Hạ Tưởng đương nhiên không muốn lúc này rời khỏi thành phố Lỗ, không đề cập tới sự phó thác của Khâu Nhân Lễ, chính là chức trách bản thân hắn sở tại, cũng một lòng nhào vào công việc, vì đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc sắp tới, tận tâm hết sức.
Cách đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc chỉ có một tuần thời gian, hơn nữa sắp tới Nguyên Đán rồi, Nguyên Đán, hắn cũng không nghĩ tới sẽ có thời gian nghỉ ngơi, càng không nghĩ tới, có người đến Nguyên Đán cũng không cho hắn nghỉ ngơi, muốn hắn vào Bắc Kinh
Mà hắn còn phải nghe lời, tức khắc khởi hành, không thể có một khắc chậm trễ.
Hạ Tưởng vào Bắc Kinh, xem như nửa công nửa tư, mang cả Ngô Thiên Tiếu đi theo. Ngô Thiên Tiếu cũng ít nhiều đoán được điều gì đó, dọc đường đi chỉ tận tâm làm việc một thư ký nên làm, nói rất ít.
Sau khi đặt chân lên đất Bắc Kinh, sau khi ngồi vào cơ xe chuyên dụng tiến đến đón, Ngô Thiên Tiếu được an bài ở xe sau, y không đủ tư cách cùng Hạ Tưởng ngồi chung một xe, bởi vì người đến nghênh đón Hạ Tưởng, cấp bậc cao đến dọa người.
Là Ủy viên bộ Chính trị Trung ương, Trưởng ban Tổ chức Trung ương Ngô Tài Dương!
Lần trước Cổ Thu Thật ở sân bay tình cờ gặp mặt Hạ Tưởng, đón Hạ Tưởng, cũng khiến Ngô Thiên Tiếu chính mắt thấy phong thái của Cổ Thu Thật. Cổ Thu Thật bình thản để lại ấn tượng sâu sắc cho y, nhưng Ngô Tài Dương lại khác nhau rất lớn, vẻ mặt nghiêm nghị, nói năng thận trọng, vẫn ngồi trên xe không hề có ý bước xuống, khi y đi theo Hạ Tưởng tới trước xe, vốn định tiến về phía trước để chào hỏi, lại bị cảnh vệ lạnh lùng đẩy sang một bên
Ngô Thiên Tiếu mới biết được, không phải kẻ bề trên nào cũng có tính cách gió xuân ập vào mặt. Ấn tượng Ngô Tài Dương trong mắt y, vừa hờ hững, lại xa cách, cũng có quyền uy nhìn xuống thiên hạ
Cũng phải, đường đường là Trưởng ban Tổ chức Trung ương, quản lý khảo hạch tất cả quan lớn cấp tỉnh bộ trong thiên hạ, nắm trong tay tiền đồ của tất cả cán bộ dưới cấp phó tỉnh, là Lại bộ Thượng thư người người ngưỡng mộ.
Ngồi ở trên xe sau, mặc dù không rõ phó Bí thư Hạ và Trưởng ban Ngô rốt cuộc là quan hệ gì, nhưng rất hiển nhiên, khác với lần bí thư Cổ tình cờ gặp gỡ ở sân bay trước đây là, Trưởng ban Ngô là đặc biệt tới đón máy bay. Ngô Thiên Tiếu ngoại trừ khiếp sợ vẫn là khiếp sợ, bởi vì y biết rõ người của ban Tổ chức cán bộ từ trước đến nay là gặp quan lớn một bậc, đừng nói Ban Tổ chức Trung ương, chính là một trưởng phòng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy khi xuống thành phố cấp 3 đều có Phó thị trưởng cùng đi.
Khâu Nhân Lễ vào Bắc Kinh, cũng không được hưởng thụ đãi ngộ Trưởng ban Tổ chức Trung ương đích thân đón máy bay, thậm chí nói không chút gì khoa trương, ở trong nước người có thể hưởng thụ đãi ngộ được Trưởng ban Tổ chức Trung ương đích thân đón máy bay, chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay!
Ngô Thiên Tiếu sau khi lên xe mới phát hiện, hoá ra trên xe ngoại trừ lái xe, chỉ mỗi mình y. Y một mình ngồi ở băng sau rộng rãi, hưởng thụ đãi ngộ lãnh đạo, trong lòng cảm thán, theo Bí thư Hạ, là một bước ngoặc trọng yếu nhất của y ở trong Tỉnh ủy, không nên nói là một bước ngoặc quan trọng nhất trong cuộc đời của y
Nhưng y cũng rõ chỉ sợ ngày phó Bí thư Hạ rời khỏi tỉnh Tề không còn xa, phó Bí thư Hạ vừa đi, y phải đi về đâu?
