Phi Thường Quan Hệ - Minh Dã

Chương 61 - Chương 61

/66


An Thanh xoa huyệt thái dương, cảm thấy đau đầu. Cô biết Lương Hiểu rời đi, cô lo âu như vậy chính là sợ cô sẽ hối hận, nếu như không phải sợ chọn sai, thì cô sẽ không lo âu như vậy.

Tại sao cô phải trở thành một người như lão cha, tại sao cô lại vì cổ phần công ty mà mặc ông ấy định đoạt chứ? An Thanh không muốn ở trên người cô thấy cái bóng phản chiếu của ba cô. Nhưng nếu tiếp nhận điều kiện của cha cô, chính là bán cuộc đời cô, không phải theo ý cô, rốt cuộc không cam lòng càng khó buông xuống, so với không tình nguyện càng khó tiếp nhận hơn, hơn nữa Lương Hiểu ở trong cuộc đời cô là đóng vai nhân vật gì, cân nhắc như vậy, An Thanh đối với quyết định trước đó của cô càng không còn khẳng định nữa.

An Thanh chưa bao giờ nghĩ đến việc buông tha cổ phần công ty, lúc này cô đang suy nghĩ nếu như lựa chọn cuộc sống theo ý cô, không chấp nhận định đoạt của lão cha, sẽ là kết quả gì. An Thanh biết chỉ cần có thể tiếp nhận kết quả xấu nhất, thì dù là quyết định gì cũng không quan trọng, ít nhất là cô có thể chịu đựng được.

Nếu như cô lựa chọn không kết hôn, lựa chọn Lương Hiểu, đến lúc đó An Thái đem cổ phần công ty để lại cho em trai tiện nghi, bất động sản sẽ cho mẹ cô, tuy nói mẹ cô xem như bà chủ gia đình, đến lúc đó mẹ cô cũng đem tài sản cố định cho cô quản lý, nhưng cô một mực để ý là cổ phần công ty, mặc dù những thứ này biểu tượng cũng giống nhau, chỉ là tiền, nhưng ý nghĩa lại khác xa.

Dĩ nhiên không cam lòng khẳng định là có, nhưng mà nhìn vào chỗ tốt, thì cô có thể chân chính thoát khỏi ảnh hưởng của cha đối với cô, sẽ không bị cái bóng của ông ấy phủ lên người che lấp mà sống cả đời. An Thanh cũng không muốn trở thành người cô ghét nhất. Mặc dù mười năm vì công ty bỏ ra tinh lực lót đường cho người khác, nhưng cũng không phải cô không thu hoạch được gì, ít nhất cha cô cho cô nền tảng, cho cô kinh nghiệm. Lúc đó dù cô tự gầy dựng sự nghiệp, tuy bắt đầu có gian khổ một chút, nhưng ít nhất đó là thứ chân chính thuộc về cô, không bị người khác nắm mũi dẫn đi, thật ra cô vẫn cho rằng cô ngoan ngoãn mặc cha cô định đoạt rất uất ức.

Nếu như thừa kế công ty, cô sẽ phải làm trái lương tâm mà kết hôn, cũng có thể sẽ mất đi Lương Hiểu, cô nói chuyện may mắn nhất của cha cô là cưới được mẹ cô, cô gặp được Lương Hiểu không phải là một loại may mắn sao, cô không muốn mất đi Lương Hiểu, ban đầu ích kỷ muốn giữ Lương Hiểu, có lẽ cũng biết sẽ không gặp được một người thích hợp như vậy nữa, nếu không dựa theo cá tính của cô, tuyệt đối là " hảo tụ hảo tán " [ bắt đầu và kết thúc trong hòa bình ]. Bởi vì quá để ý cho nên không thể tiêu sái như quá khứ, bởi vì cảm thấy Lương Hiểu sẽ không rời khỏi cô mà không có sợ hãi.

Nói cho cùng, có muốn vì cổ phần công ty mà kết hôn hay không, chỉ đơn giản là cô muốn trở thành hạng người gì, muốn chân chính là chính mình hay trở thành một người giống cha cô, nghĩ đến đây trong lòng An Thanh dần có câu trả lời rõ ràng, một đêm không chợp mắt, ánh mặt trời mọc lên ở phía đông, An Thanh đứng lên đi đến phòng của cha cô.

"Hôn lễ hủy bỏ đi, con sẽ không kết hôn." An Thanh nói với An Thái vừa mới dậy không lâu, đang đọc báo.

"Con lặp lại lần nữa." An Thái gấp báo lại, ánh mắt có chút lạnh nhìn An Thanh.

"Nói thật thì con vẫn luôn rất ghét cha, con vẫn cho rằng cha ích kỷ, lạnh lùng, cứng rắn, còn tự cho là đúng, cũng không phải là một người chồng, người cha tốt, nhưng con đột nhiên phát hiện con ghét cha như vậy, mà lại một mực tuân theo tiêu chuẩn cha đặt ra, dần dần, càng lúc càng giống cha, điều này khiến con cảm thấy rất châm chọc, con không hề muốn trở thành người giống như cha." An Thanh cùng An Thái, hai cha con trước nay không thân thiết, hời hợt không giống cha con.

