“ là chủ nhân đích thật của một hành tinh, là "người" chế tạo và mang lại sự sống, đặt ra và áp đặt quy tắc vô thượng trong thiên địa, với quyền năng tối cao của thiên đạo, hồi sinh một sinh linh nhỏ bé quả thật chỉ dễ như lấy món đồ chơi từ trong túi áo ra mà thôi.”
Dưới câu hỏi do Dương Kiệt đặt ra, hệ thống nhanh chóng mang theo giọng điệu đắc chí cao cao tại thượng “ bồi bổ” kiến thức cho anh ta.
Nghe xong câu trả lời của hệ thống, Dương Kiệt vui mừng phấn khích nhảy cẫng lên. Nếu như thiên đạo ( hệ thống) có thể hồi sinh con người, vậy thì không chỉ Xích Tiểu Lâm, ngay cả Diệp Tuyền cũng có thể hồi sinh luôn một thể.
Dương Kiệt quyết định rồi, như đã nói, cho dù cái giá phải trả cao tới cỡ nào, anh ta cũng không ngần ngại hồi sinh cho người anh em, hồng nhan tri kỷ của mình.
Chỉ là ….
“Chỉ là, nếu như sinh linh đó thuộc quyền sở hữu của thiên đạo bên Trái Đất …..”
Câu nói tiếp theo của hệ thống như gáo nước lạnh tạt thẳng vào đầu đang nóng lên vì phấn khích của Dương Kiệt, một cách không thương tiếc.
Mẹ kiếp, vậy chứ nãy giờ ngươi ba hoa khoác lác cũng chỉ bằng thừa thôi à??
Dương Kiệt có chút muốn lôi tên hệ thống trời đánh đó ra đập cho một trận cho bổ ghét.
Ngươi không thể nói thẳng luôn về sự “ bất tài” của mình ngay từ đầu sao?? Suốt ngày làm người ta mừng hụt không à!!
“ tất nhiên…….”
Trong lúc Dương Kiệt tỏ ra chán nản định ngắt kết nối với tên hệ thống trời đánh đó, giọng nói khó ưa của nó lần nữa vang lên.
“ nếu như bạn có thể hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng do hệ thống từng đưa ra, giúp cho thiên đạo của Trái Đất giành được chiến thắng và quyền kiểm soát hành tinh này, tới khi đó muốn hồi sinh ai, cũng chỉ là một câu mệnh lệnh của thiên đạo Trái Đất truyền xuống cho thiên đạo của đại lục Huyền Thiên thôi mà. Chẳng lẽ " đầy tớ" dám cãi lệnh của ' chủ nhân"??”
Giọng nói đầy vẻ mê hoặc của hệ thống vang lên bên tai Dương Kiệt, như vẻ muốn khuyến khích và hối thúc anh ta mau chóng trưởng thành và hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng mà hệ thống từng ban xuống.
Tên khốn đang muốn nhắc khéo mình đây mà!!
Chỉ là nghĩ tới cái nhiệm vụ cuối cùng đó, sắc mặt của Dương Kiệt lập tức trở nên khó coi vô cùng.
Đừng nói là đánh bại toàn bộ sinh linh, đứng trên đỉnh điểm duy nhất trên đại lục Huyền Thiên, lúc này có thể thoải mái tự do hành sự không cần phải thay tên đổi mặt trong cái khu vực nghèo nàn như U Châu đã là một vấn đề to lớn rồi đấy.
Đợi tới khi có thể hoàn thành cái nhiệm vụ cuối cùng, không biết là phải vài trăm hay thậm chí vài ngàn năm sau rồi ( nếu như anh ta vẫn còn sống tới khi đó).
Chỉ là có hy vọng đỡ hơn không chút kỳ vọng, vì dù gì nhiệm vụ cuối cùng cũng là mục tiêu phấn đấu của bản thân mà.
Hít sâu một hơi vào người, Dương Kiệt thầm cổ vũ động viên bản thân vài câu.
“ chú Tín, nếu như, nếu như cháu nói với cả gia đình chú rằng, cháu có cách hồi sinh Tiểu Lâm …..” “ Cái gì?? Cậu nói cái gì???” “ hồi sinh Tiểu Lâm??? Không thể nào ~~~~!!”
Câu nói của Dương Kiệt còn chưa dứt, gia đình Xích Hạo Tín từ sự bất ngờ nhanh chóng chuyển sang thành sự phẫn nộ và nhảy cẫng lên.