Phó Bí thư Hạ cũng tiết lộ qua muốn an bài y xuống huyện đảm đảm nhiệm chức vị quan trọng, nhưng cũng không có nói rõ sẽ là chức vụ gì. Y cũng rõ, Phó Bí thư Hạ nhất định sẽ không bạc đãi y, ít nhất cũng sẽ là Chủ tịch huyện khởi bước, thậm chí sẽ một bước đến chỗ Bí thư huyện ủy.
Mặc kệ là loại nào, Ngô Thiên Tiếu đều là trong lòng không nỡ
Nói chung thư ký không muốn điều ra ngoài không phải là thư ký tốt, Ngô Thiên Tiếu đảm nhiệm thư ký của Phó bí thư Tỉnh ủy, cũng là hy vọng một ngày kia có thể điều ra ngoài tỉnh chủ quản một phương. Nhưng hiện tại, y trong lòng lưu luyến không rời, cứ cảm thấy thời gian đi theo bên ncạnh phó Bí thư Hạ quá ngắn, còn có rất nhiều thứ vẫn chưa học được, cũng có rất nhiều sự tình chưa lĩnh hội sâu sắc, nói lời trong lòng, y thật đúng là muốn ở cạnh phó Bí thư Hạ thêm một năm nữa, không, là vài năm.
Ngẫm nghĩ xem Mễ Kỷ Hỏa ở cạnh Tổng bí thư, cũng hơn 20 năm, y sao không thể đi theo phó Bí thư Hạ, đến khi phó Bí thư Hạ bước một bước tới trung tâm triều đình? Chỉ tiếc, nguyện vọng rất đẹp, sự thật rất tàn khốc, phó Bí thư Hạ hiện tại dù sao mới là Phó bí thư tỉnh ủy, không phải Chủ tịch tỉnh hoặc Bí thư Tỉnh ủy, sau khi bình thường tới cấp bộ trưởng, thư ký mới có thể không đổi mới.
Vẫn là gặp được phó Bí thư Hạ quá sớm, nếu phó Bí thư Hạ hiện tại chính là Bí thư Tỉnh ủy thì tốt biết mấy? Ngô Thiên Tiếu tự giễu cười, đừng nghĩ nhiều quá, đợi phó Bí thư Hạ đi tới địa vị cao Bí thư Tỉnh ủy, thì tuổi tác y đả hơi bị cao, muốn đảm nhiệm thư ký của phó Bí thư Hạ cũng không có khả năng, nhân sinh chỉ có một lần lựa chọn, y không có khả năng giống như Mễ Kỷ Hỏa, trở thành nhân vật mấu chốt đi theo bên cạnh phó Bí thư Hạ
Cũng không biết ai sẽ trở thành người may mắn trong truyền thuyết?
Nếu nhậm chức Bí thư huyện ủy, đến huyện xa xôi một chút cũng không có vấn đề.
Nếu đảm nhiệm Chủ tịch huyện, Ngô Thiên Tiếu hy vọng ở lại thành phố Lỗ, công tác ở một huyện của thành phố Lỗ, có thể lợi dụng đầy đủ quan hệ của y ở thành phố Lỗ, để tiện cho khai triển các hạng mục công tác.
Lại nghĩ, ở lại tỉnh Tề cũng tốt, dù sao tỉnh Tề có căn cơ của y, y có thể ở tỉnh Tề đi từng bước một hướng tới địa vị cao, ít nhất trước khi lên phó tỉnh, hoàn toàn có thể ở tỉnh Tề bồi dưỡng trồng thế lực khổng lồ, đợi một ngày phó Bí thư Hạ tiến vào trung tâm triều đình, khi cần y phối hợp công tác, hy vọng đến lúc đó y có thể ở tỉnh Tề đứng ra hô hào, vì phó Bí thư Hạ phất cờ hò reo tại địa phương
Ngô Thiên Tiếu nhìn xe chuyên dụng phía trước, màng che rất dày, hoàn toàn nhìn không rõ tình hình bên trong, nhưng y biết, cuộc nói chuyện của phó Bí thư Hạ và Trưởng ban Ngô, khẳng định liên quan sự tình trọng đại.
