CHƯƠNG XI: THIÊN MĨ YÊU ANH
Chiếc xe Ferrari màu đỏ Italy đang chạy trên đường cao tốc với tốc độ khiến người khác phải sợ hãi, Phong Nguyệt mặc dù không sợ nhưng đang giờ cao điểm vì thế cô không muốn mình vào sở cảnh sát
“Anh khùng sao?” giọng nữ trong xe vang lên một cách đanh thép
“Tôi không có khùng. Tôi thấy rất sảng khoái” Cao Phong nói vang lại
“Anh sẽ phải nộp phạt với tốc độ như thế này đó’’ cô cảnh cáo anh
“Cô nói gì chứ?” do đang đi với tốc độ chóng mặt nên anh không nghe rõ
“Tôi nói anh sẽ mất tiền cho lũ chó săn ’’ cô đó đùa giỡn
"Cô sợ sao?"
“Tôi không có sợ chỉ sợ anh với số tiền kiếm được từ chức vụ tổng giám thiết kế sẽ không trả nổi’’ cô cười nhưng cũng đang cảm giác gió lạnh của mùa đông tràn về
“Cô vui không?” Cao Phong quay sang nhìn Phong Nguyệt với ánh mắt hiền từ chứ không phải là ánh mắt lạnh lùng như ngày thường
“Anh đưa tôi đi đâu?” cô lạnh nhạt hỏi
“Tới rồi” anh không trả lời câu hỏi mà chỉ thắng gấp xe lại trước một cửa hiệu, khiến cô ngả ra phía trước
“Tôi không muốn chết’’
“Kệ cô’’ Cao Phong lạnh nhạt tháo dây an toàn ra, Phong Nguyệt cũng không chấp dứt chuyện này
Phong Nguyệt và Cao Phong mở cửa ra đều thu hút ánh nhìn của mọi người xung quanh đặc biệt là nhân viên bán hàng
“Ông Cao, tiểu thư… mời vào” nhân viên vừa nhìn thấy chiếc Ferrari Italy là đã vội chạy ra mời khách
“Không cần phục vụ đâu. Chúng tôi sẽ tự chọn” Cao Phong nhìn nhân viên rồi bước vào bên trong
“Anh đưa tôi đến đây làm gì?” cô lạnh nhạt hỏi
“Mua đồ có được không?” Cao Phong nhìn cô với ánh mắt kiêu ngạo, trên môi nở nụ cười đểu khiến cô có chút khó chịu
“Anh Cao à. Tôi chỉ là một người bé nhỏ… tiền lương ở công ty anh chỉ có thể giúp tôi sống qua ngày làm sao có đủ tiền để mua đồ ở đây chứ với lại đây là nhãn hiệu cao cấp của thời trang Phong Tưởng” cô giáo huấn Cao Phong một trận
"Vậy sao? Lúc trước ai nói với tôi là tiền lương của áo tôi bằng một ngày làm việc của cô. Nếu tôi tính không nhầm thì áo đó cũng đáng giá lắm đó... là thương hiệu của R'' anh nhìn cô mà cười
"Anh..." cô tức nói không nên lời, Cao Phong cũng không chọc cô nữa mà vào thẳng vấn đề
“Thật ra tôi chỉ cho cô đi mở rộng tầm mắt về thời trang của Châu Âu thôi. Đối tác lần này của chúng ta là Eliza Christina nên chúng ta phải am hiểu sâu sắc về ngành thời trang cũng như cách thiết kế Châu Âu. Phong Tưởng là một thương hiệu tầm cỡ Châu Âu nên sẽ giúp chúng ta rất nhiều trong việc thiết kế cũng như ý tưởng” Cao Phong dẫn cô lại một gian hàng cao cấp
“Anh có bao giờ nghĩ mình sẽ là đối thủ của Phong Tưởng không?’’ cô tò mò nhìn Cao Phong
