Chương 14 Sáo Ngọc H
Môi Huống Hàn Thần lạnh đến không ngờ.
Giống như Mặc Ngọc Địch trong tay hắn vậy.
Huống Hàn Thần trước kia cũng lưu luyến qua bụi hoa, lại chưa từng cùng nữ tử hôn môi. Hắn không quen với sự hòa quyện hơi thở như vậy, đang muốn đẩy Sở Nhược Đình ra, lại phát hiện trên môi mềm mại ấm áp đến không ngờ, giống như khi còn nhỏ được ăn cháo linh gạo mẫu thân nấụ
Huống Hàn Thần ngây dại, sau đó vụng về mút cánh môi mềm mại vào, vươn lưỡi thử xăm nhập khoang miệng ấm áp, khi đụng tới đầu lưỡi nàng, chợt điên cuồng mút lấy, nuốt thể dịch của nàng xem có ngọt như cháo linh gạo không. Quả thật, ngọt ngào như trong tưởng tượng của hắn.
Sở Nhược Đình hít thở không thông, khẽ rên rỉ, thân thể mẫn cảm cũng bốc lên dục vọng, làn da trắng như tuyết đỏ bừng, nóng như lửa đốt.
Nàng phối hợp Huống Hàn Thần môi răng chạm nhau, đôi tay mò mẫm nút thắt thanh y, áo rơi, cơ ngực trần trụi đẹp đẽ lộ ra.
Huống Hàn Thần gần như cướp sạch thể dịch trong miệng nàng, đôi tay xoa nắn song phong trắng tinh đối diện, bàn tay thô ráp hình thành đối lập một cách rõ ràng với mềm mại nõn nà. Huống Hàn Thần cúi đầu há miệng bao lấy viên anh đào phấn nộn, răng nhẹ cắn, Sở Nhược Đình bị kích thích ô ô xin tha "Đừng cắn.".
Giọng nàng nũng nịu như miếu nhi cho vào lòng hắn, làm Huống Hàn Thần càng thêm nóng lên.
Đầu gối tách hai chân đang kẹp chặt ra, đỡ một cây gân xanh quấn quanh thô to màu tím hồng, để trước hoa huyệt đang chảy dâm dịch, cực đại quy đầu tới tới lui lui cọ xát.
Sở Nhược Đình cảm thấy nóng bức khó nhịn, trong dũng đạo có chút ngứa ngáy, chờ mong hắn có thể nhanh chóng đâm vào.
Nhưng Huống Hàn Thần chỉ cọ tới cọ lui, Sở Nhược Đình gấp đến độ muốn khóc, đôi tay chủ động ôm lấy cổ hắn, nhỏ giọng nức nở "Ngươi mau tiến vào a."
Hầu kết Huống Hàn Thần lăn lộn, giọng nói khàn khàn, hỏi nàng "Ngươi còn chưa nói cho ta biết tên của ngươi?"
Sở Nhược Đình đành phải nhỏ giọng nói "Ta tên Sở Nhược Đình."
"Sở Nhược Đình." Huống Hàn Thần một bên vừa cọ xát miệng huyệt, một bên nhấm nuốt tên nàng.
Nữ tử dưới thân mị thái mọc lan tràn, quy đầu được dâm dịch bôi trơn, Huống Hàn Thần không nhịn nữa, dùng sức đĩnh thân, hung hăng đem nguyên cây gia vào
"Sở Nhược Đình, người nhớ kỹ, ta tên Huống Hàn Thần."
"U.."
Hạ thể Sở Nhược Đình bị cứng rắn nhét đầy, nàng thỏa mãn rên rỉ một tiếng.
Huống Hàn Thần không ngờ tiểu huyệt nàng lại hẹp như vậy, xoắn chặt lấy thô to của hắn, chỗ sâu trong hoa tâm dường như còn mọc một cái miệng nhỏ, từng chút từng chút hút lấy quy đầu hắn.
Sở Nhược Đình vận chuyển Mị Thánh Quyết , cơ thể nàng giống như đã trở thành nguồn gốc của sự ham muốn khiêu gợi, Huống Hàn Thần vừa tiến vào liền nghiện, bắt đầu điên cuồng thọc vào rút ra. Nữ tử ở dưới thân hắn trốn không thể trốn, chỉ có thể thở hổn hển mị kêu, thanh không thành tiếng, điệu không thành điệu, đứt quãng càng khiến người ta vô cớ hưng phấn thêm.
