Cuối cùng thì ngày thứ hai cũng tới, cả học viện xôn xao về việc Big Sun phá sản, chủ tịch Tập Đoàn Big Sun tức bố của Nguyệt Mỹ bị tống vào tù vì không trả nổi số nợ lên đến 30 nghìn tỉ cộng với việc buôn lậu đồ cổ, còn mẹ cô ta thì bị phát hiện ngoại tình với người đàn ông khác. Về phần Anh Thư thì ngoài việc bị phá sản, bố cô ta bị phát hiện có liên quan tới một đường dây buôn bán ma túy còn mẹ cô ta thì bị vạch trần chân dung là gái bán hoa một thời.
Đặt tờ báo xuống bàn, Thiên Vũ vẫn chưa tin nổi vào mắt mình. Thật không ngờ chỉ trong một ngày mà gia đình của Nguyệt Mỹ và Anh Thư lại trở nên thê thảm như thế. Thật không tưởng tượng nổi. Còn Nhật Anh thì chỉ hơi bất ngờ một chút về tốc độ của việc này chứ tuyệt đối không ngạc nhiên về kết quả. Thậm chí khi đọc xong tin này cậu còn cảm thấy như vậy là quá ít. (tg: chậc chậc, thật không ngờ Ngô Nhật Anh cậu lại biến thái đến như vậy. Đúng là lưu manh giả danh tri thức mà. Àiiii!).
Lại nói đến ngày kỉ niệm thành lập trường. Lúc này chỉ còn năm ngày nữa thôi nên mọi người ai cũng tất bật bận rộn cả. Riêng Hồng Ngọc thì bị Trúc Nhã ép ngồi yên bên cạnh cô. Điều này làm cho bạn-họ-Tôn nào đó vô cùng vô cùng khó chịu. Nhưng mỗi lẫn nhìn thấy ánh mắt giết người của Trúc Nhã cô liền co rúm lại, cố gắng dằn lòng. Thôi thì cố gắng nén lại vài hôm. Dù sao thì mạng sống cũng vẫn là quan trọng nhất, phải còn sống thì mới chạy nhảy được.
Và kết quả khiến cho Hồng Ngọc cũng phải bất ngờ khi trong năm ngày này cô đã không rời Trúc Nhã lấy nửa bước. Cuối cùng thì ngày cô mong chờ cũng đến. Buổi chiều ngày 15-3, Hồng Ngọc hết đứng lại ngồi chờ buổi tối đến. Cô cứ hồn nhiên cười mà không biết tai họa sắp đổ ập xuống đầu người bạn thân của mình.
**************
Cách trung tâm thành phố 10km về phía tây, giữa khu đất rộng lớn, trong một tòa nhà được bao phủ bởi một màu đen chết chóc, một âm mưu đang được tiến hành:
- Kế hoạch chuẩn bị đến đâu rồi
- Thưa, đã chuẩn bị chu toàn rồi ạ.
- Tốt lắm! Nếu việc lần này thành công thì ta sẽ để chú trở thành cánh tay phải của ta.
- Cảm ơn ông chủ. Tôi sẽ làm tốt nhiệm vụ của mình.
Sau câu nói đó, sát thủ kia bước ra khỏi phòng. Lúc đó, chiếc ghế đằng sau bàn làm việc xoay lại. Trên ghế là một người đàn ông trung niên với khuôn mặt thỏa mãn. Ông ta chính là ông trùm của bang Hắc Long – kình địch của Black Paradise. Khẽ nở một nụ cười đắc ý, ông ta lẩm bẩm: "Hoàng Trúc Nhã! Lần này mày chết chắc rồi. Dám đối đầu lại ta thì chỉ có đường chết thôi. Oắt con. HAHAHAHAHAHA".
**************
7h tối ngày 15-3:
Cả sân trường vang lên tiếng nói cười. Chợt có ai đó hét lên:
- AAAAAAAAA, hai hoàng tử đến rồi.