Ngô Thiên Tiếu cũng không biết chính là, hướng đi có liên quan đến y, trong lòng Hạ Tưởng đã có phương hướng rõ ràng, sẽ là một niềm vui bất ngờ thật to.
Tuy nhiên lúc này, tâm tư Hạ Tưởng hoàn toàn không nằm trên người Ngô Thiên Tiếu, bởi vì Ngô Tài Dương đang cùng hắn đàm luận quyết định của một hạng mục trọng đại
- Tình hình đại khái là như thế, đi con đường nào, tôi tôn trọng ý kiến của cậu
Trưởng ban Tổ chức Trung ương từ trước đến nay cao cao tại thượng, khi nhắm vào điều động và an bài của một Phó bí thư tỉnh ủy, dưới tình huống bình thường là trực tiếp nói cho đối phương biết kết quả, sẽ không cho đối phương có đường chọn lựa. Nhưng đối mặt Hạ Tưởng, Ngô Tài Dương lại bỏ ngụy trang xuống, vô cùng chân thành trưng cầu ý kiến của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng thật lâu không nói gì.
Quan hệ giữa hắn và Ngô Tài Dương, đã sớm vượt qua quan hệ cấp trên cấp dưới, Ngô Tài Dương đối với hắn tốt hơn nữa, hắn cũng sẽ không vì được sủng ái mà lo sợ, trong lòng cảm nhận không phải đề cao, mà là yêu thương. Bởi vì hắn cũng rõ, Ngô Tài Dương tiến đến đón máy bay, cũng không phải là lấy thân phận của Trưởng ban Tổ chức Trung ương, mà là thân phận của người cầm lái nhà họ Ngô.
Hạ Tưởng cũng biết rõ một điểm, hắn quả thật là một điểm tựa lớn của mấy thế lực lớn, trên sự tình điều hắn tới Lĩnh Nam, giai đoạn trước, Trần Hạo Thiên ra mặt, ngoài là đại biểu Tổng bí thư, âm thầm cũng đại biểu thế lực gia tộc, mấy lần thăm dò thêm mời gọi, hiện tại, lại có Ngô Tài Dương hạ mình ra mặt, khác hẳn những lần trước muốn hắn đi đâu thì hắn phải tới đó chính là, hiện tại bao gồm Tổng bí thư ở bên trong, đều nói lý nói tình với hắn, cái muốn đạt được còn không phải khiến hắn cam tâm tình nguyện gật đầu đồng ý sao?
Mà không phải là một tờ giấy điều lệnh điều nhiệm lạnh ngắt nhất định phải vô điều kiện phục tùng
Nói cách khác, trọng lượng và tầm quan trọng của hắn hiện tại, đã khiến tất cả mọi người đều phải cho ra sự tôn trọng đầy đủ, cũng là một mặt khiến Hạ Tưởng hơi cảm động
Dù sao, nói thật, thân là cán bộ cấp phó tỉnh, Ban Tổ chức Trung ương là có thể trực tiếp quyết định hướng đi của hắn, hắn có muốn hay không, đều phải phục tùng. Nhưng hiện tại, Ngô Tài Dương tự mình tới đón, tự mình uyển chuyển khuyên bảo, trên thực tế trọng đãi đối với hắn, đã bay lên tới độ cao trước nay chưa từng có
Ngô Tài Dương rõ ràng nói với hắn, trung ương sẽ trao đổi Phó bí thư tỉnh ủy Lĩnh Nam và Phó bí thư tỉnh ủy tỉnh Tề, hoàn thành một lần điều nhiệm thuận lợi. Chẳng những Tổng bí thư hy vọng hắn đi Lĩnh Nam, lão Cổ cũng là ý tứ giống vậy, ngay đến ông cụ Ngô trước kia thái độ không rõ thậm chí còn ít nhiều có ý kiến phản đối, hiện tại cũng không còn phát biểu ý kiến
Không phát biểu ý kiến, chính là ngầm thừa nhận
Là tình thế Lĩnh Nam đại biến tới mức khiến ông cụ Ngô cũng thay đổi chủ ý, hay là ngay từ đầu, ông cụ Ngô cố ý thế? Hạ Tưởng trong lòng không phải cười khổ, là vui mừng mà cười.