Phẫn nộ vì cho rằng Dương Kiệt đang mang Xích Tiểu Lâm ra làm trò đùa, lừa dối bản thân đây mà.
Đặc biệt là Liễu Phi Diễm, nếu như trước kia chỉ là không ưa gì “ thủ phạm” liên quan tới cái chết của con trai mình, lúc này đã biến thành sự chán ghét, thậm chí là thù hận.
Không chỉ Liễu Phi Diễm, ngay cả Xích Hạo Tín và Xích Trung Nghĩa cũng phóng ánh mắt đầy giận dữ về phía Dương Kiệt, tỏ ra bất mãn với “ trò đùa” của anh ta.
“ Thiên đạo chứng giám, việc hồi sinh người anh em Xích Tiểu Lâm mà tại hạ vừa nói hoàn toàn không phải là trò đùa, mà là sự thật, nếu như trong cả cuộc đời này tại hạ không thể làm được điều đó, thiên đạo có thể cử thiên lôi tới đánh tan xác tại hạ, thậm chí linh hồn không thể siêu thoát đầu thai.”
Đùng đoàng, đùng đoàng ……~~~~~~~!!!
Dưới ánh mắt kinh ngạc và khó tin của gia đình Xích Hạo Tín, Dương Kiệt trực tiếp tiến hành huyết thệ với thiên đạo, khẳng định sự nghiêm túc và quyết tâm của bản thân, hoàn toàn không cho mình con đường lui nào cả.
Nếu như trước đó còn cho rằng đối phương đang đùa giỡn trêu chọc bản thân thì lúc này gia đình Xích Hạo Tín không ai dám nghĩ thế nữa.
Đùa à?? Ngay cả huyết thệ cũng đã sử dụng tới, và thiên đạo cũng chứng giám cho việc này, trên đời này không tên ngu xuẩn nào dám dùng mạng sống thậm chí cơ hội đầu thai của bản thân để tạo ra một trò đùa vớ vẫn như thế này cả.
Nếu như đối phương không phải đùa giỡn, vậy thì ……..
“ xin, xin hỏi, có thật là tiểu huynh đệ có thể, có thể hồi sinh Tiểu Lâm nhà tôi không???”
Ánh mắt và thái độ của Liễu Phi Diễm lúc này đã trở nên thân thiện hơn khi đối diện với Dương Kiệt, mang theo vẻ thận trọng và kỳ vọng run giọng hỏi khẳng định lần nữa.
“ Đúng thế, cháu có phương pháp hồi sinh Tiểu Lâm, chỉ là việc này tiến hành không dễ, phải tốn một thời gian khá lâu, có thể trên chục năm thậm chí trăm nay, nhưng cháu hứa với gia đình bác gái rằng, chắc chắn sẽ mang một Tiểu Lâm khỏe mạnh về cho gia đình trong tương lại.”
Hít sâu một hơi vào người, Dương Kiệt tỏ ra tự tin và kiên quyết khẳng định.
Liễu Phi Diễm lần nữa ngả thẳng vào lòng Xích Hạo Tín bật khóc nức nở. Nhưng khác xa với lần trước, lần này cô ta khóc vì hạnh phúc tột cùng thay vì đau khổ cùng cực khi nhận được thông tin mất đi đứa con ruột thịt của mình.
Nếu như trước đó vẫn còn tý ty nghi ngờ không khẳng định, Câu nói của Dương Kiệt đã đánh tan mọi nghi ngờ của gia đình Xích Hạo Tín đối với việc có thể hồi sinh Xích Tiểu Lâm hay không.
Nếu như Dương Kiệt huênh hoang khẳng định rằng có thể hồi sinh Xích Tiểu Lâm trong một vài năm tới, còn có thể khiến họ cảm thấy nghi ngờ. Nhưng câu nói đầy thận trọng với một thời hạn nhất định và đầy kiên quyết của anh ta, đã lập tức xóa tan sự nghi ngờ đó, nhắc nhở cả gia đình Xích Hạo Tín biết rằng, những gì anh ta vừa nói là sự thật.
Bộ tưởng hồi sinh một con người đơn giản như lời nói sao??? Đừng nói là một vài năm, cho dù tốn trên cả trăm năm ngàn năm mới làm được điều đó cũng chỉ là một điều hết sức bình thường. Và câu khẳng định có thời hạn hợp lý như Dương Kiệt vừa nói, càng củng cố niềm tin vào lời nói của anh ta đối với gia đình Xích Hạo Tín.
