Nó tỉnh dậy, ngơ ngác nhìn xung quanh.. Nó đang ngủ ngoài sân sau cơ mà!? Sao lại vào lớp học rồi.. Ơ…. Rõ rang là ngoài sân sau mà?????? Hoang mang chẳng biết mình đang thể hồn hay xác thì thấy m.n đứng tụ lại một tổ ngay trước cửa lớp, nhìn nó mãi..
-Lại thế rồi!- Nó xịu mặt, mặc dù hơi sợ là hồn rời khõi xác đi chơi thong dong nhưng nó vẫn cố nhớ lại lúc mình ngủ.. Mãi mà rặn ra được có tý.. Mai mốt chắc phải bỏ thói ngủ ngày tkoy =.=”!!!
Trong tiềm thức của nó...
Ưm….Nó thấy mình đang được bế trên những dãy hành lang.. Trên cánh tay rắn chắc của ai đó.. Nó mệt mỏi hé mắt nhìn nhưng chói quá..
Đó có thể là ai được nhỉ?
Nghĩ tới đây thì hắn vác cặp đứng dậy, ngoái lại nhìn nó vs con mắt ko mấy thiện cảm..
-Về không?
Oah~…..Tới giờ về rồi ư!? Chết rồi.. Bài hôm nay là gì nhỉ!? Ưm…. Rặn mãi lòi óc mà ko ra nó dề môi rồi lấy cặp về, buồn thủm..
Lúc ra cửa một nhỏ ngang nhiên chắn chân giữa đường định ngáng chân nó đây mà.. Nhưng tuýt người nó đâu phải loại mù lòa đâu mà ko nhìn ra.. Nó đi qua và đạp mạnh chân nhỏ đó, một tiếng thét rần trời vang lên ngay sau khi nó đạp qua..
-ĐM….CLMM!!!!!!!!![ Cái này là nói thẳng nhưng Trum viết tắt ]
Nó thản nhiên bước theo hắn, vui vẻ cười đùa.. hắn ko nói gì thêm, lạnh lùng vứt chìa khóa xe cho nó..
-Hừ.. Lúc nãy anh làm tôi mất hứng!!-Nó chu mỏ nhăn mặt.. Trông xấu và trẻ con nhưng hắn lại cười..
-Tôi ko thích!- Hắn nhặt nụ cười hắn làm rơi nhưng muộn rồi..
-Anh ko mấy cười lắm nhỉ!?-Nó đưa tay gãi cằm, đăm chiêu
-Tôi ko thích!- Hắn bỏ nụ cười vào túi rồi quay lưng lên phòng
Bữa tối hôm đó nó đảm nhiệm.. Nó nghĩ là sẽ làm sườn nướng..Trông thế thôi nhưng khéo tay lắm nhé!!
Hắn bật cửa chạy xuống nhà, một mùi thơm nào đó cuốn hút hắn.. Hắn nhảy vào bếp, ngồi ngay ngắn trên ghế.
-Háo hức thế nhờ?- Nó bê dĩa sườn non đc nướng vàng giòn.. Xong quay đi lấy tiếp hai tô cỡ lớn
-Đây là… Cơm âm phủ Huế!!!- Nó đưa bát cơm cho hắn
Hắn quay mặt đi chẳng dám nhìn.. Gì cơ!? Nó muốn hắn xuống âm phủ sớm à? Còn lâu nhá!
-Cô…cô chơi tôi!!!- Hắn gầm lên tức giận.. Nó cười ranh mãnh xong ba chân bốn cẳng chạy quanh nhà cho hắn đuổi..
Một hồi Tom & Jerry nó và hắn ngồi xuống sofa nghỉ ngơi..
-Tha cho cô đấy! Đầu heo!!!!!- Hắn vừa thở vừa chỉ vào mặt nó, cay cú
-Đầu…đầu heo à? Tôi ko nấu cho anh ăn nữa!!!- Nó giậm chân thình thình.. Bước lên lầu mà cái cầu thang cứ muốn rụng luôn vì bước chân“Big Foot” cũa nó ấy
Chỉ đợi có thế hắn phóng ngay vào bếp cầm sườn nướng lên ngoạm lấy ngoạm để, gác luôn chân lên ghế cứ như mấy bà bán cá ngoài chợ ấyThật không may cho hắn….
