Phong Quyển Tàn Vân

Chương 79: Nguyên Đồ thất trọng

/89


Chẳng mấy chốc Vân Phong đã trở về căn phòng quen thuộc gắn bó với hắn suốt một thời gian dài.

Đêm cũng đã dần chuyển mình về sáng, nhưng hắn không định nghỉ ngơi, cho dù cơ thể mỏi mệt vì bị thương. Hắn muốn lập tức bắt tay vào tu luyện, muốn lập tức trở nên mạnh mẽ. Có rất nhiều chuyện chờ hắn ở phía trước.

Ngồi xuống giường, Vân Phong lấy ngay chiếc hộp đựng Hấp Huyết Tham Chi từ trong Túi Càn Khôn. Cầm trong tay hộp ngọc, hắn cẩn thận mở nắp, nhanh chóng vặt lấy một mẩu thực vật bé bằng hột đỗ. Lúc trước, Vân Phong tính toán, một cây Hấp Huyết Tham Chi có thể khiến hắn từ Lục trọng 20% nhảy vọt lên 70%, 80%. Một mẩu nhỏ như thế này cũng đủ cho hắn hoán huyết một lần, tăng lên từ 4 đến 5 %.

Ném mẩu Linh chi nhỏ vào trong miệng, cảm giác mùi vị huyết tinh sộc thẳng lên óc, giống như là bản thân đang uống máu. Một cảm giác lợm giọng, ghê tởm dần dần sinh ra. Thế nhưng, Vân Phong tuyệt nhiên không nhổ miếng Linh chi trong miệng. Hắn cố gắng chịu đựng, để mặc những cảm giác ấy xuất hiện trong vị giác. Bản thân lại chìm đắm trong việc tổ hợp lại máu mới.

Quá trình Luyện huyết chính là hợp máu huyết vào với nhau để chúng trở nên đậm đặc và mạnh mẽ hơn. Trong quá trình này, cứ hai giọt máu sẽ được hợp lại làm một, như vậy mỗi đợt luyện huyết kết thúc, lượng máu sẽ mất đi 50% và chất lượng của chúng sẽ tăng lên gấp đôi. Thực tế, ở cấp độ Nguyên đồ, máu huyết mất đi 40% thì cơ thể sẽ lập tức chết đi, không còn sự sống. Cho nên không ai có thể thay máu hoàn toàn trong 1 lần cả, trừ phi có đan dược hỗ trợ hay linh dược giống như Hấp Huyết Tham Chi.

Vân Phong nhắm mắt chìm vào minh tưởng, ở trong đó, dưới sự dẫn dắt của tinh thần lực, hắn đang cố gắng kết hợp hai giọt máu vào với nhau. Công việc này, trước đây hắn đã làm khá nhiều cho nên không hề khó khăn, trái lại cực kì thuần thục. Mỗi giọt máu mới được đưa về tim, qua quá trình chuyển hóa sẽ không tách ra nữa. Máu mới sinh ra cũng là loại đã được cường hóa.

Một giọt.

Hai giọt.

. . .

Ba trăm giọt

. . .

Một ngàn giọt

. . .

Đến khi Vân Phong cảm thấy lượng máu mới sinh ra trong người không đủ, hắn nuốt miếng Hấp Huyết Tham Chi đang ngậm trong miệng vào bụng. Hấp Huyết Tham Chi sinh trưởng trên chiến trường hoặc nơi có nhiều máu huyết, dần dần qua năm tháng hấp thu vô số máu huyết, tinh lọc đi độc tính, trở thành linh dược hiếm có. Máu huyết trong linh dược không có độc, nhưng bản thân Hấp Huyết Tham Chi lại có độc tính. Người ta nói, những vong hồn bị Hấp Huyết Tham Chi hấp thu máu huyết sẽ đầu nhập vào trong linh dược, biến thành độc, nhằm vào những kẻ sử dụng, khiến cho bọn họ đau đến chết đi sống lại. Tuy đó chỉ là những lời truyền miệng, nhưng sự thực thì kẻ phục dụng linh dược này đều cực kì đau đớn, không muốn sử dụng lại lần thứ hai.