Lập tức gần nửa số học sinh lúc đó chạy ào về phía cổng trường. Từ trên xe, Thiên Vũ và Nhật Anh bước xuống, tỏa ra một sức hút mê hồn. Thiên Vũ mặc một bộ vest màu trắng viền đen trong khi Nhật Anh thì mặc một bộ đen từ đầu đến cuối. Đám con gái vừa thấy hai người thì hú hét ầm ĩ.
Hai chàng trai vừa bước xuống thì một chiếc xe khác trờ tới. Từ trên xe, Huyền Nga bước xuống với bộ đồ màu tím bó sát người cùng những đường khoét táo bạo ở ngực và hông. Lúc này thì học sinh toàn trường đã kéo ra để ngắm nhìn vẻ đẹp của những hotboy và hotgirl.
Huyền Nga vừa thấy Thiên Vũ đã vội vàng chạy lại gần nhưng Thiên Vũ đâu còn tâm trí để ý đến cô nàng. Vứt Huyền Nga sang một bên, Thiên Vũ quay sang nói với Nhật Anh:
- Mày có thấy Trúc Nhã đâu không?
- Tao cũng đang định hỏi mày có thấy Hồng Ngọc đâu không. Hình như bọn họ chưa đến thì phải.
- Sao lâu vậy. Sắp đến giờ rồi
- Đừng sốt ruột. Chắc họ sắp đến rồi. Chúng ta vào trong chờ đi.
Thiên Vũ không nói j` mà chỉ gật nhẹ đầu rồi cùng Nhật Anh bước vào sân trường. Phía sau, Huyền Nga tức muốn xì khói đầu vì bị Thiên Vũ bơ đẹp.
Đứng giữa vòng vây của đám sắc nữ, Thiên Vũ và Nhật Anh cứ liên tục đảo mắt để tìm người trong mộng. Nhưng dù rất cố gắng họ cũng không thể tìm được dù chỉ một chút hình bóng của hai người nào đó. Khi cả hai người sắp phát khùng với đám ruồi bu cản trở tầm nhìn thì từ trên không truyền xuống 1 tiếng động lớn làm náo loạn đám đông. Thêm vài giây nữa, một vài học viên hét lên đầy kinh ngạc:
- LÀ TRỰC THĂNG. Mọi người mau tản ra.
Nghe tiếng hét đó tất cả mọi người lập tức tản ra xa. 10s sau, một trực thăng siêu hiện đại đáp xuống giữa sân trường. Từ trên trực thăng, Trúc Nhã và Hồng Ngọc bước xuống. Hai cô mặc một bộ váy đôi trắng tinh khôi khiến người ta liên tưởng tới những thiên thần. Lộng lẫy là hai từ duy nhất có thể dùng lúc này để nói về hai cô. Nếu như ngày thường, Trúc Nhã buộc tóc hoặc búi lên còn Hồng Ngọc thả tóc thì hôm nay Trúc Nhã lại thả tóc còn Hồng Ngọc thì vấn tóc cao lên để lộ cần cổ trắng ngần tuyệt đẹp.
Sau khi trực thăng bay đi, sân trường dường như chỉ còn lại tiếng hít thở của mọi người rồi đột nhiên vỡ òa trong tiếng hò reo của tất cả học viên. Vẻ đẹp của hai cô gái làm lu mờ cả nhật nguyệt. Bộ đồ trắng như tuyết, kín đáo mà vẫn khoe được những đường cong tuyệt mỹ của hai cô hơn hẳn bộ đồ thiếu vải của Huyền Nga khiến cô ta nhanh chóng rơi vào trạng thái bị vứt một xó. Khi tiếng la hét đã giảm dần, Nhật Anh bước về phía Hồng Ngọc, hơi cúi người, cậu giơ một tay ra trước mặt cô. Mỉm cười thật tười, Hồng Ngọc nắm lấy tay Nhật Anh. Cả sân trường lại một lần nữa tràn ngập tiếng reo hò.