-Yah~…. Cô đang làm gì thế!?- Có tiếng động ngoài cửa bếp hắn nhìn ra, nó đang đứng đó cười tủm tỉm với cái Iphone đang chế độ quay video.. Hắn bỏ sườn xuống, mặt vẫn còn ngu ngơ.. Phải nói là cảnh này mà nhìn thấy thì chắc là vào bệnh viện vì cười chết mất thôi..
-Ý… Mỡ dính đầy miệng kìa- Nó giả ngơ
-Đâu!? Đâu!?- Hắn quay mặt đi.. chùi chùi..
-Cut!!!!!!!!!!- Nó la
-Tốt tốt!! Good good!!! Cãnh này cho toàn trường xemlà num bờ oăn đây!!! Ka ka ka- Nó ngửa mặt lên trời cười
Nói xong nó giơ Cam cho hắn coi.. Cảnh hắn chạy vào bếp giật miếng sườn ăn hệt như heo bỏ đói làm hắn ngượng chín mặt
-Trả đây cho tôi!!!!!!!- Hắn giật lấy cái điện thoại..Nhưng dễ gì, nó đã nhanh chân chạy ngay lên phòng đóng cửa lại, lấy bộ sưu tập thẻ nhớ của nó ra và sao clip đó lại… Tổng cộng là nó có.. cỡ… mấy chục cái thẻ nhớ
-Kaka…. Ông anh chết vs tôi!!- Nó nhoẻn miệng.. Nụ cười của thiên thần bóng tối..
Mới nghĩ đến đó thôi là tiếng đập cửa rần rần ở ngoài của hắn chứ còn cùa ai vs tiếng la oai oái “oanh vàng” của hotboy trường quý tộc Dark sắp xuống cấp, nó nhét thẻ nhớ mỗi cái một nơi trong phòng, còn một hai cái nó bỏ trong túi phòng thủ :”>
Vừa mới mở cửa…
-Yah~… Đồ đầu heo kia!!!!!!!!!!!! Cô chết trong đấy luôn rồi à!!!!!?????- hắn hét lớn vào mặt nó.. Suýt nữa thì nó đi tham quan USA với Michael Jackson luôn giồi.
-ANH IM ĐÊ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! !!!!!!-Nó bịt tai nhắm mắt vặn volume hết cỡ.
Giờ thì người phải đi chơi cùng Jackson chính là hắn Có linh cảm hồn ổng đang đứng kế bên…….
-Cô để nó đâu rồi!?- Hắn lao vào phòng, lục tung cả phòng lên mà chỉ tìm được có khoảng 16 cái..
-Kaka…. Phương tôi đâu dễ bị đánh bại - Khi hắn giơ cho nó 17 cái thẻ nhớ trên tay, hắn nhe răng ném xuống đất rồi đạp nát hết..Nhưng mà Trum đã nói rồi.. nó có tận mấy chục cái lận cơ mà :”>
Hắn đanh mặt, cúi đầu xuống hắn nắm chặt tay thành nắm đấm, lạnh lùng hắn hỏi nó:
-Cô để nó ở đâu!? TẤT CẢ!!!!!
Nó cười tự mãn, khoanh hai tay lại cười:
-60 cái!!
Hắn đổ rầm xuống nền nhà.. Trời đất ơi… Tới bao giờ cô ta mới dừng trò này lại đây!? Thiên ta đầu đội mũ chân đạp giày, ý lộn đầu đụng trời chân đạp đất mà phải chịu thua con nhỏ này sao [?] Không chịu đâu không chịu đâu hu hu hu..
Hắn và nó ngồi trong phòng, nó thì cười gian manh còn hắn thì đau khổ kí vào bản hợp đồng nó đưa ra. Sau khi hắn đặt bút xuống bàn, nó cầm cái điện thoại lên ghi âm.. Hắn lòng rạn nứt đọc bản hợp đồng như một lời chứng nhận:
-E hèm.. Ngày…tháng….năm…. Tôi là Nguyễn Long VũThiên xin kí vào bản hợp đồng với Nghiêm Thị Thanh Phương có hạn từ ngày…. Tháng..năm.. tới ngày..tháng..năm..
