Hẳn là như vậy? Có lúc nàng rất ghét chính mình khẩu thị tâm phi.
Hơn nữa lần này rời đi, ngay cả đôi câu vài lời cũng không lưu lại cho Hiên Vương.
Nếu như hắn biết mình cứ phất ống tay áo, không đem theo một phiến mây, cứ dửng dưng rời đi như vậy, hắn nhất định sẽ giận dữ?
(bất đái tẩu nhất phiến vân thải : không đem theo một phiến mây ->mây vốn là không thể đem theo, nói như vậy là một cách nhấn mạnh)
Có chút hối hận chưa cùng Tiểu Tuệ đến đại lao xem Đan nhi.
Nếu như nàng đến đại lao, nha đầu kia có thể không tìm được nàng, nên nàng cũng không phải vội vội vàng vàng rời đi!
Rất nhiều lần nghĩ tới cảnh tượng rời đi, nàng tưởng rằng, tưởng rằng ít nhất Hoàng thái hậu sẽ báo trước mấy ngày, ít nhất cũng phải báo trước một ngày a!
Nhưng ai có thể nghĩ tới, vậy mà cái gì bà ấy cũng không thông báo, cứ như vậy trực tiếp bắt mình rời đi!
Có thể tưởng tượng đến Hiên Vương, Hiên Vương ôn nhu, Hiên Vương thương nàng cưng chiều nàng, lòng nàng không bỏ được!
“Cô nương, Hoàng thái hậu cũng là vì tốt cho cô. Nếu như báo trước cho cô biết, dựa vào tính tình khôn khéo của Vương gia, ngài ấy nhất định sẽ phát hiện!”
Nha đầu kia thở dài, trong thanh âm cũng mang theo ý bất đắc dĩ.
“Ta. . . . . . Vậy cô muốn dẫn ta tới chỗ nào? Muốn rời khỏi kinh thành sao?”
Lộ Nhi bất an nhìn nàng ta, đột nhiên cảm giác được mí mắt giật mạnh, nàng cuống quít lấy tay đè lại.
“Mắt trái giật tài, mắt phải giật tai, ô ô, là mắt phải, xong rồi. . . . . .”
Lộ Nhi nói thầm, nha đầu kia nhìn Lộ Nhi một cái, an ủi:
“Chúng ta bí mật ra ngoài, sẽ không ai biết. Cô nương, cô yên tâm đi, dọc theo đường đi tôi sẽ bảo vệ cô!”
Bảo vệ nàng?
Nhìn cô gái gầy yếu như vậy, Lộ Nhi vì tiền đồ của mình mà lo lắng ——
Ừm, Hoàng thái hậu có biết có người ra một vạn lượng bạc muốn giết nàng không?
Bà ấy muốn đưa nàng rời đi, là đã chuẩn bị thị vệ rồi?
Nếu như không có người bảo vệ nàng, bà ấy có thể thuận lợi phái người tới đưa nàng đến chỗ đã được bố trí sao?
Hơn nữa lần này rời đi, ngay cả đôi câu vài lời cũng không lưu lại cho Hiên Vương.
Nếu như hắn biết mình cứ phất ống tay áo, không đem theo một phiến mây, cứ dửng dưng rời đi như vậy, hắn nhất định sẽ giận dữ?
(bất đái tẩu nhất phiến vân thải : không đem theo một phiến mây ->mây vốn là không thể đem theo, nói như vậy là một cách nhấn mạnh)
Có chút hối hận chưa cùng Tiểu Tuệ đến đại lao xem Đan nhi.
Nếu như nàng đến đại lao, nha đầu kia có thể không tìm được nàng, nên nàng cũng không phải vội vội vàng vàng rời đi!
Rất nhiều lần nghĩ tới cảnh tượng rời đi, nàng tưởng rằng, tưởng rằng ít nhất Hoàng thái hậu sẽ báo trước mấy ngày, ít nhất cũng phải báo trước một ngày a!
Nhưng ai có thể nghĩ tới, vậy mà cái gì bà ấy cũng không thông báo, cứ như vậy trực tiếp bắt mình rời đi!
Có thể tưởng tượng đến Hiên Vương, Hiên Vương ôn nhu, Hiên Vương thương nàng cưng chiều nàng, lòng nàng không bỏ được!
“Cô nương, Hoàng thái hậu cũng là vì tốt cho cô. Nếu như báo trước cho cô biết, dựa vào tính tình khôn khéo của Vương gia, ngài ấy nhất định sẽ phát hiện!”
Nha đầu kia thở dài, trong thanh âm cũng mang theo ý bất đắc dĩ.
“Ta. . . . . . Vậy cô muốn dẫn ta tới chỗ nào? Muốn rời khỏi kinh thành sao?”
Lộ Nhi bất an nhìn nàng ta, đột nhiên cảm giác được mí mắt giật mạnh, nàng cuống quít lấy tay đè lại.
“Mắt trái giật tài, mắt phải giật tai, ô ô, là mắt phải, xong rồi. . . . . .”
Lộ Nhi nói thầm, nha đầu kia nhìn Lộ Nhi một cái, an ủi:
“Chúng ta bí mật ra ngoài, sẽ không ai biết. Cô nương, cô yên tâm đi, dọc theo đường đi tôi sẽ bảo vệ cô!”
Bảo vệ nàng?
Nhìn cô gái gầy yếu như vậy, Lộ Nhi vì tiền đồ của mình mà lo lắng ——
Ừm, Hoàng thái hậu có biết có người ra một vạn lượng bạc muốn giết nàng không?
Bà ấy muốn đưa nàng rời đi, là đã chuẩn bị thị vệ rồi?
Nếu như không có người bảo vệ nàng, bà ấy có thể thuận lợi phái người tới đưa nàng đến chỗ đã được bố trí sao?
/1138
|