Đúng như Vân Phong từng tưởng tượng, Hấp Huyết Tham Chi vừa vào bụng đã tan dần, hóa thành từng hạt máu rất nhỏ, bám vào thành dạ dày, thấm xuyên qua thớ cơ, đi tới huyết mạch. Nhưng cũng đúng vào lúc đó, không ngờ một trận đau đớn kịch liệt đã phủ xuống, toàn thân bắt đầu không thể tự chủ được mà co rút lại. Hắn rõ ràng cảm ứng được một cỗ khí nóng chạy khắp mạch máu trong cơ thể, rồi giống như lửa trong lò rèn bốc lên mà toả khắp các nơi trong cơ thể hắn, thiêu đốt các mạch máu nội tạng, máu huyết toàn thân giống như sôi trào hoá thành khí, hắn căn bản không chịu đựng được cảm giác đau nhức vượt xa tưởng tượng như thế này, không khỏi mở miệng rống to.

Toàn thân hắn bắt đầu run rẩy kịch liệt, phát hiện ra rằng không chỉ có kêu không ra tiếng, ngay cả thân thể của mình muốn động đậy một chút cũng không được, giống như người bị liệt toàn thân, nhưng nỗi đau lan khắp toàn thân lại rất rõ ràng.

Lúc này giống như có vô số sâu kiến cắn khắp nơi trong cơ thể, nỗi đau xâm nhập vào tận trong xương tuỷ, làm cho hắn vô cùng hy vọng mình sẽ ngất đi.

Thân thể lại bị một trận co rút không thể nào khống chế, hắn cố nén lại một cơn đau mãnh liệt, thầm nói những lời sắt đá trong lòng:

“Ta không tin ta không thể vượt qua! Chỉ là thân thể đau đớn mà thôi, so với đau lòng thì đáng kể gì, ta nhịn không được sao? Không lẽ ta nhịn không được hay sao!!!”

Hắn nghiến răng cố gắn thừa nhận, đồng thời cũng cảm ứng được từng biến hoá trong thân thể, những hạt máu lan toả theo mạch máu đi khắp toàn thân, cũng giống như đứa trẻ xa mẹ lâu ngày nay trở về nhào vào lòng mẹ, bắt đầu dung nhập vào trong máu huyết. Mỗi một nơi dung nhập đều là phá hư trước rồi sau mới lập lại, nỗi đau như móc cả tim ra, Dịch Vân chỉ có thể nghiến chặt hàm răng mà cố vượt qua.

Lượng máu bỗng chốc tăng lên gấp đôi vào không ngừng tăng cao, có xu hướng muốn phá vỡ huyết mạch. Vân Phong chỉ cảm thấy máu huyết toàn thân tựa hồ không thể khống chế, từng mạch máu bắt đầu bành trướng, từng đoạn gân xanh trên thân thể hắn như muốn nứt ra, khuôn mặt non nớt lúc này cũng trông vô cùng dữ tợn, tựa như ác quỷ từ địa ngục chui ra, vô cùng thống khổ.

Nhưng Vân Phong không nao núng, cắn răng bắt đầu tiếp tục điều khiển việc chuyển hóa máu huyết. Hấp Huyết Tham Chi, ngoài công dụng tăng cường máu huyết còn khiến cho huyết mạch được cường hóa, mở rộng, tốc độ chảy của máu cũng tăng lên theo. Do đó, hắn không lo lắng về vấn đề huyết mạch trương phình, ẩn ẩn còn cảm thấy vui mừng.

Hắn một mặt cố gắng nén cơn đau hành hạ, một mặt tiếp tục công việc hoán huyết của mình, lần này không phải là một mà là hai giọt máu cùng được tạo thành một lúc, làm độ khó tăng lên gấp đôi.

Cứ thế, Vân Phong rơi vào trạng thái vô ngã, không quan tâm đến việc bên ngoài, chỉ chú tâm vào hoán huyết. Hết một chu trình hoán huyết, hắn lại lấy thêm Hấp Huyết Tham Chi, liên tục cường hóa. Đây không chỉ là một công việc nhàm chán, mà thời gian cũng kéo dài rất lâu.

Bên ngoài, thời gian đã trôi đến ngày thứ ba.

Ba ngày Vân Phong ngồi lỳ trong phòng tu luyện, Giao Nguyệt Trấn biến đổi nghiêng trời lệch đất. Một nhóm người không biết từ nơi đâu điên cuồng huyết tẩy Ngọc gia, hễ cứ là người của Ngọc gia lập tức bị bọn chúng sát hại không thương tiếc. Rất nhiều cửa hàng của Ngọc gia bị phá hủy, duy chỉ có mỗi Tàng Thư Lâu buôn bán võ kĩ nằm trong vòng bảo vệ cẩn mật là chưa bị đụng tới, còn đâu, tất cả đều trở thành một đống gạch vụn.

