Dưới sự “giúp đỡ” của Dương Kiệt, Xích Hạo Tín vô cùng dễ dàng và thuận lợi tiếp quản toàn bộ nhà họ Xích vào trong tay mình.
Lúc ban đầu đám trưởng lão bà con chú bác còn tỏ ra bất ngờ khi nhìn thấy Xích Hạo Tín vẫn còn lành lặn xuất hiện trở về, thậm chí tuyên bố tiếp quản nhà họ Xích từ trong tay của Xích Trung Nghĩa.
Dưới lời tuyên bố hùng hồn của Xích Hạo Tín, lũ trưởng lão sau một thoáng bối rối bất ngờ, không ít người lập tức nhảy cẫng lên chửi rủa phản đối, nhưng đáp lại thái độ quá khích của họ chính là một quả chùy khổng lồ trực tiếp bổ thẳng vào đầu, đợi tới cảnh tượng máu thịt óc não phun bắn nhuộm đỏ dính đầy trên khuôn mặt quần áo của những người đứng ở xung quanh, tựa như một gáo nước lạnh buốt tạt thẳng vào cái đầu đã nóng lên tới cực đỉnh, không ít người mới bắt đầu chịu bừng tỉnh lại.
Ai nấy đều toàn thân run rẩy, thậm chí không ít người chịu đựng không nổi cảnh tượng kinh khủng đó đã ngồi ngã mông xuống đất, dùng ánh mắt đầy kinh hãi nhìn chằm chằm vào tên “ ác ma” giết người không gớm tay đang mang theo vẻ mặt khát máu và kỳ vọng đứng ngay bên cạnh Xích Hạo Tín nhìn soi mói vào tất cả những người có mặt ở đây.
Như vẻ đang háo hức chờ đợi có thêm vài tên “ ngu xuẩn” nhảy ra la hét phản đối, để hắn có cớ tiếp tục mặc sức thảm sát vậy.
Ác ma, tên khốn này nhất là là một con ác ma không có nhân tính ~~~!!!
Không ít người đã bắt đầu bừng tỉnh và suy nghĩ. Gia đình Xích Hạo Tín có thể lành lặn đứng ở nơi này, xem ra tộc chủ và tam đại lão tổ đã gặp nạn, bị trảm sát bởi con ác ma đáng sợ kia rồi.
Gia chủ và tam đại lão tổ gặp nạn, đồng nghĩa thế lực của Xích Trung Nghĩa đã tàn, một thế lực mới do gia đình Xích Trung Hiếu sẽ đứng ra thừa hưởng tất cả.
Vì theo tục lệ gia quy thì, một khi tộc chủ đương thời gặp nạn, người có tư cách thừa hưởng ngôi vị tộc chủ phải là một thành viên cận huyết thống với tộc trưởng quá cố.
Đúng là người có huyết thống thân cận nhất với tộc chủ lúc này chính là Xích Tiểu Long, cháu nội ruột thịt của tộc chủ, đang trong quá trình điều trị sau khi bị Dương Kiệt đánh cho trọng thương, chỉ là lúc này không ai ngu xuẩn dám nhảy ra kêu gọi đưa Xích Tiểu Long lên ngôi tộc chủ cả.
Đùa à, bộ không thấy tên ác ma đang sát khí đằng đằng đứng ở kia sao??? Giờ mà nói sai một câu không chừng phải trả giá bằng “ cái đầu” của mình đấy.
Nghĩ tới cảnh tượng cái đầu bị vỡ nát tan tành ngay trước mắt, không ít người đã không kìm được sởn cả tóc gáy và buồn nôn.
Nếu như dòng tộc của Xích Trung Nghĩa không thể nối ngôi, vậy thì người thích hợp nhất còn lại chính là gia đình hai em trai ruột thịt của gia chủ: lão nhị Xích Trung Nhân và lão tam Xích Trung Hiếu.
