Pháo Hôi Thành Phụ Trợ Nữ Chủ (Sắc)

Chương 8 Chưởng Môn hơi H

/364


 

Chương 8  Chưởng Môn  hơi H

Sở Nhược Đình và Tuân Tử nhìn nhau, cả hai đều thấy được sự khiếp sợ trong mắt nhaụ

Cũng may là dùng bùa An Nấp nhanh, Vương Cẩn đang nổi trận lôi đình cũng không phát hiện hai người ngồi trong góc.

Mà Kiều Kiều và Lý Phong lại bị dọa mất mật, muốn tè ra quần từ trên giường đá lăn xuống, quỳ trên mặt đất, giọng nói run rẩy  "Sư.. Sư Phụ."

Vương Cẩn đã mất đi phong thái trưởng bối ngày thường hắn hay giả bộ, bước nhanh về phía trước, tay ôm Kiều Kiều trần trụi vào trong ngực, thuận tiện nhấc chân hung hăng đá vào ngực Lý Phong. Uy áp tu sĩ Nguyễn Anh không thể coi thường, Lý Phong trực tiếp văng lên vách động, phun ra máu tươi.

Sở Nhược Đình lo sợ nắm chặt ngón trỏ Tuân Tử.

Tuân Từ ôm nàng chặt hơn, gian nan thay nàng chịu đựng uy áp Vương Cẩn, cẩn thận bảo hộ nàng.

Hai mắt Vương Cẩn đỏ đậm, rống lên với Kiều Kiều  "Không phải ta đã bảo người không được lui tới với hắn

sao?"

Kiều Kiều nghẹn ngào  "Sư Phụ, con cũng không muốn, là.. Là Tam Sư Huynh hắn ép buộc con. Nói.. Nói nếu con không tằng tịu với hắn, hắn liền nói chuyện này ra." Nói nói, Kiều Kiều gào khóc lên, "Sư Phụ  Con không muốn chuyện này bị truyền ra ngoài, nếu không con phải sống sao "

"Ngươi có yêu hắn không?" Vương Cẩn nghiến răng nghiến lợi hỏi.

Kiều Kiều biết giấu không được, có chỗ dựa, nàng cũng không cần tiếp tục ngụy trang, nói thẳng  "Con không yêu hắn  Con thấy hắn liền ghê tởm " Nói xong, nàng hạ thân mình xuống, dùng đôi song nhũ nhỏ xinh cọ mặt giày Vương Cẩn, kéo dài âm cuối yêu mị, "Sư Phụ, con không yêu hắn, con yêu người, từ trước đến nay đều là người nha."

Lý Phong lúc này mới phát hiện bầu không khí không đúng.

Hắn vốn tưởng rằng Sư Phụ tới là muốn răng dạy hắn và Kiều Kiều không được mai mối tằng tịu với nhau, nhưng nhìn dáng vẻ này, có vẻ như không phải vậy.

Lần đầu tiên hắn làm Kiều Kiều, còn tưởng Kiều Kiều là xử nữ, kết quả tiểu huyệt nàng đã sớm bị người thọc qua tám trăm ngàn lần. Hỏi là ai phá thân nàng, Kiều Kiều chỉ nức nở không trả lời. Lý Phong xuất phát từ ghen ghét, nên càng thêm không biết nặng nhẹ, tạo hóa tạo hóa liên tục mắng nàng.

Giờ này khắc này, Kiều Kiều thuần thục dùng ngực lấy lòng Vương Cẩn, Lý Phong lập tức hiểu được tất cả.

Vương Cẩn nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt lạnh băng, giống như một con rắn độc đang rình mồi trong bóng tối.

n

Lý Phong run run rẩy rầy cố lùi về sau, quỳ xuống đất xin tha  "Sư Phụ  Đệ tử biết sai rồi  Đệ tử không nên chạm vào nữ nhân người "

Vương Cẩn cười lạnh  "Lúc trước người giúp Kiều Kiều giải độc, vị sư đã nói với người thế nào, ngươi còn nhớ rõ không?"

Lý Phong lắp bắp trả lời  "Nhớ, nhớ rõ."

"Lặp lại lần nữa."

".. Phải quên chuyện này đi, tuyệt đối không được nhắc tới, cũng không thể. Không thể mượn chuyện này đến quấy rầy Sư Muội." Lý Phong nói xong lời cuối cùng, sợ hãi nuốt nước miếng.

Vương Cẩn khẽ vuốt râu, từ trên cao nhìn xuống Lý Phong  "Phong nhi a, tuy ngươi nhập môn trễ, nhưng vì sự vẫn luôn đối với người thập phần coi trọng. Người linh hoạt thông minh, không giống Đại Sư Huynh ôn tồn cổ hủ, nhưng mà a.. Sao ngươi cứ cố tình đến tìm Kiều Kiều chọc phiền toái?"

Lý Phong phanh phanh phanh dập đầu  "Sư Phụ  Sư Phụ tha cho con lần này đi  Sau này con không dám nữa  Sẽ không nhìn Sứ muội thêm cái nào, nếu không sẽ tự nguyện đào hai mắt "

Vương Cẩn thở dài, dò hỏi ý Kiều Kiềụ

Kiều Kiều chần chờ một lát, khuôn mặt ngây thơ vô tội, chu miệng nói  "Kiều nhi cũng muốn tha thứ Tam Sư Huynh, nhưng Tam Sư Huynh lại bắt gặp ta và Sư Phụ.." Nàng đưa tay lên lau nước mắt, "Sinh tử và thanh danh của Kiều nhi không quan trọng, nhưng Sư Phụ người trăm ngàn lần không thể bị kéo vào vũng bùn. Người là tiền bổi Nguyên Anh vạn người kính ngưỡng, là Chưởng Môn cương trực chính nghĩ của Thanh Kiếm Tông "

"Đúng vậy."

Vương Cẩn gật đầu tán đồng.

Lý Phong luống cuống, hắn hoảng sợ nói  "Sư Phụ  Con tuyệt đối sẽ không nói chuyện này ra ngoài "

"Phong nhi." Vương Cần nâng Phát Trần lên, mắt lạnh lẽo thấu xương, giống như khi nhất Kiếm đâm Sở Nhược Đình, từ từ mà phất tới, "Trên đời chỉ có người chết, mới im miệng không nói."

Phất Trần mang theo hình phong ném xuống giường đá, "Oanh" một tiếng nện xuống, đánh vào Lý Phong không kịp tránh né.

Óc nứt toạc, miệng mũi chảy máu, người còn chưa chết hoàn toàn.

Lý Phong bị đánh tròng mắt lồi ra sửng sờ nhìn Kiều Kiều Vương Cẩn, mang theo vô cùng vô tận oán hận, lẩm bầm mắng  "Gian phu dâm phụ.."

Vương Cẩn nhíu mày, vươn tay, cách không cứ thế rút đầu lưỡi Lý Phong ra.

Cảnh tượng quá huyết tinh, Sở Nhược Đình mấy lần muốn nôn, Tuân Từ lập tức che kín đôi mắt nàng, không tiếng động hôn trấn an.

Kiều Kiều khỏa thân quỳ trên mặt đất, bị dọa đến ngây người.

Kinh hoàng run bần bật.

Vương Cẩn nhìn nàng một cái, áo choàng Dạ Ma Cẩm Đào mở ra, lộ ra vật mềm oặt thon dài, "Sư phụ hôm nay thực không vui, con hầu hạ tốt, sẽ cho con thiếu vài roi "


/364

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status