Dạ Mộc Thần làm việc hiệu suất rất cao, rạng sáng đến nước Mỹ, nghỉ ngơi hai giờ, sau đó buổi trưa liền bắt đầu họp bố trí nhiệm vụ. Nói chính xác thì đây là hội nghị bí mật. Tham gia dĩ nhiên đều là những người Dạ Mộc Thần tin tưởng nhất , trong đó Xà Tân và Thì Kiệt đều ở trong hàng ngũ này.
"Gần đây tình huống thế nào?"
Ngồi ở ghế chủ tọa, Dạ Mộc Thần nhàn nhạt lên tiếng hỏi, mặc dù cách mỗi một ngày cũng sẽ tiến hành chat webcam để báo cáo công viêc, nhưng hiện tại mọi người đều đã tới, thì vẫn nên giải quyết công viêc này trước tiên.
"Môn chủ, tất cả đều bình thường. Hiện tại chúng ta đang cố gắng chiếm cứ một dây chuyền sản xuất trong đó. Nếu như việc này thành công, chúng ta sẽ có chỗ đứng vững ở đây. Cũng may lúc trước chúng ta làm công tác chuẩn bị đủ đầy đủ, nên triển khai kế hoạch cũng không gặp vấn đề phức tạp gì . Cũng là Môn chủ biết cách lãnh đạo , nếu không sẽ không dễ dàng tạo được tiếng vang như vậy?"
Người đàn ông vui vẻ trả lời Dạ Mộc Thần, rồi quay sang khẽ gật đầu với Ninh Trí Viễn . Anh ta có thân hình cường tráng , diện mạo rất bình thường , nhưng để người ta chú ý nhất là cái đầu cạo bóng loáng, cũng may là không phải quá khó coi. Anh ta nói chuyện rất thẳng thắn , trước mặt Dạ Mộc Thần so với người bình thường thì cách nói chuyện có chút tùy tiện.
Dạ Mộc Thần cũng không tức giận: "Vậy thì tốt. Hiện tại tình hình trong nước sắp tới sẽ có nhiều biến động lớn, tôi hi vọng các anh có thể nắm chắc thời cơ, mau sớm thực hiện mục tiêu của chúng ta. Hiện tại nước Mỹ là một trong mấy nước có thế lực hắc đạo lớn nhất thế giới, nếu có thể ở nơi này chiếm cứ một chỗ ngồi, công việc về sau sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Quan trọng hơn là , nếu chúng ta có thể tạo được chỗ đứng ở một nước mạnh như vậy, mới có thể biểu hiện thực lực của đất nước chúng ta, mới có thể làm cho những kẻ có ý đồ dòm ngó chúng ta phải dè chừng , phải khiếp sợ . Cho nên, vô luận như thế nào, phải gia tăng tiến độ."
Sau khi Dạ Mộc Thần nói xong , Ninh Trí Viễn ngồi bên cạnh bắt đầu đi vào trọng tâm của buổi họp : "Thiếu gia, ngài lần này tìm chúng tôi, là có chuyện quan trọng gì muốn tuyên bố sao?"
Dạ Mộc Thần mặt không thay đổi gật đầu, ánh mắt nhìn lướt qua một lượt tất cả mọi người trong phòng . Dù biết ở đây Xà Tân và Thì Kiệt là hai người đang bị hiềm nghi lớn nhất , nhưng ánh mắt của anh cũng không có dừng lại ở trên thân hai người này quá lâu, đều giống như nhìn mấy người khác , ngay cả Ninh Trí Viễn đều nhìn không ra một chút khác thường nào .
Đem nét mặt của tất cả mọi người đều thu vào mắt, Dạ Mộc Thần mới chậm rãi bắt đầu nói: "Từ lúc Diêm môn thành lập, đã trải qua mấy sự kiện có tính chất quyết định vị trí của bang phái chúng ta, trong đó, có thể kể đến chuyện thâu tóm thế lực các bang phái lớn nhỏ ở Yến Kinh ba năm trước. Mà chuyện kế tiếp đây , sẽ quyết định tương lai Diêm môn chúng ta. Sát thủ đứng thứ ba trong bảng xếp hạng thế giới Ghost sẽ tới nước Mỹ. Mục tiêu của anh ta là sẽ lựa chọn bang phái gia nhập. Nếu như có thể lôi kéo được Ghost, đối với phát triển của bang chúng ta sẽ như hổ thêm cánh. Ngày mai tôi và Ghost sẽ gặp mặt nhau , tôi sẽ cho an bài nhiệm vụ cho mỗi người, đến lúc đó chúng ta tách ra hành động."
Khi nghe nói đến cái tên"Ghost", tất cả mọi người bao gồm cả Ninh Trí Viễn đều hít một hơi lạnh. Trong giới hắc đạo này , không ai không biết tới đại nhân vật nổi danh lừng lẫy trên thế giới này, đứng thứ ba trong bảng xếp hạng sát thủ thế giới, có thể thấy người này phải mạnh mẽ tới chừng nào. Sát thủ này người cũng như tên , từ lúc bắt đầu xuất hiện trong giới hắc đạo, liền gây nên tiếng vang lớn bằng việc tiến hành thành công hàng loạt nhiệm vụ khó khăn với mức độ nguy hiểm cực cao , khiến cả giới hắc đạo đều phải kinh ngạc và khiếp sợ. Cho tới bây giờ, số lần thất bại chưa vượt qua con số 3. Người này xuất đạo mười năm, tiếp nhận nhiệm vụ không có 1000 cũng có mấy trăm, cũng chỉ có mấy lần thất bại, thực lực mạnh mẽ hung hãn suy nghĩ một chút là có thể biết được.
