Không gian như lắng đọng, tất cả thời gian như ngừng trôi, xe vẫn lăn bánh, nó vẫn vậy vẫn ôm cái vật trước mặt nó khư khư không buôn ra!!! - Ôm đã chưa?- Tuấn Anh lên tiếng khi thấy đôi bàn tay ôm vào vòng eo cậu càng lúc càng siết chặc
- Chưa!- nó trả lời tỉnh bơ như chưa có chuyện gì vậy
- Vậy thì ôm lỏng lỏng ra cho tui thở miếng, ôm chặc vậy sao mà thở cho nỗi- cậu nhe hàm răng ra nhìn lui sau lưng mình
Chật! chật! nó đang ôm Tuấn Anh chứ không phải cái mà nó nghĩ là vật gì đó! Hoàn toàn là xe không hề bị ngã, chỉ là qua khúc quanh nên mới chao đảo thôi!!!!!!!! Ối dồi dấu mặt vào đâu đây??? Làm gì có kiểu con gái nào tự tiện ôm một thằng con trai ngoài đường như vậy?? Còn không là gì của nhau nữa cơ! ''biết dấu mặt vào đâu đây trời! Chắc có cái lỗ nào chắc chui xuống luôn'' nó hận nó không thể dấu mặt vào đâu đây?? còn Tuấn Anh, cậu vẫn đang cười, nhe nguyên hàm răng trắng đều ra nhìn nó khiêu khích
Làn gió đông nhè nhẹ thôi tung bay mái tóc, những sợi tóc tung tay rồi đan xen gây rối bời mái tóc màu nâu hạt dẻ. Những tia nắng yếu ớt soi rọi vào khuôn mặt điển trai ấy!!!!!! Chiếc răng khểnh bây giờ mới phát huy được công dụng của nó, nó lộ ra thật đúng lúc. Bình thường nụ cười của cậu đã đổ biết bao nữ sinh, nay nhìn ở góc độ này còn lột thêm chếc nanh kia nữa! Nó nhìn chăm chú vào khuôn mặt đó
- Nhìn gì mà kinh vậy? Mặt đỏ lên hết rồi kìa?- cậu nhắc nhở
Nó đưa đôi mắt nhìn đi chỗ khác, có lẽ là ngại ngùng, hai bên má đã ửng đỏ lên rồi. Chiếc xe đạp dừng lại ở một cánh đồng cỏ lâu! xa xa có những tản đá rất to khung cảnh tuyệt diệu đẹp làm sao!!!!!!!! - Đứng đây chờ nha, tui qua đây một chút tầm 5 phút thôi!!-
- Ừ!_ quay người tiến lạnh những phiến đá kia
5 phút sau.......
- Nè_ Tuấn Anh đưa ra trước mặt nó một hộp nhựa trong
- Gì vậy?_ nó cầm lấy hộp nhựa hỏi
- Trà đào ở quán Will See_ cậu nhìn hộp trà trên tay lắc nhẹ và cũng không khỏi giải thích thêm - Trà đào này rất nổi tiếng, nhất là ở Hà Nội, mùi vị cũng khác nhau lắm, nhưng mà ở Hà Nội thì ngon hơn ở mình nhiều-
- Nó được làm từ nguyên liệu gì vậy?_ nó nhìn hộp trà trên tay nghi ngờ hỏi
- Để hỏi bà nội của tui đã nha!_ Tuấn Anh lôi điện thoại ra
- Gọi cho bà nội cậu ấy hả?_ nó tròn xoe mắt hỏi
- À À!! bà nội có nghĩa là google đó má!!!!!_ Tuấn Anh dán mắt vô điện thoại. Cậu ấy quả là người thời thượng, mới đó mà đã đổi điện thoại nhanh vậy rồi
- Nghe nha!!! trà đào là một loại thức uống rất tốt cho sức khỏe. Nguyên liệu để là là quả đào mua ở trung tâm làm bánh, trà xanh và đường kính. Muốn biết thêm thì về hỏi bà nội đi nha!!_ cậu gập điện thoại nhét vào túi quần
Nó đưa hộp trà lên miệng uống thử, đầu tiên là mùi vị thơm ngọt nhẹ của trà, sau đó là vị thơm ngon ngất ngây không cưỡng nổi. Cảm giác ngon tuyệt cú mèo, đây là một loại thức uống có lẽ là ngon nhất từ trước tới giờ mà nó từng thưởng thức (các bạn hãy thử uống trà đào một lần nhé! cảm giác tuyệt..k thể chê)
- Thôi đưa Ny về nha!_ nó đề nghị
- Mãi ngồi nên thời gian ăn mòn ghê thiệt_ Tuấn Anh lắc đầu
