Phép Tắc Của Quỷ​

Chương 8: Tôi trở thành đại ca ​

/40


Tôi suy tính trong đầu một chút rồi đưa tay xoa bụng cười thật to.

“oa ha ha ha ha! Bọn mày có ba người mà tao chỉ có một, haiz... Vậy bọn mày muốn thế nào? Tôi vừa suy nghĩ vừa nhìn thẳng vào ba tên trước mặt.

“Theo quy củ cũ thì mày phải bồi thường cho chúng tao phí tổn thất vì đã tấn công con bồ câu của chúng tao. Sau đó mày còn phải nộp phí bảo hộ cho chũng tao nữa, mày cứ thử không nghe lời xem, bọn tao sẽ cho mày không thể sống yên ổn ở trường Phong Lâm này. Tên béo hú đưa bàn tay qua trước mặt tôi, ngón cái và ngón trỏ núc ních toàn thịt dính chặt vào với nhau.

“Hả?”, tôi khinh thường nhìn ba tên này nói, “Bản đại hiệp ngày hôm nay tâm trạng khá tốt nên cho ba đứa chúng mày một cơ hội đấy, hãy biết trân trọng nó.”

Tôi nhặt chiếc cặp bị rớt trên mặt đất lên khoác vào vai, đứng vững trên chiếc giày trượt thân yêu, hít một hơi thật sâu vào lồng ngực...

Tiếng gió thổi vù vù...Tôi tung liên hoàn mười tám cước, công phu độc môn của Dịch gia nhà chúng tôi ra ! Á Á Á Á...

Ới giời ơi...do đã lâu không luyện tập, chân mỏi nhừ, chiếc giày trượt trơn tuột, suýt thì tôi té dập mặt...tôi chóng mặt quá đi mất....óa, óa....chết mât thôi, nhưng dù gì vẫn phải cố đứng vững chứ ngã lăn đùng ra đây một cái thì thể diện sẽ trôi theo gió mất.

Tổ ác bá ba người nhìn thấy tuyệt kỹ của tôi, tất cả đều run sợ, mặt tái dại, mắt trắng dã, cằm suýt chút rơi xuống mặt đất luôn.

Ha ha, ngạc nhiên quá hả cưng?

Ô...do đã lâu không biểu diễn hại toàn thân tôi mỏi rã rời, chắc phải về phòng thay quân áo rồi đánh một giấc, tỉnh dậy sẽ chơi game online một chút. Ở đây lãng phí thời gian với ba tên ngu ngốc này, thực sự sẽ phát điên mất.

“Chờ một chút!” ngay lúc tôi xoay người, chuẩn bị bỏ đi, tên lùn tịt đột nhiên cất tiếng kêu to.

Ô hô...Lũ ngu ngốc này bị tôi dọa cho một trận còn chưa sợ sao? Thực chất sức khỏe tôi hôm nay không được tốt lắm, đánh thêm một lúc nữa thể nào cũng thất bại, tốt nhất là nên tìm một lý do gì đó rồi biến khỏi đây thôi?

“Ngươi có phải chính là nữ sinh ngày hôm qua đã đấm vỡ cái bàn không?”

Hừm! Lũ đầu heo, cuối cùng bọn nó cũng nghĩ ra.

“Ha ha...Đó chỉ là chuyện nhỏ không đáng nhắc đến...Không đáng nhắc đến (Lạc Phong Thần:: bà chém gió hơi quá rồi==`)...”

Nghe tôi nói vậy ba tên đồng loạt bổ nhào về phiá trước.

“Làm gì vậy? Buông ra! Bọn mày làm cái gì vậy?” Không đợi tôi kịp phản ứng, hai chân tôi bị hai tên ôm chặt lấy, tên còn lại quỳ rạp trên mặt đất, vẻ mặt thành kính chăm chú nhìn tôi.

“Tôi là Tằng Tự Cường, tất cả mọi ngngười đều gọi tôi là Tiểu Cường.” tên lùn tịt tỏ vẻ thành khẩn lên tiếng đầu tiên.

“Tôi là Triệu Tử Sơn, nhưng tất cả mọi người đều gọi tôi là Nhục Hoàn Tử ( hay còn gọi là Nhục Cầu: đều có nghĩa là thịt viên hay quả thịt cầu), tên mập mạp tiếp lời.