Quả thật, hắn rất vui mừng, bởi vì nếu một tháng trước, có lẽ hắn cảm thấy đi Lĩnh Nam là một lần mạo hiểm, thậm chí có thể mất nhiều hơn được. Nhưng hiện tại, tâm tình của hắn đã châm nóng, nhất là mấy câu nhắc nhở quan trọng của Tống Triêu Độ, khiến hắn hiểu rõ một điểm, hắn không thể sợ phạm sai lầm, hơn nữa nếu suy nghĩ thêm một chút, có đôi khi, thích hợp phạm chút sai lầm nhỏ, nói không chừng còn là chuyện tốt.
Đứa nhỏ quá thành thật rất dễ bị người ức hiếp, thì như Trần Hạo Thiên ấy, vừa mới rời Sơn Thành, Sơn Thành liền đánh đen, dường như khi ông ta đảm nhiệm Sơn Thành có rất nhiều rối loạn vậy. Tới rồi Lĩnh Nam không lâu, Lĩnh Nam cũng gió nổi mây phun. Kỳ thật cũng không phải Trần Hạo Thiên không bản lĩnh, không thủ đoạn, mà là ông ta đối nhân xử thế rất khiêm tốn, giọng không đủ to, liền có vẻ như ông ta luôn bị người ức hiếp
Hạ Tưởng đón nhận ánh mắt chờ mong của Ngô Tài Dương, mỉm cười:
- Tôi muốn đưa ra một vài điều kiện…
Ngô Tài Dương cũng là cười:
- Người khác nói điều kiện, tôi khẳng định sẽ phản cảm, cậu đưa ra điều kiện, tôi nói… đồng ý trước. Nếu tôi nhớ không lầm, mấy lần điều động cậu đều không đề cập qua bất cứ điều kiện gì, đây là lần đầu tiên
Quả thật là lần đầu tiên Hạ Tưởng đưa ra điều kiện, hơn nữa Hạ Tưởng ngoài là ra điều kiện với Ngô Tài Dương, kỳ thật vẫn là mượn miệng Ngô Tài Dương, chuyển cho Tổng bí thư, ông cụ Ngô, thậm chí là lão Cổ. Hạ Tưởng rất rõ, Ngô Tài Dương lần này ra mặt, đại biểu không chỉ mỗi thế lực gia tộc, mà là ý nguyện của Tổng bí thư, ý đồ của ông cụ Ngô cùng với tính toán của lão Cổ, là một đoàn thể liên minh
Cũng gián tiếp nói rõ một điểm, lão Cổ từ trước đến nay luôn thân cận Thủ tướng, hiếm thấy phối hợp Tổng bí thư ra tay, mà Ngô Tài Dương cũng tạm thời thay thế Cổ Thu Thật, đảm nhận nhân vật phát ngôn của hai tầng lực lượng Tổng bí thư kiêm thế lực gia tộc, có thể thấy được tình thế đã nghiêm trọng tới trình độ ảnh hưởng đại cục
Hạ Tưởng lần đầu tiên đưa ra điều kiện, theo ý tưởng của người bình thường, khẳng định sẽ đề một đống yêu cầu.
Không ngờ Hạ Tưởng chỉ khẽ mỉm cười:
- Chỉ một điều kiện, chính là tôi có thể đi Lĩnh Nam, nhưng phải cho phép tôi phạm một số sai lầm nhỏ. Nếu chẳng may bím tóc tôi bị người khác bắt được, Tổng bí thư không tiện ra mặt giải quyết, ông cụ và lão Cổ, nhất định phải thay tôi giải vây
Ngô Tài Dương không nói chuyện, nhìn thẳng Hạ Tưởng sau một lúc lâu, bỗng nhiên cười ha hả:
- Cậu đã quên một người... Chẳng lẽ ở trong mắt cậu, Trưởng ban Tổ chức Trung ương tôi đây, không có một chút quyền uy?
Hạ Tưởng gật đầu cười nói:
- Ý tứ của tôi là, dù sao cũng quan tâm tôi
Ngô Tài Dương vỗ vỗ bả vai Hạ Tưởng:
- Mấy ông lão cho dù mặc kệ tôi, cũng phải quan tâm cậu, cậu đừng quá kiêu ngạo
Hạ Tưởng liền hỏi:
- Khi nào thì đi Lĩnh Nam?