Gia đình lão nhị Xích Trung Nhân vài chục năm trước do bất đồng quan hệ với tộc trưởng, cộng thêm tính khí háo thắng không thích bị kẻ khác đè đầu cưỡi cổ, đã dẫn theo cả dòng tộc của mình rời khỏi Xích phủ, rời khỏi Sơn Hải Thành đi tới một nơi khác phát triễn rồi, chẳng lẽ giờ lại tốn công tốn sức phát tán người ra đi tìm kiếm lão nhị về?? Tất nhiên là không thể nào rồi, nên ứng cử viên thích hợp này có thể bỏ qua.
Nếu như vậy thì, người thích hợp duy nhất có thể bước lên ngồi vào ghế tộc chủ thời điểm này, chỉ duy nhất mỗi gia đình Xích Trung Hiếu mà thôi.
Quan trọng nhất là, gia đình Xích Trung Nghĩa không chỉ là ứng cử viên thích hợp nhất ngồi lên ghế tộc chủ, còn được hậu thuẫn bởi một tên ác ma giết người không gớm tay và có thực lực “ kinh thiên động địa” ( trong mắt của những người này, tam đại lão tổ đã là thần tiên, là bất khả chiến bại trong nhận thức của họ, mà những vị chiến thần mà mình tôn thờ từ trước tới nay, đã bị trảm sát bởi tên ác ma ở trước mặt, thử hỏi xem thực lực của đối phương đáng sợ khủng khiếp tới cỡ nào chứ??)
Vậy thì nếu như không thể phản đối(vì phản đối cũng bằng thừa, mình cũng chả đủ tư cách tranh giành, vậy chỉ cần không ảnh hưởng tới lợi ích cá nhân, vì sao lại ngu xuẩn dùng mạng của mình ra đánh cược với thứ không đáng chứ??), Không ít người đã bắt đầu suy nghĩ tới tương lai hướng đi của bản thân và cả dòng tộc của mình, liệu có nên tranh thủ giai đoạn giao chuyển quyền lực này, ngã hẳn về phía thế lực tộc chủ mới để khuyếch đại lợi ích cho bản thân hay tiếp tục phản đối bằng thái độ im lặng bất hợp tác.
Chỉ cần không phải tên ngu xuẩn hết thuốc chữa, tất nhiên là biết sẽ lựa chọn phương án nào rồi.
Sau khi có được quyết định, không ít người lập tức thay đổi quay ngoắc 180 độ, phấn khích nhảy cẫng lên tuyên bố ủng hộ Xích Hạo Tín tuyệt đối, như vẻ chỉ cần một câu mệnh lệnh của tộc chủ mới ban xuống, đám người này có thể lên đao sơn xuống vạc dầu mà không díu mày lấy một cái nữa là.
Thái độ hạ mình như con cún của lũ người này, khiến một số trưởng lão còn đang tỏ ra do dự chưa quyết không kìm được khinh thường chế giễu trong lòng.
Đúng là lũ trơ trẽn mà ~~~!!
Chỉ là khi đối diện ánh mắt như muốn nhai tươi nuốt sống bản thân của con ác ma đang không ngừng phóng về phía mình, cái gì mà cao thượng chính trực, không màng danh lợi, cho dù chết cũng phải chết đứng chứ không sống quỳ gì gì lập tức bị vứt hết sang một bên, nhanh chóng hùa thêm đám đông đang mặc sức nịnh hót, cùng nhảy vào không ngừng khen ngợi ca ngợi công đức của tộc chủ mới, giống hệt như mấy tên nịnh thần thái giám đang lấy lòng vua vậy.
Mặc dù tộc chủ vừa mới lên ngôi không biết lấy đâu ra công đức để họ khen ngợi, nhưng vào thời điểm này, cho dù có dùng tay che lại lương tâm để nịnh nót lấy lòng, cũng không ai dám chê cười mình đâu nhỉ???