"Ghost thật muốn gia nhập bang phái? Hắn ta không phải thích tự do hành động sao? Làm sao sẽ. . . . . ." Xà Tân nháy mắt mấy cái, có chút không dám tin nói.
Tin tức này, đối với bất cứ bang phái nào ở nước Mỹ đều là một tin tức chấn động – tuyệt đối là chuyện tốt. Về phần có thể lôi kéo được đại nhân vật này hay không còn phải dựa vào thực lực của bang phái. Nhưng từ tình huống hiện tại, tin tức này vẫn là tin tức cơ mật, không bao nhiêu người biết được. Nếu không giới hắc đạo sẽ không bình tĩnh như vậy.
"Môn chủ, người muốn đi gặp Ghost? Chẳng lẽ người có quen biết hắn ?"
Thì Kiệt tò mò hỏi.
"Không biết, chẳng qua tôi biết tin tức của anh ta, tôi sẽ tranh thủ cơ hội hiếm có này, đến lúc có gì sẽ thông báo sau. Ngoài ra, hiện tại theo tình hình trong nước , tôi còn cần một trợ thủ, trong các anh , ai đồng ý về nước tiếp nhận đây? Tin tưởng tôi, các anh sẽ không hối hận lựa chọn của mình ."
Dạ Mộc Thần nói chuyện vô cùng dứt khoát . Mười mấy người nhìn lẫn nhau, không có người nào nói chuyện. Lại nói, bọn họ cũng rất muốn về nhà, rất muốn trở về đất nước của mình , nhưng hiện tại chuyện bên này là đang thời khắc mấu chốt, so với những thứ tư tình kia, sự nghiệp càng thêm trọng yếu. Ai cũng không muốn buông tha thời khắc mấu chốt này. Dạ Mộc Thần chờ cả ngày cũng không có người trả lời, nhưng anh cũng không cảm thấy tức giận: "Được rồi, đây chỉ là đề nghị cá nhân, cũng sẽ không miễn cưỡng các anh phải quyết định ngay lập tức. Các ngươi nguyện ý lưu lại nơi bên này tôi rất vui mừng, dĩ nhiên, nếu có người nguyện ý trở về thì trực tiếp nói với tôi là được."
Ngày thứ hai, Dạ Mộc Thần chọn năm người trong số mười người cùng ra ngoài, trong đó bao gồm Xà Tân và Thì Kiệt. Tất cả đều do Ninh Trí Viễn truyền đạt lại lời của Dạ Mộc Thần , địa điểm gặp mặt là tuyệt đối bí mật chỉ có anh và Ninh Trí Viễn biết.
Nhưng đối với chuyện thiếu gia muốn đi gặp mặt Ghost, Ninh Trí Viễn vẫn cảm thấy không quá đáng tin. Anh tại sao lại không biết thiếu gia có quen biết với một đại nhân vật như vậy? Chẳng lẽ vì muốn tìm ra phản đồ mới làm ra?
Đối với nghi vấn của Ninh Trí Viễn , Dạ Mộc Thần chỉ cười một cách thần bí, nửa ngày sau mới gật đầu nói: "Đi gặp mặt Ghost là thật, tra ra phản đồ cũng là thật. Tôi chỉ tiện thể là đem hai chuyện đặt chung một chỗ làm mà thôi. Tốt lắm, chớ suy nghĩ quá nhiều, chúng ta lên đường đi. Khiến khách chờ lâu cũng không phải là chuyện tốt."
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------
Trong khi Dạ Mộc Thần bay sang Mỹ để tra ra phản đồ, ở đây Lãnh Tâm Nhiên vẫn tiếp tục làm việc của mình. Bất quá đã là những ngày cuối năm nên mọi chuyện cũng phải chậm lại, cô cũng tạm gác công việc qua một bên để chuẩn bị lễ mừng năm mới. Bởi vì lễ mừng năm mới năm nay có Á Á làm bạn, nên Lãnh Tâm Nhiên cũng vui vẻ và háo hức hơn rất nhiều. Trước kia cảm thấy đêm 30 cũng giống như ngày thường , không có gì khác nhau, nhưng bây giờ lại cảm thấy khác xưa rồi.
Nhưng vào lúc này lại xảy ra một số chuyện ngoài ý muốn.
"Tâm Nhiên tiểu thư, hôm nay khu Giải Trí bị cảnh sát kiểm tra. Lần kiểm tra trước chỉ cách đây không tới nửa tháng, tình huống này hình như không đúng lắm." Dương Lâm gọi điện thoại tới báo cáo với Lãnh Tâm Nhiên.
