CHƯƠNG X : KẾ HOẠCH ĐÁNH BẠI
Trong phòng ngủ của Phong Hoàng là cuộc trò chuyện của hai anh em, tiếng hét lớn của Phong Hoàng khiến cô nhanh tay bịt miệng anh mình lại
‘‘ Anh bình tỉnh đi’’ Phong Nguyệt nhắc nhở anh mình
‘‘Em nói vậy là sao ? Em ghét cậu ta cũng vừa thôi chứ em làm vậy thì PL chỉ có đường chết thôi’’ Phong Hoàng chửi em mình
‘‘Anh chỉ cần giúp em thôi. Hôm đó anh diễn cho tốt vào’’ cô năn nỉ anh mình
‘‘Anh không đồng ý. Trước giờ PL với Phong tưởng đường ai nấy đi với lại hoạt động ở hai nơi khác nhau bây giờ em muốn mượn danh nghĩa Phong Tưởng thôn tính PL anh không đồng ý’’ Phong Hoàng từ chối cách làm của em mình
‘‘Em không có nói sẽ thôn tính Phong Tưởng… em chỉ muốn anh mở rộng thị trường thôi’’ Phong Nguyệt giải thích cho anh mình hiểu nhưng
‘‘Anh là người được mệnh danh là làm ăn công bằng nếu họ biết em là con gái nhà họ Phong bên cạnh đó Phong Tưởng là đối thủ cạnh tranh ở Châu Á thì coi như uy tín anh gây dựng mấy lâu nay mất hết rồi’’ Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Vậy anh định để Chu Tuyết Lợi làm chủ Phong Tưởng sao ? Bà ta khiến chú giờ chưa tỉnh lại, em buộc phải chia tay Quãng Nghĩa… bà ta đang cố gắng lấy lòng các cổ đông nhỏ ở Châu Âu kìa. Tuy cổ phần chúng ta cao nhưng nếu để bà ta thôn tính các chi nhánh thì có tổng công ty để làm gì? Cũng chỉ là bù nhìn thôi’’ cô mắng Phong Hoàng… từ trước giờ cô chưa bao giờ mắng anh mình đặc biệt là khi anh tức giận chửi cô… cô cũng không hề nói một tiếng
‘‘Phong Nguyệt à… em bình tĩnh lại đi’’ Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Không cạnh tranh với PL cũng được nhưng em muốn anh phải hợp tác với Polo C. Polo C muốn tấn công vào một nước ở Châu Á... chúng ta có thể tham gia hợp tác với họ’’ cô nhìn anh mình
‘‘Polo C. Đây không phải là thời trang cao cấp của Ý sao ?’’ Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Tức nhiên. Polo C phải nói là nổi tiếng trên thế giới. Theo thông tin em điều tra thì ông ấy sẽ tới Thượng Hải vào 4 tháng nữa. Nếu anh em ta hợp tác thì quyền đại lí của Polo C sẽ thuộc về ta. Chúng ta cũng có thể mở rộng thị trường sang Châu Á mà không lợi dụng vào PL’’ Phong Nguyệt nhìn anh mình
‘‘Sao em biết Polo C tới Thượng Hải ?’’ Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Em từng qua Ý du học vài tháng nên có biết một số thông tin về ông ta. Ông ta đang muốn mở rộng thị trường sang Trung Quốc’’ Phong Nguyệt nói
‘‘Được! anh hứa với em. Vậy chúng ta sẽ làm gì?” Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Nếu nói về đối thủ cạnh tranh với ta tại Thượng Hải chỉ có PL nhưng nếu bên đó mà muốn tranh quyền đại lí này thì em sẽ không tham gia với lại họ, em sẽ từ chức và trở về Phong Tưởng đảm nhiệm việc hợp tác với Polo C cũng như em sẽ xuất hiện với thân phận là Christina’’ Phong Nguyệt chưa nói hết câu thì
‘‘Christina sao?’’ Phong Hoàng ngạc nhiên nhìn em mình
‘‘Đúng. Em sẽ trở về Phong Tưởng như lúc đầu dự tính. Chỉ cần em trả thù xong tên khốn kiếp đó thì em sẽ thực hiện kế hoạch của mình nhưng anh ta không dễ đối phó, ít nhất phải một tháng. ’’ cô nhìn Phong Hoàng
“Vậy bộ sưu tập của em lần này em sẽ tiếp tục không lộ diện sao?’’