Nhìn thấy vẻ mặt “ đầy tiếc nuối” của con ác ma khi không có cớ để ra tay, không ít người thầm thở phào nhẹ nhõm, đồng thời khoái trá đắc chí với lựa chọn “ sáng suốt” của mình.
Dương Kiệt tất nhiên không phải là người háo sát. Nhưng muốn giúp Xích Hạo Tín nhanh chóng tiếp quản nhà họ Xích, muốn lũ sâu bọ trong ngoan ngoãn nghe lời, không giết vài con gà để dọa lũ khỉ đang nhảy cà tâng cà tâng vì quá phấn khích này, công việc phía sau sẽ khó làm đấy. Và không ngờ rằng lũ ngu xuẩn lại tỏ ra hợp tác với anh ta như vậy, điểm hình là ngay từ lúc ban đầu Xích Hạo Tín vừa lên tiếng, đã có vài con gà ngu xuẩn không sợ chết dám lao ra cho anh ta cứa cổ.
Và thế là lần đâu tiên trong lịch sử từ lúc nhà họ Xích thành lập, cả gia tộc trở nên “ đoàn kết đồng lòng” tới mức lạ thường.
Tất nhiên, sự đoàn kết đồng lòng này là kết quả khi trên cổ bị một lưỡi dao kề vào, dám hó hé làm loạn coi chừng ăn một nhát đao cắt ngang cổ xịt máu tại chỗ thì đừng có khóc à nhe.
Quan trọng nhất là, thế lực của Xích Trung Nghĩa đã hầu như bị xóa sổ, những người còn sót lại chỉ là những người thuộc nhóm trung lập hoặc tham sống sợ chết, nên tiếng phản đối có thể nói là hầu như không có.
Không còn tiếng phản đối, vậy thì Xích Hạo Tín chính thức, danh chính ngôn thuận trở thành gia chủ mới của một trong tam đại gia tộc Sơn Hải Thành bắt đầu từ thời khắc này.
Tất nhiên, các nghi thức tiếp quản sẽ được tiến hành sau khi lựa chọn được ngày lành tháng tốt, nhưng đó chỉ còn là hình thức, không thể ngăn cản gia chủ mới bắt đầu công việc và quyền lợi điều hành cả gia tộc.
Việc đầu tiên cần làm, chính là thanh trừ thanh tẩy hết tàn dư còn sống sót của thế lực Xích Trung Nghĩa trong Xích phủ. Điểm hình như Xích Tiểu Long và gia đình các trưởng lão anh em cô bác đã tử nạn bởi tay Dương Kiệt.
Những người như thế này tuyệt đối không thể giữ, không chừng một ngày nào đó sẽ trở thành mầm móng biến loạn của Xích phủ cũng không chừng.
Chỉ là, cha con Xích Trung Nghĩa có thể làm tới mức tuyệt tình tuyệt nghĩa, còn Xích Hạo Tín thì không.
Thân nhân của nhóm “ phản loạn” chỉ bị bắt giam quản thúc tại một khu vực tập trung trong Xích phủ, đợi tới khi tình hình Xích phủ ổn định, sẽ âm thầm đưa nhóm người này rời khỏi Sơn Hải thành, trao cho một ít của cải rồi để mặc họ tự sinh tự diệt, mãi mãi không được phép quay về Xích phủ cũng như Sơn Hải thành.
Có thể nói, Xích Hạo Tín đã đối xử quá nhân từ với những người này rồi. Trong các cuộc tranh giành trao đổi quyền lực, xác người chất thành núi, máu chảy thành sông là điều tuyệt đối không thể tránh khỏi và rất chi là bình thường, gặp người nhẫn tâm hơn, cho dù là già trẻ trai gái, không cần biết có liên quan hay vô tội, thậm chí là trẻ sơ sinh, chỉ cần có dính líu đôi chút với đối thủ của mình, cũng chưa chắc thoát khỏi số phận bi thảm nữa là.