Từ khi tiếp nhận thế lực của Huyết Ưng, trong đó liền gồm cả khu kinh doanh Giải Trí xa hoa này. Đây là loại địa phương rất phức tạp , loại người nào cũng có , cũng là nơi hỗn loạn nhất , nhưng nó lại thích hợp với bọn người Dương Lâm. Bất quá Lãnh Tâm Nhiên cũng đề ra nghiêm lệnh , nên bọn họ đều biết ở chỗ này có cấm kỵ . So với những khu Giải Trí khác, thì ở đây sạch sẽ hơn rất nhiều. Những quy định này, chủ yếu là nhằm vào thuốc phiện , ở đây, nghiêm cấm mọi hoạt động có liên quan đến thuốc phiện.
Sau khi Dương Lâm tiếp quản khu Giải Trí , đã tiến hành cải tạo lại toàn bộ , đề ra quy định rõ ràng , ngăn cấm và xử lý thẳng tay những kẻ vẫn cố tình đem thuốc phiện vào đây . Vì vậy khu giải trí cũng trở nên sạch sẽ hơn nhiều , không chỉ thuốc phiện , các loại thuốc kích thích khác cũng từ từ giảm bớt.
Bất quá vẫn có người cố y đến gây chuyện , nhưng sau khi bị Dương Lâm trực tiếp đem kẻ gây chuyện trước mặt mọi người trực tiếp chém đứt tay phải, phương pháp giết gà dọa khỉ liền có tác dụng. Mặc dù vẫn có ít người chưa từ bỏ ý định, nhưng ít nhất không có liều lĩnh như trước đây .
Những chuyện này, Dương Lâm đều đã dự liệu trước .
Vốn là tất cả mọi chuyện phát triển đúng hướng , nhưng hiện tại khu giải trí liên tục bị cảnh sát kiểm tra và theo dõi rất kỹ. Một tuần lễ này, hôm nay đã là lần thứ ba bị kiểm tra rồi, với lý do không phải hít thuốc phiện thì là đánh lộn đánh lạo, tóm lại là cứ liên tục như thế.
Trên căn bản, mở cửa kinh doanh khu Giải Trí đều có liên quan đến hắc đạo, và có ước định nhất định với phía cảnh sát. Nếu như chuyện không phải đặc biệt nghiêm trọng, cảnh sát cũng sẽ mắt nhắm mắt mở . Nhưng theo tình huống hiên tại thì đúng là không bình thường chút nào.
Dương Lâm mấy ngày nay bị chuyện cảnh sát liên tục kiểm tra làm cho bể đầu sứt trán, nếu như không phải vì ông muốn đưa thế lực mình ra ngoài, cũng sẽ không chịu bị khó dễ như vậy, trực tiếp sử dụng phương pháp giải quyết hữu hiệu hơn rồi.
"Tiểu Ngũ, Tiểu Thất cũng bị bắt về đồn vì tội đánh nhau rồi." Dương Lâm một cước đạp vào vách tường, cố gắng đè nén tức giận và gấp gáp của mình lúc này.
Lúc nhận được điện thoại của Dương Lâm , Lãnh Tâm Nhiêng đang cùng Hiên Viên Phong nói chuyện phiếm. Không biết vì sao, từ sau tiệc sinh nhật kia, Hiên Viên Phong lại thường xuyên hẹn gặp cô. Không chỉ có tới thường xuyên, hơn nữa thái độ càng ngày càng thân thiết, ánh mắt ông nhìn cô cũng rất khác , trong mắt ông đều là dịu dàng và tràn đầy tình cảm , nhưng tuyệt đối không phải là tình cảm nam nữ , làm Lãnh Tâm Nhiên cũng không hiểu ra sao, hoàn toàn mờ mịt . Nhưng càng tiếp xúc với Hiên Viên Phong, đối với người đàn ông cá tính này, cô lại càng thấy hứng thú và rất thưởng thức. Cho nên, cô luôn cố gắng không chọc cho Hàn Thu sinh mất hứng , nhưng mặt khác cô vẫn tiếp tục duy trì tốt quan hệ cùng Hiên Viên Phong.
Nghe Dương Lâm nói, chân mày Lãnh Tâm Nhiên từ từ nhíu lại: "Ông bây giờ ở đâu, tôi lập tức tới đó."
Chuyện bị cảnh sát kiểm tra thường xuyên như vậy, Lãnh Tâm Nhiên cũng đã có nhiều kinh nghiệm. Tình huống như thế, chỉ cần suy nghĩ một chút, liền nhận ra đây là bị theo dõi. Nhưng bọn họ cũng chỉ mới tiếp quản khu kinh doanh giải trí này chỉ mới nửa tháng, trong đó hết mấy ngày để tuyển dụng nhân viên , sắp xếp lại nội bộ, chân chính bắt đầu buôn bán cũng mới chừng mười ngày. Mới mười ngày liền bị người ta theo dõi, điều này nói rõ người kia tuyệt đối là kẻ địch của nàng.
Về phần rốt cuộc là ai, tình huống trước mắt cũng không tìm ra manh mối, cô cũng chưa nghĩ ra là ai đang đối địch với mình.
"Tôi đang ở khu Giải Trí bên này. Bây giờ tôi chuẩn bị đi đồn cảnh sát."
"Ông cứ đợi ở đó. Tôi với ông cùng đi."
Cúp điện thoại, Lãnh Tâm Nhiên vẫn tiếp tục suy nghĩ về chuyện này.