Ngô Tài Dương trả lời khiến hắn giật mình kinh hãi:
- Càng nhanh càng tốt, ý của tôi là, trước đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc tỉnh Tề…
Hạ Tưởng rất là khó hiểu:
- Chỉ còn vài ngày, thực sự gấp như vậy sao?
Cách đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc chỉ có một tuần thời gian, hơn nữa sắp tới Nguyên Đán rồi, Nguyên Đán, hắn cũng không nghĩ tới sẽ có thời gian nghỉ ngơi, càng không nghĩ tới, có người đến Nguyên Đán cũng không cho hắn nghỉ ngơi, muốn hắn vào Bắc Kinh
Mà hắn còn phải nghe lời, tức khắc khởi hành, không thể có một khắc chậm trễ.
Hạ Tưởng vào Bắc Kinh, xem như nửa công nửa tư, mang cả Ngô Thiên Tiếu đi theo. Ngô Thiên Tiếu cũng ít nhiều đoán được điều gì đó, dọc đường đi chỉ tận tâm làm việc một thư ký nên làm, nói rất ít.
Sau khi đặt chân lên đất Bắc Kinh, sau khi ngồi vào cơ xe chuyên dụng tiến đến đón, Ngô Thiên Tiếu được an bài ở xe sau, y không đủ tư cách cùng Hạ Tưởng ngồi chung một xe, bởi vì người đến nghênh đón Hạ Tưởng, cấp bậc cao đến dọa người.
Là Ủy viên bộ Chính trị Trung ương, Trưởng ban Tổ chức Trung ương Ngô Tài Dương!
Lần trước Cổ Thu Thật ở sân bay tình cờ gặp mặt Hạ Tưởng, đón Hạ Tưởng, cũng khiến Ngô Thiên Tiếu chính mắt thấy phong thái của Cổ Thu Thật. Cổ Thu Thật bình thản để lại ấn tượng sâu sắc cho y, nhưng Ngô Tài Dương lại khác nhau rất lớn, vẻ mặt nghiêm nghị, nói năng thận trọng, vẫn ngồi trên xe không hề có ý bước xuống, khi y đi theo Hạ Tưởng tới trước xe, vốn định tiến về phía trước để chào hỏi, lại bị cảnh vệ lạnh lùng đẩy sang một bên
Ngô Thiên Tiếu mới biết được, không phải kẻ bề trên nào cũng có tính cách gió xuân ập vào mặt. Ấn tượng Ngô Tài Dương trong mắt y, vừa hờ hững, lại xa cách, cũng có quyền uy nhìn xuống thiên hạ
Cũng phải, đường đường là Trưởng ban Tổ chức Trung ương, quản lý khảo hạch tất cả quan lớn cấp tỉnh bộ trong thiên hạ, nắm trong tay tiền đồ của tất cả cán bộ dưới cấp phó tỉnh, là Lại bộ Thượng thư người người ngưỡng mộ.
Ngồi ở trên xe sau, mặc dù không rõ phó Bí thư Hạ và Trưởng ban Ngô rốt cuộc là quan hệ gì, nhưng rất hiển nhiên, khác với lần bí thư Cổ tình cờ gặp gỡ ở sân bay trước đây là, Trưởng ban Ngô là đặc biệt tới đón máy bay. Ngô Thiên Tiếu ngoại trừ khiếp sợ vẫn là khiếp sợ, bởi vì y biết rõ người của ban Tổ chức cán bộ từ trước đến nay là gặp quan lớn một bậc, đừng nói Ban Tổ chức Trung ương, chính là một trưởng phòng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy khi xuống thành phố cấp 3 đều có Phó thị trưởng cùng đi.
Khâu Nhân Lễ vào Bắc Kinh, cũng không được hưởng thụ đãi ngộ Trưởng ban Tổ chức Trung ương đích thân đón máy bay, thậm chí nói không chút gì khoa trương, ở trong nước người có thể hưởng thụ đãi ngộ được Trưởng ban Tổ chức Trung ương đích thân đón máy bay, chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay!
Ngô Thiên Tiếu sau khi lên xe mới phát hiện, hoá ra trên xe ngoại trừ lái xe, chỉ mỗi mình y. Y một mình ngồi ở băng sau rộng rãi, hưởng thụ đãi ngộ lãnh đạo, trong lòng cảm thán, theo Bí thư Hạ, là một bước ngoặc trọng yếu nhất của y ở trong Tỉnh ủy, không nên nói là một bước ngoặc quan trọng nhất trong cuộc đời của y
Nhưng y cũng rõ chỉ sợ ngày phó Bí thư Hạ rời khỏi tỉnh Tề không còn xa, phó Bí thư Hạ vừa đi, y phải đi về đâu?