Những công việc “ không mấy hay ho” này tất nhiên là không cần Xích Hạo Tín đích thân ra tay, lúc này phía dưới có vô số tên “ tiểu đệ” sẵn sàng lấy điểm trong mắt gia chủ mới, giao lại cho chúng làm chắc chắn sẽ mang lại hiệu quả hài lòng thậm chí vượt quá mong đợi nữa là.
Chuyện nhỏ nhặt và đơn giản đã sắp xếp xong, việc tiếp theo là phải giải quyết vấn đề nghiêm trọng và đau đầu nhất đối với nhà họ Xích vào thời điểm này.
Sau khi nhận cuốn sổ dày cộm từ tay quản gia ( một thân tín của Xích Hạo Tín đã được cất nhấc nâng đỡ lên thay thế cho quản gia xui xẻo đã chết dưới tay Dương Kiệt), nhìn vào hàng số âm kéo dài ở cuối cùng theo báo cáo hàng tháng hàng quý và thậm chí là hàng năm, đừng nói là Xích Hạo Tín, ngay cả một người ngoài như Dương Kiệt cũng không kìm được hít sâu một hơi dài vì kinh ngạc.
Rốt cuộc là nhà họ Xích đã tàn tạ tới cỡ nào mới có thể ra được những con số âm đáng sợ như thế này nhỉ?? Mỗi tháng sau khi tổng kết bù trừ hết thu nhập và chi tiêu, số linh thạch bị âm trên cả trăm triệu.
Là một trong tam đại gia tộc Sơn Hải thành, từ tổ tông tới đời cha cô chú bác họ hàng liên quan lên tới con số cả chục cả trăm, số miệng ăn phải nuôi ít nhất cũng phải trên vài trăm, đó là chưa tính tới người hầu, cận vệ trong phủ, không có một ngàn cũng phải tám, chín trăm. Và để duy trì biết bao miệng ăn như thế này, linh thạch phải chi ra mỗi tháng có thể nói là có con số trên trời. Đặc biệt là ở đại lục Huyền Thiên, một đại lục đề cao việc tu luyện, số tài nguyên tu luyện phân phát xuống cho người trong gia tộc ở phía dưới hàng tháng càng là một con số không tưởng.
Cho nên khi nhìn vào con số âm trên cả trăm triệu một tháng tuyệt đối không phải là chuyện đùa.
Thua lỗ cả trăm triệu một tháng, ngay cả một người thuộc dạng khá giả, có thể kiếm tiền dễ dàng bằng việc luyện đan, linh thạch trong mắt chỉ còn là một số như Dương Kiệt cũng phải giật mình hoảng hốt.
Cũng phải thôi, nguồn thu nhập chủ yếu và quan trọng nhất là đan dược đã hoàn toàn thất thủ trước nhà họ Thẩm, nếu như không phải nhà họ Xích có bề dày cả ngàn năm tích lũy, cộng thêm một nguồn thu nhập từ bất động sản, e rằng đã phải tuyên bố "phá sản" từ lầu rồi, làm gì còn có thể trụ vững được tới ngày hôm nay nữa chứ??
Hèn chi Xích Trung Nghĩa dám liều mạng để đắc tội Dương Kiệt, mặc dù biết rõ nếu như thất bại có thể trả giá bằng mạng sống không chỉ của mình và cả dòng tộc, cũng chỉ là bị ép tới bước đường cùng nên phải đánh liều mà thôi.
Lúc này Xích Hạo Tín thậm chí có chút đồng cảm, khâm phục và thương hại cho Xích Trung Nghĩa quá cố.
Xem ra ông bác của mình không dễ dàng chút nào, xem ra chiếc ghế gia chủ này tuyệt đối không dễ ngồi lên chút nào, thậm chí có thể bị lật ghế ngã chết tại chỗ lúc nào không nay đấy.
Giờ thì lão ta khỏe rồi, nhắm mắt buông tay cái không cần phải đau đầu khổ sở, bị áp lực đè nặng lên người nữa, nhưng giờ tới lượt mình phải khốn khổ đây nè, híc híc…
Nghĩ tới việc đó, Xích Hạo Tín không kìm được nước mắt lưng tròng.