Nói xong hắn bỏ chạy ngay về phòng làm nó chẳng kịp sai bảo gì hết.. À không sao Phương ạ.. mày còn 10 ngày nữa cơ mà.. Ke ke… Quả này anh chết với tôi!!!!
Nhưng nó vẫn ấm ức cơ.. Phải sang phòng hắn mới đc..
Nó đứng trước phòng hắn, ra sức đánh mạnh vào cửa.. Một hồi mệt rồi hắn mở cửa ra.. Ô hay.. Cửa hắn là mở ra chứ ko có kéo vào nên kết quả là nó nằm dưới đất lưỡi lè ra.. Sao bay tứ tung quanh đầu.. Thiên địa ơi đón con đi chơi với..!
Hắn bế nó về phòng, nó từ nhỏ sức yếu rồi mà còn cứ thích khoe.. làm hắn bây giờ khổ sở như thế này này.. Đặt nó xuống giường, hắn kéo tấm chăn đắp cho nó, chỉnh lại gối cho nó rồi nhìn nó cười:
-Phải giảm nợ cho anh nghe chưa!?
Nó chép miệng nằm quay lưng về phía hắn như một lờitừ chối làm hắn cười mãi.. Lát sau giở giọng bực dọc:
-Hừ… Em thật không khác ngày xưa!? Đợi đấy!! Anh sẽ giành lấy trái tim em!!!!- Ngắm nó thêm chút nữa, hắn về phòng nằm cười hí hí mộng tưởng.. Rồi chìm vào giấc mơ màu hồng..
Chuyện gì sẽ xảy ra trong 10 ngày sắp tới!? Tình thế sẽ như thế nào khi hợp đồng hết hiệu lực hoặc nó làm mất bản hợp đồng!?
Sáng sớm đi học nó đã yêu cầu hắn phải chở nó vàluôn đi sau nó.. Hắn lẽo đẽo đi theo chẳng dám cãi nửa lời mặc dù trong lòngđang tính toán lấy và xé bản hợp đồng đó.. Hắn có thể “vùng dậy khởi nghĩa” bấtcứ lúc nào nên nó luôn mang theo “hẹn ước” bên mình ngày đêm.. Đúng là sướngcũng chẳng vừa..
-Mình mà phải hộ tống đầu heo sao?-Hắn lầm bầm tự kỉ
-Em chào anh!- Nó dừng lại làm hắn suýt tong vào nó,nó cúi đầu xuống và hắn đã nhìn thấy người mà nó chào.. Sáng ra đã gặp điềm rủirồi.. Gặp tên này hắn ko ưa..
-Ưm.. Phương đi học sớm thế!?- Kiệt ngoái lại chàonó, cười hiền nhưng khuôn mặt thì có một chút căng thẳng
-Dạ…em cảm ơn anh về vụ hôm qua nhaz..!-Nó ríu rítchào, cười, cúi đầu.. Đợi Kiệt đi lâu rồi nó mới đi tiếp, trong đầu mơ mộng chốnthần tiên nào đó..
Hắn [lại] đanh mặt,vượt lên nó mà đi trước làm nó í ớichạy theo sau.. Chỉ là hắn ko thích nó tiếp xúc với con người đó.. Nhưng tạisao!?
Nó vào lớp, vẻ mặt hơi lạnh và tự mãn.. Vẻ mặt đó chẳngkhiến con Hiền vui vẻ gì, nhỏ ghen ghét với nó.. Nhỏ căm thù nó.. Nhỏ hận nó vìđã ở bên Thiên.. Tất cả chỉ có thế!! Nhỏ đã muốn.. là phải nhất quyết giành được!!!!
Bực mình Hiền đưa chân ra cảm đường nó.. Nhưng nó kođể ý vấp vào ngã lăn quay ra đất.. Hắn vội vã nắm tay nó kéo lên rồi ấn vàotrong bàn:
-Đừng có đi lung tung nữa!!
Nó nghệch mặt.. Ơ hay nó ngã thì liên quan gì tới hắnà!? Hay nó làm mất thể diện của hắn? Không đời nào.. Hắn mà wan tâm tới nó làmgì..
Hiền bật cười.. Cô nhìn xuống chỗ nó ngã lúc nãy..Có một vật gì đó nhỏ nhỏ.. Đen đen nằm dưới đất.. tò mò nhặt lên thì Hiền địnhdạng nó….là một chiếc THẺ NHỚ!!!!!!