Phó Bí thư Hạ cũng tiết lộ qua muốn an bài y xuống huyện đảm đảm nhiệm chức vị quan trọng, nhưng cũng không có nói rõ sẽ là chức vụ gì. Y cũng rõ, Phó Bí thư Hạ nhất định sẽ không bạc đãi y, ít nhất cũng sẽ là Chủ tịch huyện khởi bước, thậm chí sẽ một bước đến chỗ Bí thư huyện ủy.
Mặc kệ là loại nào, Ngô Thiên Tiếu đều là trong lòng không nỡ
Nói chung thư ký không muốn điều ra ngoài không phải là thư ký tốt, Ngô Thiên Tiếu đảm nhiệm thư ký của Phó bí thư Tỉnh ủy, cũng là hy vọng một ngày kia có thể điều ra ngoài tỉnh chủ quản một phương. Nhưng hiện tại, y trong lòng lưu luyến không rời, cứ cảm thấy thời gian đi theo bên ncạnh phó Bí thư Hạ quá ngắn, còn có rất nhiều thứ vẫn chưa học được, cũng có rất nhiều sự tình chưa lĩnh hội sâu sắc, nói lời trong lòng, y thật đúng là muốn ở cạnh phó Bí thư Hạ thêm một năm nữa, không, là vài năm.
Ngẫm nghĩ xem Mễ Kỷ Hỏa ở cạnh Tổng bí thư, cũng hơn 20 năm, y sao không thể đi theo phó Bí thư Hạ, đến khi phó Bí thư Hạ bước một bước tới trung tâm triều đình? Chỉ tiếc, nguyện vọng rất đẹp, sự thật rất tàn khốc, phó Bí thư Hạ hiện tại dù sao mới là Phó bí thư tỉnh ủy, không phải Chủ tịch tỉnh hoặc Bí thư Tỉnh ủy, sau khi bình thường tới cấp bộ trưởng, thư ký mới có thể không đổi mới.
Vẫn là gặp được phó Bí thư Hạ quá sớm, nếu phó Bí thư Hạ hiện tại chính là Bí thư Tỉnh ủy thì tốt biết mấy? Ngô Thiên Tiếu tự giễu cười, đừng nghĩ nhiều quá, đợi phó Bí thư Hạ đi tới địa vị cao Bí thư Tỉnh ủy, thì tuổi tác y đả hơi bị cao, muốn đảm nhiệm thư ký của phó Bí thư Hạ cũng không có khả năng, nhân sinh chỉ có một lần lựa chọn, y không có khả năng giống như Mễ Kỷ Hỏa, trở thành nhân vật mấu chốt đi theo bên cạnh phó Bí thư Hạ
Cũng không biết ai sẽ trở thành người may mắn trong truyền thuyết?
Nếu nhậm chức Bí thư huyện ủy, đến huyện xa xôi một chút cũng không có vấn đề.
Nếu đảm nhiệm Chủ tịch huyện, Ngô Thiên Tiếu hy vọng ở lại thành phố Lỗ, công tác ở một huyện của thành phố Lỗ, có thể lợi dụng đầy đủ quan hệ của y ở thành phố Lỗ, để tiện cho khai triển các hạng mục công tác.
Lại nghĩ, ở lại tỉnh Tề cũng tốt, dù sao tỉnh Tề có căn cơ của y, y có thể ở tỉnh Tề đi từng bước một hướng tới địa vị cao, ít nhất trước khi lên phó tỉnh, hoàn toàn có thể ở tỉnh Tề bồi dưỡng trồng thế lực khổng lồ, đợi một ngày phó Bí thư Hạ tiến vào trung tâm triều đình, khi cần y phối hợp công tác, hy vọng đến lúc đó y có thể ở tỉnh Tề đứng ra hô hào, vì phó Bí thư Hạ phất cờ hò reo tại địa phương
Ngô Thiên Tiếu nhìn xe chuyên dụng phía trước, màng che rất dày, hoàn toàn nhìn không rõ tình hình bên trong, nhưng y biết, cuộc nói chuyện của phó Bí thư Hạ và Trưởng ban Ngô, khẳng định liên quan sự tình trọng đại.