An Thanh cũng không muốn thay đổi, hờ hững tiếp nhận phương thức chung sống hời hợt như vậy, thậm chí lúc mang con riêng trở lại, An Thanh cũng không nói qua ý kiến, chẳng qua đối với em trai tiện nghi lạnh lùng nên mơ hồ nhìn ra cô đối với chuyện An Thái ngoại tình cùng mang con riêng về nhà mà bất mãn. Nhưng lần này An Thanh đem lời trong lòng nói ra tất cả.



"An Thanh, cha không cần biết trong lòng con nghĩ thế nào, cha chỉ nói rõ cho con, nếu con không kết hôn, một xu con cũng không có, cũng không có được cổ phần công ty, con biết cha từ trước đến nay nói một không nói hai." An Thái nghiêm khắc nói, hiển nhiên những lời này của An Thanh khiến An Thái cảm thấy vô cùng khó chịu, ông cảm thấy An Thanh giống ông mới đúng, mới có thể làm việc lớn.

Không phải ông xem thường phụ nữ, nhưng phần lớn phụ nữ đều không làm nên đại sự gì, ông rất hài lòng An Thanh có năng lực cùng quyết đoán như ông, thậm chí ngay cả cá tính đều cường thế như ông, An Thanh như vậy, ông mới yên tâm giao gia sản cho cô, sự thật chứng minh, phụ nữ quả nhiên không làm được đại sự, thời khắc mấu chốt đều dễ dàng bị cảm tình chi phối.

"Cha muốn cho hay không, con không quan tâm." An Thanh nói xong rời khỏi phòng An Thái.

Mẹ An nãy giờ ở một bên không chen lời lo lắng đuổi theo.

"Đứng lại, nó muốn đi cứ để nó đi!" An Thái tức giận nói, ông tin tưởng cuối cùng An Thanh cũng sẽ trở lại, ông tin tưởng An Thanh đối với sự nghiệp cũng như ông đầy tham vọng, sẽ không dễ dàng buông tha mười năm tâm huyết bỏ ra vì công ty.

An Thanh hướng cha cô lật bài ngửa rồi rời khỏi nhà, ngược lại có loại cảm giác sáng tỏ thông suốt, thì ra không có gì là không bỏ được. Cha cô một xu cũng không cho cô, nhưng cũng không sao, mấy năm nay cô cũng có để dành được chút tiền, nhiều thì không có, dù sao ban đầu những thứ kia cũng là cho cô, không có ý niệm đút túi riêng, mấy triệu vẫn có.

Cô luôn là người cuồng công việc, không có nhiều thời gian tiêu xài, cho nên vẫn dư được một ít tiền, vậy thì bắt đầu lại từ đầu đi. Nhưng việc khẩn cấp trước mắt là tìm Lương Hiểu về, nghĩ đến Lương Hiểu, trong lòng An Thanh càng kiên định hơn cô đã chọn đúng, bởi vì cô cảm thấy thời gian cô vui vẻ nhất là thời gian cô ở chung với Lương Hiểu. Tiền có thể kiếm lại, nhưng còn người, không nhất định có thể gặp lại. Tái ông thất mã, an tri họa phúc [ họa phúc ở đời khó mà lường trước ]?

Sự thật chứng minh một người muốn kiếm một người, vẫn có thể kiếm được, sở dĩ không kiếm được, vì không đủ quyết tâm. Lần trước An Thanh không tìm được bởi vì không có dốc sức đi tìm, còn lần này, An Thanh ra sức tìm Lương Hiểu trở lại.

An Thanh rất nhanh tìm được địa chỉ của Lương Hiểu trên chứng minh nhân dân, dù sao Lương Hiểu ở công ty con làm việc đã nhiều năm, hơn nữa cũng vừa nghỉ việc không lâu, muốn tìm bản sao chứng minh nhân dân của Lương Hiểu không khó. Quả nhiên tìm được chứng minh nhân dân của Lương Hiểu là của mấy năm trước, địa chỉ có lẽ là địa chỉ nhà cha mẹ, An Thanh nghĩ Lương Hiểu có lẽ về nhà, dù không ở nhà, là con gái dù Lương Hiểu đổi số cũng sẽ nói cho cha mẹ, bởi vì Lương Hiểu là người có trách nhiệm, nên An Thanh liền theo địa chỉ mà tìm.

Lương Hiểu chủ động cắt đứt hết mọi liên lạc với An Thanh, nhưng vẫn không nhịn được nhớ đến An Thanh, dù đã cho An Thanh vào danh sách đen, cũng không có được tin tức nào của An Thanh, nhưng nghĩ đến An Thanh trong lòng cô vẫn vô cùng chua xót, nếu cô nhớ không lầm, hôm nay chính là hôn lễ của An Thanh, thật ra Lương Hiểu biết cô chỉ tự dối mình lừa người, dù cắt đứt liên lạc thì lòng vẫn không ít đau đi chút nào.

/66

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status