Còn lại Thiên Vũ, cậu ngập ngừng bước về phía Trúc Nhã và cũng làm như Nhật Anh lúc nãy. Cả sân trường nín thở chờ đợi. Trúc Nhã nhìn bàn tay run run của Thiên Vũ rồi lại nhìn về phía Hồng Ngọc lúc này đang dùng mắt để ra hiệu. Do dự một lát, cuối cùng cô cũng đặt tay mình vào tay Thiên Vũ rồi bước đi cùng cậu.
Đặt tờ báo xuống bàn, Thiên Vũ vẫn chưa tin nổi vào mắt mình. Thật không ngờ chỉ trong một ngày mà gia đình của Nguyệt Mỹ và Anh Thư lại trở nên thê thảm như thế. Thật không tưởng tượng nổi. Còn Nhật Anh thì chỉ hơi bất ngờ một chút về tốc độ của việc này chứ tuyệt đối không ngạc nhiên về kết quả. Thậm chí khi đọc xong tin này cậu còn cảm thấy như vậy là quá ít. (tg: chậc chậc, thật không ngờ Ngô Nhật Anh cậu lại biến thái đến như vậy. Đúng là lưu manh giả danh tri thức mà. Àiiii!).
Lại nói đến ngày kỉ niệm thành lập trường. Lúc này chỉ còn năm ngày nữa thôi nên mọi người ai cũng tất bật bận rộn cả. Riêng Hồng Ngọc thì bị Trúc Nhã ép ngồi yên bên cạnh cô. Điều này làm cho bạn-họ-Tôn nào đó vô cùng vô cùng khó chịu. Nhưng mỗi lẫn nhìn thấy ánh mắt giết người của Trúc Nhã cô liền co rúm lại, cố gắng dằn lòng. Thôi thì cố gắng nén lại vài hôm. Dù sao thì mạng sống cũng vẫn là quan trọng nhất, phải còn sống thì mới chạy nhảy được.
Và kết quả khiến cho Hồng Ngọc cũng phải bất ngờ khi trong năm ngày này cô đã không rời Trúc Nhã lấy nửa bước. Cuối cùng thì ngày cô mong chờ cũng đến. Buổi chiều ngày 15-3, Hồng Ngọc hết đứng lại ngồi chờ buổi tối đến. Cô cứ hồn nhiên cười mà không biết tai họa sắp đổ ập xuống đầu người bạn thân của mình.
**************
Cách trung tâm thành phố 10km về phía tây, giữa khu đất rộng lớn, trong một tòa nhà được bao phủ bởi một màu đen chết chóc, một âm mưu đang được tiến hành:
- Kế hoạch chuẩn bị đến đâu rồi
- Thưa, đã chuẩn bị chu toàn rồi ạ.
- Tốt lắm! Nếu việc lần này thành công thì ta sẽ để chú trở thành cánh tay phải của ta.
- Cảm ơn ông chủ. Tôi sẽ làm tốt nhiệm vụ của mình.
Sau câu nói đó, sát thủ kia bước ra khỏi phòng. Lúc đó, chiếc ghế đằng sau bàn làm việc xoay lại. Trên ghế là một người đàn ông trung niên với khuôn mặt thỏa mãn. Ông ta chính là ông trùm của bang Hắc Long – kình địch của Black Paradise. Khẽ nở một nụ cười đắc ý, ông ta lẩm bẩm: "Hoàng Trúc Nhã! Lần này mày chết chắc rồi. Dám đối đầu lại ta thì chỉ có đường chết thôi. Oắt con. HAHAHAHAHAHA".
**************
7h tối ngày 15-3:
Cả sân trường vang lên tiếng nói cười. Chợt có ai đó hét lên:
- AAAAAAAAA, hai hoàng tử đến rồi.
Lập tức gần nửa số học sinh lúc đó chạy ào về phía cổng trường. Từ trên xe, Thiên Vũ và Nhật Anh bước xuống, tỏa ra một sức hút mê hồn. Thiên Vũ mặc một bộ vest màu trắng viền đen trong khi Nhật Anh thì mặc một bộ đen từ đầu đến cuối. Đám con gái vừa thấy hai người thì hú hét ầm ĩ.