“Đúng”
‘‘Vậy sao em tuyên bố hợp tác được ?’’ Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Anh quên còn có Rachel sao? Cô ấy là đại sứ cho thương hiệu bộ sưu tập White lần này, cũng là nhà thiết kế chính hợp tác với em’’ cô nhìn anh mình
‘‘Rachel sẽ về đây sao ? Chắc Peter sẽ bất ngờ lắm đây’’ Phong Hoàng mỉm cười
‘‘Tức nhiên. Anh ta sẽ há hốc mồm trong buổi party’’ cô nghĩ tới lúc đó thôi cũng đã thấy mắc cười
‘‘Anh nói cho em biết làm gì thì làm nhưng đừng giỡn quá chớn’’ Phong Hoàng nhắc em mình
‘‘Anh yên tâm, em chỉ định dạy dỗ Cao Phong thôi chứ PL em không có hứng thú. Dựa vào sức em và độ hút của em bây giờ thì muốn mở cả trăm cái giống PL cũng không thành vấn đề nhưng mục đích của em là Chu Tuyết Lợi’’
‘‘Anh sẽ khiến Chu Tuyết Lợi hối hận khi khiến chú chúng ta phải như vậy’’
‘‘Vậy hợp tác xong rồi. Trong buổi party của Christina anh nhớ đến để xem em làm gì Cao Phong. Còn phía Polo C, việc thiết kế trang sức em giao cho anh mà anh phải nhớ đây là bí mật đừng cho ai biết đó còn em sẽ là thiết kế trang phục’’ cô nhìn anh mình
‘‘Nhưng chúng ta chưa biết hình thức mà’’ Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Anh quên em là ai sao ?’’ cô mỉm cười
‘‘Họ sẽ dựa vào nhà thiết kế cũng như tổng giám đốc để đánh giá’’ cô mỉm cười
‘‘Nhưng em đâu phải ?’’ Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Em đã nói sẽ về Phong Tưởng sao?’’ Phong Nguyệt nói xong chạy về phòng,
Phong Hoàng ở trong phòng cầm bức hình của em gái mình chụp tại Paris
‘‘Phong Nguyệt. Em bây giờ khác trước rất nhiều. Anh cứ tưởng em chia tay với Chu Nghĩa thì sẽ không đau khổ đến như vậy chứ? Em bây giờ tàn nhẫn hơn trước rất nhiều. Hi vọng em sẽ không nhúng sâu vào thù hận. Chú à… chú mau tỉnh đi. Chỉ có chú mới giải quyết mọi chuyện với Chu Tuyết Lợi được thôi’’
…
“Xin chào… tôi tới rồi’’ sắc mặt của Phong Nguyệt hôm nay khá tốt nên vui vẻ với mọi người
“Phong Nguyệt… cô mặt đồ kiểu gì vậy?” Peter hét lên khi bất ngờ nhìn cô
“Kiểu gì? Đây là bộ tôi mới sưu tập ngoài chợ về đó’’ Phong Nguyệt mỉm cười
“Hàng chợ sao? Nhìn không giống” Trương Như nói
“Quá chói mắt” Peter nhìn cô mà lắc đầu
“Không nói dối gì… tôi nghe nói đây là mẫu hot nhất nên mua một cái mặt thử thôi với lại màu xanh cốm dạ quang cũng đẹp chứ” nó nhìn bộ đồ đem từ Pháp về
“Đẹp thiệt nhưng đây là company mà… Phong Nguyệt’’ Peter mắng cô
“Công ty này đâu có nội quy là phải mặc đồ như thế nào đâu?” cô lâu lâu mới có nhã hứng vui vẻ như thế này mà bị hai người trước mặt nói đến mất cả hứng
“Café tới rồi đây” Thiên Ân đang bước vào thì bắt gặp nó
“Phong Nguyệt” Thiên Ân nhìn cô
“Sao?”