Chỉ cần con trai có thể hồi sinh, đừng nói là chờ đợi trăm năm, thậm chí ngàn năm ( người tu luyện tới một cảnh giới nào đó sống trên ngàn năm là chuyện bình thường) cũng không phải là không thể chấp nhận.Tuy phải chờ đợi khá lâu, thậm chí không biết khi nào, nhưng ít ra vẫn cho họ kỳ vọng, với cơ hội gia đình đoàn tụ, tốt hơn gấp trăm lần ngàn lần so với âm dương xa cách suốt cuộc đời, không phải sao??
Không chỉ Liễu Phi Diễm, ngay cả hai người đàn ông cứng cựa như cha con Xích Trung Hiếu, đặc biệt là Xích Hạo Tín, một người ngay cả khi phải hứng chịu khổ hình cũng không rên lên một tiếng, lúc này toàn thân run rẩy, đôi mắt đỏ ngầu như muốn khóc, đủ hiểu tầm quan trọng của Xích Tiểu Lâm và câu nói của Dương Kiệt đã ảnh hưởng tới ông ta tới cỡ nào rồi.
“ nếu như huynh đệ có thể hồi sinh Tiểu Lâm nhà tôi, huynh đệ sẽ là đại ân nhân cứu mạng đối với cả gia đình chúng tôi, sau này chỉ cần một câu nói của huynh đệ, cho dù lên đao sơn xuống vạc dầu, gia đình chúng tôi cũng không díu mày lấy một cái.”
Từ từ thả Liễu Phi Diễm ra khỏi lòng mình, Xích Hạo Tín mang theo vẻ mặt đầy thận trọng bước tới trước mặt Dương Kiệt, hai tay chắp lại, cúi nửa người xuống thi lễ như tạ ơn đối với anh ta.
Không chỉ Xích Hạo Tín, ngay cả Xích Trung Hiếu và Liễu Phi Diễm cũng nhanh chóng hành động theo chồng ( con) mình, chắp tay thi lễ tạ ơn “ ân nhân” của mình.
“ ái da, xin đừng, ông và hai bác không cần phải làm thế, tổn thọ cháu chết, khoan nói tới việc cái chết của Tiểu Lâm có một phần trách nhiệm của cháu, cho dù không có đi nữa, nếu như có thể cứu sống người anh em đồng sanh ra tử của mình, cho dù phải trải qua muôn màng khó khăn, thì đã sao nào?? Đây không chỉ là sự bù đắp, còn là trách nhiệm mà cháu phải làm, mọi người không cần phải làm thế ạ.”
Dương Kiệt không dám nhận lễ “ tạ ơn” của đối phương, vội vã né sang một bên đồng thời lên tiếng giải thích.
Cho dù Dương Kiệt nói như thế nào đi nữa, hành động tạ ơn của gia đình Xích Hạo Tín vẫn không thay đổi, nhưng để anh ta bớt ngại ngùng, cả nhà nhanh chóng bật cười đầy thiện cảm.
“ cha con Xích Trung Nghĩa và đám lâu la đã giải quyết xong, việc sắp tới chúng ta phải nhanh chóng ổn định lại nhà họ Xích, vì để có thể hồi sinh Tiểu Lâm, sự giúp đỡ của nhà họ Xích là một mắt xích không thể thiếu và thay thế ạ.”
“Chỉ cần một lời nói của huynh đệ, gia đình chúng tôi sẽ ủng hộ huynh đệ hết mình, giờ chúng ta phải làm gì đây??”
Xích Hạo Tín tinh thần phấn chấn hẳn lên, nghiêm giọng nói.
Ông ta cho rằng Dương Kiệt đang muốn thu phục nhà họ Xích làm quân cờ quan trọng của mình, và Xích Hạo Tín tỏ ra vô cùng hợp tác trong vấn đề này.
Nói cho cùng, nhà họ Xích lúc này đã như chỉ còn nửa cái mạng, nhất là sau khi cha con Xích Trung Nghĩa và hơn hai phần ba lực lượng trong phủ tử nạn. với tình trạng của nhà họ Xích lúc này, thậm chí không cần nhà họ Thẩm ra tay, chỉ cần một gia tộc tầm trung hay vài gia tộc cấp cấp trong thành xông vào tấn công, cũng có thể dễ dàng xóa sổ một trong tam đại gia tộc nhà họ Xích khỏi bản đồ Sơn Hải thành rồi.