Ngô Thiên Tiếu cũng không biết chính là, hướng đi có liên quan đến y, trong lòng Hạ Tưởng đã có phương hướng rõ ràng, sẽ là một niềm vui bất ngờ thật to.
Tuy nhiên lúc này, tâm tư Hạ Tưởng hoàn toàn không nằm trên người Ngô Thiên Tiếu, bởi vì Ngô Tài Dương đang cùng hắn đàm luận quyết định của một hạng mục trọng đại
- Tình hình đại khái là như thế, đi con đường nào, tôi tôn trọng ý kiến của cậu
Trưởng ban Tổ chức Trung ương từ trước đến nay cao cao tại thượng, khi nhắm vào điều động và an bài của một Phó bí thư tỉnh ủy, dưới tình huống bình thường là trực tiếp nói cho đối phương biết kết quả, sẽ không cho đối phương có đường chọn lựa. Nhưng đối mặt Hạ Tưởng, Ngô Tài Dương lại bỏ ngụy trang xuống, vô cùng chân thành trưng cầu ý kiến của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng thật lâu không nói gì.
Quan hệ giữa hắn và Ngô Tài Dương, đã sớm vượt qua quan hệ cấp trên cấp dưới, Ngô Tài Dương đối với hắn tốt hơn nữa, hắn cũng sẽ không vì được sủng ái mà lo sợ, trong lòng cảm nhận không phải đề cao, mà là yêu thương. Bởi vì hắn cũng rõ, Ngô Tài Dương tiến đến đón máy bay, cũng không phải là lấy thân phận của Trưởng ban Tổ chức Trung ương, mà là thân phận của người cầm lái nhà họ Ngô.
Hạ Tưởng cũng biết rõ một điểm, hắn quả thật là một điểm tựa lớn của mấy thế lực lớn, trên sự tình điều hắn tới Lĩnh Nam, giai đoạn trước, Trần Hạo Thiên ra mặt, ngoài là đại biểu Tổng bí thư, âm thầm cũng đại biểu thế lực gia tộc, mấy lần thăm dò thêm mời gọi, hiện tại, lại có Ngô Tài Dương hạ mình ra mặt, khác hẳn những lần trước muốn hắn đi đâu thì hắn phải tới đó chính là, hiện tại bao gồm Tổng bí thư ở bên trong, đều nói lý nói tình với hắn, cái muốn đạt được còn không phải khiến hắn cam tâm tình nguyện gật đầu đồng ý sao?
Mà không phải là một tờ giấy điều lệnh điều nhiệm lạnh ngắt nhất định phải vô điều kiện phục tùng
Nói cách khác, trọng lượng và tầm quan trọng của hắn hiện tại, đã khiến tất cả mọi người đều phải cho ra sự tôn trọng đầy đủ, cũng là một mặt khiến Hạ Tưởng hơi cảm động
Dù sao, nói thật, thân là cán bộ cấp phó tỉnh, Ban Tổ chức Trung ương là có thể trực tiếp quyết định hướng đi của hắn, hắn có muốn hay không, đều phải phục tùng. Nhưng hiện tại, Ngô Tài Dương tự mình tới đón, tự mình uyển chuyển khuyên bảo, trên thực tế trọng đãi đối với hắn, đã bay lên tới độ cao trước nay chưa từng có
Ngô Tài Dương rõ ràng nói với hắn, trung ương sẽ trao đổi Phó bí thư tỉnh ủy Lĩnh Nam và Phó bí thư tỉnh ủy tỉnh Tề, hoàn thành một lần điều nhiệm thuận lợi. Chẳng những Tổng bí thư hy vọng hắn đi Lĩnh Nam, lão Cổ cũng là ý tứ giống vậy, ngay đến ông cụ Ngô trước kia thái độ không rõ thậm chí còn ít nhiều có ý kiến phản đối, hiện tại cũng không còn phát biểu ý kiến
Không phát biểu ý kiến, chính là ngầm thừa nhận
Là tình thế Lĩnh Nam đại biến tới mức khiến ông cụ Ngô cũng thay đổi chủ ý, hay là ngay từ đầu, ông cụ Ngô cố ý thế? Hạ Tưởng trong lòng không phải cười khổ, là vui mừng mà cười.