Từ hôm qua tới giờ không về nhà, không biết ba mẹ có nói hay tra khảo gì không nữa! Cứ nhất quyết tra khảo một hồi rồi tất cả mọi chuyện rồi cũng sẽ ra hết thôi! Chiếc xe lăn bánh đều đều! cậu đưa Bảo Ny về nhà nó
- Chưa!- nó trả lời tỉnh bơ như chưa có chuyện gì vậy
- Vậy thì ôm lỏng lỏng ra cho tui thở miếng, ôm chặc vậy sao mà thở cho nỗi- cậu nhe hàm răng ra nhìn lui sau lưng mình
Chật! chật! nó đang ôm Tuấn Anh chứ không phải cái mà nó nghĩ là vật gì đó! Hoàn toàn là xe không hề bị ngã, chỉ là qua khúc quanh nên mới chao đảo thôi!!!!!!!! Ối dồi dấu mặt vào đâu đây??? Làm gì có kiểu con gái nào tự tiện ôm một thằng con trai ngoài đường như vậy?? Còn không là gì của nhau nữa cơ! ''biết dấu mặt vào đâu đây trời! Chắc có cái lỗ nào chắc chui xuống luôn'' nó hận nó không thể dấu mặt vào đâu đây?? còn Tuấn Anh, cậu vẫn đang cười, nhe nguyên hàm răng trắng đều ra nhìn nó khiêu khích
Làn gió đông nhè nhẹ thôi tung bay mái tóc, những sợi tóc tung tay rồi đan xen gây rối bời mái tóc màu nâu hạt dẻ. Những tia nắng yếu ớt soi rọi vào khuôn mặt điển trai ấy!!!!!! Chiếc răng khểnh bây giờ mới phát huy được công dụng của nó, nó lộ ra thật đúng lúc. Bình thường nụ cười của cậu đã đổ biết bao nữ sinh, nay nhìn ở góc độ này còn lột thêm chếc nanh kia nữa! Nó nhìn chăm chú vào khuôn mặt đó
- Nhìn gì mà kinh vậy? Mặt đỏ lên hết rồi kìa?- cậu nhắc nhở
Nó đưa đôi mắt nhìn đi chỗ khác, có lẽ là ngại ngùng, hai bên má đã ửng đỏ lên rồi. Chiếc xe đạp dừng lại ở một cánh đồng cỏ lâu! xa xa có những tản đá rất to khung cảnh tuyệt diệu đẹp làm sao!!!!!!!! - Đứng đây chờ nha, tui qua đây một chút tầm 5 phút thôi!!-
- Ừ!_ quay người tiến lạnh những phiến đá kia
5 phút sau.......
- Nè_ Tuấn Anh đưa ra trước mặt nó một hộp nhựa trong
- Gì vậy?_ nó cầm lấy hộp nhựa hỏi
- Trà đào ở quán Will See_ cậu nhìn hộp trà trên tay lắc nhẹ và cũng không khỏi giải thích thêm - Trà đào này rất nổi tiếng, nhất là ở Hà Nội, mùi vị cũng khác nhau lắm, nhưng mà ở Hà Nội thì ngon hơn ở mình nhiều-
- Nó được làm từ nguyên liệu gì vậy?_ nó nhìn hộp trà trên tay nghi ngờ hỏi
- Để hỏi bà nội của tui đã nha!_ Tuấn Anh lôi điện thoại ra
- Gọi cho bà nội cậu ấy hả?_ nó tròn xoe mắt hỏi
- À À!! bà nội có nghĩa là google đó má!!!!!_ Tuấn Anh dán mắt vô điện thoại. Cậu ấy quả là người thời thượng, mới đó mà đã đổi điện thoại nhanh vậy rồi
- Nghe nha!!! trà đào là một loại thức uống rất tốt cho sức khỏe. Nguyên liệu để là là quả đào mua ở trung tâm làm bánh, trà xanh và đường kính. Muốn biết thêm thì về hỏi bà nội đi nha!!_ cậu gập điện thoại nhét vào túi quần
Nó đưa hộp trà lên miệng uống thử, đầu tiên là mùi vị thơm ngọt nhẹ của trà, sau đó là vị thơm ngon ngất ngây không cưỡng nổi. Cảm giác ngon tuyệt cú mèo, đây là một loại thức uống có lẽ là ngon nhất từ trước tới giờ mà nó từng thưởng thức (các bạn hãy thử uống trà đào một lần nhé! cảm giác tuyệt..k thể chê)
- Thôi đưa Ny về nha!_ nó đề nghị
- Mãi ngồi nên thời gian ăn mòn ghê thiệt_ Tuấn Anh lắc đầu
Từ hôm qua tới giờ không về nhà, không biết ba mẹ có nói hay tra khảo gì không nữa! Cứ nhất quyết tra khảo một hồi rồi tất cả mọi chuyện rồi cũng sẽ ra hết thôi! Chiếc xe lăn bánh đều đều! cậu đưa Bảo Ny về nhà nó
/40
|