Một ngày như mọi ngày, mẹ tôi gọi tôi dậy từ 6h sáng. Các bạn à, mấy hôn nay mình ngủ không ngon cho lắm, vì mình mới chuyển nhà qua timecity ở. Mình chuyển qua đây cũng chuyển trường mới luôn. Mình làm quen được thân thân hai cậu hotboy tên Hà Tuấn Bình và Hứa Vĩnh Sinh. Hai cậu ấy giúp mình khá nhiều tromg mấy ngày qua. Ăn cơm xong mình đi bộ đẽn trường, lúc này trường vắng không một bóng người, nhẹ nhàng ngồi xuống một chiếc ghế đá. Cảm giác man mát truyền lại từ ghế đá thấm vào da thịt thật dễ chịu. Khẽ nhắm mắt lại, hít hà bầu không khí trong lành không một chút ồn ào của buổi sớm mai, tôi có thể cảm nhận ánh nắng không quá gắt đang chiếu lên tôi. Ấm áp giữa cái mùa thu hơi se lạnh là được ánh nắng chiếu vào. Chợt ngửi thấy hương thơm của hoa cỏ, nghe thấy hơi thở của chính mình. Khẽ mở mắt tôi nhình thấy Tuấn Bình, lạ thay cậu ấy đang say sưa ngắm gì đó mà đó chính là tôi.Tôi cất tiếng: "Ê, Tuấn Bình tỉnh lại đi nào, sao ngắm tôi?"
Tuấn Bình: "dưới ánh nắng trông cậu rất xinh đó, cậu thành công đoạt lấy ánh nhìn tức thời của một hotboy như tôi, quả thực phải rất xinh đẹp"
tôi: "trước hết cảm ơn vì lời khen, tôi hỏi cậu có muốn làm Nhật Ký truyện tay với tôi và Hứa Vĩnh Sinh không, tôi thấy ba chúng ta hợp tính nhau đó chứ? Tôi và Vĩnh Sinh Viết bí mật của gụi tui vào trước rồi, cậu về nhà nghe đi rồi ghi âm bí mật của cậu vào, chắc chắn sẽ rất thú vị đó"
Tuấn bình: "nếu muốn tôi sử dụng chung cái máy ghi âm đó thì đuổi theo tôi đi, bắt được tôi, tôi sẽ làm."
vì muốn rất nghe bí mật của chàng trai này nên tôi đành đuổi theo. Dườmg như cậu ta tưởmg tôi vẫn còn thua xa nên dừng lại quay người lại đằng sau. Nhưng mà lúc đó tôi đã theo sát cậu ta và không phanh kịp nên tôi và cậu ta hiẹn đang ôm nhau nẳm dưới đấy. Trái tim tôi lúc đó đập thật rộn ràng. Liệu đây là cảm giác nhất thời hay là khởi đầu cho một tình yêu học trò.
Tuấn bình: "nè, tôi có thể cảm nhận tiếng tim cậu đập đó, cậu thích tôi à?"
choàng tỉnh với câu hỏi ấy tôi đứng phắt dậy.
Tôi: "tôi thích cậu?"
tuấn bình:"đó, cậu thừa nhận rồi nha"
vốn dĩ đó chỉ là câu hỏi, nhưng tiếng học sinh kéo đến từ ngoài cổng trường. Tôi không muốn đôi co với cậu ta nữa. Hai chúng tôi về lớp.......... một lúc sau, chàng hoàng tử Hứa Vĩnh Sinh mới đến. Ba chúng tôi ngồi chung một chiếc bàn lớn ở cuối lớp học, tôi kẹp giữa, tựa như bánh mì kẹp ba tê vậy.
Tặng các bạn một câu danh ngôn nổi tiếng nè:
Bạn bè là nghĩa tương thân,
Khó khăn hoạn nạn ân cần có nhau.
Bạn bè là nghĩa trước sau,
Tuổi thơ cho đến bạc đầu không phai.
P/s: Tác giả muốn nói lời cảm ơn đến 20 đọc giả đã xem truyện. Nhật (tác giả) cũng có bài thơ tặng các bạn:
Trời Nam đỏ rực ánh rồng hoa,
Đất Việt xanh thắm rặng tre ngà,
Vầng trăng soi toả như lòng mẹ,
Chòm sao lấp lánh tựa tình cha.
(Bài này là do nhật sáng tác đó nha)
nẽu bạn nào muốn làm thơ mà không biết làm thế nào thì cứ liên hẹ face với mình, mình giúp cho.
Tuấn Bình: "dưới ánh nắng trông cậu rất xinh đó, cậu thành công đoạt lấy ánh nhìn tức thời của một hotboy như tôi, quả thực phải rất xinh đẹp"
tôi: "trước hết cảm ơn vì lời khen, tôi hỏi cậu có muốn làm Nhật Ký truyện tay với tôi và Hứa Vĩnh Sinh không, tôi thấy ba chúng ta hợp tính nhau đó chứ? Tôi và Vĩnh Sinh Viết bí mật của gụi tui vào trước rồi, cậu về nhà nghe đi rồi ghi âm bí mật của cậu vào, chắc chắn sẽ rất thú vị đó"
Tuấn bình: "nếu muốn tôi sử dụng chung cái máy ghi âm đó thì đuổi theo tôi đi, bắt được tôi, tôi sẽ làm."
vì muốn rất nghe bí mật của chàng trai này nên tôi đành đuổi theo. Dườmg như cậu ta tưởmg tôi vẫn còn thua xa nên dừng lại quay người lại đằng sau. Nhưng mà lúc đó tôi đã theo sát cậu ta và không phanh kịp nên tôi và cậu ta hiẹn đang ôm nhau nẳm dưới đấy. Trái tim tôi lúc đó đập thật rộn ràng. Liệu đây là cảm giác nhất thời hay là khởi đầu cho một tình yêu học trò.
Tuấn bình: "nè, tôi có thể cảm nhận tiếng tim cậu đập đó, cậu thích tôi à?"
choàng tỉnh với câu hỏi ấy tôi đứng phắt dậy.
Tôi: "tôi thích cậu?"
tuấn bình:"đó, cậu thừa nhận rồi nha"
vốn dĩ đó chỉ là câu hỏi, nhưng tiếng học sinh kéo đến từ ngoài cổng trường. Tôi không muốn đôi co với cậu ta nữa. Hai chúng tôi về lớp.......... một lúc sau, chàng hoàng tử Hứa Vĩnh Sinh mới đến. Ba chúng tôi ngồi chung một chiếc bàn lớn ở cuối lớp học, tôi kẹp giữa, tựa như bánh mì kẹp ba tê vậy.
Tặng các bạn một câu danh ngôn nổi tiếng nè:
Bạn bè là nghĩa tương thân,
Khó khăn hoạn nạn ân cần có nhau.
Bạn bè là nghĩa trước sau,
Tuổi thơ cho đến bạc đầu không phai.
P/s: Tác giả muốn nói lời cảm ơn đến 20 đọc giả đã xem truyện. Nhật (tác giả) cũng có bài thơ tặng các bạn:
Trời Nam đỏ rực ánh rồng hoa,
Đất Việt xanh thắm rặng tre ngà,
Vầng trăng soi toả như lòng mẹ,
Chòm sao lấp lánh tựa tình cha.
(Bài này là do nhật sáng tác đó nha)
nẽu bạn nào muốn làm thơ mà không biết làm thế nào thì cứ liên hẹ face với mình, mình giúp cho.
/32
|