Tất cả sẽ như thế nào khi Hiền biết được bí mật của nó và hắn???
-Lại thế rồi!- Nó xịu mặt, mặc dù hơi sợ là hồn rời khõi xác đi chơi thong dong nhưng nó vẫn cố nhớ lại lúc mình ngủ.. Mãi mà rặn ra được có tý.. Mai mốt chắc phải bỏ thói ngủ ngày tkoy =.=”!!!
Trong tiềm thức của nó...
Ưm….Nó thấy mình đang được bế trên những dãy hành lang.. Trên cánh tay rắn chắc của ai đó.. Nó mệt mỏi hé mắt nhìn nhưng chói quá..
Đó có thể là ai được nhỉ?
Nghĩ tới đây thì hắn vác cặp đứng dậy, ngoái lại nhìn nó vs con mắt ko mấy thiện cảm..
-Về không?
Oah~…..Tới giờ về rồi ư!? Chết rồi.. Bài hôm nay là gì nhỉ!? Ưm…. Rặn mãi lòi óc mà ko ra nó dề môi rồi lấy cặp về, buồn thủm..
Lúc ra cửa một nhỏ ngang nhiên chắn chân giữa đường định ngáng chân nó đây mà.. Nhưng tuýt người nó đâu phải loại mù lòa đâu mà ko nhìn ra.. Nó đi qua và đạp mạnh chân nhỏ đó, một tiếng thét rần trời vang lên ngay sau khi nó đạp qua..
-ĐM….CLMM!!!!!!!!![ Cái này là nói thẳng nhưng Trum viết tắt ]
Nó thản nhiên bước theo hắn, vui vẻ cười đùa.. hắn ko nói gì thêm, lạnh lùng vứt chìa khóa xe cho nó..
-Hừ.. Lúc nãy anh làm tôi mất hứng!!-Nó chu mỏ nhăn mặt.. Trông xấu và trẻ con nhưng hắn lại cười..
-Tôi ko thích!- Hắn nhặt nụ cười hắn làm rơi nhưng muộn rồi..
-Anh ko mấy cười lắm nhỉ!?-Nó đưa tay gãi cằm, đăm chiêu
-Tôi ko thích!- Hắn bỏ nụ cười vào túi rồi quay lưng lên phòng
Bữa tối hôm đó nó đảm nhiệm.. Nó nghĩ là sẽ làm sườn nướng..Trông thế thôi nhưng khéo tay lắm nhé!!
Hắn bật cửa chạy xuống nhà, một mùi thơm nào đó cuốn hút hắn.. Hắn nhảy vào bếp, ngồi ngay ngắn trên ghế.
-Háo hức thế nhờ?- Nó bê dĩa sườn non đc nướng vàng giòn.. Xong quay đi lấy tiếp hai tô cỡ lớn
-Đây là… Cơm âm phủ Huế!!!- Nó đưa bát cơm cho hắn
Hắn quay mặt đi chẳng dám nhìn.. Gì cơ!? Nó muốn hắn xuống âm phủ sớm à? Còn lâu nhá!
-Cô…cô chơi tôi!!!- Hắn gầm lên tức giận.. Nó cười ranh mãnh xong ba chân bốn cẳng chạy quanh nhà cho hắn đuổi..
Một hồi Tom & Jerry nó và hắn ngồi xuống sofa nghỉ ngơi..
-Tha cho cô đấy! Đầu heo!!!!!- Hắn vừa thở vừa chỉ vào mặt nó, cay cú
-Đầu…đầu heo à? Tôi ko nấu cho anh ăn nữa!!!- Nó giậm chân thình thình.. Bước lên lầu mà cái cầu thang cứ muốn rụng luôn vì bước chân“Big Foot” cũa nó ấy
Chỉ đợi có thế hắn phóng ngay vào bếp cầm sườn nướng lên ngoạm lấy ngoạm để, gác luôn chân lên ghế cứ như mấy bà bán cá ngoài chợ ấyThật không may cho hắn….