Hai chàng trai vừa bước xuống thì một chiếc xe khác trờ tới. Từ trên xe, Huyền Nga bước xuống với bộ đồ màu tím bó sát người cùng những đường khoét táo bạo ở ngực và hông. Lúc này thì học sinh toàn trường đã kéo ra để ngắm nhìn vẻ đẹp của những hotboy và hotgirl.
Huyền Nga vừa thấy Thiên Vũ đã vội vàng chạy lại gần nhưng Thiên Vũ đâu còn tâm trí để ý đến cô nàng. Vứt Huyền Nga sang một bên, Thiên Vũ quay sang nói với Nhật Anh:
- Mày có thấy Trúc Nhã đâu không?
- Tao cũng đang định hỏi mày có thấy Hồng Ngọc đâu không. Hình như bọn họ chưa đến thì phải.
- Sao lâu vậy. Sắp đến giờ rồi
- Đừng sốt ruột. Chắc họ sắp đến rồi. Chúng ta vào trong chờ đi.
Thiên Vũ không nói j` mà chỉ gật nhẹ đầu rồi cùng Nhật Anh bước vào sân trường. Phía sau, Huyền Nga tức muốn xì khói đầu vì bị Thiên Vũ bơ đẹp.
Đứng giữa vòng vây của đám sắc nữ, Thiên Vũ và Nhật Anh cứ liên tục đảo mắt để tìm người trong mộng. Nhưng dù rất cố gắng họ cũng không thể tìm được dù chỉ một chút hình bóng của hai người nào đó. Khi cả hai người sắp phát khùng với đám ruồi bu cản trở tầm nhìn thì từ trên không truyền xuống 1 tiếng động lớn làm náo loạn đám đông. Thêm vài giây nữa, một vài học viên hét lên đầy kinh ngạc:
- LÀ TRỰC THĂNG. Mọi người mau tản ra.
Nghe tiếng hét đó tất cả mọi người lập tức tản ra xa. 10s sau, một trực thăng siêu hiện đại đáp xuống giữa sân trường. Từ trên trực thăng, Trúc Nhã và Hồng Ngọc bước xuống. Hai cô mặc một bộ váy đôi trắng tinh khôi khiến người ta liên tưởng tới những thiên thần. Lộng lẫy là hai từ duy nhất có thể dùng lúc này để nói về hai cô. Nếu như ngày thường, Trúc Nhã buộc tóc hoặc búi lên còn Hồng Ngọc thả tóc thì hôm nay Trúc Nhã lại thả tóc còn Hồng Ngọc thì vấn tóc cao lên để lộ cần cổ trắng ngần tuyệt đẹp.
Sau khi trực thăng bay đi, sân trường dường như chỉ còn lại tiếng hít thở của mọi người rồi đột nhiên vỡ òa trong tiếng hò reo của tất cả học viên. Vẻ đẹp của hai cô gái làm lu mờ cả nhật nguyệt. Bộ đồ trắng như tuyết, kín đáo mà vẫn khoe được những đường cong tuyệt mỹ của hai cô hơn hẳn bộ đồ thiếu vải của Huyền Nga khiến cô ta nhanh chóng rơi vào trạng thái bị vứt một xó. Khi tiếng la hét đã giảm dần, Nhật Anh bước về phía Hồng Ngọc, hơi cúi người, cậu giơ một tay ra trước mặt cô. Mỉm cười thật tười, Hồng Ngọc nắm lấy tay Nhật Anh. Cả sân trường lại một lần nữa tràn ngập tiếng reo hò.
Còn lại Thiên Vũ, cậu ngập ngừng bước về phía Trúc Nhã và cũng làm như Nhật Anh lúc nãy. Cả sân trường nín thở chờ đợi. Trúc Nhã nhìn bàn tay run run của Thiên Vũ rồi lại nhìn về phía Hồng Ngọc lúc này đang dùng mắt để ra hiệu. Do dự một lát, cuối cùng cô cũng đặt tay mình vào tay Thiên Vũ rồi bước đi cùng cậu.
/86
|