“Đẹp quá. Đây mới là fashionable chứ” Thiên Ân nhìn cô không chớp mắt
“Fashion gì mà fashionable. Café đâu” Peter hét lên
“Dạ. Đây thưa thầy Peter” Thiên Ân giật mình trước tiếng hét của Peter
“Phong Nguyệt. Tổng giám Cao kêu cô” Lệ Y bước vào thì nhìn Phong Nguyệt ngưỡng mộ (thật ra cô mặt đồ không lạ mà chỉ quá đẹp mà thôi. Bộ đồ nhường như tôn lên dáng vẻ quý phái và thanh lịch). Cô cùng với Lệ Y rời khỏi phòng thiết kế
Phong Nguyệt thản nhiên bước vào phòng Cao Phong mà không một tiếng ngõ cửa khiến anh nhường như nổi điên
“Cô chưa học phép lịch sự khi vào phòng người khác sao?’’ Cao Phong giáo huấn Phong Nguyệt một trận
Nhưng Phong Nguyệt không hề tức giận, chỉ nhẹ giọng đáp trả anh
“Cao tổng giám… anh không có quyền nói tôi”
“Tôi là cấp trên của cô đó” Cao Phong chửng mắt
“Vậy sao? Tôi nói cho anh biết tôi vào đây để trả thù anh đó. Tốt nhất anh nên cẩn thận đi” Phong Nguyệt ngồi xuống cái ghế bên cạnh, thản nhiên cầm cuốn tạp chí lên
“Có vẻ anh quan tâm đến Eliza Christina lắm’’ nó lật từng trang thì ở đâu cũng là những mẫu thiết kế của Christina
“Cô có trả thù tôi thì kệ cô. Để coi cô làm gì được tôi còn bây giờ cô hãy nghĩ cách có được sự hợp tác với cô Christina đi” Cao Phong nhìn nó
“Anh có ý tưởng gì chưa?” nó nhìn Cao Phong
“Ý tưởng sao? Cái đó phải hỏi cô” Cao Phong đầy bí ẩn nhìn cô
“Vậy là anh chưa có sao? Tôi nói cho anh biết… anh là tổng giám thiết kế mà không có ý tưởng gì nếu là tổng giám đốc thì sẽ làm cho công ty này phá sản chắc’’ nó cũng không thua anh đâu
“Tổng giám đốc sao?” Cao Phong ngạc nhiên nhìn cô
“Anh định trở thành tổng giám đốc sao? Tôi chỉ nói đùa thôi mà’’ Phong Nguyệt nhìn anh ta, Cao Phong từng bước tiến sát lại mặt cô khiến cô khó chịu vô cùng
“Anh làm gì đó” nó nhìn vào mặt Cao Phong để nhận câu trả lời nhưng anh không nói gì hết. Cứ thế mà Cao Phong tiến sát đến khi chỉ còn 2cm nữa thôi là đụng chạm nhau rồi
“Tôi nói cho cô biết… tốt nhất nên thay bộ đồ này đi. Đây là công ty chứ không phải là nơi cô trình diễn thời trang” Cao Phong nhìn nó mà nhấn mạnh từng chữ nhưng Phong Nguyệt đâu có ngu
“Xin lỗi. Tôi không có giàu mà có bộ đồ tử tế để đi làm’’ nó đắc ý
“Cô không giàu mà bộ đồ của cô là hàng hiệu. Tôi đoán không lầm bộ này đã được bán đấu giá tại Pháp và người mua không ai hết chính là Eliza Christina. Không lẽ cô có quan hệ gì với cô ấy?’’ Cao Phong vẫn không chịu tha cho mặt cô. Cô có chút ngột ngạt nên đẩy anh ta ra
“Anh cũng am hiểu thiết kế hơn tôi tưởng đó. Không ngờ bộ giả này có thể để anh nhận ra” Phong Nguyệt mỉm cười
“Giả sao?” Cao Phong bất ngờ nhìn cô
“Tất nhiên. Trước giờ chưa ai biết Christina thích gì cũng chưa có ai thấy cô ấy. Một con người bí ẩn thì rất khó đối phó chính vì thế tôi đã cố gắng may bộ này trong hai ngày để hiểu được sở thích của cô Christina nhưng vẫn không sao hiểu được nên đem đến công ty cho anh xem nhưng cũng chỉ có anh biết đây là bộ đồ mà Christina từng đấu giá nhưng có vẻ kĩ thuật may của tôi cũng không tồi… nó giống hàng hiệu như đúc’’ nó nói một tràn
“Vậy cô đã tìm được gì rồi?” Cao Phong nhìn cô không chớp mắt
“Anh tin là Christina sẽ hợp tác với PL sao?”
