Vị diện thông đạo không ngừng thu nhỏ lại, Phong Vân Vô Kị gia tăng tốc độ hướng đầu kia của thông đạo tiến tới. Thân ảnh Cổ Nguyệt Thiên ba người biến mất phía trên đầu, Phong Vân Vô Kị vội đuổi theo, dần dần động khẩu trước mặt trở nên sáng sủa. Một cỗ khí tức quen thuộc truyền vào mũi, Phong Vân Vô Kị không khỏi nhắm 2 mắt lại, hít một hơi thật sâu, trong lòng thầm kêu lên: “ta rốt cục đã trở lại”.
Sát!
Đột nhiên một trận hò hét ầm ỹ truyền tới, tiếng nỏ xé gió lao tới vun vút, trong không trung tràn ngập những mũi tên. Phong Vân Vô Kị cả kinh mở mắt ra nhìn, chỉ thấy bên dưới vô số người đội mũ, mặc khôi giáp chia thành hai doanh trận đối nghịch nhau, các chiến sĩ đang chiến đấu tại cùng một chỗ. Tiên huyết nhuộm đầy đất, hai bên vẫn đang giương cung bắn vào nhau, thật bất hạnh là Phong Vân Vô Kị lại bị vây ở trên bầu trời, giữa trận chiến của hai bên.
Mắt nhìn thấy vô số những mũi tên kia muốn phóng tới mình, Phong Vân Vô Kị dang rộng hai tay duỗi về hai phía hô lên một tiếng:”dừng lại!”. Những mũi tên bay đầy trời kia dừng lại ở không trung, Phong Vân Vô Kị song chưởng đánh ra, hàng vạn mũi tên biến mất trong bầu trời xanh thẳm.
Phong Vân Vô Kị lạnh lùng nhìn xuống phía dưới, phát hiện cả chiến trường đều yên lặng, hai bên đang liều chết chém giết đều đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu nhìn lên phía trên. Tất cả đều ngây ngốc nhìn đến nỗi hai mắt mở to trừng trừng, mồm há hốc. Phong Vân Vô Kị đối với những chiến sĩ này căn bản không có hứng thú, ánh mắt đảo qua các chiến sĩ ở phía sau rồi dừng lại trên một chiến xa, ánh mắt dừng lại trên người một trung niên đầu đội hoàng quan, có chút khí thế hiên ngang, ánh mắt bắn ra thần quang bốn phía.
“Thần a!”
Hàng loạt thanh âm từ dưới chiến trường truyền đến, sau đó Phong Vân Vô Kị thấy vô số chiến sĩ cúi đầu quỳ xuống. Một luồng gió từ phía nam thổi tới mang theo một luồng tinh huyết, Phong Vân Vô Kị không để ý tới những chiến sĩ này, nhìn thoáng qua bầu trời phía nam rồi trong nháy mắt biến mất tại chiến trường.
Đang phi thân đi, Phong Vân Vô Kị đột nhiên ngừng lại, một cảm giác bất ổn hiện lên: Cổ Nguyệt Thiên? Lãnh Nhược Sương? Mạc Li Dạ? bọn họ không phải đã đến trước ta một bước? vì sao lại không thấy bọn họ ở nơi này?
Phong Vân Vô Kị lập tức muốn quay trở lại xem xét, nhưng nghĩ lại thì dùng thần thức vẫn tốt hơn. Nghĩ đến đây, Phong Vân Vô Kị không ngừng thi triển thần thức tìm kiếm trong vòng mười ngàn dặm, nhưng không thể tìm ra khí tức của ba người. Bọn họ dù sao cũng đã tu luyện vài trăm năm, công lực đã được đề thăng, căn bản những người bình thường không thể so sánh được. ….. Nhưng mà Phong Vân Vô Kị sử dụng thần thức tìm kiếm căn bản không có tìm ra tung tích bọn họ, sau vài lần thử tìm kiếm lại mà không có kết quả, Phong Vân Vô Kị đành ngừng thám xét.
Phong Vân Vô Kị nghĩ tới lúc vị diện thông đạo mở ra, chỉ sợ đến lúc này bên trong vẫn đang không ngừng biến ảo.
Phong Vân Vô Kị cũng không nóng nảy, chỉ là tạm thời phân tán mà thôi, sớm hay muộn sẽ gặp lại. Điều quan trọng trước mắt là ngăn cản những phi thăng giả độc lập, phải tập trung những phi thăng giả cùng một chỗ, sau đó để họ phi thăng lại. Như vậy sẽ tránh được cấm luật mà Thần giới đã ban ra.