Hiên Viên Phong cảm nhận được tâm tình của cô không đúng lắm, ân cần hỏi: "Tâm Nhiên, đã xảy ra chuyện gì sao? Nếu có chuyện gì, trực tiếp nói với chú. Ở Yên Kinh này , bất cứ chuyện gì chú đều có thể giúp con."
Hiên Viên Phong nói này lời nói tuyệt đối không phải là khoác lác, mà đó là sự thật . Nếu không, ngay cả Tứ Đại Gia Tộc cao cao tại thượng kia cũng phải kính nể, lấy lòng ông.
Lãnh Tâm Nhiên nhẹ nhàng lắc đầu: "Một chút chuyện nhỏ thôi. Chú, con có việc nên muốn đi trước. Thật xin lỗi chú."
Hiên Viên Phong lại không hề để ý tới điều đó, ngược lại rất quan tâm hỏi thăm cô: "Nếu không chú cùng đi với con, nếu có chuyện gì cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau."
Sự quan tâm của Hiên Viên Phong như vậy, Lãnh Tâm Nhiên cũng không phải lần đầu tiên thấy . Trước bữa tiệc sinh nhật kia, Hiên Viên Phong đối với cô, cũng chỉ là so với người khác thì tốt hơn một chút thôi, nhưng hiện tại, dáng vẻ này của ông không chỉ tốt hơn rất nhiều mà ngược lại giống như đang muốn lấy lòng cô. Lần đầu tiên thấy vậy, làm cô có chút khiếp sợ và khó hiểu. Nhưng về sau cũng chỉ biết im lặng mà thôi. Đặc biệt có lần khi chú Hàn Thu Sinh nhìn thái độ nịnh nót của ông như thế, lại nói thẳng ông ấy chắc thích ngược như thế. Này sau, đối với mấy hành động kỳ quái của Hiên Viên Phong , Lãnh Tâm Nhiên cũng không thèm để ý đến nữa.
"Không cần đâu chú, chỉ là chút chuyện nhỏ, con xin phép đi trước, hẹn gặp lại."
Lãnh Tâm Nhiên dứt khoát cự tuyệt đề nghị của ông , mặc áo khoác, cầm túi xách đi ra khỏi phòng.
Nhìn Lãnh Tâm Nhiên đã đi xa, Hiên Viên Phong vẫn ngây ngốc nhìn theo phương hướng cô rời đi, thật lâu không nói lời nào, trong mắt tràn đầy bi thương.
Tần quản gia đứng sau lưng Hiên Viên Phong, nhìn vẻ mặt đau lòng của tiên sinh nhà mình, chần chừ một lúc mới lên tiếng an ủi: "Tiên sinh, tiểu thư sớm muộn gì cũng sẽ có ngày tiếp nhận ngài mà ."
Từ sau khi biết Tâm Nhiên tiểu thư là con ruột của tiên sinh nhà mình, Tần quản gia cũng kích động không thua gì Hiên Viên Phong lúc đó. Có thể nói là mừng như điên , ông vẫn lo lắng vấn đề cá nhân của tiên sinh , nhất là ở tuổi này mà chưa có con nối dõi. Chuyện này đã khiến ông phải lo lắng suốt mười mấy năm nay. Khi nghe được Tâm Nhiên tiểu thư lại chính là con gái của tiên sinh thì lúc ấy ông cực kỳ hưng phấn thiếu chút nữa là nhảy lên múa hát rồi. Mặc dù sau lại cố gắng khống chế tâm tình của mình, nhưng cả ngày đều cười một cách vui vẻ.
Hiên Viên Phong thu hồi ánh mắt, nặng nề thở dài: "Nếu con bé ấy là người bình thường, chuyện này sẽ dễ dàng giải quyết. Nhưng đây là Tâm Nhiên, con bé hoàn toàn không giống với những đứa đồng trang lứa với nó. Ta thậm chí cảm thấy, hình như đối với con bé mà nói có cha mẹ hay không cũng không có quan hệ, con bé căn bản không để ý đến nó. Cho nên, cho dù nó biết ta là cha ruột của nó, chỉ sợ cũng sẽ không chịu nhận ta. Bởi vì, dù có nhận hay không ,cơ hồ không có gì khác nhau. Hiện tại , tất cả những gì con bé có được đều là chính nó cố gắng mà có, thậm chí ngay cả những thứ của Hàn Thu Sinh nó đều không muốn. Đứa con gái này của ta , thành tựu về sau nhất định sẽ vượt qua ta.”
Có một con giá ưu tú như thế, trong lòng Hiên Viên Phong cũng thật rối rắm. Vừa rất tự hào, lại vừa cảm thấy cô đơn, bởi vì, tính tình Lãnh Tâm Nhiên như thế, cũng liền đại biểu con bé sẽ không trở thành một người chịu dựa vào người nhà. Sự nghiệp của ông dù có lớn bao nhiêu, thế lực của ông có cường hãn bao nhiêu, thành tựu của ông có cao bao nhiêu, có lẽ đối với con bé mà nói, cũng không có gì khác nhau. Ông thậm chí không tìm được lý do gì để con bé chịu chấp nhận ông là cha .
Nghe lời nói của tiên sinh, Tần quản gia cũng trở nên trầm mặc. Tiếp xúc với Lãnh Tâm Nhiên cũng được một khoảng thời gian dài như vậy, dù ánh mắt nhìn người của ông có sắc bén đến cỡ nào, vẫn không thể nhìn thấu cô gái nhỏ này. Tâm tư của cô rất sâu, tài trí của cô đã sớm vượt qua những đứa trẻ cùng trang lứa, thậm chí so với những người từng trải còn lợi hại hơn.