Lúc ban đầu đám trưởng lão bà con chú bác còn tỏ ra bất ngờ khi nhìn thấy Xích Hạo Tín vẫn còn lành lặn xuất hiện trở về, thậm chí tuyên bố tiếp quản nhà họ Xích từ trong tay của Xích Trung Nghĩa.
Dưới lời tuyên bố hùng hồn của Xích Hạo Tín, lũ trưởng lão sau một thoáng bối rối bất ngờ, không ít người lập tức nhảy cẫng lên chửi rủa phản đối, nhưng đáp lại thái độ quá khích của họ chính là một quả chùy khổng lồ trực tiếp bổ thẳng vào đầu, đợi tới cảnh tượng máu thịt óc não phun bắn nhuộm đỏ dính đầy trên khuôn mặt quần áo của những người đứng ở xung quanh, tựa như một gáo nước lạnh buốt tạt thẳng vào cái đầu đã nóng lên tới cực đỉnh, không ít người mới bắt đầu chịu bừng tỉnh lại.
Ai nấy đều toàn thân run rẩy, thậm chí không ít người chịu đựng không nổi cảnh tượng kinh khủng đó đã ngồi ngã mông xuống đất, dùng ánh mắt đầy kinh hãi nhìn chằm chằm vào tên “ ác ma” giết người không gớm tay đang mang theo vẻ mặt khát máu và kỳ vọng đứng ngay bên cạnh Xích Hạo Tín nhìn soi mói vào tất cả những người có mặt ở đây.
Như vẻ đang háo hức chờ đợi có thêm vài tên “ ngu xuẩn” nhảy ra la hét phản đối, để hắn có cớ tiếp tục mặc sức thảm sát vậy.
Ác ma, tên khốn này nhất là là một con ác ma không có nhân tính ~~~!!!
Không ít người đã bắt đầu bừng tỉnh và suy nghĩ. Gia đình Xích Hạo Tín có thể lành lặn đứng ở nơi này, xem ra tộc chủ và tam đại lão tổ đã gặp nạn, bị trảm sát bởi con ác ma đáng sợ kia rồi.
Gia chủ và tam đại lão tổ gặp nạn, đồng nghĩa thế lực của Xích Trung Nghĩa đã tàn, một thế lực mới do gia đình Xích Trung Hiếu sẽ đứng ra thừa hưởng tất cả.
Vì theo tục lệ gia quy thì, một khi tộc chủ đương thời gặp nạn, người có tư cách thừa hưởng ngôi vị tộc chủ phải là một thành viên cận huyết thống với tộc trưởng quá cố.
Đúng là người có huyết thống thân cận nhất với tộc chủ lúc này chính là Xích Tiểu Long, cháu nội ruột thịt của tộc chủ, đang trong quá trình điều trị sau khi bị Dương Kiệt đánh cho trọng thương, chỉ là lúc này không ai ngu xuẩn dám nhảy ra kêu gọi đưa Xích Tiểu Long lên ngôi tộc chủ cả.
Đùa à, bộ không thấy tên ác ma đang sát khí đằng đằng đứng ở kia sao??? Giờ mà nói sai một câu không chừng phải trả giá bằng “ cái đầu” của mình đấy.
Nghĩ tới cảnh tượng cái đầu bị vỡ nát tan tành ngay trước mắt, không ít người đã không kìm được sởn cả tóc gáy và buồn nôn.
Nếu như dòng tộc của Xích Trung Nghĩa không thể nối ngôi, vậy thì người thích hợp nhất còn lại chính là gia đình hai em trai ruột thịt của gia chủ: lão nhị Xích Trung Nhân và lão tam Xích Trung Hiếu.