-Yah~…. Cô đang làm gì thế!?- Có tiếng động ngoài cửa bếp hắn nhìn ra, nó đang đứng đó cười tủm tỉm với cái Iphone đang chế độ quay video.. Hắn bỏ sườn xuống, mặt vẫn còn ngu ngơ.. Phải nói là cảnh này mà nhìn thấy thì chắc là vào bệnh viện vì cười chết mất thôi..
-Ý… Mỡ dính đầy miệng kìa- Nó giả ngơ
-Đâu!? Đâu!?- Hắn quay mặt đi.. chùi chùi..
-Cut!!!!!!!!!!- Nó la
-Tốt tốt!! Good good!!! Cãnh này cho toàn trường xemlà num bờ oăn đây!!! Ka ka ka- Nó ngửa mặt lên trời cười
Nói xong nó giơ Cam cho hắn coi.. Cảnh hắn chạy vào bếp giật miếng sườn ăn hệt như heo bỏ đói làm hắn ngượng chín mặt
-Trả đây cho tôi!!!!!!!- Hắn giật lấy cái điện thoại..Nhưng dễ gì, nó đã nhanh chân chạy ngay lên phòng đóng cửa lại, lấy bộ sưu tập thẻ nhớ của nó ra và sao clip đó lại… Tổng cộng là nó có.. cỡ… mấy chục cái thẻ nhớ
-Kaka…. Ông anh chết vs tôi!!- Nó nhoẻn miệng.. Nụ cười của thiên thần bóng tối..
Mới nghĩ đến đó thôi là tiếng đập cửa rần rần ở ngoài của hắn chứ còn cùa ai vs tiếng la oai oái “oanh vàng” của hotboy trường quý tộc Dark sắp xuống cấp, nó nhét thẻ nhớ mỗi cái một nơi trong phòng, còn một hai cái nó bỏ trong túi phòng thủ :”>
Vừa mới mở cửa…
-Yah~… Đồ đầu heo kia!!!!!!!!!!!! Cô chết trong đấy luôn rồi à!!!!!?????- hắn hét lớn vào mặt nó.. Suýt nữa thì nó đi tham quan USA với Michael Jackson luôn giồi.
-ANH IM ĐÊ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! !!!!!!-Nó bịt tai nhắm mắt vặn volume hết cỡ.
Giờ thì người phải đi chơi cùng Jackson chính là hắn Có linh cảm hồn ổng đang đứng kế bên…….
-Cô để nó đâu rồi!?- Hắn lao vào phòng, lục tung cả phòng lên mà chỉ tìm được có khoảng 16 cái..
-Kaka…. Phương tôi đâu dễ bị đánh bại - Khi hắn giơ cho nó 17 cái thẻ nhớ trên tay, hắn nhe răng ném xuống đất rồi đạp nát hết..Nhưng mà Trum đã nói rồi.. nó có tận mấy chục cái lận cơ mà :”>
Hắn đanh mặt, cúi đầu xuống hắn nắm chặt tay thành nắm đấm, lạnh lùng hắn hỏi nó:
-Cô để nó ở đâu!? TẤT CẢ!!!!!
Nó cười tự mãn, khoanh hai tay lại cười:
-60 cái!!
Hắn đổ rầm xuống nền nhà.. Trời đất ơi… Tới bao giờ cô ta mới dừng trò này lại đây!? Thiên ta đầu đội mũ chân đạp giày, ý lộn đầu đụng trời chân đạp đất mà phải chịu thua con nhỏ này sao [?] Không chịu đâu không chịu đâu hu hu hu..
Hắn và nó ngồi trong phòng, nó thì cười gian manh còn hắn thì đau khổ kí vào bản hợp đồng nó đưa ra. Sau khi hắn đặt bút xuống bàn, nó cầm cái điện thoại lên ghi âm.. Hắn lòng rạn nứt đọc bản hợp đồng như một lời chứng nhận:
-E hèm.. Ngày…tháng….năm…. Tôi là Nguyễn Long VũThiên xin kí vào bản hợp đồng với Nghiêm Thị Thanh Phương có hạn từ ngày…. Tháng..năm.. tới ngày..tháng..năm..
Nói xong hắn bỏ chạy ngay về phòng làm nó chẳng kịp sai bảo gì hết.. À không sao Phương ạ.. mày còn 10 ngày nữa cơ mà.. Ke ke… Quả này anh chết với tôi!!!!
