Vừa vào đến phòng Trúc Nhã đã bảo Nhật Anh đặt Hồng Ngọc lên giường còn mình thì nhanh chóng lấy chai truyền ra để chuẩn bị chuyền thức ăn dạng lỏng vào người Hồng Ngọc. Thiên Vũ đứng một bên thấy những động tác như cắm kim, treo túi chuyền đều đc Trúc Nhã thực hiện rất thuần thục thì vừa ngạc nhiên vừa khâm phục.
Sau khi tình trạng của Hồng Ngọc đã ổn định hơn Trúc Nhã liền quay qua nói vs Nhật Anh :
- Cậu ở đây theo dõi Hồng Ngọc. Khi nào cậu ấy tỉnh thì báo cho tôi. Còn cậu – quay sang Thiên Vũ – đi theo tôi.
Dứt lời cô quay người đi luôn, Thiên Vũ liền vội vàng chạy theo. Xuống đến phòng bếp Trúc Nhã ko nói ko rằng đeo tạp dề, sau đó lấy hết đống thực phẩm mà bà Lam vừa mua lúc ra và bắt đầu nấu. Thiên Vũ đứng một bên thấy vậy thì ko ngừng xuýt xoa trong lòng về tài nấu nướng của Trúc Nhã. Đang lúc ko biết nên làm j` thì Trúc Nhã chợt lên tiếng:
-Cậu đến đây làm j`?
-Tôi hả? Tôi đưa Nhật Anh đến thôi.
-Cậu ta ko tự đi đc mà phải có cậu đưa đón sao?
-Ko phải đâu. Chỉ là tôi muốn vậy thôi.
-Vậy tôi hỏi cậu một câu? Nhật Anh có thật lòng yêu Hồng Ngọc ko?
-Sao cô lại hỏi vậy? Dĩ nhiên là cậu ấy thật lòng rồi. Từ lúc bị Hồng Ngọc phớt lờ đến giờ lúc nào cậu ấy cũng như người ngoài hành tinh vậy, lúc nào cũng cứ như thằng bị tâm thần vậy, ai hỏi j` cũng ko nói. Lại còn vui buồn thất thường y như con gái vậy. Nó như vậy mấy ngày mà tôi sắp phát điên luôn rồi. Nếu ko phải cậu ta rất tội thì đã ăn mấy đấm rồi.
-Yêu như vậy thì tại sao cậu ta lại nói dối Hồng Ngọc?
-Chuyện này nói ra thì dài dòng nhưng nôm na là cậu ấy hiểu lầm quan hệ giữa hồng Ngọc và anh trai cậu nên sinh lòng ghen tuông, muốn tìm hiểu để “dằn mặt” anh ta nhưng ko có ảnh nên phải bịa đại lí do để xin ảnh từ Hồng Ngọc, Ai ngờ Hồng Ngọc lại quá nhạy cảm nên ms dẫn đến sự việc như ngày hôm nay đó.
-PHẬPPPPPP – Trúc Nhã chặt mạnh con dao xuống thớt làm tim Thiên Vũ muốn rớt ra ngoài “chẳng lẽ mình nói j` sai sao?” – Nếu đã yêu thì đừng bao giờ nói dối dù chỉ là một câu, đừng đổ lỗi tại Hồng Ngọc nhạy cảm. Nếu cậu từng rơi vào hoàn cảnh như cậu ấy thì cậu sẽ hiểu. giờ thì cậu về đi. Nhật Anh ở lại là đủ rồi. Tôi muốn xem xem cậu ta sẽ làm thế nào để lay chuyển Hồng Ngọc.
-Nhưng…. – Thiên Vũ định nói thêm nhưng cậu kịp nhận ra cái vẻ mặt “bảo thế nào thì làm vậy đi” của Trúc Nhã nên liền ngậm miệng, ko đôi co thêm câu nào nữa mà lập tức chào Trúc Nhã rồi đi khỏi đó luôn.
Thiên Vũ vừa đi thì Trúc Nhã liền thở dài, lẩm bẩm: “sao hôm nay mình nói nhiều vậy nhỉ?”.
Sau khi tình trạng của Hồng Ngọc đã ổn định hơn Trúc Nhã liền quay qua nói vs Nhật Anh :
- Cậu ở đây theo dõi Hồng Ngọc. Khi nào cậu ấy tỉnh thì báo cho tôi. Còn cậu – quay sang Thiên Vũ – đi theo tôi.
Dứt lời cô quay người đi luôn, Thiên Vũ liền vội vàng chạy theo. Xuống đến phòng bếp Trúc Nhã ko nói ko rằng đeo tạp dề, sau đó lấy hết đống thực phẩm mà bà Lam vừa mua lúc ra và bắt đầu nấu. Thiên Vũ đứng một bên thấy vậy thì ko ngừng xuýt xoa trong lòng về tài nấu nướng của Trúc Nhã. Đang lúc ko biết nên làm j` thì Trúc Nhã chợt lên tiếng:
-Cậu đến đây làm j`?
-Tôi hả? Tôi đưa Nhật Anh đến thôi.
-Cậu ta ko tự đi đc mà phải có cậu đưa đón sao?
-Ko phải đâu. Chỉ là tôi muốn vậy thôi.
-Vậy tôi hỏi cậu một câu? Nhật Anh có thật lòng yêu Hồng Ngọc ko?
-Sao cô lại hỏi vậy? Dĩ nhiên là cậu ấy thật lòng rồi. Từ lúc bị Hồng Ngọc phớt lờ đến giờ lúc nào cậu ấy cũng như người ngoài hành tinh vậy, lúc nào cũng cứ như thằng bị tâm thần vậy, ai hỏi j` cũng ko nói. Lại còn vui buồn thất thường y như con gái vậy. Nó như vậy mấy ngày mà tôi sắp phát điên luôn rồi. Nếu ko phải cậu ta rất tội thì đã ăn mấy đấm rồi.
-Yêu như vậy thì tại sao cậu ta lại nói dối Hồng Ngọc?
-Chuyện này nói ra thì dài dòng nhưng nôm na là cậu ấy hiểu lầm quan hệ giữa hồng Ngọc và anh trai cậu nên sinh lòng ghen tuông, muốn tìm hiểu để “dằn mặt” anh ta nhưng ko có ảnh nên phải bịa đại lí do để xin ảnh từ Hồng Ngọc, Ai ngờ Hồng Ngọc lại quá nhạy cảm nên ms dẫn đến sự việc như ngày hôm nay đó.
-PHẬPPPPPP – Trúc Nhã chặt mạnh con dao xuống thớt làm tim Thiên Vũ muốn rớt ra ngoài “chẳng lẽ mình nói j` sai sao?” – Nếu đã yêu thì đừng bao giờ nói dối dù chỉ là một câu, đừng đổ lỗi tại Hồng Ngọc nhạy cảm. Nếu cậu từng rơi vào hoàn cảnh như cậu ấy thì cậu sẽ hiểu. giờ thì cậu về đi. Nhật Anh ở lại là đủ rồi. Tôi muốn xem xem cậu ta sẽ làm thế nào để lay chuyển Hồng Ngọc.
-Nhưng…. – Thiên Vũ định nói thêm nhưng cậu kịp nhận ra cái vẻ mặt “bảo thế nào thì làm vậy đi” của Trúc Nhã nên liền ngậm miệng, ko đôi co thêm câu nào nữa mà lập tức chào Trúc Nhã rồi đi khỏi đó luôn.
Thiên Vũ vừa đi thì Trúc Nhã liền thở dài, lẩm bẩm: “sao hôm nay mình nói nhiều vậy nhỉ?”.
/86
|