Hai chữ "tư tình" này, khiến Ngự Kinh Phòng vừa nghe xong thì thiếu chút nữa đã quỳ xuống.
"Vương gia, thuộc hạ......thuộc hạ với Cửu Nhi tiểu thư tuyệt đối không có tư tình, thuộc hạ lấy cái đầu trên cổ bảo đảm."
Ngự Kinh Phong gấp đến mức đầu đổ đầy mồ hôi, vì bảo vệ tính mạng, đã không quan tâm đến việc dùng từ có thích hợp hay không.
"Vương gia, trước đừng nói đến diện mạo này của Cửu Nhi tiểu thư, cho dù Cửu Nhi đẹp tựa thiên tiên, thuộc hạ cũng không dám......"
"Diện mạo của Cửu Nhi nhà ta thế nào?" Chiến Khuynh Thành nheo mắt lại, một trận sát khí lạnh buốt xẹt qua đáy mắt.
"Không, không có gì, Cửu Nhi tiểu thư đẹp tựa thiên tiên, Cửu Nhi tiểu thư là đệ nhất mĩ nhân hoàng thành, Cửu Nhi tiểu thư......"
"Cửu hoàng thúc, hắn nói dối, khuôn mặt này của ta sao có thể đẹp tựa thiên tiên được? Hắn đang châm chọc ta, Cửu hoàng thúc ngài phải trị tội hắn!"
Thái độ của Phượng Cửu Nhi hiên ngang lẫm liệt, chỉ vào Ngự Kinh Phong: "Dám ở trước mặt Cửu hoàng thúc nói dối, kéo xuống đánh hai mươi gậy!"
"Cửu, Cửu Nhi tiểu thư, tốt xấu gì đêm qua ta với ngài......"
"Cút!Đêm hôm qua ta với ngươi thế nào là thế nào?" Phượng Cửu Nhi giữ chặt tay áo của Chiến Khuynh Thành, lắc lắc, "Cửu hoàng thúc, hắn còn bịa đặt, Cửu hoàng thúc đánh hắn hai mươi gậy đi!"
Cơ thể cường tráng như vậy, đánh hắn hai mươi gậy cũng không sao, không mất mạng được.
Nhưng, nếu như bị hoài nghi có tư tình với hắn, vậy thì thật sự sẽ chết người đó!
Chân dài của Cửu hoàng thúc nàng còn muốn ôm, lúc này, quyết không thể chọc hắn nổi giận.
"Ách, Cửu hoàng thúc?" Hài hước lắm sao?
"Lên xe." Chiến Khuynh Thành bước lên xe, dáng người thon dài tuyệt mĩ, vừa đảo mắt một cái đã biến mất sau tấm màn xe.
Để lại hai người vẻ mặt còn đang kinh ngạc, mắt to trừng mắt nhỏ, trong chốc lát hoàn toàn phản ứng không kịp.
Đẹp tựa thiên tiên? Nàng?
"Khụ!" Ngự Kinh Phong khụ một cái, trừng mắt liếc nhìn Phượng Cửu Nhi một cái, "Cửu Nhi tiểu thư, mời lên xe."
Nha đầu này vì tự bảo vệ mình, lại muốn đẩy hắn vào hố lửa, thật là quá đáng!
Uổng công hắn đêm qua còn cùng nàng đồng sinh cộng tử.
Nhưng, nghĩ đến việc đêm qua nàng đẩy mình ra, tâm lại mềm xuống.
Haizzz, dù sao cũng chỉ là một tiểu nha đầu, không so đo với nàng làm gì! "Cửu Nhi tiểu thư, mời!"
Trên xe có một cái ghế rất rộng, thực ra ngồi hai người cũng hoàn toàn không có vấn đề gì, vấn đề là, Cửu hoàng thúc ngồi ở chính giữa, căn bản không có ý cho nàng ngồi.
"Cửu hoàng thúc......"
Đối phương liếc nhìn mặt đất một cái.
Phượng Cửu Nhi thiếu chút nữa trợn trắng mắt nhìn hắn, đến ngồi xe ngựa cũng phải phân cấp bậc sao?
Tại sao hắn được ngồi ghế dựa, nàng lại phải ngồi trên đất chứ? Đừng ức hiếp người như vậy!
Đột nhiên, xe ngựa chuyển động, Ngự Kinh Phong phía trước đã thúc ngựa đi.
Phượng Cửu Nhi đứng không vững, suýt chút nữa ngã xuống dưới đất.
Cuối cùng, Cửu nha đầu không có chút nhân quyền nào chỉ có thể nghe lời ngồi xuống sàn, chu cái miệng nhỏ, thở phì phì.
Thật tức giận nha! Cổ đại này, phân tôn ti rõ ràng như vậy, ức hiếp người khác!
"Qua đây." Chiến Khuynh Thành lạnh nhạt nói.
"Không qua!" Nàng giận dỗi.
Đột nhiên, lại một trận gió lạnh, đưa nàng ngồi lên đùi hắn.
Phượng Cửu Nhi không cẩn thận, trực tiếp nằm lên chân hắn.
/120
|