“Không. Từ trước tới giờ hai nhãn hiệu đều mạnh ai nấy đi. Phong Tưởng ở Châu Âu còn PL ở Châu Á trừ khi là đối thủ trong nước còn không thì thôi” Cao Phong đang xem một chiếc váy
“Anh đừng xem thường. Mà tôi tò mò là anh rất giống một người đó” cô không chú ý đến mấy mẫu thiết kế của Phong Tưởng cho lắm vì hầu hết là do cô thiết kế cũng có một số mẫu của ông anh Phong Hoàng
“Giống ai?” Cao Phong vẫn không chú ý đến câu nói của cô đến khi
“Cao Nam Phong” cô nhấn mạnh từng chữ khiến Cao Phong phải chú ý
“Cô quen Cao Nam Phong sao?” Cao Phong bất ngờ nhìn cô
“Không hẳn. Chỉ thấy tên anh gần giống với con trai của đổng sư trưởng Cao thôi” cô mỉm cười rồi bước sang một gian khác
“Anh nhìn xem đây là nhãn hiệu của Wildfox. Ngập tràn trong sắc màu ngọt lịm, tươi vui pha chút táo bạo là ấn tượng đầu tiên. Không chỉ thế chúng còn khiến phái đẹp mê mệt với cảm hứng hoài cổ, nét lãng mạn cổ điển, cảm hứng về thời trang vintage và những giấc mơ bay bổng. Còn đây là For Love& Lemons: mơ mộng, ngọt ngào và ren là điểm khiến con gái phải mê ngay từ cái nhìn đầu tiên. Những bộ cánh xuyên thấu mang cảm hứng boho cũng là một trong những nét tiêu biểu đến từ Mĩ” Phong Nguyệt đi qua từng bộ trong gian hàng
“Cô rất am hiểu thời trang Châu Âu” Cao Phong nhìn cô mà ngưỡng mộ
“Anh cũng không tồi đâu. Anh biết như thế nào là nghệ thuật của Eliza Christina chứ?’’ cô nhìn Cao Phong hi vọng anh sẽ hiểu thật sự về cách thiết kế trang phục của cô
“Eliza Christina luôn đem đến cho người khác sự mới mẻ với từng mẫu thiết kế. Đường nét và ý tưởng luôn luôn khác nhau khiến người ta không thể nhận ra mẫu đó chính là của Christina hay là mẫu kia? Đó là câu hỏi của giới thời trang hiện nay?. Cô ấy có lúc say đắm, dịu dàng, lúc mạnh mẽ đến táo bạo…khiến người khác kinh ngạc. Quả là người tài năng mà tôi từng thấy” Cao Phong mỉm cười nhưng cô không tỏ vẻ bất ngờ vì câu đó đã có rất nhiều nhà phê bình đã viết
“Anh có vẻ rất muốn hợp tác với Christina ”
“Tức nhiên rồi. Tôi rất muốn xem tính cách của cô ấy như thế nào mà có thể khiến người khác chết mê chết mệt với mẫu thiết kế của cô ấy” Cao Phong nhìn cô
“Anh có nghĩ cô ấy sẽ hợp tác với Phong Tưởng không? Cô ấy có hợp tác với nhà thiết kế Rachel và thương hiệu của cô ấy là do Rachel phụ trách. Nhãn hiệu của cô ấy chỉ có 2 người đảm nhiệm: Rachel và cô ấy ngoài ra không ai biết chính xác cô ấy làm việc ở đâu?''
“Cũng có thể lắm chứ. Tôi sẽ khiến cô ấy gật đầu hợp tác” Cao Phong mỉm cười lúc này thì chiếc I Pap anh đang cầm trên tay hiện lên một người con gái xinh đẹp
“Nam Phong… anh đi đâu vậy?”