Gia đình lão nhị Xích Trung Nhân vài chục năm trước do bất đồng quan hệ với tộc trưởng, cộng thêm tính khí háo thắng không thích bị kẻ khác đè đầu cưỡi cổ, đã dẫn theo cả dòng tộc của mình rời khỏi Xích phủ, rời khỏi Sơn Hải Thành đi tới một nơi khác phát triễn rồi, chẳng lẽ giờ lại tốn công tốn sức phát tán người ra đi tìm kiếm lão nhị về?? Tất nhiên là không thể nào rồi, nên ứng cử viên thích hợp này có thể bỏ qua.
Nếu như vậy thì, người thích hợp duy nhất có thể bước lên ngồi vào ghế tộc chủ thời điểm này, chỉ duy nhất mỗi gia đình Xích Trung Hiếu mà thôi.
Quan trọng nhất là, gia đình Xích Trung Nghĩa không chỉ là ứng cử viên thích hợp nhất ngồi lên ghế tộc chủ, còn được hậu thuẫn bởi một tên ác ma giết người không gớm tay và có thực lực “ kinh thiên động địa” ( trong mắt của những người này, tam đại lão tổ đã là thần tiên, là bất khả chiến bại trong nhận thức của họ, mà những vị chiến thần mà mình tôn thờ từ trước tới nay, đã bị trảm sát bởi tên ác ma ở trước mặt, thử hỏi xem thực lực của đối phương đáng sợ khủng khiếp tới cỡ nào chứ??)
Vậy thì nếu như không thể phản đối(vì phản đối cũng bằng thừa, mình cũng chả đủ tư cách tranh giành, vậy chỉ cần không ảnh hưởng tới lợi ích cá nhân, vì sao lại ngu xuẩn dùng mạng của mình ra đánh cược với thứ không đáng chứ??), Không ít người đã bắt đầu suy nghĩ tới tương lai hướng đi của bản thân và cả dòng tộc của mình, liệu có nên tranh thủ giai đoạn giao chuyển quyền lực này, ngã hẳn về phía thế lực tộc chủ mới để khuyếch đại lợi ích cho bản thân hay tiếp tục phản đối bằng thái độ im lặng bất hợp tác.
Chỉ cần không phải tên ngu xuẩn hết thuốc chữa, tất nhiên là biết sẽ lựa chọn phương án nào rồi.
Sau khi có được quyết định, không ít người lập tức thay đổi quay ngoắc 180 độ, phấn khích nhảy cẫng lên tuyên bố ủng hộ Xích Hạo Tín tuyệt đối, như vẻ chỉ cần một câu mệnh lệnh của tộc chủ mới ban xuống, đám người này có thể lên đao sơn xuống vạc dầu mà không díu mày lấy một cái nữa là.
Thái độ hạ mình như con cún của lũ người này, khiến một số trưởng lão còn đang tỏ ra do dự chưa quyết không kìm được khinh thường chế giễu trong lòng.
Đúng là lũ trơ trẽn mà ~~~!!
Chỉ là khi đối diện ánh mắt như muốn nhai tươi nuốt sống bản thân của con ác ma đang không ngừng phóng về phía mình, cái gì mà cao thượng chính trực, không màng danh lợi, cho dù chết cũng phải chết đứng chứ không sống quỳ gì gì lập tức bị vứt hết sang một bên, nhanh chóng hùa thêm đám đông đang mặc sức nịnh hót, cùng nhảy vào không ngừng khen ngợi ca ngợi công đức của tộc chủ mới, giống hệt như mấy tên nịnh thần thái giám đang lấy lòng vua vậy.
Mặc dù tộc chủ vừa mới lên ngôi không biết lấy đâu ra công đức để họ khen ngợi, nhưng vào thời điểm này, cho dù có dùng tay che lại lương tâm để nịnh nót lấy lòng, cũng không ai dám chê cười mình đâu nhỉ???
Nhìn thấy vẻ mặt “ đầy tiếc nuối” của con ác ma khi không có cớ để ra tay, không ít người thầm thở phào nhẹ nhõm, đồng thời khoái trá đắc chí với lựa chọn “ sáng suốt” của mình.
