Nữ Hoàng Làm Không Dễ

Chương 15 - Gặp Lại

/21


Thấy nữ hoàng đích thân tới,bốn người chạy nhanh tiến lên quỳ xuống đất thỉnh an,căn bản không kịp suy nghĩ lời nói ban nãy của nữ hoàng là ý gì

‘Hoàng nhi Văn Sắc gặp qua mẫu hoàng bệ hạ.’

‘Tốt lắm,đều đứng lên đi. Mau lại đây, hảo hảo nhìn xem hoàng tỷ của các ngươi.

Ngải Thi Mã cười vang nói,thân thủ nâng đám người quỳ trên mặt đất lên.

‘Hoàng tỷ? Nàng thật là hoàng tỷ sao?’

Nghe vậy,Đồng Vũ không khỏi giật mình bật thốt ra lời,mấy người còn lại đều là bộ dạng vẻ mặt kinh ngạc,bọn họ quả thật không nghĩ tới cái vị hoàng tỷ mười bảy năm chưa từng lộ diện nay lại đột ngột xuất hiện,đứng trước mặt họ.

Nhìn biểu tình của bọn họ,ta chính là sáng sủa vui vẻ cười nói: ‘Ha ha,bọn đệ cũng đã tin tưởng ta là hoàng tỷ của các đệ đi?’

Nhìn nét mặt tươi cười như hoa của nữ tử trước mắt,bọn hắn đều xấu hổ cúi đầu.

Thật sự là rất dọa người a! Vừa rồi thái độ bọn hắn cũng không phải là bình thường ác liệt,lại dám dùng ngôn từ độc miệng với cái người lần đầu gặp mặt,mà nàng lại là người thừa kế tương lai cho ngôi vị hoàng đế,nếu nàng nghiêm khắc truy cứu thì bọn hắn nhất định không thoát khỏi tội đại nghịch bất đạo!

A! Không thể tưởng tượng được bọn họ còn có thể lộ ra vẻ mặt thẹn thùng,vừa rồi bộ dạng tương đương hung mãnh,lúc này lại đồng nhất vẻ mặt dịu ngoan.

Bất quá,bộ dạng thật đúng là soái mĩ,thật không nghĩ tới đám người này lại trông rất đẹp mắt. Nhớ lại lúc ta còn ở thế kỉ hai mươi mốt,sống hơn hai mươi năm cũng chưa từng gặp qua ai dễ nhìn,lại còn có thể nhìn ở chỗ gần như thế này,thật quá đã mắt!

Nhìn xem vị Tứ đệ Thước Thanh của ta,ngũ quan tinh xảo xinh đẹp tuyệt trần,phảng phất như tác phẩm điêu khắc hoàn mĩ không tì vết. Làn da trắng nõn nà đầy sức sống sáng bóng,trên người hắn chính là tìm không thấy dấu vết xấu nào,nhưng vẻ mặt lạnh lẽo cũng đủ để người ngoài cách xa hắn vạn dặm.

Chỉ thấy hắn ánh mắt lạnh nhạt nhìn chằm chằm,trên mặt lại không có chút biểu tình nào,cả người tản ra hơi thở lạnh lùng,khiến cho ta dù cách hắn ba thước vẫn có thể cảm giác được khí lạnh hắn truyền đến,xem ra chính là đệ nhất băng mĩ nhân.

Ngũ đệ Tử Nhạc dung mạo tuy không như Thước Thanh lạnh lùng tuyệt mỹ,nhưng lại là đệ nhất mĩ nam tử. Mặc dù cúi đầu,nhưng có thể cảm thấy hắn là một thiếu niên rực rỡ như mặt trời,điểm này có thể từ hơi thở trên người hắn phát ra mà đoán.

Tiểu đệ Đồng Vũ tuy là bộ dạng chưa trưởng thành,nhưng nhìn dung nhan hiện tại của hắn cũng không khó đoán hắn về sau trở thành cái phong hoa tuyệt đại mĩ nhân. Nhìn xem cặp mắt xếch to tròn,ngập nước,chỉ cần một cái liếc mắt cũng có thể khiến người ta khó lòng quên.

Còn có trên mặt biểu tình sinh động vô cùng đáng yêu,làm cho ta quả thật ngứa ngáy muốn tiến lên đem hắn chà đạp tàn phá một phen.

Về phần cái người khác lạ kia,trên người tỏa ra khí chất thư sinh nho nhã,liền cho ta cảm giác đầu tiên là ôn nhuận như nước,hơn nữa từ đầu đến cuối hắn cũng không nhiều lời dù chỉ một câu,hẳn là người hướng nội,ít nói.

Cảm giác được có ánh mắt dừng lại trên người,Lý Văn Sắc nhịn không được ngẩng đầu lên,lại cùng ánh mắt của Thanh Thanh không hẹn mà gặp.

Thấy chính mình dò xét bị người khác phát hiện,ta chỉ nhẹ nhàng cười,gật đầu với hắn.

Đông đông.

Nhìn đến vẻ mặt tươi cười của Thanh Thanh,Lý Văn Sắc nhanh chóng thu hồi tầm mắt,lại tự nghe thấy chính mình tim đập nhanh hơn bình thường.

Chẳng qua là một cái cười bình thường mà thôi,hắn vì sao lại trở nên khẩn trương?

Thấy bọn họ như vậy câu nệ,ta liền nhanh chóng đi tới tiểu nãi bao phía trước ngồi xổm xuống,thử theo hắn ở đây đánh vỡ loại không khí yêu tĩnh.

‘Đồng Vũ đệ đệ,có thể nói cho hoàng tỷ ngươi biết khối khăn tay này là từ đâu đến? Hoàng tỷ chính là thực thích nó.’ Ta vuốt đầu hắn,ôn nhu cười nói.