Nhưng nó vẫn ấm ức cơ.. Phải sang phòng hắn mới đc..
Nó đứng trước phòng hắn, ra sức đánh mạnh vào cửa.. Một hồi mệt rồi hắn mở cửa ra.. Ô hay.. Cửa hắn là mở ra chứ ko có kéo vào nên kết quả là nó nằm dưới đất lưỡi lè ra.. Sao bay tứ tung quanh đầu.. Thiên địa ơi đón con đi chơi với..!
Hắn bế nó về phòng, nó từ nhỏ sức yếu rồi mà còn cứ thích khoe.. làm hắn bây giờ khổ sở như thế này này.. Đặt nó xuống giường, hắn kéo tấm chăn đắp cho nó, chỉnh lại gối cho nó rồi nhìn nó cười:
-Phải giảm nợ cho anh nghe chưa!?
Nó chép miệng nằm quay lưng về phía hắn như một lờitừ chối làm hắn cười mãi.. Lát sau giở giọng bực dọc:
-Hừ… Em thật không khác ngày xưa!? Đợi đấy!! Anh sẽ giành lấy trái tim em!!!!- Ngắm nó thêm chút nữa, hắn về phòng nằm cười hí hí mộng tưởng.. Rồi chìm vào giấc mơ màu hồng..
Chuyện gì sẽ xảy ra trong 10 ngày sắp tới!? Tình thế sẽ như thế nào khi hợp đồng hết hiệu lực hoặc nó làm mất bản hợp đồng!?
Sáng sớm đi học nó đã yêu cầu hắn phải chở nó vàluôn đi sau nó.. Hắn lẽo đẽo đi theo chẳng dám cãi nửa lời mặc dù trong lòngđang tính toán lấy và xé bản hợp đồng đó.. Hắn có thể “vùng dậy khởi nghĩa” bấtcứ lúc nào nên nó luôn mang theo “hẹn ước” bên mình ngày đêm.. Đúng là sướngcũng chẳng vừa..
-Mình mà phải hộ tống đầu heo sao?-Hắn lầm bầm tự kỉ
-Em chào anh!- Nó dừng lại làm hắn suýt tong vào nó,nó cúi đầu xuống và hắn đã nhìn thấy người mà nó chào.. Sáng ra đã gặp điềm rủirồi.. Gặp tên này hắn ko ưa..
-Ưm.. Phương đi học sớm thế!?- Kiệt ngoái lại chàonó, cười hiền nhưng khuôn mặt thì có một chút căng thẳng
-Dạ…em cảm ơn anh về vụ hôm qua nhaz..!-Nó ríu rítchào, cười, cúi đầu.. Đợi Kiệt đi lâu rồi nó mới đi tiếp, trong đầu mơ mộng chốnthần tiên nào đó..
Hắn [lại] đanh mặt,vượt lên nó mà đi trước làm nó í ớichạy theo sau.. Chỉ là hắn ko thích nó tiếp xúc với con người đó.. Nhưng tạisao!?
Nó vào lớp, vẻ mặt hơi lạnh và tự mãn.. Vẻ mặt đó chẳngkhiến con Hiền vui vẻ gì, nhỏ ghen ghét với nó.. Nhỏ căm thù nó.. Nhỏ hận nó vìđã ở bên Thiên.. Tất cả chỉ có thế!! Nhỏ đã muốn.. là phải nhất quyết giành được!!!!
Bực mình Hiền đưa chân ra cảm đường nó.. Nhưng nó kođể ý vấp vào ngã lăn quay ra đất.. Hắn vội vã nắm tay nó kéo lên rồi ấn vàotrong bàn:
-Đừng có đi lung tung nữa!!
Nó nghệch mặt.. Ơ hay nó ngã thì liên quan gì tới hắnà!? Hay nó làm mất thể diện của hắn? Không đời nào.. Hắn mà wan tâm tới nó làmgì..
Hiền bật cười.. Cô nhìn xuống chỗ nó ngã lúc nãy..Có một vật gì đó nhỏ nhỏ.. Đen đen nằm dưới đất.. tò mò nhặt lên thì Hiền địnhdạng nó….là một chiếc THẺ NHỚ!!!!!!
Tất cả sẽ như thế nào khi Hiền biết được bí mật của nó và hắn???
/61
|