Nếu như Dương Kiệt muốn thu phục nhà họ Xích, vì công vì tư, Xích Hạo Tín vô cùng vui vẻ hợp tác với anh ta. Một phần vì muốn tạ ơn việc Dương Kiệt hứa hẹn hồi sinh con trai ruột thịt của mình, quan trọng nhất là, nếu như có thể giúp nhà họ Xích tìm được một ngọn núi cao đỡ lưng ở phía sau, giúp cả gia tộc có thể tiếp tục sinh tồn phát triễn, vì sao lại không nhỉ???
Và Xích Hạo Tín không nghi ngờ Dương Kiệt có đủ tư cách hay năng lực làm được điều đó. Bộ không thấy hơn hai phần ba lực lượng của một trong tam đại gia tộc Sơn Hải Thành, thậm chí ngay cả tộc trưởng và tam đại thần bảo hộ cũng đã bị xóa sổ bởi người đàn ông ở trước mặt sao???
Nếu như Dương Kiệt không đủ tư cách và năng lực vực dậy nhà họ Xích, thì còn ai nữa đây??
Còn câu nói mà nhà họ Xích chính là mắt xích quan trọng trong việc hồi sinh con trai mình, Xích Hạo Tín cho rằng chỉ là một lời xã giao của đối phương, muốn hợp thức hóa và nhận được sự ủng hộ của bản thân trong việc thu phục nhà họ Xích mà thôi.
Nhưng Xích Hạo Tín đã lầm, vì Dương Kiệt hoàn toàn không có ý xã giao, nói nhà họ Xích chính là mắt xích quan trọng trong việc hồi sinh Xích Tiểu Lâm là hoàn toàn xuất phát từ nội tâm và sự thật. Vì Dương Kiệt muốn hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, phải không ngừng trưởng thành và phát triễn thực lực của bản thân, và nhà họ Xích, chính là một trong những mắt xích quan trọng giúp cho sự phát triễn của anh ta tuyệt đối không sai.
Chỉ là lúc này cả hai bên đều không biết được đối phương đang nghĩ gì về vấn đề này. Chỉ là có hề chi khi mục tiêu giữa hai bên đã thống nhất với nhau, không phải sao???
Dưới câu hỏi do Dương Kiệt đặt ra, hệ thống nhanh chóng mang theo giọng điệu đắc chí cao cao tại thượng “ bồi bổ” kiến thức cho anh ta.
Nghe xong câu trả lời của hệ thống, Dương Kiệt vui mừng phấn khích nhảy cẫng lên. Nếu như thiên đạo ( hệ thống) có thể hồi sinh con người, vậy thì không chỉ Xích Tiểu Lâm, ngay cả Diệp Tuyền cũng có thể hồi sinh luôn một thể.
Dương Kiệt quyết định rồi, như đã nói, cho dù cái giá phải trả cao tới cỡ nào, anh ta cũng không ngần ngại hồi sinh cho người anh em, hồng nhan tri kỷ của mình.
Chỉ là ….
“Chỉ là, nếu như sinh linh đó thuộc quyền sở hữu của thiên đạo bên Trái Đất …..”
Câu nói tiếp theo của hệ thống như gáo nước lạnh tạt thẳng vào đầu đang nóng lên vì phấn khích của Dương Kiệt, một cách không thương tiếc.
Mẹ kiếp, vậy chứ nãy giờ ngươi ba hoa khoác lác cũng chỉ bằng thừa thôi à??
Dương Kiệt có chút muốn lôi tên hệ thống trời đánh đó ra đập cho một trận cho bổ ghét.
Ngươi không thể nói thẳng luôn về sự “ bất tài” của mình ngay từ đầu sao?? Suốt ngày làm người ta mừng hụt không à!!
“ tất nhiên…….”
Trong lúc Dương Kiệt tỏ ra chán nản định ngắt kết nối với tên hệ thống trời đánh đó, giọng nói khó ưa của nó lần nữa vang lên.
“ nếu như bạn có thể hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng do hệ thống từng đưa ra, giúp cho thiên đạo của Trái Đất giành được chiến thắng và quyền kiểm soát hành tinh này, tới khi đó muốn hồi sinh ai, cũng chỉ là một câu mệnh lệnh của thiên đạo Trái Đất truyền xuống cho thiên đạo của đại lục Huyền Thiên thôi mà. Chẳng lẽ " đầy tớ" dám cãi lệnh của ' chủ nhân"??”
