Người làm sợ hãi dạt sang hai bên, vừ xi xào vừa lấm lét nhìn Thiên Vũ. Người mù cũng có thể nhận ra tậm trạng cậu đang vô cùng, cô cùng tệ. Mình chứng cho việc này chính là hiện giờ toàn thân cậu tỏa ra mùi thuốc súng nồng đậm, trong mắt là phẫn nộ cực điểm. Tất cả mọi người đều nghĩ có nào đó không sợ chết chọc giận cậu chủ của họ, chỉ mình Thiên Vũ biết, cậu đang nổi giận với chính mình. Thất bại trước Minh Quân đã đánh sập lòng kiêu hãnh của cậu, rút cạn sự tự tin từ trước đến nay của cậu.
Rốt cuộc.....cậu đã sai ở đâu?
Bước vào phòng, cậu đóng sập cửa phòng lại – khóa trái! Đứng quay lưng với cửa phòng, môi Thiên Vũ từ từ mím chặt lại, hai bàn tay co lại thành nắm đấm, thái dương nổi gân xanh. Cuối cùng cậu bùng nổ. Vươn tay vơ lấy bình hoa, cậu thẳng tay ném nó vào tủ quần áo.
"Choang....loảng xoảng...." – bình hoa cùng với chiếc gương gắn trên tủ lập tức vỡ tan, từng mảnh thủy tinh rơi xuống đất, thanh âm chát chúa đập vào tai Thiên Vũ, kích thích cơn cuồng nộ đang chực chờ trong tâm cậu.
Hét lên một tiếng, cậu điên cuồng đập phá tất cả những gì trong tầm với.
- TẠI SAO? TẠI SAO CHỨ?
Thiên Vũ gào lên, vớ lấy chiếc laptop trên bàn rồi thô bạo ném nó vào tường. Nhìn chiếc laptop vỡ vụn dưới đất, lại nhìn căn phòng ngổn ngang đồ đạc, Thiên Vũ như bị rút hết sinh lực, ngồi phịch xuống đất rồi thả người nằm dang tay dang chân trên sàn nhà. Cậu lẩm bẩm: "Rốt cuộc thì tại sao, tại sao cậu không chọn tớ? Là tớ đã sai sao, Addy?"
Nhắm mắt lại, cậu liên tục gọi "Addy", từ khóe mắt, một giọt nước mắt trong suốt lặng lẽ rơi.
Đứng nhìn cảnh cửa phòng im lìm, Nhật Anh khẽ thở dài rồi quay sang nói với cô hầu:
- Đi chuẩn bị bông băng thuốc đỏ đi! Thiên Vũ đập phá đồ đạc nhất định sẽ bị thương.
Cô hầu lập tức xoay người chạy đi.
Nhật Anh lúc này chỉ biết lo lắng cho Thiên Vũ, không hề biết rằng, ngày mai, cậu và Hồng Ngọc sẽ đối diện với nguy cơ chia tách.
Rốt cuộc.....cậu đã sai ở đâu?
Bước vào phòng, cậu đóng sập cửa phòng lại – khóa trái! Đứng quay lưng với cửa phòng, môi Thiên Vũ từ từ mím chặt lại, hai bàn tay co lại thành nắm đấm, thái dương nổi gân xanh. Cuối cùng cậu bùng nổ. Vươn tay vơ lấy bình hoa, cậu thẳng tay ném nó vào tủ quần áo.
"Choang....loảng xoảng...." – bình hoa cùng với chiếc gương gắn trên tủ lập tức vỡ tan, từng mảnh thủy tinh rơi xuống đất, thanh âm chát chúa đập vào tai Thiên Vũ, kích thích cơn cuồng nộ đang chực chờ trong tâm cậu.
Hét lên một tiếng, cậu điên cuồng đập phá tất cả những gì trong tầm với.
- TẠI SAO? TẠI SAO CHỨ?
Thiên Vũ gào lên, vớ lấy chiếc laptop trên bàn rồi thô bạo ném nó vào tường. Nhìn chiếc laptop vỡ vụn dưới đất, lại nhìn căn phòng ngổn ngang đồ đạc, Thiên Vũ như bị rút hết sinh lực, ngồi phịch xuống đất rồi thả người nằm dang tay dang chân trên sàn nhà. Cậu lẩm bẩm: "Rốt cuộc thì tại sao, tại sao cậu không chọn tớ? Là tớ đã sai sao, Addy?"
Nhắm mắt lại, cậu liên tục gọi "Addy", từ khóe mắt, một giọt nước mắt trong suốt lặng lẽ rơi.
Đứng nhìn cảnh cửa phòng im lìm, Nhật Anh khẽ thở dài rồi quay sang nói với cô hầu:
- Đi chuẩn bị bông băng thuốc đỏ đi! Thiên Vũ đập phá đồ đạc nhất định sẽ bị thương.
Cô hầu lập tức xoay người chạy đi.
Nhật Anh lúc này chỉ biết lo lắng cho Thiên Vũ, không hề biết rằng, ngày mai, cậu và Hồng Ngọc sẽ đối diện với nguy cơ chia tách.
/86
|