"Gần đây tình huống thế nào?"
Ngồi ở ghế chủ tọa, Dạ Mộc Thần nhàn nhạt lên tiếng hỏi, mặc dù cách mỗi một ngày cũng sẽ tiến hành chat webcam để báo cáo công viêc, nhưng hiện tại mọi người đều đã tới, thì vẫn nên giải quyết công viêc này trước tiên.
"Môn chủ, tất cả đều bình thường. Hiện tại chúng ta đang cố gắng chiếm cứ một dây chuyền sản xuất trong đó. Nếu như việc này thành công, chúng ta sẽ có chỗ đứng vững ở đây. Cũng may lúc trước chúng ta làm công tác chuẩn bị đủ đầy đủ, nên triển khai kế hoạch cũng không gặp vấn đề phức tạp gì . Cũng là Môn chủ biết cách lãnh đạo , nếu không sẽ không dễ dàng tạo được tiếng vang như vậy?"
Người đàn ông vui vẻ trả lời Dạ Mộc Thần, rồi quay sang khẽ gật đầu với Ninh Trí Viễn . Anh ta có thân hình cường tráng , diện mạo rất bình thường , nhưng để người ta chú ý nhất là cái đầu cạo bóng loáng, cũng may là không phải quá khó coi. Anh ta nói chuyện rất thẳng thắn , trước mặt Dạ Mộc Thần so với người bình thường thì cách nói chuyện có chút tùy tiện.
Dạ Mộc Thần cũng không tức giận: "Vậy thì tốt. Hiện tại tình hình trong nước sắp tới sẽ có nhiều biến động lớn, tôi hi vọng các anh có thể nắm chắc thời cơ, mau sớm thực hiện mục tiêu của chúng ta. Hiện tại nước Mỹ là một trong mấy nước có thế lực hắc đạo lớn nhất thế giới, nếu có thể ở nơi này chiếm cứ một chỗ ngồi, công việc về sau sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Quan trọng hơn là , nếu chúng ta có thể tạo được chỗ đứng ở một nước mạnh như vậy, mới có thể biểu hiện thực lực của đất nước chúng ta, mới có thể làm cho những kẻ có ý đồ dòm ngó chúng ta phải dè chừng , phải khiếp sợ . Cho nên, vô luận như thế nào, phải gia tăng tiến độ."
Sau khi Dạ Mộc Thần nói xong , Ninh Trí Viễn ngồi bên cạnh bắt đầu đi vào trọng tâm của buổi họp : "Thiếu gia, ngài lần này tìm chúng tôi, là có chuyện quan trọng gì muốn tuyên bố sao?"
Dạ Mộc Thần mặt không thay đổi gật đầu, ánh mắt nhìn lướt qua một lượt tất cả mọi người trong phòng . Dù biết ở đây Xà Tân và Thì Kiệt là hai người đang bị hiềm nghi lớn nhất , nhưng ánh mắt của anh cũng không có dừng lại ở trên thân hai người này quá lâu, đều giống như nhìn mấy người khác , ngay cả Ninh Trí Viễn đều nhìn không ra một chút khác thường nào .
Đem nét mặt của tất cả mọi người đều thu vào mắt, Dạ Mộc Thần mới chậm rãi bắt đầu nói: "Từ lúc Diêm môn thành lập, đã trải qua mấy sự kiện có tính chất quyết định vị trí của bang phái chúng ta, trong đó, có thể kể đến chuyện thâu tóm thế lực các bang phái lớn nhỏ ở Yến Kinh ba năm trước. Mà chuyện kế tiếp đây , sẽ quyết định tương lai Diêm môn chúng ta. Sát thủ đứng thứ ba trong bảng xếp hạng thế giới Ghost sẽ tới nước Mỹ. Mục tiêu của anh ta là sẽ lựa chọn bang phái gia nhập. Nếu như có thể lôi kéo được Ghost, đối với phát triển của bang chúng ta sẽ như hổ thêm cánh. Ngày mai tôi và Ghost sẽ gặp mặt nhau , tôi sẽ cho an bài nhiệm vụ cho mỗi người, đến lúc đó chúng ta tách ra hành động."
Khi nghe nói đến cái tên"Ghost", tất cả mọi người bao gồm cả Ninh Trí Viễn đều hít một hơi lạnh. Trong giới hắc đạo này , không ai không biết tới đại nhân vật nổi danh lừng lẫy trên thế giới này, đứng thứ ba trong bảng xếp hạng sát thủ thế giới, có thể thấy người này phải mạnh mẽ tới chừng nào. Sát thủ này người cũng như tên , từ lúc bắt đầu xuất hiện trong giới hắc đạo, liền gây nên tiếng vang lớn bằng việc tiến hành thành công hàng loạt nhiệm vụ khó khăn với mức độ nguy hiểm cực cao , khiến cả giới hắc đạo đều phải kinh ngạc và khiếp sợ. Cho tới bây giờ, số lần thất bại chưa vượt qua con số 3. Người này xuất đạo mười năm, tiếp nhận nhiệm vụ không có 1000 cũng có mấy trăm, cũng chỉ có mấy lần thất bại, thực lực mạnh mẽ hung hãn suy nghĩ một chút là có thể biết được.