Giọng nói đầy vẻ mê hoặc của hệ thống vang lên bên tai Dương Kiệt, như vẻ muốn khuyến khích và hối thúc anh ta mau chóng trưởng thành và hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng mà hệ thống từng ban xuống.
Tên khốn đang muốn nhắc khéo mình đây mà!!
Chỉ là nghĩ tới cái nhiệm vụ cuối cùng đó, sắc mặt của Dương Kiệt lập tức trở nên khó coi vô cùng.
Đừng nói là đánh bại toàn bộ sinh linh, đứng trên đỉnh điểm duy nhất trên đại lục Huyền Thiên, lúc này có thể thoải mái tự do hành sự không cần phải thay tên đổi mặt trong cái khu vực nghèo nàn như U Châu đã là một vấn đề to lớn rồi đấy.
Đợi tới khi có thể hoàn thành cái nhiệm vụ cuối cùng, không biết là phải vài trăm hay thậm chí vài ngàn năm sau rồi ( nếu như anh ta vẫn còn sống tới khi đó).
Chỉ là có hy vọng đỡ hơn không chút kỳ vọng, vì dù gì nhiệm vụ cuối cùng cũng là mục tiêu phấn đấu của bản thân mà.
Hít sâu một hơi vào người, Dương Kiệt thầm cổ vũ động viên bản thân vài câu.
“ chú Tín, nếu như, nếu như cháu nói với cả gia đình chú rằng, cháu có cách hồi sinh Tiểu Lâm …..” “ Cái gì?? Cậu nói cái gì???” “ hồi sinh Tiểu Lâm??? Không thể nào ~~~~!!”
Câu nói của Dương Kiệt còn chưa dứt, gia đình Xích Hạo Tín từ sự bất ngờ nhanh chóng chuyển sang thành sự phẫn nộ và nhảy cẫng lên.
Phẫn nộ vì cho rằng Dương Kiệt đang mang Xích Tiểu Lâm ra làm trò đùa, lừa dối bản thân đây mà.
Đặc biệt là Liễu Phi Diễm, nếu như trước kia chỉ là không ưa gì “ thủ phạm” liên quan tới cái chết của con trai mình, lúc này đã biến thành sự chán ghét, thậm chí là thù hận.
Không chỉ Liễu Phi Diễm, ngay cả Xích Hạo Tín và Xích Trung Nghĩa cũng phóng ánh mắt đầy giận dữ về phía Dương Kiệt, tỏ ra bất mãn với “ trò đùa” của anh ta.
“ Thiên đạo chứng giám, việc hồi sinh người anh em Xích Tiểu Lâm mà tại hạ vừa nói hoàn toàn không phải là trò đùa, mà là sự thật, nếu như trong cả cuộc đời này tại hạ không thể làm được điều đó, thiên đạo có thể cử thiên lôi tới đánh tan xác tại hạ, thậm chí linh hồn không thể siêu thoát đầu thai.”
Đùng đoàng, đùng đoàng ……~~~~~~~!!!
Dưới ánh mắt kinh ngạc và khó tin của gia đình Xích Hạo Tín, Dương Kiệt trực tiếp tiến hành huyết thệ với thiên đạo, khẳng định sự nghiêm túc và quyết tâm của bản thân, hoàn toàn không cho mình con đường lui nào cả.
Nếu như trước đó còn cho rằng đối phương đang đùa giỡn trêu chọc bản thân thì lúc này gia đình Xích Hạo Tín không ai dám nghĩ thế nữa.
Đùa à?? Ngay cả huyết thệ cũng đã sử dụng tới, và thiên đạo cũng chứng giám cho việc này, trên đời này không tên ngu xuẩn nào dám dùng mạng sống thậm chí cơ hội đầu thai của bản thân để tạo ra một trò đùa vớ vẫn như thế này cả.
Nếu như đối phương không phải đùa giỡn, vậy thì ……..
“ xin, xin hỏi, có thật là tiểu huynh đệ có thể, có thể hồi sinh Tiểu Lâm nhà tôi không???”
Ánh mắt và thái độ của Liễu Phi Diễm lúc này đã trở nên thân thiện hơn khi đối diện với Dương Kiệt, mang theo vẻ thận trọng và kỳ vọng run giọng hỏi khẳng định lần nữa.