“Không hẳn. Tôi chỉ biết cô ấy sẽ có buổi party thiết kế của mình vào hai tuần nữa cũng như cô ấy sẽ chọn một đối tác của mình tại Thượng Hải’’
“Tôi nghĩ cô ấy sẽ không chọn ai đâu ?’’ Phong nguyệt mỉm cười
“Chúng ta phải thử. Nếu như chúng ta hôm đó lọt vào mắt xanh của cô ấy thì coi như chúng ta đã thành công một nửa rồi. Nửa còn lại phải nhờ vào chiến lược’’ Cao Phong nhìn cô mà đắc ý
“Vậy sao ?. Tôi sẽ cho anh biết thế nào là lợi hại’’ Phong Nguyệt nhìn Cao Phong mỉm cười, trong đầu là những âm mưu
…..
“Hai người nói gì mà vui thế’’ Peter bước vào
“Anh tới rồi sao ? Cao Phong đang tìm anh đó’’ Phong Nguyệt nhìn Peter
“Cao tổng giám à. Tôi là người đó… cũng phải cho tôi thời gian chứ’’ Peter đặt một bản báo cáo xuống bàn rồi ngồi vào ghế. Cao Phong không nói gì hết chỉ mở ra xem
“Khá tốt đó nhưng tôi muốn có ý tưởng hơn… phải có nét độc đáo trong lần đầu’’
“Cao tổng giám à. Anh định cho ai mặc chứ. Phải biết thì tôi mới làm được chứ’’ Peter nhìn Cao Phong
“Mẹ tôi’’ Cao Phong lạnh nhạt nói
“Phu nhân sao ? Phu nhân về Thượng Hải sao ?’’ Peter ngạc nhiên
“Không. Mẹ tôi sẽ qua Thụy Sĩ dự một buổi party ở đó. Tôi cũng sẽ qua đó nên muốn tặng quà ấy mà’’ Cao Phong mỉm cười khoe sự hiếu thảo của mình
“Phu nhân ? Là ai chứ ?’’ cô giả vờ hỏi nhưng thật chất cô hiểu rất rõ
“Còn ai vào đây nữa... là đổng…’’ Peter chưa kịp nói thì bị Cao Phong chặn họng
“Là mẹ tôi đó… có được không ?’’ Cao Phong lên tiếng
“Mẹ anh sao ?’’ nó giả vờ bất ngờ
“Ừ. Cô hãy lo vụ với Christina đi. Ngày mai tôi muốn thấy bản thiết kế đặt trên bàn tôi. Peter anh hãy sửa lại bản này đi. Ngày mai tôi muốn có nó. Còn bây giờ Phong Nguyệt cô đi theo tôi’’ Cao Phong đứng lên bước ra ngoài
“Peter… anh phải nói rõ chuyện này cho tôi’’ cô đi ngang qua chỗ Peter nói nhỏ với anh rồi chạy theo Cao Phong
“Anh đi nhanh thế. Chờ tôi với’’
Trong phòng ngủ của Phong Hoàng là cuộc trò chuyện của hai anh em, tiếng hét lớn của Phong Hoàng khiến cô nhanh tay bịt miệng anh mình lại
‘‘ Anh bình tỉnh đi’’ Phong Nguyệt nhắc nhở anh mình
‘‘Em nói vậy là sao ? Em ghét cậu ta cũng vừa thôi chứ em làm vậy thì PL chỉ có đường chết thôi’’ Phong Hoàng chửi em mình
‘‘Anh chỉ cần giúp em thôi. Hôm đó anh diễn cho tốt vào’’ cô năn nỉ anh mình
‘‘Anh không đồng ý. Trước giờ PL với Phong tưởng đường ai nấy đi với lại hoạt động ở hai nơi khác nhau bây giờ em muốn mượn danh nghĩa Phong Tưởng thôn tính PL anh không đồng ý’’ Phong Hoàng từ chối cách làm của em mình