"Ghost thật muốn gia nhập bang phái? Hắn ta không phải thích tự do hành động sao? Làm sao sẽ. . . . . ." Xà Tân nháy mắt mấy cái, có chút không dám tin nói.
Tin tức này, đối với bất cứ bang phái nào ở nước Mỹ đều là một tin tức chấn động – tuyệt đối là chuyện tốt. Về phần có thể lôi kéo được đại nhân vật này hay không còn phải dựa vào thực lực của bang phái. Nhưng từ tình huống hiện tại, tin tức này vẫn là tin tức cơ mật, không bao nhiêu người biết được. Nếu không giới hắc đạo sẽ không bình tĩnh như vậy.
"Môn chủ, người muốn đi gặp Ghost? Chẳng lẽ người có quen biết hắn ?"
Thì Kiệt tò mò hỏi.
"Không biết, chẳng qua tôi biết tin tức của anh ta, tôi sẽ tranh thủ cơ hội hiếm có này, đến lúc có gì sẽ thông báo sau. Ngoài ra, hiện tại theo tình hình trong nước , tôi còn cần một trợ thủ, trong các anh , ai đồng ý về nước tiếp nhận đây? Tin tưởng tôi, các anh sẽ không hối hận lựa chọn của mình ."
Dạ Mộc Thần nói chuyện vô cùng dứt khoát . Mười mấy người nhìn lẫn nhau, không có người nào nói chuyện. Lại nói, bọn họ cũng rất muốn về nhà, rất muốn trở về đất nước của mình , nhưng hiện tại chuyện bên này là đang thời khắc mấu chốt, so với những thứ tư tình kia, sự nghiệp càng thêm trọng yếu. Ai cũng không muốn buông tha thời khắc mấu chốt này. Dạ Mộc Thần chờ cả ngày cũng không có người trả lời, nhưng anh cũng không cảm thấy tức giận: "Được rồi, đây chỉ là đề nghị cá nhân, cũng sẽ không miễn cưỡng các anh phải quyết định ngay lập tức. Các ngươi nguyện ý lưu lại nơi bên này tôi rất vui mừng, dĩ nhiên, nếu có người nguyện ý trở về thì trực tiếp nói với tôi là được."
Ngày thứ hai, Dạ Mộc Thần chọn năm người trong số mười người cùng ra ngoài, trong đó bao gồm Xà Tân và Thì Kiệt. Tất cả đều do Ninh Trí Viễn truyền đạt lại lời của Dạ Mộc Thần , địa điểm gặp mặt là tuyệt đối bí mật chỉ có anh và Ninh Trí Viễn biết.
Nhưng đối với chuyện thiếu gia muốn đi gặp mặt Ghost, Ninh Trí Viễn vẫn cảm thấy không quá đáng tin. Anh tại sao lại không biết thiếu gia có quen biết với một đại nhân vật như vậy? Chẳng lẽ vì muốn tìm ra phản đồ mới làm ra?
Đối với nghi vấn của Ninh Trí Viễn , Dạ Mộc Thần chỉ cười một cách thần bí, nửa ngày sau mới gật đầu nói: "Đi gặp mặt Ghost là thật, tra ra phản đồ cũng là thật. Tôi chỉ tiện thể là đem hai chuyện đặt chung một chỗ làm mà thôi. Tốt lắm, chớ suy nghĩ quá nhiều, chúng ta lên đường đi. Khiến khách chờ lâu cũng không phải là chuyện tốt."
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------
Trong khi Dạ Mộc Thần bay sang Mỹ để tra ra phản đồ, ở đây Lãnh Tâm Nhiên vẫn tiếp tục làm việc của mình. Bất quá đã là những ngày cuối năm nên mọi chuyện cũng phải chậm lại, cô cũng tạm gác công việc qua một bên để chuẩn bị lễ mừng năm mới. Bởi vì lễ mừng năm mới năm nay có Á Á làm bạn, nên Lãnh Tâm Nhiên cũng vui vẻ và háo hức hơn rất nhiều. Trước kia cảm thấy đêm 30 cũng giống như ngày thường , không có gì khác nhau, nhưng bây giờ lại cảm thấy khác xưa rồi.
Nhưng vào lúc này lại xảy ra một số chuyện ngoài ý muốn.
"Tâm Nhiên tiểu thư, hôm nay khu Giải Trí bị cảnh sát kiểm tra. Lần kiểm tra trước chỉ cách đây không tới nửa tháng, tình huống này hình như không đúng lắm." Dương Lâm gọi điện thoại tới báo cáo với Lãnh Tâm Nhiên.
Từ khi tiếp nhận thế lực của Huyết Ưng, trong đó liền gồm cả khu kinh doanh Giải Trí xa hoa này. Đây là loại địa phương rất phức tạp , loại người nào cũng có , cũng là nơi hỗn loạn nhất , nhưng nó lại thích hợp với bọn người Dương Lâm. Bất quá Lãnh Tâm Nhiên cũng đề ra nghiêm lệnh , nên bọn họ đều biết ở chỗ này có cấm kỵ . So với những khu Giải Trí khác, thì ở đây sạch sẽ hơn rất nhiều. Những quy định này, chủ yếu là nhằm vào thuốc phiện , ở đây, nghiêm cấm mọi hoạt động có liên quan đến thuốc phiện.