“ Đúng thế, cháu có phương pháp hồi sinh Tiểu Lâm, chỉ là việc này tiến hành không dễ, phải tốn một thời gian khá lâu, có thể trên chục năm thậm chí trăm nay, nhưng cháu hứa với gia đình bác gái rằng, chắc chắn sẽ mang một Tiểu Lâm khỏe mạnh về cho gia đình trong tương lại.”
Hít sâu một hơi vào người, Dương Kiệt tỏ ra tự tin và kiên quyết khẳng định.
Liễu Phi Diễm lần nữa ngả thẳng vào lòng Xích Hạo Tín bật khóc nức nở. Nhưng khác xa với lần trước, lần này cô ta khóc vì hạnh phúc tột cùng thay vì đau khổ cùng cực khi nhận được thông tin mất đi đứa con ruột thịt của mình.
Nếu như trước đó vẫn còn tý ty nghi ngờ không khẳng định, Câu nói của Dương Kiệt đã đánh tan mọi nghi ngờ của gia đình Xích Hạo Tín đối với việc có thể hồi sinh Xích Tiểu Lâm hay không.
Nếu như Dương Kiệt huênh hoang khẳng định rằng có thể hồi sinh Xích Tiểu Lâm trong một vài năm tới, còn có thể khiến họ cảm thấy nghi ngờ. Nhưng câu nói đầy thận trọng với một thời hạn nhất định và đầy kiên quyết của anh ta, đã lập tức xóa tan sự nghi ngờ đó, nhắc nhở cả gia đình Xích Hạo Tín biết rằng, những gì anh ta vừa nói là sự thật.
Bộ tưởng hồi sinh một con người đơn giản như lời nói sao??? Đừng nói là một vài năm, cho dù tốn trên cả trăm năm ngàn năm mới làm được điều đó cũng chỉ là một điều hết sức bình thường. Và câu khẳng định có thời hạn hợp lý như Dương Kiệt vừa nói, càng củng cố niềm tin vào lời nói của anh ta đối với gia đình Xích Hạo Tín.
Chỉ cần con trai có thể hồi sinh, đừng nói là chờ đợi trăm năm, thậm chí ngàn năm ( người tu luyện tới một cảnh giới nào đó sống trên ngàn năm là chuyện bình thường) cũng không phải là không thể chấp nhận.Tuy phải chờ đợi khá lâu, thậm chí không biết khi nào, nhưng ít ra vẫn cho họ kỳ vọng, với cơ hội gia đình đoàn tụ, tốt hơn gấp trăm lần ngàn lần so với âm dương xa cách suốt cuộc đời, không phải sao??
Không chỉ Liễu Phi Diễm, ngay cả hai người đàn ông cứng cựa như cha con Xích Trung Hiếu, đặc biệt là Xích Hạo Tín, một người ngay cả khi phải hứng chịu khổ hình cũng không rên lên một tiếng, lúc này toàn thân run rẩy, đôi mắt đỏ ngầu như muốn khóc, đủ hiểu tầm quan trọng của Xích Tiểu Lâm và câu nói của Dương Kiệt đã ảnh hưởng tới ông ta tới cỡ nào rồi.
“ nếu như huynh đệ có thể hồi sinh Tiểu Lâm nhà tôi, huynh đệ sẽ là đại ân nhân cứu mạng đối với cả gia đình chúng tôi, sau này chỉ cần một câu nói của huynh đệ, cho dù lên đao sơn xuống vạc dầu, gia đình chúng tôi cũng không díu mày lấy một cái.”
Từ từ thả Liễu Phi Diễm ra khỏi lòng mình, Xích Hạo Tín mang theo vẻ mặt đầy thận trọng bước tới trước mặt Dương Kiệt, hai tay chắp lại, cúi nửa người xuống thi lễ như tạ ơn đối với anh ta.
Không chỉ Xích Hạo Tín, ngay cả Xích Trung Hiếu và Liễu Phi Diễm cũng nhanh chóng hành động theo chồng ( con) mình, chắp tay thi lễ tạ ơn “ ân nhân” của mình.
