Đúng lúc Hứa Vĩnh Sinh bước vào nhìn thấy tôi và Tuấn Bình đã ngồi ở bàn từ sớm bèn nói: "Ai da, có 2 người đi sớm hẹn hò với nhau sao?"Tôi và Tuấn Bình đồng thanh: "Hứa Vĩnh Sinh cậu nói cái gì?"
Vĩnh Sinh: "Tôi có nói hai cậu đâu, tự nhận à? lại còn đồng thanh nữa chứ, có trùng hợp quá mức không khi hai người nào đó chính là hai cậu?…
Tôi: "Cậu còn nói nữa hôm nay khỏi ngồi bàn này luôn"
Vĩnh Sinh: "Thôi! Tôi xin! mà Bối Ngọc nè, cậu đã đưa máy ghi âm cho Tuấn Bình rồi chứ?" nói rồi cậu ấy lại nhìn qua Tuấn Bình ra ý hỏi.
Tôi vừa nghĩ đến cái máy ghi âm thì lại rùng mình nghĩ đến chuyện vừa rồi xảy ra đỏ mặt cúi đầu xuống không tra lời.
Vĩnh Sinh ngồi xuống thì thầm vào tai tôi: "mình thích cậu!".
Tôi đương nhiên không có chuẩn bị tim nhảy thót ra ngoài. Quá là bất ngờ.
Vĩnh Sinh cười haha rồi nói: "bối ngọc - cô nàng hotgirl của chúng ta đang nghĩ về chàng nào mà giật mình giữ vậy hả Tuấn Bình???"
Tuấn Bình: "đưọng nhiên là tôi........."
Vĩnh Sinh chưa để Tuấn Bình nói hết câu liền nhảy vào cổ họng người ta mà nói: "là cậu sao?"
Tuấn Bình: "tôi còn chưa nói hết cậu đã ngồi xổm vào cổ họng tôi rồi, đương nhiên là tôi…không biết!"
Thế là bà giáo dạy văn đi vào làm gián đoạn cuộc nói chuyện của tôi.
Mấy tiết học của buổi sáng trôi qua, đã đến giờ nghỉ trưa, tôi và Vịnh Sinh đứng dậy xuống cantinăn cơm. Còn riêng Tuấn Bình thì ở lại để hoàn thành phần ghi âm của mình trong chiếc máy ghi nhật ký truyền tay bí mật của bộ ba hotteen này. Song giờ nghỉ trưa tôi và Vĩnh Sinh lên lớp thì thấy Tuấn Bình đang cười cười. Giường như cậu ta đã nghe bí mật sửng sốt của hai đứa tôi.
Thế là cả buổi chiều chúng tôi phải nhìn cảnh tên Tuấn Bình cười cười mà ấm ức. Tôi liền lấy một mảnh giấy nhắn cho Vĩnh Sinh: "Mai hẹn ở timecity, chúng ta vừa đi chơi vừa nghe bí mật của tên kia, rồi ngày kia chúng ta lên lớp tha hồ mà cười."
Vịnh Sinh đọc xong đưa ngón tay ra hiệu dấu ok.
Tối hôm đó tôi quá mong chờ ngày mai sẽ nghe bí mật của tên kia trong máy ghi. Nhưng mà cũng chờ mong lần đầu đi chơi cùng cậu bạn cùng bàn. Bực quá không ngủ được tôi lên mạng tìm vài câu truyện online để đọc.
Tôi quan tâm nhất đến câu truyện: "Hoàng Tử Online". Phải, nó rất hay. Tôi nghĩ là mình có thể tìm được vài Hoàng Tử Online giống như cô bạn Trần Thanh Thanh không nhỉ? Nói rồi tôi đăng nhập nick yahoo của mình. Thoáng qua đã thấy tên của hai Hoàng Tử cùng bàn đang sáng. Tôi vội nhấp vào chào hai cậu ấy rồi tán gẫu đủ thứ chuyện trên đời này. Tôi đợi chờ mãi cũng có hai hoàng tử online khác chủ động chat với tôi.
Thế là một mình chat với 4 người. Nghe tiếng mẹ nhắc nhở đã muộn rồi nên tôi tắt máy. Vì đôi mắt mỏi rồi nên tôi dễ dàng đi vào giấc ngủ.
P/s: Nhật đây, mấy chương đầu xem ra chưa có kịch tính, phải từ từ rồi mình sẽ cho Hàn Bối Ngọc nếm trải một số thử thách sau. Mình cũng vừa sáng tác một bài thơ, các bạn cho ý kiến:
"Xuân sang, nụ hé giọt sương mai;
Hè đến, quả đậu hạt nắng phai;
Thu đi, gặt hái niềm mơ ước;
Đông về, ấp ủ một tương lai."