Huống Hàn Thần hung hăng khi dễ Sở Nhược Đình, nhục côn thô dài bị mật huyệt cực chặt xoắn mút, mỗi một tất da trên phân thân đều tê dại vui sướng không thôi. Tốc độ hắn cực nhanh, bạch bạch bạch, tiếng nước chảy, trong màn đêm yên tĩnh phá lệ vang lên rõ ràng.
Sở Nhược Đình cắn mu bàn tay mình, không muốn kêu lên dâm đãng.
Huống Hàn Thần cố ý lấy tay nàng ra, hôn cổ, cằm, khắp mặt nàng. Thanh âm chứa đầy sự sa đọa của tình dục, giọng nói trầm khàn đầy khiêu gợi thì thầm bên tai nàng "Còn nhớ ta tên là gì không?"
Sở Nhược Đình bị hắn đâm, xương cốt sắp tan thành từng mảnh, còn phải ngữ không thành điệu mà đáp lại hắn ".. Huống. Hàn Thần."
Chỗ giao hợp hai người bị đâm ra chất lỏng màu trắng như bọt biển, Huống Hàn Thần dường như đã tìm thấy cực hạn vui thích trên người Sở Nhược Đình. Hắn càng đâm càng tàn nhẫn, mấy lần muốn thọc vào tử cung của nàng, Sở Nhược Đình chịu không nổi thế công mạnh như vậy, nửa thật nửa giả cầu xin "Ngừng.. lại. Ta không muốn nữa."
Huống Hàn Thần cực lực nhẫn nại hồi lâu, gia tốc va chạm, đem huyệt khẩu căng đến mỏng đi một lớp. Hắn cắn răng, trán nổi đầy gân xanh, Sở Nhược Đình bị hắn đâm sắp tan thành mảnh nhỏ, thở dốc không thôi "Đừng.." Nàng mị nhãn như tơ, nhìn nam nhân mồ hôi ướt đẫm trước mặt, vươn tay vuốt ve ngực hắn, tận lực hầu hạ hắn thật tốt.
Hai chân thon dài bị nam nhân đặt cao cao trên đầu vai, Huống Hàn Thần vùi trong người nàng điên cuồng nhún nhảy, bắn ra chất lỏng nóng hỏi. Đầu óc Sở Nhược Đình tràn đầy pháo hoa rực rỡ, huyệt đạo co rút, phun ra âm thủy. Tiểu huyệt co rút hung hăng xoắn chặt thô to, hắn không nhẫn nại được nữa, phân thân co giật, ngửa đầu gầm nhẹ, bắn tinh dịch. Chôn trong đường đi ấm áp nhảy đánh một hồi lâu, mới bắn sạch sẽ.
Sở Nhược Đình ôm đầu hắn, đắm chìm trong cao trào vui sướng cực hạn.
Huống Hàn Thần chưa từng kịch liệt theo một nữ nhân như vậy, mũi ngửi hương hoa Mộc Lan trên cơ thể nàng, thoang thoảng rồi lại nồng đậm, làm người mê muội.
làn Thần không phải là một người thích giữ chữ tín.
Hắn chỉ ngắn ngủi thương hại thân thế Sở Nhược Đình, hắn nghi ngờ nàng đang lừa hắn để tranh thủ đồng tình. Lúc đầu tính toán đùa bỡn xong liền giết nàng, nhưng lúc này vuốt ve da thịt bóng loáng, nhũ thịt đầy đặn, hắn có chút quyến luyến.
Huống Hàn Thần ngẩng đầu, chống cánh tay, vây Sở Nhược Đình trong ngực.
Khóe mắt Sở Nhược Đình vẫn còn phiếm nước mắt sau tình cảm mãnh liệt, lộ ra một ánh mắt to tròn như chú thỏ con. Nàng thẹn thùng hỏi ".. Ta như vậy có được tính là hầu hạ tốt không?"
Huống Hàn Thần bật cười, đầu ngón tay cầm một sợi tóc đen của nàng lên thưởng thức, nói "Còn chưa đủ."