“ ái da, xin đừng, ông và hai bác không cần phải làm thế, tổn thọ cháu chết, khoan nói tới việc cái chết của Tiểu Lâm có một phần trách nhiệm của cháu, cho dù không có đi nữa, nếu như có thể cứu sống người anh em đồng sanh ra tử của mình, cho dù phải trải qua muôn màng khó khăn, thì đã sao nào?? Đây không chỉ là sự bù đắp, còn là trách nhiệm mà cháu phải làm, mọi người không cần phải làm thế ạ.”
Dương Kiệt không dám nhận lễ “ tạ ơn” của đối phương, vội vã né sang một bên đồng thời lên tiếng giải thích.
Cho dù Dương Kiệt nói như thế nào đi nữa, hành động tạ ơn của gia đình Xích Hạo Tín vẫn không thay đổi, nhưng để anh ta bớt ngại ngùng, cả nhà nhanh chóng bật cười đầy thiện cảm.
“ cha con Xích Trung Nghĩa và đám lâu la đã giải quyết xong, việc sắp tới chúng ta phải nhanh chóng ổn định lại nhà họ Xích, vì để có thể hồi sinh Tiểu Lâm, sự giúp đỡ của nhà họ Xích là một mắt xích không thể thiếu và thay thế ạ.”
“Chỉ cần một lời nói của huynh đệ, gia đình chúng tôi sẽ ủng hộ huynh đệ hết mình, giờ chúng ta phải làm gì đây??”
Xích Hạo Tín tinh thần phấn chấn hẳn lên, nghiêm giọng nói.
Ông ta cho rằng Dương Kiệt đang muốn thu phục nhà họ Xích làm quân cờ quan trọng của mình, và Xích Hạo Tín tỏ ra vô cùng hợp tác trong vấn đề này.
Nói cho cùng, nhà họ Xích lúc này đã như chỉ còn nửa cái mạng, nhất là sau khi cha con Xích Trung Nghĩa và hơn hai phần ba lực lượng trong phủ tử nạn. với tình trạng của nhà họ Xích lúc này, thậm chí không cần nhà họ Thẩm ra tay, chỉ cần một gia tộc tầm trung hay vài gia tộc cấp cấp trong thành xông vào tấn công, cũng có thể dễ dàng xóa sổ một trong tam đại gia tộc nhà họ Xích khỏi bản đồ Sơn Hải thành rồi.
Nếu như Dương Kiệt muốn thu phục nhà họ Xích, vì công vì tư, Xích Hạo Tín vô cùng vui vẻ hợp tác với anh ta. Một phần vì muốn tạ ơn việc Dương Kiệt hứa hẹn hồi sinh con trai ruột thịt của mình, quan trọng nhất là, nếu như có thể giúp nhà họ Xích tìm được một ngọn núi cao đỡ lưng ở phía sau, giúp cả gia tộc có thể tiếp tục sinh tồn phát triễn, vì sao lại không nhỉ???
Và Xích Hạo Tín không nghi ngờ Dương Kiệt có đủ tư cách hay năng lực làm được điều đó. Bộ không thấy hơn hai phần ba lực lượng của một trong tam đại gia tộc Sơn Hải Thành, thậm chí ngay cả tộc trưởng và tam đại thần bảo hộ cũng đã bị xóa sổ bởi người đàn ông ở trước mặt sao???
Nếu như Dương Kiệt không đủ tư cách và năng lực vực dậy nhà họ Xích, thì còn ai nữa đây??
Còn câu nói mà nhà họ Xích chính là mắt xích quan trọng trong việc hồi sinh con trai mình, Xích Hạo Tín cho rằng chỉ là một lời xã giao của đối phương, muốn hợp thức hóa và nhận được sự ủng hộ của bản thân trong việc thu phục nhà họ Xích mà thôi.
Nhưng Xích Hạo Tín đã lầm, vì Dương Kiệt hoàn toàn không có ý xã giao, nói nhà họ Xích chính là mắt xích quan trọng trong việc hồi sinh Xích Tiểu Lâm là hoàn toàn xuất phát từ nội tâm và sự thật. Vì Dương Kiệt muốn hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, phải không ngừng trưởng thành và phát triễn thực lực của bản thân, và nhà họ Xích, chính là một trong những mắt xích quan trọng giúp cho sự phát triễn của anh ta tuyệt đối không sai.
Chỉ là lúc này cả hai bên đều không biết được đối phương đang nghĩ gì về vấn đề này. Chỉ là có hề chi khi mục tiêu giữa hai bên đã thống nhất với nhau, không phải sao???
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/462
|