‘‘Em không có nói sẽ thôn tính Phong Tưởng… em chỉ muốn anh mở rộng thị trường thôi’’ Phong Nguyệt giải thích cho anh mình hiểu nhưng
‘‘Anh là người được mệnh danh là làm ăn công bằng nếu họ biết em là con gái nhà họ Phong bên cạnh đó Phong Tưởng là đối thủ cạnh tranh ở Châu Á thì coi như uy tín anh gây dựng mấy lâu nay mất hết rồi’’ Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Vậy anh định để Chu Tuyết Lợi làm chủ Phong Tưởng sao ? Bà ta khiến chú giờ chưa tỉnh lại, em buộc phải chia tay Quãng Nghĩa… bà ta đang cố gắng lấy lòng các cổ đông nhỏ ở Châu Âu kìa. Tuy cổ phần chúng ta cao nhưng nếu để bà ta thôn tính các chi nhánh thì có tổng công ty để làm gì? Cũng chỉ là bù nhìn thôi’’ cô mắng Phong Hoàng… từ trước giờ cô chưa bao giờ mắng anh mình đặc biệt là khi anh tức giận chửi cô… cô cũng không hề nói một tiếng
‘‘Phong Nguyệt à… em bình tĩnh lại đi’’ Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Không cạnh tranh với PL cũng được nhưng em muốn anh phải hợp tác với Polo C. Polo C muốn tấn công vào một nước ở Châu Á... chúng ta có thể tham gia hợp tác với họ’’ cô nhìn anh mình
‘‘Polo C. Đây không phải là thời trang cao cấp của Ý sao ?’’ Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Tức nhiên. Polo C phải nói là nổi tiếng trên thế giới. Theo thông tin em điều tra thì ông ấy sẽ tới Thượng Hải vào 4 tháng nữa. Nếu anh em ta hợp tác thì quyền đại lí của Polo C sẽ thuộc về ta. Chúng ta cũng có thể mở rộng thị trường sang Châu Á mà không lợi dụng vào PL’’ Phong Nguyệt nhìn anh mình
‘‘Sao em biết Polo C tới Thượng Hải ?’’ Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Em từng qua Ý du học vài tháng nên có biết một số thông tin về ông ta. Ông ta đang muốn mở rộng thị trường sang Trung Quốc’’ Phong Nguyệt nói
‘‘Được! anh hứa với em. Vậy chúng ta sẽ làm gì?” Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Nếu nói về đối thủ cạnh tranh với ta tại Thượng Hải chỉ có PL nhưng nếu bên đó mà muốn tranh quyền đại lí này thì em sẽ không tham gia với lại họ, em sẽ từ chức và trở về Phong Tưởng đảm nhiệm việc hợp tác với Polo C cũng như em sẽ xuất hiện với thân phận là Christina’’ Phong Nguyệt chưa nói hết câu thì
‘‘Christina sao?’’ Phong Hoàng ngạc nhiên nhìn em mình
‘‘Đúng. Em sẽ trở về Phong Tưởng như lúc đầu dự tính. Chỉ cần em trả thù xong tên khốn kiếp đó thì em sẽ thực hiện kế hoạch của mình nhưng anh ta không dễ đối phó, ít nhất phải một tháng. ’’ cô nhìn Phong Hoàng
“Vậy bộ sưu tập của em lần này em sẽ tiếp tục không lộ diện sao?’’
