Chẳng qua là lần này, hy sinh muội muội của hắn, nữ nhi duy nhất của Hoàng hậu!
“Quân nhi, có thể. . . . . .”
Thân thể run rẩy, có thể đổi người hay không, đổi người khác hay không?
“Mẫu hậu, người phải biết, người mà chúng ta tin tưởng nhất chính là ai! !”
Đúng vậy, đổi lại người, nói không chừng sẽ. . . . . .
Hiên Vương tay cầm binh quyền, đây là chuyện thiên hạ đều biết!
“Vậy ta đi nói với nó một tiếng!”
Hi vọng, Văn Văn có thể hiểu rõ khổ tâm của bọn họ!
————
“Mẫu hậu, người nói cái gì? Để cho con đến đó cầu thân?”
Thấy mẫu hậu tới đây, Văn Văn vốn là vạn phần cao hứng, nhưng nghe được lời nói của mẫu hậu, thân thể đột nhiên cứng đờ!
Làm sao lại như vậy? Mẫu hậu làm sao sẽ đối với mình như vậy?
Đi cầu thân? Mẫu hậu thương yêu nàng như vậy, làm sao có thể nhẫn tâm để cho mình biến thành công cụ chính trị ?
Tới quốc gia xa lạ, lấy một nam nhân xa lạ!
Không, nàng không muốn, nàng không phải là công chúa không được cưng chiều, nàng không phải là. . . . . .
Ca ca của nàng, là Thái tử Đại Hướng, mẫu thân là Hoàng hậu, bọn họ làm sao có thể vì chính trị mà hy sinh hạnh phúc cả đời của nàng?
“Con không tin, hoàng huynh nhất định sẽ không để cho con hy sinh, hoàng huynh nhất định sẽ không đáp ứng . . . . . .”
Giống như đóa hoa mỹ lệ đột nhiên mất đi tất cả dưỡng khí, nét mặt Văn Văn tràn đầy hơi thở thanh xuân, đột nhiên liền chết lặng.
“Văn Văn, nghe lời, này. . . . . .”
Hoàng hậu vừa muốn khuyên giải, Văn Văn đã kích động chạy ra ngoài, nàng muốn tìm đại ca, nàng không muốn gả cho một nam nhân xa lạ!
——————
Trong ngự thư phòng, Thái tử cau mày suy ngẫm, gương mặt lạnh như băng, vẫn không có bao nhiêu biểu tình.
Trên bàn dài, tấu chương chồng chất như núi, nhưng hắn giống như tượng điêu khắc không hề nhúc nhích!
Vết thương trên tay đã sớm kết vảy, sớm đã không cảm giác được chút đau đớn!
“Quân nhi, có thể. . . . . .”
Thân thể run rẩy, có thể đổi người hay không, đổi người khác hay không?
“Mẫu hậu, người phải biết, người mà chúng ta tin tưởng nhất chính là ai! !”
Đúng vậy, đổi lại người, nói không chừng sẽ. . . . . .
Hiên Vương tay cầm binh quyền, đây là chuyện thiên hạ đều biết!
“Vậy ta đi nói với nó một tiếng!”
Hi vọng, Văn Văn có thể hiểu rõ khổ tâm của bọn họ!
————
“Mẫu hậu, người nói cái gì? Để cho con đến đó cầu thân?”
Thấy mẫu hậu tới đây, Văn Văn vốn là vạn phần cao hứng, nhưng nghe được lời nói của mẫu hậu, thân thể đột nhiên cứng đờ!
Làm sao lại như vậy? Mẫu hậu làm sao sẽ đối với mình như vậy?
Đi cầu thân? Mẫu hậu thương yêu nàng như vậy, làm sao có thể nhẫn tâm để cho mình biến thành công cụ chính trị ?
Tới quốc gia xa lạ, lấy một nam nhân xa lạ!
Không, nàng không muốn, nàng không phải là công chúa không được cưng chiều, nàng không phải là. . . . . .
Ca ca của nàng, là Thái tử Đại Hướng, mẫu thân là Hoàng hậu, bọn họ làm sao có thể vì chính trị mà hy sinh hạnh phúc cả đời của nàng?
“Con không tin, hoàng huynh nhất định sẽ không để cho con hy sinh, hoàng huynh nhất định sẽ không đáp ứng . . . . . .”
Giống như đóa hoa mỹ lệ đột nhiên mất đi tất cả dưỡng khí, nét mặt Văn Văn tràn đầy hơi thở thanh xuân, đột nhiên liền chết lặng.
“Văn Văn, nghe lời, này. . . . . .”
Hoàng hậu vừa muốn khuyên giải, Văn Văn đã kích động chạy ra ngoài, nàng muốn tìm đại ca, nàng không muốn gả cho một nam nhân xa lạ!
——————
Trong ngự thư phòng, Thái tử cau mày suy ngẫm, gương mặt lạnh như băng, vẫn không có bao nhiêu biểu tình.
Trên bàn dài, tấu chương chồng chất như núi, nhưng hắn giống như tượng điêu khắc không hề nhúc nhích!
Vết thương trên tay đã sớm kết vảy, sớm đã không cảm giác được chút đau đớn!
/1138
|