Phong Vân Vô Kị vừa nghĩ vừa phi thân trong không trung, loáng cái đã qua khoảng cách hơn vạn trượng. Ở cuối đường chân trời một tòa thành nhỏ xuất hiện trong mắt. Phong Vân Vô Kị trong lòng mừng rỡ, đang muốn đi xem một vòng, đột nhiên cảm giác phía dưới có mùi máu tươi nồng đậm đang truyền đến. Phong Vân Vô Kị nhíu mày, từ trên bầu trời hạ xuống, dừng thân ở địa phương có mùi máu tười truyền đến.
Đây là một ngọn núi cao, bao phủ một phạm vi rộng lớn. Trên đỉnh núi ẩn ước có mây mù bao phủ, dưới chân núi trên đường quan đạo vừa xuất hiện một xe ngựa đang đi, dọc theo con đường nhỏ có nhiều cây đại thụ moc thẳng đứng, kéo dài lên tận đỉnh núi. Theo vết bánh xe lưu lại, Phong Vân Vô Kị ngày càng tới gần đỉnh núi đang tràn ngập mây mù kia, nhiều lần dưới vết xe xuất hiện một vệt máu.
Chỉ mấy bước, Phong Vân Vô Kị đã tới đỉnh núi. Hắn phát hiện trên một tảng đã có rất nhiều thi thể, máu tươi từ tảng đá chảy xuống đọng lại từng vũng đen sẫm. Cách đó vài bước có một nam tử trên mặt hiện vẻ đau đớn, sợ hãi, một thanh trường mâu xuyên qua thân thể hắn, ghim chặt vào tảng đá phía trên, đá vụn rơi đầy ven đường.
Càng tiến lên, thi thể càng nhiều. Trên con đường nhỏ kia có một vách đá đen nhô ra dựng đứng, mây mù che phủ một phần. Một mặt vách đá kia che phủ vô số loạn kiếm, một vài thanh kiếm gãy cho thấy ở đây có nhiều môn phái bất đồng tham chiến. Cỗ xe ngựa màu đen ở gần sát vách núi, hơi nghiêng về phía một gốc cây cổ thụ, xe ngựa hoàn toàn tan nát, một bánh xe rơi cách đó không xa.
Càng tiến lên, thi thể càng nhiều, các loại cờ xí cắm rải rác xung quanh đoạn đường, đó là tiêu chí của các kiếm phái trong giang hồ. Tàn dư của đao kiếm gẫy trải rộng, cho thấy nơi đây nhất định đã xảy ra một trường thảm chiến. Tình hình hỗn chiến xuất hiện trong đầu Phong Vân Vô Kị, đầu rơi máu chảy, thây vương khắp nơi. Khi Phong Vân Vô Kị bước tới, trước mắt chỉ thấy một vách núi thật sâu, từng trận gió thổi đến, sương mù lay động, đối diện ngọn núi lúc ẩn lúc hiện.
Ý thức cường đại phát xuất tìm kiếm trong phạm vi trăm dặm, nhiều người trên thân mặc trang phục của nhiều môn phái bất đồng, khó có thể phân biệt diện mạo các thi thể. Ý thức cảm nhận được trong lúc mây mù che phủ như vậy, ngay cả khi đến gần cũng khó có phát hiện. Nếu không phải Phong Vân Vô Kị ý thức cường hãn vô cùng, mà là một người bình thường e cũng rất khó phát hiện.
Nhẹ đặt chân vào khoảng không, Phong Vân Vô Kị bước đi như trên đất bằng, những trận gió lớn thổi dưới chân, Phong Vân Vô Kị nhắm hướng đối diện đi tới.
Đi được vài bước, trong lòng Phong Vân Vô Kị khẽ máy động, sau đó nhìn lên sợi dây sắt buộc ở phía trên, chỉ thấy một cánh tay cụt ở bên trong lỗ tròn ở vách đá bên cạnh. Bên cạnh đó thân thể và mái tóc dài bị vây quanh bởi những vòng sắt cạnh một thân cây màu xám. Phong Vân Vô Kị cẩn thận nhìn, đánh giá tình hình trước mắt, trong lòng cảm thấy kì quái. Thân hình và mái tóc dài mềm này dường như là một loại quái thú gì đó, làm như thế nào lại có thể xuất hiện ở nơi này?
Phía trước lớp sương mù dần dần mỏng đi, nhiều điểm hỏa quang từ phía trước truyền đến, Phong Vân Vô Kị điểm chân, nhằm hướng xuất hiện hỏa quang kia phi tới….
/542
|