Gia chủ Ngọc gia – Ngọc Tiểu Điềm - cũng vì việc này mà hết sức tức giận, đã nhiều lần sai người tổ chức phục kích, tấn công. Chỉ trong ba ngày 2 bên xảy ra 9 trận đánh lớn nhỏ, con số Nguyên sĩ tử thương cũng phải lên tới 10, chia đều cho cả hai bên.

Năm nguyên sĩ, tính ra cũng đã chạm đến căn cơ của một số gia tộc. Cho dù Ngọc gia có mạnh mẽ đến như thế nào cũng khó lòng nuốt trôi số lượng người chết đó. Hơn thế, số người chết và bị thương vẫn có chiều hướng ra tăng khi thực lực đỉnh cấp thế lực hai bên bắt đầu xuất kích. Số lượng trận đánh đã giảm đi rõ rệt, bù lại sức ảnh hưởng, phá hoại lại tăng lên theo cấp số nhân.

Vân Phong không hề biết những điều này, nhưng tất cả có lẽ nằm trong tính toán của hắn, một tiểu tử 9 tuổi. Nghe có vẻ nực cười, một tiểu tử 9 tuổi có thể dùng mưu trí của mình để đưa 2 phương thế lực đến diệt vong. Nói thế chắc chẳng ai có thể tin được, nhưng dù sao, không ai có thể thay đổi được sự thực, Ngọc gia, đám người Phong gia qua một thời gian nữa sẽ chính thức diệt vong.

Trong rừng trúc.

Vân Phong lẳng lặng đứng im, không hề nhúc nhích, hai mắt nhắm chặt. Đối với hắn lúc này, thiên địa không hề tồn tại, chỉ duy nhất có mình hắn.

Vân Phong cứ đứng như thế một canh giờ, hai canh giờ, rồi ba canh giờ trôi qua, xung quanh cơ thể bất chợt xuất hiện một cỗ sương mù màu hồng, sương mù không mùi nhưng trong nó lại có quang mang màu đỏ quỷ dị lập lòe. Máu huyết trong cơ thể hắn tựa như lưu động nhanh hơn. Đây chính là biểu hiện của lục trọng Nguyên Đồ.

Vân Phong bất chợt mở mắt, từ từ bước tới tảng đá lớn bằng hai người ôm trước mặt, dùng cánh tay trái tràn đầy năng lượng mạnh mẽ đem tảng đá trực tiếp nhấc lên. Sức mạnh như thế làm cho chính hắn cũng phải khiếp sợ.

“Vù”

“Bùm.”

Tảng đá bị ném lên cao, nổ mạnh khi va chạm với đất. Lớp tuyết vô cùng dày, từ chỗ tảng đá rơi xuống đất làm trung tâm, đột nhiên dập nát sạch, bị oanh tạch giống như có một vụ nổ lớn.

Vân Phong trừng mắt, giữa mắt lóe lên từng tia sáng lấp lánh, huyết quang xung quanh thân thể dần dần thu liễm đến khi biến thất không thấy nữa.

“Nguyên Đồ lục trọng, hoán huyết 85%. Sức mạnh tương đương 700 cân. Thật không tồi.” - Vân Phong nhìn cảnh trước mắt, cảm thán.

“Chúc mừng ngươi.” – Hư bay ra từ trong hình săm, vẻ mặt rất chân thành, nói:

“Có thể nhanh chóng đột phá đến lục trọng, bước chân vào thất trọng, tuy có dựa vào linh dược nhưng cũng không thể bỏ qua cố gắng của ngươi. Dựa vào thực lực này, ngươi có thể bắt đầu học tập Thiểm Phong Băng Hỏa Hóa Thần Quyết được rồi.”

Nghe tới mấy chứ Thiểm Phong Băng Hỏa Hóa Thần Quyết, trong lòng Vân Phong cảm giác rung động khác thường. Tu luyện công pháp, phải đến cảnh giới Nguyên sĩ mới có thể sinh ra Nguyên lực, nhưng ở cảnh giới Nguyên đồ, nó cũng khiến cho cơ thể tăng tốc độ hấp thu nguyên khí có thể giúp hắn giảm đi tối đa thời gian luyện tập.

/89

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status