“Còn tôi là Vưu Văn Tân, nhưng tất cả...Mọi người đều gọi tôi là Vưu Ngư (Con mực)! Ha ha ha ha...” tên cao gầy nói lắp đưa tay gãi đầu miệng cười khúc khích.

"Thế cuối cùng bọn mày muốn gì?" tooi càng nghe ba tên này nói càng thấy hoang mang.

"Đại ca! Xin hãy thu ba đứa chúng em làm đàn em ạ!"

"Thu các cậu làm đàn em sao?"

"Da." tên đầu gà lùn tịt đập tay vào ngực thể hiện lòng quyết tâm, "Trước khi gặp đại ca, tổ ác bá chúng em như rắn mất đầu, phí bảo hộ cũng chỉ thu được vài ba đồng tiền còm... Ngày hôm nay gặp được một người thần đồng cái thế như đại ca, chúng em thề chết cũng quyết đi theo đại ca, xin đại ca hãy thu nạpp chúng em"

Nói xong, tên đầu gà lùn tịt ngẩng đầu nhìn tôi mắt loé sáng.

"Đại ca, bọn em....ô ô ô ô" Vưu Văn Tân hình như cũng muốn nói gì đó, nhưng nó còn chưa nói hết đã khóc rống lên, trông khoa trương quá đi...

"Ngươi! Mang cho ta cốc nước tới đây!

"Dạ dạ, đại ca!"

"Ngươi! Mau bóp vai cho ta!"

"Dạ, đại ca!

"Ngươi..."

"..."

Trong đầu tôi dần hiện lên hình ảnh Lý đại ca oai phong lẫm liệt trên một bộ phim điện ảnh, làm địa ca à...nghe có cảm giác thật là oai phong, mà từ trước tới giờ tôi cũng chưa từng được làm đại ca, giờ được ba tên này tôn làm đại ca cảm giác cũng không tệ nhủ,"Nếu các ngươi đã có lòng như vậy, thôi được rồi, ta sẽ thu nhận ba người các ngươi làm thuộc hạ của ta." tôi xoa cằm 1 chút rồi nói tiếp, "hãy cố làm cho tốt! nói xong tôi giả bộ uy nghiêm khẽ gật đầu, kỳ thật trong lòng tôi lúc này đang khoái lắm.

"A! THật vậy chăng? Tốt quá đi! Chúng ta rốt cuộc cũng có đại ca!" Tiểu Cường cùng Nhục Hoàn Tử kích động nắm chặt tay nhau nhảy cẫng lên, còn Vưu Nguw nghe tôi nói vậy khóc càng thêm nghẹn ngào,

"Từ nay về sau chỉ cần các ngươi nghe lời ta, ta sẽ bảo vệ các ngươi!" tôi làm bộ y như mình là quốc vương, nắm chặt thắt lưng, ánh mắt nghiêm nghị nhìn bọn họ.

"Cảm tạ đại ca! Cảm tạ đại ca!" tố ác bá ba người ôm quyền cúi người tỏ ý cảm ơn tôi.

"Ừm, tốt rồi" tôi vui vẻ gật đầu "các người đã bái bản đại hiệp ta làm đại ca, vậy phải tuyệt đối tuân thủ theo quy tắc của bản đại hiệp đề ra"

"Dạ, chúng em tuyệt đối sẽ nghe theo lời đại ca phân phó!"

"TỐT! NHư vậy sau này...cái tên tổ ác bá ba người khó nghe quá, không thể hiện được hào khí anh hùng của bản đại hiệp chút nào. Được rồi...từ nay sẽ kêu các ngươi là hoàn tử tam nhân tố( hoàn tử có nghĩa là viên thuốc hoặc thẳng thắn, Hoàn tử tam nhân tổ có nghĩa là tổ ba người thẳng thắn)

"Tất cả đều nghe theo lời địa ca."

"Đúng, đúng vậy! Tuyệt đối nghe theo lời đại ca"

"Lão đại vạn tuế! Hoàn tử tam nhân tổ vạn tuế!"

Oa ha ha ha! Trường Phong Lâm này thật tuyệt, những ngày về sau hay đây....


/40

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status