“Đúng”
‘‘Vậy sao em tuyên bố hợp tác được ?’’ Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Anh quên còn có Rachel sao? Cô ấy là đại sứ cho thương hiệu bộ sưu tập White lần này, cũng là nhà thiết kế chính hợp tác với em’’ cô nhìn anh mình
‘‘Rachel sẽ về đây sao ? Chắc Peter sẽ bất ngờ lắm đây’’ Phong Hoàng mỉm cười
‘‘Tức nhiên. Anh ta sẽ há hốc mồm trong buổi party’’ cô nghĩ tới lúc đó thôi cũng đã thấy mắc cười
‘‘Anh nói cho em biết làm gì thì làm nhưng đừng giỡn quá chớn’’ Phong Hoàng nhắc em mình
‘‘Anh yên tâm, em chỉ định dạy dỗ Cao Phong thôi chứ PL em không có hứng thú. Dựa vào sức em và độ hút của em bây giờ thì muốn mở cả trăm cái giống PL cũng không thành vấn đề nhưng mục đích của em là Chu Tuyết Lợi’’
‘‘Anh sẽ khiến Chu Tuyết Lợi hối hận khi khiến chú chúng ta phải như vậy’’
‘‘Vậy hợp tác xong rồi. Trong buổi party của Christina anh nhớ đến để xem em làm gì Cao Phong. Còn phía Polo C, việc thiết kế trang sức em giao cho anh mà anh phải nhớ đây là bí mật đừng cho ai biết đó còn em sẽ là thiết kế trang phục’’ cô nhìn anh mình
‘‘Nhưng chúng ta chưa biết hình thức mà’’ Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Anh quên em là ai sao ?’’ cô mỉm cười
‘‘Họ sẽ dựa vào nhà thiết kế cũng như tổng giám đốc để đánh giá’’ cô mỉm cười
‘‘Nhưng em đâu phải ?’’ Phong Hoàng nhìn em mình
‘‘Em đã nói sẽ về Phong Tưởng sao?’’ Phong Nguyệt nói xong chạy về phòng,
Phong Hoàng ở trong phòng cầm bức hình của em gái mình chụp tại Paris
‘‘Phong Nguyệt. Em bây giờ khác trước rất nhiều. Anh cứ tưởng em chia tay với Chu Nghĩa thì sẽ không đau khổ đến như vậy chứ? Em bây giờ tàn nhẫn hơn trước rất nhiều. Hi vọng em sẽ không nhúng sâu vào thù hận. Chú à… chú mau tỉnh đi. Chỉ có chú mới giải quyết mọi chuyện với Chu Tuyết Lợi được thôi’’
…
“Xin chào… tôi tới rồi’’ sắc mặt của Phong Nguyệt hôm nay khá tốt nên vui vẻ với mọi người
“Phong Nguyệt… cô mặt đồ kiểu gì vậy?” Peter hét lên khi bất ngờ nhìn cô
“Kiểu gì? Đây là bộ tôi mới sưu tập ngoài chợ về đó’’ Phong Nguyệt mỉm cười
“Hàng chợ sao? Nhìn không giống” Trương Như nói
“Quá chói mắt” Peter nhìn cô mà lắc đầu
“Không nói dối gì… tôi nghe nói đây là mẫu hot nhất nên mua một cái mặt thử thôi với lại màu xanh cốm dạ quang cũng đẹp chứ” nó nhìn bộ đồ đem từ Pháp về
“Đẹp thiệt nhưng đây là company mà… Phong Nguyệt’’ Peter mắng cô
“Công ty này đâu có nội quy là phải mặc đồ như thế nào đâu?” cô lâu lâu mới có nhã hứng vui vẻ như thế này mà bị hai người trước mặt nói đến mất cả hứng
“Café tới rồi đây” Thiên Ân đang bước vào thì bắt gặp nó
“Phong Nguyệt” Thiên Ân nhìn cô
“Sao?”