Quả thật, hắn rất vui mừng, bởi vì nếu một tháng trước, có lẽ hắn cảm thấy đi Lĩnh Nam là một lần mạo hiểm, thậm chí có thể mất nhiều hơn được. Nhưng hiện tại, tâm tình của hắn đã châm nóng, nhất là mấy câu nhắc nhở quan trọng của Tống Triêu Độ, khiến hắn hiểu rõ một điểm, hắn không thể sợ phạm sai lầm, hơn nữa nếu suy nghĩ thêm một chút, có đôi khi, thích hợp phạm chút sai lầm nhỏ, nói không chừng còn là chuyện tốt.
Đứa nhỏ quá thành thật rất dễ bị người ức hiếp, thì như Trần Hạo Thiên ấy, vừa mới rời Sơn Thành, Sơn Thành liền đánh đen, dường như khi ông ta đảm nhiệm Sơn Thành có rất nhiều rối loạn vậy. Tới rồi Lĩnh Nam không lâu, Lĩnh Nam cũng gió nổi mây phun. Kỳ thật cũng không phải Trần Hạo Thiên không bản lĩnh, không thủ đoạn, mà là ông ta đối nhân xử thế rất khiêm tốn, giọng không đủ to, liền có vẻ như ông ta luôn bị người ức hiếp
Hạ Tưởng đón nhận ánh mắt chờ mong của Ngô Tài Dương, mỉm cười:
- Tôi muốn đưa ra một vài điều kiện…
Ngô Tài Dương cũng là cười:
- Người khác nói điều kiện, tôi khẳng định sẽ phản cảm, cậu đưa ra điều kiện, tôi nói… đồng ý trước. Nếu tôi nhớ không lầm, mấy lần điều động cậu đều không đề cập qua bất cứ điều kiện gì, đây là lần đầu tiên
Quả thật là lần đầu tiên Hạ Tưởng đưa ra điều kiện, hơn nữa Hạ Tưởng ngoài là ra điều kiện với Ngô Tài Dương, kỳ thật vẫn là mượn miệng Ngô Tài Dương, chuyển cho Tổng bí thư, ông cụ Ngô, thậm chí là lão Cổ. Hạ Tưởng rất rõ, Ngô Tài Dương lần này ra mặt, đại biểu không chỉ mỗi thế lực gia tộc, mà là ý nguyện của Tổng bí thư, ý đồ của ông cụ Ngô cùng với tính toán của lão Cổ, là một đoàn thể liên minh
Cũng gián tiếp nói rõ một điểm, lão Cổ từ trước đến nay luôn thân cận Thủ tướng, hiếm thấy phối hợp Tổng bí thư ra tay, mà Ngô Tài Dương cũng tạm thời thay thế Cổ Thu Thật, đảm nhận nhân vật phát ngôn của hai tầng lực lượng Tổng bí thư kiêm thế lực gia tộc, có thể thấy được tình thế đã nghiêm trọng tới trình độ ảnh hưởng đại cục
Hạ Tưởng lần đầu tiên đưa ra điều kiện, theo ý tưởng của người bình thường, khẳng định sẽ đề một đống yêu cầu.
Không ngờ Hạ Tưởng chỉ khẽ mỉm cười:
- Chỉ một điều kiện, chính là tôi có thể đi Lĩnh Nam, nhưng phải cho phép tôi phạm một số sai lầm nhỏ. Nếu chẳng may bím tóc tôi bị người khác bắt được, Tổng bí thư không tiện ra mặt giải quyết, ông cụ và lão Cổ, nhất định phải thay tôi giải vây
Ngô Tài Dương không nói chuyện, nhìn thẳng Hạ Tưởng sau một lúc lâu, bỗng nhiên cười ha hả:
- Cậu đã quên một người... Chẳng lẽ ở trong mắt cậu, Trưởng ban Tổ chức Trung ương tôi đây, không có một chút quyền uy?
Hạ Tưởng gật đầu cười nói:
- Ý tứ của tôi là, dù sao cũng quan tâm tôi
Ngô Tài Dương vỗ vỗ bả vai Hạ Tưởng:
- Mấy ông lão cho dù mặc kệ tôi, cũng phải quan tâm cậu, cậu đừng quá kiêu ngạo
Hạ Tưởng liền hỏi:
- Khi nào thì đi Lĩnh Nam?
Ngô Tài Dương trả lời khiến hắn giật mình kinh hãi:
- Càng nhanh càng tốt, ý của tôi là, trước đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc tỉnh Tề…
Hạ Tưởng rất là khó hiểu:
- Chỉ còn vài ngày, thực sự gấp như vậy sao?
/2185
|