Vĩnh Sinh: "Tôi có nói hai cậu đâu, tự nhận à? lại còn đồng thanh nữa chứ, có trùng hợp quá mức không khi hai người nào đó chính là hai cậu?…
Tôi: "Cậu còn nói nữa hôm nay khỏi ngồi bàn này luôn"
Vĩnh Sinh: "Thôi! Tôi xin! mà Bối Ngọc nè, cậu đã đưa máy ghi âm cho Tuấn Bình rồi chứ?" nói rồi cậu ấy lại nhìn qua Tuấn Bình ra ý hỏi.
Tôi vừa nghĩ đến cái máy ghi âm thì lại rùng mình nghĩ đến chuyện vừa rồi xảy ra đỏ mặt cúi đầu xuống không tra lời.
Vĩnh Sinh ngồi xuống thì thầm vào tai tôi: "mình thích cậu!".
Tôi đương nhiên không có chuẩn bị tim nhảy thót ra ngoài. Quá là bất ngờ.
Vĩnh Sinh cười haha rồi nói: "bối ngọc - cô nàng hotgirl của chúng ta đang nghĩ về chàng nào mà giật mình giữ vậy hả Tuấn Bình???"
Tuấn Bình: "đưọng nhiên là tôi........."
Vĩnh Sinh chưa để Tuấn Bình nói hết câu liền nhảy vào cổ họng người ta mà nói: "là cậu sao?"
Tuấn Bình: "tôi còn chưa nói hết cậu đã ngồi xổm vào cổ họng tôi rồi, đương nhiên là tôi…không biết!"
Thế là bà giáo dạy văn đi vào làm gián đoạn cuộc nói chuyện của tôi.
Mấy tiết học của buổi sáng trôi qua, đã đến giờ nghỉ trưa, tôi và Vịnh Sinh đứng dậy xuống cantinăn cơm. Còn riêng Tuấn Bình thì ở lại để hoàn thành phần ghi âm của mình trong chiếc máy ghi nhật ký truyền tay bí mật của bộ ba hotteen này. Song giờ nghỉ trưa tôi và Vĩnh Sinh lên lớp thì thấy Tuấn Bình đang cười cười. Giường như cậu ta đã nghe bí mật sửng sốt của hai đứa tôi.
Thế là cả buổi chiều chúng tôi phải nhìn cảnh tên Tuấn Bình cười cười mà ấm ức. Tôi liền lấy một mảnh giấy nhắn cho Vĩnh Sinh: "Mai hẹn ở timecity, chúng ta vừa đi chơi vừa nghe bí mật của tên kia, rồi ngày kia chúng ta lên lớp tha hồ mà cười."
Vịnh Sinh đọc xong đưa ngón tay ra hiệu dấu ok.
Tối hôm đó tôi quá mong chờ ngày mai sẽ nghe bí mật của tên kia trong máy ghi. Nhưng mà cũng chờ mong lần đầu đi chơi cùng cậu bạn cùng bàn. Bực quá không ngủ được tôi lên mạng tìm vài câu truyện online để đọc.
Tôi quan tâm nhất đến câu truyện: "Hoàng Tử Online". Phải, nó rất hay. Tôi nghĩ là mình có thể tìm được vài Hoàng Tử Online giống như cô bạn Trần Thanh Thanh không nhỉ? Nói rồi tôi đăng nhập nick yahoo của mình. Thoáng qua đã thấy tên của hai Hoàng Tử cùng bàn đang sáng. Tôi vội nhấp vào chào hai cậu ấy rồi tán gẫu đủ thứ chuyện trên đời này. Tôi đợi chờ mãi cũng có hai hoàng tử online khác chủ động chat với tôi.
Thế là một mình chat với 4 người. Nghe tiếng mẹ nhắc nhở đã muộn rồi nên tôi tắt máy. Vì đôi mắt mỏi rồi nên tôi dễ dàng đi vào giấc ngủ.
P/s: Nhật đây, mấy chương đầu xem ra chưa có kịch tính, phải từ từ rồi mình sẽ cho Hàn Bối Ngọc nếm trải một số thử thách sau. Mình cũng vừa sáng tác một bài thơ, các bạn cho ý kiến:
"Xuân sang, nụ hé giọt sương mai;
Hè đến, quả đậu hạt nắng phai;
Thu đi, gặt hái niềm mơ ước;
Đông về, ấp ủ một tương lai."
/32
|