Sau khi Dương Lâm tiếp quản khu Giải Trí , đã tiến hành cải tạo lại toàn bộ , đề ra quy định rõ ràng , ngăn cấm và xử lý thẳng tay những kẻ vẫn cố tình đem thuốc phiện vào đây . Vì vậy khu giải trí cũng trở nên sạch sẽ hơn nhiều , không chỉ thuốc phiện , các loại thuốc kích thích khác cũng từ từ giảm bớt.
Bất quá vẫn có người cố y đến gây chuyện , nhưng sau khi bị Dương Lâm trực tiếp đem kẻ gây chuyện trước mặt mọi người trực tiếp chém đứt tay phải, phương pháp giết gà dọa khỉ liền có tác dụng. Mặc dù vẫn có ít người chưa từ bỏ ý định, nhưng ít nhất không có liều lĩnh như trước đây .
Những chuyện này, Dương Lâm đều đã dự liệu trước .
Vốn là tất cả mọi chuyện phát triển đúng hướng , nhưng hiện tại khu giải trí liên tục bị cảnh sát kiểm tra và theo dõi rất kỹ. Một tuần lễ này, hôm nay đã là lần thứ ba bị kiểm tra rồi, với lý do không phải hít thuốc phiện thì là đánh lộn đánh lạo, tóm lại là cứ liên tục như thế.
Trên căn bản, mở cửa kinh doanh khu Giải Trí đều có liên quan đến hắc đạo, và có ước định nhất định với phía cảnh sát. Nếu như chuyện không phải đặc biệt nghiêm trọng, cảnh sát cũng sẽ mắt nhắm mắt mở . Nhưng theo tình huống hiên tại thì đúng là không bình thường chút nào.
Dương Lâm mấy ngày nay bị chuyện cảnh sát liên tục kiểm tra làm cho bể đầu sứt trán, nếu như không phải vì ông muốn đưa thế lực mình ra ngoài, cũng sẽ không chịu bị khó dễ như vậy, trực tiếp sử dụng phương pháp giải quyết hữu hiệu hơn rồi.
"Tiểu Ngũ, Tiểu Thất cũng bị bắt về đồn vì tội đánh nhau rồi." Dương Lâm một cước đạp vào vách tường, cố gắng đè nén tức giận và gấp gáp của mình lúc này.
Lúc nhận được điện thoại của Dương Lâm , Lãnh Tâm Nhiêng đang cùng Hiên Viên Phong nói chuyện phiếm. Không biết vì sao, từ sau tiệc sinh nhật kia, Hiên Viên Phong lại thường xuyên hẹn gặp cô. Không chỉ có tới thường xuyên, hơn nữa thái độ càng ngày càng thân thiết, ánh mắt ông nhìn cô cũng rất khác , trong mắt ông đều là dịu dàng và tràn đầy tình cảm , nhưng tuyệt đối không phải là tình cảm nam nữ , làm Lãnh Tâm Nhiên cũng không hiểu ra sao, hoàn toàn mờ mịt . Nhưng càng tiếp xúc với Hiên Viên Phong, đối với người đàn ông cá tính này, cô lại càng thấy hứng thú và rất thưởng thức. Cho nên, cô luôn cố gắng không chọc cho Hàn Thu sinh mất hứng , nhưng mặt khác cô vẫn tiếp tục duy trì tốt quan hệ cùng Hiên Viên Phong.
Nghe Dương Lâm nói, chân mày Lãnh Tâm Nhiên từ từ nhíu lại: "Ông bây giờ ở đâu, tôi lập tức tới đó."
Chuyện bị cảnh sát kiểm tra thường xuyên như vậy, Lãnh Tâm Nhiên cũng đã có nhiều kinh nghiệm. Tình huống như thế, chỉ cần suy nghĩ một chút, liền nhận ra đây là bị theo dõi. Nhưng bọn họ cũng chỉ mới tiếp quản khu kinh doanh giải trí này chỉ mới nửa tháng, trong đó hết mấy ngày để tuyển dụng nhân viên , sắp xếp lại nội bộ, chân chính bắt đầu buôn bán cũng mới chừng mười ngày. Mới mười ngày liền bị người ta theo dõi, điều này nói rõ người kia tuyệt đối là kẻ địch của nàng.
Về phần rốt cuộc là ai, tình huống trước mắt cũng không tìm ra manh mối, cô cũng chưa nghĩ ra là ai đang đối địch với mình.
"Tôi đang ở khu Giải Trí bên này. Bây giờ tôi chuẩn bị đi đồn cảnh sát."
"Ông cứ đợi ở đó. Tôi với ông cùng đi."
Cúp điện thoại, Lãnh Tâm Nhiên vẫn tiếp tục suy nghĩ về chuyện này.
Hiên Viên Phong cảm nhận được tâm tình của cô không đúng lắm, ân cần hỏi: "Tâm Nhiên, đã xảy ra chuyện gì sao? Nếu có chuyện gì, trực tiếp nói với chú. Ở Yên Kinh này , bất cứ chuyện gì chú đều có thể giúp con."