‘Ách,hoàng tỷ.. này..’ Mắt thấy chính mình bị hoàng tỷ hỏi,tiểu nãi bao cảm thấy có chút khó khăn.

Nếu mà nói ra,nàng như vậy thực dọa người,huống chi vừa rồi nàng còn bị bọn hắn khi dễ,nếu như vậy nói kết quả khẳng định không tiện cho bọn hắn. Còn nếu không nói,liền ý là hắn không tôn trọng hoàng tỷ,nàng nếu chính là nữ hoàng tương lai,phụ phi lại dặn hắn vô luận như thế nào cũng không được đối với hoàng tỷ bất kính.

‘Ha ha, bằng không làm hoảng tỷ nghĩ sai đi? Nếu hoàng tỷ đã đoán sai,hoàng tỷ liền theo ý ngươi bắt tay đi theo Thước Thanh ca ca đến nơi phải về đến. Còn nếu hoàng tỷ đoán đúng rồi,ngươi liền tự chính mình về đến. Ngươi cảm thấy như thế nào?’ Thấy hắn bộ dạng khó xử,ta rõ ràng chủ động thay hắn bày ra mưu kế.

Hảo trí tuệ nữ nhân! Cư nhiên lại nghĩ đến như vậy quái chiêu. Kỳ thật bọn hắn vài người đã có thể phát hiện nơi nó phát ra,nhưng bọn hắn cứ tưởng có thể ép lục hoàng tử chính mồm thừa nhận,mà lục hoàng tử chính là không nói ra,mục đích không muốn bọn hắn được tiện nghi.

Nàng nếu như đoán sai,chỉ cần một câu của nàng,tứ hoàng tử khẳng định giao khăn tay ra. Nàng nếu như đoán đúng,kia tứ hoàng tử làm sao lại không biết xấu hổ mà tiếp tục cầm lên khối khăn tay? Vô luận như thế nào,nàng đều giúp lục hoàng tử một cái mạng,nàng chính là tất thắng không thua. Như vậy trí tuệ,nàng thật sự là cái người ngốc si choáng váng mất tích trưởng công chúa mà thế gian đồn thổi?

Nghe thấy Thanh Thanh ý tứ trong lời nói,Văn Sắc không khỏi hoài nghi.

‘Ách..’ Đồng Vũ nhíu nhíu hai mi,liền trầm mặc không nói.

Hắn sợ hoàng tỷ đoán đúng,lại càng sợ nàng đoán sai! Đoán đúng liền ở đây nhiều người,hắn quả thực có thể đòi lại khăn tay.

Còn nếu đoán sai,tuy nói là có thể đòi lại khăn tay nhưng mẫu hoàng lại ở bên cạnh nhìn liền có thể hay không cho rằng hắn thương tổn hoàng tỷ?

Mọi người đều nói hoàng tỷ là cái ngốc tử,nàng làm sao có thể nghĩ tới khối khăn tay từ đâu đến?

‘Đệ đệ không nói tất ngầm đồng ý,vậy làm cho hoàng tỷ đoán sai xem?’

Tiếp theo,ta liền ghé vào lỗ tai hắn,dùng âm lượng chỉ mỗi hắn có thể nghe:’ Này khối khăn tay là do vị tiểu thư ấy đưa cho đệ,hơn nữa vị tiểu thư này cùng đệ đệ quan hệ phi thường tốt.

Nói xong ta liền hỏi hắn:’Ân? Hoàng tỷ đoán đúng rồi sao?’

Thấy Thanh Thanh vừa rồi liên tục động tác,hơn nữa ở trên mặt Đồng Vũ biểu tình,đám người đều là bộ dạng kinh ngạc mở to hai mắt,ngay cả ở một bên mặt lạnh Thước Thanh cũng không nhịn được mà lắp bắp kinh hãi.

Ở chỗ cho những người khác nghe được đồng thời làm cho Đồng Vũ không nghĩ bị người khác nghe biết,nàng tuyệt nhiên có thể đoán được kết quả,có thể suy nghĩ chu toàn như vậy,người như vậy như thế nào lại là ngốc tử? Rõ ràng chính là thông minh tuyệt đỉnh!

Nan Bất Thành nhiều năm như vậy nàng đối với người ngoài xưng ngốc tử,kì thực là nhân cơ hội giấu tài,toàn thân chứa đựng vạn trí tuệ? Còn nếu thật sự ở nơi đó,nàng đúng là si ngốc. Kia chỉ có thể nói nàng là cái người thần kì,có thể ở nhất tịch trong lúc đó lĩnh hội được hơn mười cái học thức.

‘Hoàng.. tỷ.. đoán đúng rồi…’ Sửng sốt nửa ngày,Đồng Vũ mới từ trong lời nói của Thanh Thanh phản ứng lại. Hắn không khỏi âm thầm bội phục hoàng tỷ nàng,còn không có xem qua khăn tay liền biết đó là thứ Hinh Linh đưa cho hắn.

‘Ha ha! Yên nhi lợi hại.’ Ngải Thi Mã lúc này không nhịn được nữa liền cất tiếng cười to,nàng hôm nay thật sự rất vui vẻ,không nghĩ tới Yên nhi của nàng lại có thể thông minh như vậy!

Nàng sống hơn bốn mươi năm,chính là liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra đó là đồ của nữ tử,chắc là cùng Đồng Vũ có quan hệ rất gần như Lâm Vũ Hinh đưa cho Đồng Vũ làm vật đính ước.

Yên nhi của nàng lại có khả năng có thể một phát đoán trúng là đồ của nữ tử đưa cho Đồng Vũ cái gì,nàng thật sự rất là vui mừng. Xem ra tương lai nàng có thể yên tâm mà đem giang sơn giao lại cho Yên nhi.


/21

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status