“Thiên Mĩ anh ra ngoài có chuyện” Cao Phong nhìn người con gái trên màn hình
“Tối anh đến nhà em đi. Em làm nhiều món ngon lắm đó” Thiên Mĩ vui vẻ nói
“Anh có chút việc. Xin lỗi nhé”
…
“Nam Phong. Sao Hạ Thiên Mĩ lại gọi anh như vậy?” Phong Nguyệt nhìn Cao Phong với ánh mắt đa nghi sau khi anh kết thúc cuộc nói chuyện
“Cô nghe nhầm rồi là Cao Phong chứ không phải Nam Phong” Cao Phong nhìn cô có chút sợ hãi... người con gái đứng trước mặt anh có một sắc thái khiến ai nhìn vào cũng rùng mình nhất là khi cô đang tỏ ra nghi ngờ ai đó
“Vậy sao? Trong PL bàn tán Hạ Thiên Mĩ yêu anh quả không sai mà’’ cô cầm một chiếc váy của Phong Tưởng rồi rời khỏi gian hàng đó, Cao Phong cũng đi theo
“Cô nghe được tin đó ở đâu?” Cao Phong đi song song với cô
“Còn đâu nữa từ phòng thiết kế’’ cô mỉm cười rồi đưa chiếc váy cho nhân viên
“Tiểu thư đây quả là có mắt thẩm mĩ mà. Đây là mẫu mới nhất của Phong Tưởng đó’’ nhân viên ở đây có vẻ rất thích nịnh hót (không thì làm sao bán hàng)
“Không phải tôi mua đâu. Là anh ta mua cho bạn gái đó’’ cô mỉm cười nhìn Cao Phong
“Cao tổng có bạn gái sao ?’’ nhân viên bất ngờ trước câu nói của cô
“Không phải đâu. Cô ta nói giỡn đấy’’
“Anh nên cầm nó đến nhà Hạ Thiên Mĩ đi. Cô ta sẽ vui khi thấy bộ này đó’’ cô nói nhỏ vào tai Cao Phong rồi biến mất, để lại anh ta một mình tính tiền
Tình yêu là tứ gì?
Có ai nói tại sao?
Khiến tôi đau...
Tim tan vỡ...
Ai nói cho tôi thật ra tôi đang làm gì?
Chiếc xe Ferrari màu đỏ Italy đang chạy trên đường cao tốc với tốc độ khiến người khác phải sợ hãi, Phong Nguyệt mặc dù không sợ nhưng đang giờ cao điểm vì thế cô không muốn mình vào sở cảnh sát
“Anh khùng sao?” giọng nữ trong xe vang lên một cách đanh thép
“Tôi không có khùng. Tôi thấy rất sảng khoái” Cao Phong nói vang lại
“Anh sẽ phải nộp phạt với tốc độ như thế này đó’’ cô cảnh cáo anh
“Cô nói gì chứ?” do đang đi với tốc độ chóng mặt nên anh không nghe rõ
“Tôi nói anh sẽ mất tiền cho lũ chó săn ’’ cô đó đùa giỡn
"Cô sợ sao?"