Hiên Viên Phong nói này lời nói tuyệt đối không phải là khoác lác, mà đó là sự thật . Nếu không, ngay cả Tứ Đại Gia Tộc cao cao tại thượng kia cũng phải kính nể, lấy lòng ông.
Lãnh Tâm Nhiên nhẹ nhàng lắc đầu: "Một chút chuyện nhỏ thôi. Chú, con có việc nên muốn đi trước. Thật xin lỗi chú."
Hiên Viên Phong lại không hề để ý tới điều đó, ngược lại rất quan tâm hỏi thăm cô: "Nếu không chú cùng đi với con, nếu có chuyện gì cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau."
Sự quan tâm của Hiên Viên Phong như vậy, Lãnh Tâm Nhiên cũng không phải lần đầu tiên thấy . Trước bữa tiệc sinh nhật kia, Hiên Viên Phong đối với cô, cũng chỉ là so với người khác thì tốt hơn một chút thôi, nhưng hiện tại, dáng vẻ này của ông không chỉ tốt hơn rất nhiều mà ngược lại giống như đang muốn lấy lòng cô. Lần đầu tiên thấy vậy, làm cô có chút khiếp sợ và khó hiểu. Nhưng về sau cũng chỉ biết im lặng mà thôi. Đặc biệt có lần khi chú Hàn Thu Sinh nhìn thái độ nịnh nót của ông như thế, lại nói thẳng ông ấy chắc thích ngược như thế. Này sau, đối với mấy hành động kỳ quái của Hiên Viên Phong , Lãnh Tâm Nhiên cũng không thèm để ý đến nữa.
"Không cần đâu chú, chỉ là chút chuyện nhỏ, con xin phép đi trước, hẹn gặp lại."
Lãnh Tâm Nhiên dứt khoát cự tuyệt đề nghị của ông , mặc áo khoác, cầm túi xách đi ra khỏi phòng.
Nhìn Lãnh Tâm Nhiên đã đi xa, Hiên Viên Phong vẫn ngây ngốc nhìn theo phương hướng cô rời đi, thật lâu không nói lời nào, trong mắt tràn đầy bi thương.
Tần quản gia đứng sau lưng Hiên Viên Phong, nhìn vẻ mặt đau lòng của tiên sinh nhà mình, chần chừ một lúc mới lên tiếng an ủi: "Tiên sinh, tiểu thư sớm muộn gì cũng sẽ có ngày tiếp nhận ngài mà ."
Từ sau khi biết Tâm Nhiên tiểu thư là con ruột của tiên sinh nhà mình, Tần quản gia cũng kích động không thua gì Hiên Viên Phong lúc đó. Có thể nói là mừng như điên , ông vẫn lo lắng vấn đề cá nhân của tiên sinh , nhất là ở tuổi này mà chưa có con nối dõi. Chuyện này đã khiến ông phải lo lắng suốt mười mấy năm nay. Khi nghe được Tâm Nhiên tiểu thư lại chính là con gái của tiên sinh thì lúc ấy ông cực kỳ hưng phấn thiếu chút nữa là nhảy lên múa hát rồi. Mặc dù sau lại cố gắng khống chế tâm tình của mình, nhưng cả ngày đều cười một cách vui vẻ.
Hiên Viên Phong thu hồi ánh mắt, nặng nề thở dài: "Nếu con bé ấy là người bình thường, chuyện này sẽ dễ dàng giải quyết. Nhưng đây là Tâm Nhiên, con bé hoàn toàn không giống với những đứa đồng trang lứa với nó. Ta thậm chí cảm thấy, hình như đối với con bé mà nói có cha mẹ hay không cũng không có quan hệ, con bé căn bản không để ý đến nó. Cho nên, cho dù nó biết ta là cha ruột của nó, chỉ sợ cũng sẽ không chịu nhận ta. Bởi vì, dù có nhận hay không ,cơ hồ không có gì khác nhau. Hiện tại , tất cả những gì con bé có được đều là chính nó cố gắng mà có, thậm chí ngay cả những thứ của Hàn Thu Sinh nó đều không muốn. Đứa con gái này của ta , thành tựu về sau nhất định sẽ vượt qua ta.”
Có một con giá ưu tú như thế, trong lòng Hiên Viên Phong cũng thật rối rắm. Vừa rất tự hào, lại vừa cảm thấy cô đơn, bởi vì, tính tình Lãnh Tâm Nhiên như thế, cũng liền đại biểu con bé sẽ không trở thành một người chịu dựa vào người nhà. Sự nghiệp của ông dù có lớn bao nhiêu, thế lực của ông có cường hãn bao nhiêu, thành tựu của ông có cao bao nhiêu, có lẽ đối với con bé mà nói, cũng không có gì khác nhau. Ông thậm chí không tìm được lý do gì để con bé chịu chấp nhận ông là cha .
Nghe lời nói của tiên sinh, Tần quản gia cũng trở nên trầm mặc. Tiếp xúc với Lãnh Tâm Nhiên cũng được một khoảng thời gian dài như vậy, dù ánh mắt nhìn người của ông có sắc bén đến cỡ nào, vẫn không thể nhìn thấu cô gái nhỏ này. Tâm tư của cô rất sâu, tài trí của cô đã sớm vượt qua những đứa trẻ cùng trang lứa, thậm chí so với những người từng trải còn lợi hại hơn.
/263
|