“Đẹp quá. Đây mới là fashionable chứ” Thiên Ân nhìn cô không chớp mắt
“Fashion gì mà fashionable. Café đâu” Peter hét lên
“Dạ. Đây thưa thầy Peter” Thiên Ân giật mình trước tiếng hét của Peter
“Phong Nguyệt. Tổng giám Cao kêu cô” Lệ Y bước vào thì nhìn Phong Nguyệt ngưỡng mộ (thật ra cô mặt đồ không lạ mà chỉ quá đẹp mà thôi. Bộ đồ nhường như tôn lên dáng vẻ quý phái và thanh lịch). Cô cùng với Lệ Y rời khỏi phòng thiết kế
Phong Nguyệt thản nhiên bước vào phòng Cao Phong mà không một tiếng ngõ cửa khiến anh nhường như nổi điên
“Cô chưa học phép lịch sự khi vào phòng người khác sao?’’ Cao Phong giáo huấn Phong Nguyệt một trận
Nhưng Phong Nguyệt không hề tức giận, chỉ nhẹ giọng đáp trả anh
“Cao tổng giám… anh không có quyền nói tôi”
“Tôi là cấp trên của cô đó” Cao Phong chửng mắt
“Vậy sao? Tôi nói cho anh biết tôi vào đây để trả thù anh đó. Tốt nhất anh nên cẩn thận đi” Phong Nguyệt ngồi xuống cái ghế bên cạnh, thản nhiên cầm cuốn tạp chí lên
“Có vẻ anh quan tâm đến Eliza Christina lắm’’ nó lật từng trang thì ở đâu cũng là những mẫu thiết kế của Christina
“Cô có trả thù tôi thì kệ cô. Để coi cô làm gì được tôi còn bây giờ cô hãy nghĩ cách có được sự hợp tác với cô Christina đi” Cao Phong nhìn nó
“Anh có ý tưởng gì chưa?” nó nhìn Cao Phong
“Ý tưởng sao? Cái đó phải hỏi cô” Cao Phong đầy bí ẩn nhìn cô
“Vậy là anh chưa có sao? Tôi nói cho anh biết… anh là tổng giám thiết kế mà không có ý tưởng gì nếu là tổng giám đốc thì sẽ làm cho công ty này phá sản chắc’’ nó cũng không thua anh đâu
“Tổng giám đốc sao?” Cao Phong ngạc nhiên nhìn cô
“Anh định trở thành tổng giám đốc sao? Tôi chỉ nói đùa thôi mà’’ Phong Nguyệt nhìn anh ta, Cao Phong từng bước tiến sát lại mặt cô khiến cô khó chịu vô cùng
“Anh làm gì đó” nó nhìn vào mặt Cao Phong để nhận câu trả lời nhưng anh không nói gì hết. Cứ thế mà Cao Phong tiến sát đến khi chỉ còn 2cm nữa thôi là đụng chạm nhau rồi
“Tôi nói cho cô biết… tốt nhất nên thay bộ đồ này đi. Đây là công ty chứ không phải là nơi cô trình diễn thời trang” Cao Phong nhìn nó mà nhấn mạnh từng chữ nhưng Phong Nguyệt đâu có ngu
“Xin lỗi. Tôi không có giàu mà có bộ đồ tử tế để đi làm’’ nó đắc ý
“Cô không giàu mà bộ đồ của cô là hàng hiệu. Tôi đoán không lầm bộ này đã được bán đấu giá tại Pháp và người mua không ai hết chính là Eliza Christina. Không lẽ cô có quan hệ gì với cô ấy?’’ Cao Phong vẫn không chịu tha cho mặt cô. Cô có chút ngột ngạt nên đẩy anh ta ra
“Anh cũng am hiểu thiết kế hơn tôi tưởng đó. Không ngờ bộ giả này có thể để anh nhận ra” Phong Nguyệt mỉm cười
“Giả sao?” Cao Phong bất ngờ nhìn cô
“Tất nhiên. Trước giờ chưa ai biết Christina thích gì cũng chưa có ai thấy cô ấy. Một con người bí ẩn thì rất khó đối phó chính vì thế tôi đã cố gắng may bộ này trong hai ngày để hiểu được sở thích của cô Christina nhưng vẫn không sao hiểu được nên đem đến công ty cho anh xem nhưng cũng chỉ có anh biết đây là bộ đồ mà Christina từng đấu giá nhưng có vẻ kĩ thuật may của tôi cũng không tồi… nó giống hàng hiệu như đúc’’ nó nói một tràn
“Vậy cô đã tìm được gì rồi?” Cao Phong nhìn cô không chớp mắt
“Anh tin là Christina sẽ hợp tác với PL sao?”