“Tôi không có sợ chỉ sợ anh với số tiền kiếm được từ chức vụ tổng giám thiết kế sẽ không trả nổi’’ cô cười nhưng cũng đang cảm giác gió lạnh của mùa đông tràn về
“Cô vui không?” Cao Phong quay sang nhìn Phong Nguyệt với ánh mắt hiền từ chứ không phải là ánh mắt lạnh lùng như ngày thường
“Anh đưa tôi đi đâu?” cô lạnh nhạt hỏi
“Tới rồi” anh không trả lời câu hỏi mà chỉ thắng gấp xe lại trước một cửa hiệu, khiến cô ngả ra phía trước
“Tôi không muốn chết’’
“Kệ cô’’ Cao Phong lạnh nhạt tháo dây an toàn ra, Phong Nguyệt cũng không chấp dứt chuyện này
Phong Nguyệt và Cao Phong mở cửa ra đều thu hút ánh nhìn của mọi người xung quanh đặc biệt là nhân viên bán hàng
“Ông Cao, tiểu thư… mời vào” nhân viên vừa nhìn thấy chiếc Ferrari Italy là đã vội chạy ra mời khách
“Không cần phục vụ đâu. Chúng tôi sẽ tự chọn” Cao Phong nhìn nhân viên rồi bước vào bên trong
“Anh đưa tôi đến đây làm gì?” cô lạnh nhạt hỏi
“Mua đồ có được không?” Cao Phong nhìn cô với ánh mắt kiêu ngạo, trên môi nở nụ cười đểu khiến cô có chút khó chịu
“Anh Cao à. Tôi chỉ là một người bé nhỏ… tiền lương ở công ty anh chỉ có thể giúp tôi sống qua ngày làm sao có đủ tiền để mua đồ ở đây chứ với lại đây là nhãn hiệu cao cấp của thời trang Phong Tưởng” cô giáo huấn Cao Phong một trận
"Vậy sao? Lúc trước ai nói với tôi là tiền lương của áo tôi bằng một ngày làm việc của cô. Nếu tôi tính không nhầm thì áo đó cũng đáng giá lắm đó... là thương hiệu của R'' anh nhìn cô mà cười
"Anh..." cô tức nói không nên lời, Cao Phong cũng không chọc cô nữa mà vào thẳng vấn đề
“Thật ra tôi chỉ cho cô đi mở rộng tầm mắt về thời trang của Châu Âu thôi. Đối tác lần này của chúng ta là Eliza Christina nên chúng ta phải am hiểu sâu sắc về ngành thời trang cũng như cách thiết kế Châu Âu. Phong Tưởng là một thương hiệu tầm cỡ Châu Âu nên sẽ giúp chúng ta rất nhiều trong việc thiết kế cũng như ý tưởng” Cao Phong dẫn cô lại một gian hàng cao cấp
“Anh có bao giờ nghĩ mình sẽ là đối thủ của Phong Tưởng không?’’ cô tò mò nhìn Cao Phong
“Không. Từ trước tới giờ hai nhãn hiệu đều mạnh ai nấy đi. Phong Tưởng ở Châu Âu còn PL ở Châu Á trừ khi là đối thủ trong nước còn không thì thôi” Cao Phong đang xem một chiếc váy
“Anh đừng xem thường. Mà tôi tò mò là anh rất giống một người đó” cô không chú ý đến mấy mẫu thiết kế của Phong Tưởng cho lắm vì hầu hết là do cô thiết kế cũng có một số mẫu của ông anh Phong Hoàng
“Giống ai?” Cao Phong vẫn không chú ý đến câu nói của cô đến khi
“Cao Nam Phong” cô nhấn mạnh từng chữ khiến Cao Phong phải chú ý
“Cô quen Cao Nam Phong sao?” Cao Phong bất ngờ nhìn cô
“Không hẳn. Chỉ thấy tên anh gần giống với con trai của đổng sư trưởng Cao thôi” cô mỉm cười rồi bước sang một gian khác
“Anh nhìn xem đây là nhãn hiệu của Wildfox. Ngập tràn trong sắc màu ngọt lịm, tươi vui pha chút táo bạo là ấn tượng đầu tiên. Không chỉ thế chúng còn khiến phái đẹp mê mệt với cảm hứng hoài cổ, nét lãng mạn cổ điển, cảm hứng về thời trang vintage và những giấc mơ bay bổng. Còn đây là For Love& Lemons: mơ mộng, ngọt ngào và ren là điểm khiến con gái phải mê ngay từ cái nhìn đầu tiên. Những bộ cánh xuyên thấu mang cảm hứng boho cũng là một trong những nét tiêu biểu đến từ Mĩ” Phong Nguyệt đi qua từng bộ trong gian hàng
