Nghe Thiên Vũ nói mà Nhật Anh ngẩn người ra. Sau khi hiểu ra vấn đề, khóe miệng cậu khẽ cong lên, cậu nói bằng giọng nham hiểm:
-Mày bị ốm
-Ko đúng! Những lần trước ốm đâu có như vậy
-Ko phải ốm đó – Nhật Anh lắc đầu – Mà là “ốm tương tư”
-…… - Thiên Vũ im lặng. đại não vẫn chưa khôi phục mà lượng thông tin cần xử lí lại quá nhiều. Cuối cùng chỉ thốt ra hai từ - Là sao?
-Ha ha ha! Thằng lỏi này! Chẳng phải thường ngày mày tự phụ là hiểu tình yêu sao? Suốt ngày tìm cách hành hạ tinh thần của đám nữ sinh bằng cách tán đổ rồi vứt ko thương tiếc. Giờ thì hay rồi. Đúng là ác giả ác báo mà. Nghe cho kĩ đây “MÀY …ĐÃ…YÊU…HOÀNG TRÚC NHÔ.
-Tao…đã…yêu…Hoàng Trúc Nhã – Thiên Vũ máy móc lặp lại, rồi như bừng tỉnh, cậu lắc đầu lia lịa – Ko thể nào. Ko thể có chuyện đó đc. Nó chỉ là con mồi của tao thôi! Đúng! Chỉ là con mồi thôi.
-Mày sai rồi – Nhật Anh lắc đầu – Nếu muốn xác nhận mày hãy hỏi những người đã từng yêu mày xem tình trạng của họ khi nghĩ đến mày thế nào. Tao chắc chắn rằng, mày hỏi 10 người thì 9 người có triệu chứng như mày…
-Ko phải! Tao rơi vào trường hợp 1 người còn lại
-Tao chưa nói hết. 1 người còn lại đã ngất xỉu ngay khi đc mày hỏi rồi.
Nghe Nhật Anh nói, Thiên Vũ nghẹn họng. Ngồi phịch xuống giường, cậu ngước mắt nhìn Nhật Anh, hỏi bằng cái giọng ko thể thảm hại hơn:
-Vậy bây giờ tao phải làm gì đây! Hình như Trúc Nhã ghét tao mất rồi.
-Hết thuốc chữa – Nhật Anh chán nản nói – chẳng phải mày luôn tự hào là sát thủ tình trường, chỉ cần dùng ánh mắt cũng có thể đốn ngã một cô nàng kiêu kì sao.
-Tao ….không biết nữa. Bây giờ đầu tao trống rỗng, chẳng nghĩ đc gì cả. Mày là người ngoài cuộc, chắc chắn sáng suốt hơn tao. Mày….giúp tao đi
-Quên ý nghĩ đó đi – Nhật Anh (lại)lắc đầu – Mày đừng quên tao cũng đang điên vì tình. Hồng Ngọc bề ngoài có vẻ rất đơn giản, dễ quên, dễ tha thứ nhưng tao chắc chắn cô ấy ko như vẻ bề ngoài đâu. Ngược lại, nội tâm của cô ấy rất phức tạp. Cả Trúc Nhã cũng vậy.
Nhật Anh dứt câu, cả căn phòng rơi vào im lặng. Hai người con trai, đuổi theo hai suy nghĩ khác nhau. Hai luồng suy nghĩ trái chiều nhưng lại cùng hướng về một mục tiêu: làm sao để có thể chinh phục “cô ấy”.
-Mày bị ốm
-Ko đúng! Những lần trước ốm đâu có như vậy
-Ko phải ốm đó – Nhật Anh lắc đầu – Mà là “ốm tương tư”
-…… - Thiên Vũ im lặng. đại não vẫn chưa khôi phục mà lượng thông tin cần xử lí lại quá nhiều. Cuối cùng chỉ thốt ra hai từ - Là sao?
-Ha ha ha! Thằng lỏi này! Chẳng phải thường ngày mày tự phụ là hiểu tình yêu sao? Suốt ngày tìm cách hành hạ tinh thần của đám nữ sinh bằng cách tán đổ rồi vứt ko thương tiếc. Giờ thì hay rồi. Đúng là ác giả ác báo mà. Nghe cho kĩ đây “MÀY …ĐÃ…YÊU…HOÀNG TRÚC NHÔ.
-Tao…đã…yêu…Hoàng Trúc Nhã – Thiên Vũ máy móc lặp lại, rồi như bừng tỉnh, cậu lắc đầu lia lịa – Ko thể nào. Ko thể có chuyện đó đc. Nó chỉ là con mồi của tao thôi! Đúng! Chỉ là con mồi thôi.
-Mày sai rồi – Nhật Anh lắc đầu – Nếu muốn xác nhận mày hãy hỏi những người đã từng yêu mày xem tình trạng của họ khi nghĩ đến mày thế nào. Tao chắc chắn rằng, mày hỏi 10 người thì 9 người có triệu chứng như mày…
-Ko phải! Tao rơi vào trường hợp 1 người còn lại
-Tao chưa nói hết. 1 người còn lại đã ngất xỉu ngay khi đc mày hỏi rồi.
Nghe Nhật Anh nói, Thiên Vũ nghẹn họng. Ngồi phịch xuống giường, cậu ngước mắt nhìn Nhật Anh, hỏi bằng cái giọng ko thể thảm hại hơn:
-Vậy bây giờ tao phải làm gì đây! Hình như Trúc Nhã ghét tao mất rồi.
-Hết thuốc chữa – Nhật Anh chán nản nói – chẳng phải mày luôn tự hào là sát thủ tình trường, chỉ cần dùng ánh mắt cũng có thể đốn ngã một cô nàng kiêu kì sao.
-Tao ….không biết nữa. Bây giờ đầu tao trống rỗng, chẳng nghĩ đc gì cả. Mày là người ngoài cuộc, chắc chắn sáng suốt hơn tao. Mày….giúp tao đi
-Quên ý nghĩ đó đi – Nhật Anh (lại)lắc đầu – Mày đừng quên tao cũng đang điên vì tình. Hồng Ngọc bề ngoài có vẻ rất đơn giản, dễ quên, dễ tha thứ nhưng tao chắc chắn cô ấy ko như vẻ bề ngoài đâu. Ngược lại, nội tâm của cô ấy rất phức tạp. Cả Trúc Nhã cũng vậy.
Nhật Anh dứt câu, cả căn phòng rơi vào im lặng. Hai người con trai, đuổi theo hai suy nghĩ khác nhau. Hai luồng suy nghĩ trái chiều nhưng lại cùng hướng về một mục tiêu: làm sao để có thể chinh phục “cô ấy”.
/86
|