“Không hẳn. Tôi chỉ biết cô ấy sẽ có buổi party thiết kế của mình vào hai tuần nữa cũng như cô ấy sẽ chọn một đối tác của mình tại Thượng Hải’’
“Tôi nghĩ cô ấy sẽ không chọn ai đâu ?’’ Phong nguyệt mỉm cười
“Chúng ta phải thử. Nếu như chúng ta hôm đó lọt vào mắt xanh của cô ấy thì coi như chúng ta đã thành công một nửa rồi. Nửa còn lại phải nhờ vào chiến lược’’ Cao Phong nhìn cô mà đắc ý
“Vậy sao ?. Tôi sẽ cho anh biết thế nào là lợi hại’’ Phong Nguyệt nhìn Cao Phong mỉm cười, trong đầu là những âm mưu
…..
“Hai người nói gì mà vui thế’’ Peter bước vào
“Anh tới rồi sao ? Cao Phong đang tìm anh đó’’ Phong Nguyệt nhìn Peter
“Cao tổng giám à. Tôi là người đó… cũng phải cho tôi thời gian chứ’’ Peter đặt một bản báo cáo xuống bàn rồi ngồi vào ghế. Cao Phong không nói gì hết chỉ mở ra xem
“Khá tốt đó nhưng tôi muốn có ý tưởng hơn… phải có nét độc đáo trong lần đầu’’
“Cao tổng giám à. Anh định cho ai mặc chứ. Phải biết thì tôi mới làm được chứ’’ Peter nhìn Cao Phong
“Mẹ tôi’’ Cao Phong lạnh nhạt nói
“Phu nhân sao ? Phu nhân về Thượng Hải sao ?’’ Peter ngạc nhiên
“Không. Mẹ tôi sẽ qua Thụy Sĩ dự một buổi party ở đó. Tôi cũng sẽ qua đó nên muốn tặng quà ấy mà’’ Cao Phong mỉm cười khoe sự hiếu thảo của mình
“Phu nhân ? Là ai chứ ?’’ cô giả vờ hỏi nhưng thật chất cô hiểu rất rõ
“Còn ai vào đây nữa... là đổng…’’ Peter chưa kịp nói thì bị Cao Phong chặn họng
“Là mẹ tôi đó… có được không ?’’ Cao Phong lên tiếng
“Mẹ anh sao ?’’ nó giả vờ bất ngờ
“Ừ. Cô hãy lo vụ với Christina đi. Ngày mai tôi muốn thấy bản thiết kế đặt trên bàn tôi. Peter anh hãy sửa lại bản này đi. Ngày mai tôi muốn có nó. Còn bây giờ Phong Nguyệt cô đi theo tôi’’ Cao Phong đứng lên bước ra ngoài
“Peter… anh phải nói rõ chuyện này cho tôi’’ cô đi ngang qua chỗ Peter nói nhỏ với anh rồi chạy theo Cao Phong
“Anh đi nhanh thế. Chờ tôi với’’
/14
|