Quốc, có Âu Dương Ngự và công chúa Sở Ly La hai người kết hợp. Cũng vô tình sát nhập về hướng Mộc Nguyệt Tĩnh, hai nước xây dựng quan hệ bền vững.
Lại thêm một năm nữa, Sở Ly La gả cho thái tử Quân Quốc, cũng vào nửa năm sau, từ Thái Tử Phi trở thành hoàng hậu Quân Quốc. tình bạn giữa nàng và Mộc Nguyệt Tĩnh kéo dài lên đến việc Quốc Gia, Quân Quốc cũng sát nhập về phía Quân Quốc.
Ba năm sau, ba nước ở nơi khác cũng nguyện trung thành với Quân Quốc, trở thành nước nhỏ phụ thuộc, tất cả các Hoàng xuống làm Vương, Quân Quốc Nhất Thống Thiên Hạ.
Hai tháng sau khi thống nhất thiên hạ, Mộc Nguyệt Tĩnh nàng cùng với Âu Dương An mang thai đứa bé đầu tiên. Mười tháng sau, một bé gái khỏe mạnh đáng yêu ra đời. Ba năm sau, bọn họ lại có đứa bé thứ hai, lần này đứa bé là bé trai.
Vào ngày đứa bé trai đầy tháng, Vân Khinh Cuồng nắm tay một nữ tử đi đến chúc mừng. Nhìn bọn họ Mộc Nguyệt Tĩnh mới biết thì ra Vân Khinh Cuồng đã gặp được chân mệnh Thiên nữ của mình.
Lúc Mộc Nguyệt Tĩnh ba mươi tuổi, sắc phong con làm thái tử. Đồng thời, nàng và Âu Dương An kinh ngạc phát hiện, dung mạo hai người rõ ràng so với mười năm trước cũng chưa từng thay đổi, chuyện kinh ngạc hơn nữa là, con gái lớn của bọn họ lại có thể thừa kế năng lực đặc thù của Mộc Nguyệt Tĩnh, không cùng bất kỳ thần tiên nào ký kết khế ước, vẫn có thể lấy tiêu gọi thú.
Vào năm con gái lớn Mộc Nguyệt Tĩnh mười hai tuổi, nàng mang về một nam tử có đôi mắt thật kì lạ, còn có bầy mãnh thú, công chúa cưỡi thú oanh động thiên hạ. Mà tên nam tử có hai mắt kì quái lại là Lang (Sói) thái tử. Vân Khinh Cuồng nói với vợ chồng Mộc Nguyệt Tĩnh, Lang thái tử này chính là người quyết định vận mệnh của Đại Công Chúa. . . . . .
Năm tháng vội vã, đến nay Đoạn Vô Nhai, vợ chồng Âu Dương Ngự đều đã qua đời, Sở Ly La đến tuổi già sau đó cũng mất đi, Mộc Nguyệt Tĩnh và Âu Dương An lại vẫn duy trì dung nhan tuổi trẻ, Vân Khinh Cuồng tiết lộ bí mật, thì ra là do tác dụng của linh lực bọn họ tu luyện.
Để tránh bị người đời xem như quỷ quái, ngay từ lúc phát hiện dung nhan bọn họ không già. Mộc Nguyệt Tĩnh lập tức đem Quân Quốc giao cho hai con trai gái của mình, còn vợ chồng bọn họ thì cùng Vân Khinh Cuồng cùng nhau quy ẩn rừng núi, từ đó vượt qua cuộc sống thần tiên . . . . . .
/184
|