Dương Kiệt tất nhiên không phải là người háo sát. Nhưng muốn giúp Xích Hạo Tín nhanh chóng tiếp quản nhà họ Xích, muốn lũ sâu bọ trong ngoan ngoãn nghe lời, không giết vài con gà để dọa lũ khỉ đang nhảy cà tâng cà tâng vì quá phấn khích này, công việc phía sau sẽ khó làm đấy. Và không ngờ rằng lũ ngu xuẩn lại tỏ ra hợp tác với anh ta như vậy, điểm hình là ngay từ lúc ban đầu Xích Hạo Tín vừa lên tiếng, đã có vài con gà ngu xuẩn không sợ chết dám lao ra cho anh ta cứa cổ.
Và thế là lần đâu tiên trong lịch sử từ lúc nhà họ Xích thành lập, cả gia tộc trở nên “ đoàn kết đồng lòng” tới mức lạ thường.
Tất nhiên, sự đoàn kết đồng lòng này là kết quả khi trên cổ bị một lưỡi dao kề vào, dám hó hé làm loạn coi chừng ăn một nhát đao cắt ngang cổ xịt máu tại chỗ thì đừng có khóc à nhe.
Quan trọng nhất là, thế lực của Xích Trung Nghĩa đã hầu như bị xóa sổ, những người còn sót lại chỉ là những người thuộc nhóm trung lập hoặc tham sống sợ chết, nên tiếng phản đối có thể nói là hầu như không có.
Không còn tiếng phản đối, vậy thì Xích Hạo Tín chính thức, danh chính ngôn thuận trở thành gia chủ mới của một trong tam đại gia tộc Sơn Hải Thành bắt đầu từ thời khắc này.
Tất nhiên, các nghi thức tiếp quản sẽ được tiến hành sau khi lựa chọn được ngày lành tháng tốt, nhưng đó chỉ còn là hình thức, không thể ngăn cản gia chủ mới bắt đầu công việc và quyền lợi điều hành cả gia tộc.
Việc đầu tiên cần làm, chính là thanh trừ thanh tẩy hết tàn dư còn sống sót của thế lực Xích Trung Nghĩa trong Xích phủ. Điểm hình như Xích Tiểu Long và gia đình các trưởng lão anh em cô bác đã tử nạn bởi tay Dương Kiệt.
Những người như thế này tuyệt đối không thể giữ, không chừng một ngày nào đó sẽ trở thành mầm móng biến loạn của Xích phủ cũng không chừng.
Chỉ là, cha con Xích Trung Nghĩa có thể làm tới mức tuyệt tình tuyệt nghĩa, còn Xích Hạo Tín thì không.
Thân nhân của nhóm “ phản loạn” chỉ bị bắt giam quản thúc tại một khu vực tập trung trong Xích phủ, đợi tới khi tình hình Xích phủ ổn định, sẽ âm thầm đưa nhóm người này rời khỏi Sơn Hải thành, trao cho một ít của cải rồi để mặc họ tự sinh tự diệt, mãi mãi không được phép quay về Xích phủ cũng như Sơn Hải thành.
Có thể nói, Xích Hạo Tín đã đối xử quá nhân từ với những người này rồi. Trong các cuộc tranh giành trao đổi quyền lực, xác người chất thành núi, máu chảy thành sông là điều tuyệt đối không thể tránh khỏi và rất chi là bình thường, gặp người nhẫn tâm hơn, cho dù là già trẻ trai gái, không cần biết có liên quan hay vô tội, thậm chí là trẻ sơ sinh, chỉ cần có dính líu đôi chút với đối thủ của mình, cũng chưa chắc thoát khỏi số phận bi thảm nữa là.
Những công việc “ không mấy hay ho” này tất nhiên là không cần Xích Hạo Tín đích thân ra tay, lúc này phía dưới có vô số tên “ tiểu đệ” sẵn sàng lấy điểm trong mắt gia chủ mới, giao lại cho chúng làm chắc chắn sẽ mang lại hiệu quả hài lòng thậm chí vượt quá mong đợi nữa là.