“Cô rất am hiểu thời trang Châu Âu” Cao Phong nhìn cô mà ngưỡng mộ
“Anh cũng không tồi đâu. Anh biết như thế nào là nghệ thuật của Eliza Christina chứ?’’ cô nhìn Cao Phong hi vọng anh sẽ hiểu thật sự về cách thiết kế trang phục của cô
“Eliza Christina luôn đem đến cho người khác sự mới mẻ với từng mẫu thiết kế. Đường nét và ý tưởng luôn luôn khác nhau khiến người ta không thể nhận ra mẫu đó chính là của Christina hay là mẫu kia? Đó là câu hỏi của giới thời trang hiện nay?. Cô ấy có lúc say đắm, dịu dàng, lúc mạnh mẽ đến táo bạo…khiến người khác kinh ngạc. Quả là người tài năng mà tôi từng thấy” Cao Phong mỉm cười nhưng cô không tỏ vẻ bất ngờ vì câu đó đã có rất nhiều nhà phê bình đã viết
“Anh có vẻ rất muốn hợp tác với Christina ”
“Tức nhiên rồi. Tôi rất muốn xem tính cách của cô ấy như thế nào mà có thể khiến người khác chết mê chết mệt với mẫu thiết kế của cô ấy” Cao Phong nhìn cô
“Anh có nghĩ cô ấy sẽ hợp tác với Phong Tưởng không? Cô ấy có hợp tác với nhà thiết kế Rachel và thương hiệu của cô ấy là do Rachel phụ trách. Nhãn hiệu của cô ấy chỉ có 2 người đảm nhiệm: Rachel và cô ấy ngoài ra không ai biết chính xác cô ấy làm việc ở đâu?''
“Cũng có thể lắm chứ. Tôi sẽ khiến cô ấy gật đầu hợp tác” Cao Phong mỉm cười lúc này thì chiếc I Pap anh đang cầm trên tay hiện lên một người con gái xinh đẹp
“Nam Phong… anh đi đâu vậy?”
“Thiên Mĩ anh ra ngoài có chuyện” Cao Phong nhìn người con gái trên màn hình
“Tối anh đến nhà em đi. Em làm nhiều món ngon lắm đó” Thiên Mĩ vui vẻ nói
“Anh có chút việc. Xin lỗi nhé”
…
“Nam Phong. Sao Hạ Thiên Mĩ lại gọi anh như vậy?” Phong Nguyệt nhìn Cao Phong với ánh mắt đa nghi sau khi anh kết thúc cuộc nói chuyện
“Cô nghe nhầm rồi là Cao Phong chứ không phải Nam Phong” Cao Phong nhìn cô có chút sợ hãi... người con gái đứng trước mặt anh có một sắc thái khiến ai nhìn vào cũng rùng mình nhất là khi cô đang tỏ ra nghi ngờ ai đó
“Vậy sao? Trong PL bàn tán Hạ Thiên Mĩ yêu anh quả không sai mà’’ cô cầm một chiếc váy của Phong Tưởng rồi rời khỏi gian hàng đó, Cao Phong cũng đi theo
“Cô nghe được tin đó ở đâu?” Cao Phong đi song song với cô
“Còn đâu nữa từ phòng thiết kế’’ cô mỉm cười rồi đưa chiếc váy cho nhân viên
“Tiểu thư đây quả là có mắt thẩm mĩ mà. Đây là mẫu mới nhất của Phong Tưởng đó’’ nhân viên ở đây có vẻ rất thích nịnh hót (không thì làm sao bán hàng)
“Không phải tôi mua đâu. Là anh ta mua cho bạn gái đó’’ cô mỉm cười nhìn Cao Phong
“Cao tổng có bạn gái sao ?’’ nhân viên bất ngờ trước câu nói của cô
“Không phải đâu. Cô ta nói giỡn đấy’’
“Anh nên cầm nó đến nhà Hạ Thiên Mĩ đi. Cô ta sẽ vui khi thấy bộ này đó’’ cô nói nhỏ vào tai Cao Phong rồi biến mất, để lại anh ta một mình tính tiền
Tình yêu là tứ gì?
Có ai nói tại sao?
Khiến tôi đau...
Tim tan vỡ...
Ai nói cho tôi thật ra tôi đang làm gì?
/14
|