Ánh mắt Sở Nhược Đình ủy khuất, nội tâm lại là nghiến răng nghiến lợi, đem tổ tông mười tám đời Huống Hàn Thần mắng xong.
Bất đắc dĩ tu vị thấp hơn đối phương, chỉ có thể tiếp tục diễn kịch "Vậy còn muốn thế nào?"
Cơ thể nàng khẽ nhúc nhích, cảm giác dương cụ Huống Hàn Thần vẫn đang cắm trong hoa huyệt, tức khắc lại có chút khô nóng.
Cũng may cùng Huống Hàn Thần dán lấy nhau đối với nàng không có hại, dương tinh hắn càng nhiều, càng có thể trợ giúp nàng tu luyện.
Lúc này Huống Hàn Thần bỗng dưng lấy Mặc Ngọc Địch ra, từ eo thon Sở Nhược Đình trượt xuống, để trước kẽ mông nàng, không có hảo ý hỏi "Nơi này, có bị ai cắm qua chưa?"
Sở Nhược Đình sợ hãi thực sự.
"Không có " Nàng cả kinh lắc đầu, đáy mắt toàn là hoảng sợ.
Huống Hàn Thần không biết nàng có nói dối không, nhưng nghe thấy đáp án này, nội tâm cũng phá lệ vừa lòng chút.
Không thể là nam nhân đầu tiên của cái động đằng trước, vậy trở thành đầu tiên của cái đằng sau cũng không tồi.
Nghĩ vậy, Huống Hàn Thần rút côn thịt nửa mềm ra, lệnh mông Sở Nhược Định hướng về phía hắn quỳ gối trên giường. Sở Nhược Đình không tình nguyện làm ra tư thế bò, trong giọng nói mang theo lo lắng "Huống Hàn Thần, người muốn làm gì?"
Uon
"Đừng sợ."
Huống Hàn Thần vuốt ve mật mông, tay phải cầm sáo ngọc, dựa theo tinh dịch bôi trơn mới vừa bắn vào huyệt đạo, dùng sức cắm vào
Thình lình bị dị vật lạnh như băng lấp đầy, cả người Sở Nhược Đình run lên. Huống Hàn Thần lại cảm thấy bộ dáng này của nàng thật đẹp, ghé vào phía sau nàng, hơi cúi đầu, nhìn chằm chằm nhục huyệt đang cắn Mặc Ngọc Địch, cầm sáo ngọc chậm rãi thọc vào rút ra.
Sở Nhược Đình vô cùng xấu hổ, mặt đỏ bừng ngăn cản, "Huống Hàn Thần, không được dùng cây sáo cắm ta."
Vừa nói xong, dâm thủy lại chảy ra nhiều hơn, làm ướt đẫm Mặc Ngọc Địch.
Mắt Huống Hàn Thần tối sầm, nhìn chằm chằm Mặc Ngọc Địch dính dâm thủy sáng bóng, dục vọng trong lòng lại dấy lên. Dâm thủy từ sáo ngọc chảy xuống, Huống Hàn Thần thuận tay tiếp được, sau đó bôi lên các huyệt.
Hắn vươn một ngón tay, bắt đầu mở rộng các huyệt.
Tràng đạo vừa ấm lại chặt khít, hận không thể cắn đứt ngón trỏ hắn.
Huống Hàn Thần tin, lỗ sau này của Sở Nhược Đình, quả nhiên chưa từng bị người khai phá.
Hắn âm thầm vui mừng, cúi đầu hôn liếm mật mông, giúp nàng bôi trơn, sau đó, lại nhiều hơn một ngón tay đi vào, thong thả trừu động. Sở Nhược Đình biết ý đồ của hắn, mông hoảng loạn vặn vẹo, đáng thương hề hề cầu xin "Hàn Thần, đừng, đừng cắm vào nơi đó được không? Của người quá thô, sẽ căng hư ta "
"Được." Huống Hàn Thần khàn khàn, "Ngươi đừng khẩn trương, thả lỏng chút."
Sở Nhược Đình vậy mà tin lời nói ma quỷ của hắn.
Nàng vừa thả lỏng, chuẩn bị thở ra, hậu huyệt bỗng nhiên bị một cây thô dài cứng rắn, "Phốc xuy" cắm vào.
/364
|