Chuyện nhỏ nhặt và đơn giản đã sắp xếp xong, việc tiếp theo là phải giải quyết vấn đề nghiêm trọng và đau đầu nhất đối với nhà họ Xích vào thời điểm này.
Sau khi nhận cuốn sổ dày cộm từ tay quản gia ( một thân tín của Xích Hạo Tín đã được cất nhấc nâng đỡ lên thay thế cho quản gia xui xẻo đã chết dưới tay Dương Kiệt), nhìn vào hàng số âm kéo dài ở cuối cùng theo báo cáo hàng tháng hàng quý và thậm chí là hàng năm, đừng nói là Xích Hạo Tín, ngay cả một người ngoài như Dương Kiệt cũng không kìm được hít sâu một hơi dài vì kinh ngạc.
Rốt cuộc là nhà họ Xích đã tàn tạ tới cỡ nào mới có thể ra được những con số âm đáng sợ như thế này nhỉ?? Mỗi tháng sau khi tổng kết bù trừ hết thu nhập và chi tiêu, số linh thạch bị âm trên cả trăm triệu.
Là một trong tam đại gia tộc Sơn Hải thành, từ tổ tông tới đời cha cô chú bác họ hàng liên quan lên tới con số cả chục cả trăm, số miệng ăn phải nuôi ít nhất cũng phải trên vài trăm, đó là chưa tính tới người hầu, cận vệ trong phủ, không có một ngàn cũng phải tám, chín trăm. Và để duy trì biết bao miệng ăn như thế này, linh thạch phải chi ra mỗi tháng có thể nói là có con số trên trời. Đặc biệt là ở đại lục Huyền Thiên, một đại lục đề cao việc tu luyện, số tài nguyên tu luyện phân phát xuống cho người trong gia tộc ở phía dưới hàng tháng càng là một con số không tưởng.
Cho nên khi nhìn vào con số âm trên cả trăm triệu một tháng tuyệt đối không phải là chuyện đùa.
Thua lỗ cả trăm triệu một tháng, ngay cả một người thuộc dạng khá giả, có thể kiếm tiền dễ dàng bằng việc luyện đan, linh thạch trong mắt chỉ còn là một số như Dương Kiệt cũng phải giật mình hoảng hốt.
Cũng phải thôi, nguồn thu nhập chủ yếu và quan trọng nhất là đan dược đã hoàn toàn thất thủ trước nhà họ Thẩm, nếu như không phải nhà họ Xích có bề dày cả ngàn năm tích lũy, cộng thêm một nguồn thu nhập từ bất động sản, e rằng đã phải tuyên bố "phá sản" từ lầu rồi, làm gì còn có thể trụ vững được tới ngày hôm nay nữa chứ??
Hèn chi Xích Trung Nghĩa dám liều mạng để đắc tội Dương Kiệt, mặc dù biết rõ nếu như thất bại có thể trả giá bằng mạng sống không chỉ của mình và cả dòng tộc, cũng chỉ là bị ép tới bước đường cùng nên phải đánh liều mà thôi.
Lúc này Xích Hạo Tín thậm chí có chút đồng cảm, khâm phục và thương hại cho Xích Trung Nghĩa quá cố.
Xem ra ông bác của mình không dễ dàng chút nào, xem ra chiếc ghế gia chủ này tuyệt đối không dễ ngồi lên chút nào, thậm chí có thể bị lật ghế ngã chết tại chỗ lúc nào không nay đấy.
Giờ thì lão ta khỏe rồi, nhắm mắt buông tay cái không cần phải đau đầu khổ sở, bị áp lực đè nặng lên người nữa, nhưng giờ tới lượt mình phải khốn khổ đây nè, híc híc…
Nghĩ tới việc đó, Xích Hạo Tín không kìm được nước mắt lưng tròng.
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/462
|