Chỉ là nhìn lại, lại cảm thấy không phải. . . . . .
Ánh sáng không tốt lắm, Đóa Đóa cảm thấy mình nhìn không rõ lắm, nhưng nam nhân kia có khí chất nói không nên lời, rất uy nghiêm tôn quý, lại mang theo chút ác liệt, cùng dáng vẻ bình thường ôn hòa của Hoàng Phủ Dật thật khác rất xa.
Kỳ thật khi Đóa Đóa sắp tới gần thư phòng thì, thủ hạ của Hoàng Phủ Dật đã biết có người tới.
Nhưng võ công chủ tử so với bọn họ lợi hại hơn nhiều còn chưa nói gì, bọn họ cũng chỉ có thể tiếp tục báo cáo.
Đóa Đóa ở bên ngoài nhìn thật lâu, càng nhìn càng nghi hoặc, người này rốt cuộc có phải Hoàng Phủ Dật hay không?
Chờ thủ hạ đều nói xong, Hoàng Phủ Dật phất tay, ý bảo bọn họ đều đi xuống.
Đóa Đóa chỉ cảm thấy ba bóng người kia nhoáng lên một cái, liền từ cửa sổ đi ra ngoài.
Cao thủ a. . . . . . Đóa Đóa rất là hâm mộ.
"Xem đủ?" Hoàng Phủ Dật đột nhiên cười hỏi.
Ách. . . . . . Bị phát hiện? Đóa Đóa bị dọa nhảy dựng, xoay người muốn chạy.
Sau đó nàng liền đụng vào người một nam nhân . . . . . .
"Cẩn thận," Hoàng Phủ Dật đỡ lấy nàng, "Thái tử phi."
Đóa Đóa mơ hồ, sân tương đối sáng, khuôn mặt này thoạt nhìn xác thật là giốg Hoàng Phủ Dật như đúc, nhưng hắn sao lại kêu nàng là thái tử phi?
"Ngươi là?" Nàng nhịn không được hỏi.
"Ta là thế thân của thái tử."
". . . . . ." Cũng không phải diễn kịch, vì sao cần thế thân?
Nhìn đôi mắt khó hiểu của nàng, Hoàng Phủ Dật nhịn không được nở nụ cười, "Chuyện thái tử cần làm rất nhiều, nhưng thái tử tinh lực không đủ, cho nên tìm thế thân đến giúp việc."
"À. . . . . ." Bừng tỉnh đại ngộ, "Thì ra là lười a, nhưng sao ngươi nhìn giống hắn như đúc thế?"
Hoàng Phủ Dật nói dối, nhưng vẻ mặt lại vô cùng thành thật, "Nếu không phải nhìn giống nhau, thái tử sao lại tìm ta làm thế thân?"
"Như vậy à," Nhan Đóa Đóa có chút cảm thông với hắn, "Vậy ngươi không phải ngảy cả thân phận công khai cũng không có?" Thật thảm.
"Đúng vậy," Hoàng Phủ Dật hạ mắt, "Trừ thái tử, hiện ở cũng chỉ có ngươi biết thân phận của ta."
"Ngươi yên tâm, ta sẽ không đ khắp nơi nói lung tung."
Liếc hắn một cái, Đóa Đóa có chút do dự, "Cái. . . . . . Ngươi vì sao lại nói chuyện này cho ta biết?"
"Bởi vì thái tử phải tạm thời rời khỏi một khoảng thời gian, hiện muốn ta giả mạo thái tử, ở lại bên cạnh ngươi."
Ánh sáng không tốt lắm, Đóa Đóa cảm thấy mình nhìn không rõ lắm, nhưng nam nhân kia có khí chất nói không nên lời, rất uy nghiêm tôn quý, lại mang theo chút ác liệt, cùng dáng vẻ bình thường ôn hòa của Hoàng Phủ Dật thật khác rất xa.
Kỳ thật khi Đóa Đóa sắp tới gần thư phòng thì, thủ hạ của Hoàng Phủ Dật đã biết có người tới.
Nhưng võ công chủ tử so với bọn họ lợi hại hơn nhiều còn chưa nói gì, bọn họ cũng chỉ có thể tiếp tục báo cáo.
Đóa Đóa ở bên ngoài nhìn thật lâu, càng nhìn càng nghi hoặc, người này rốt cuộc có phải Hoàng Phủ Dật hay không?
Chờ thủ hạ đều nói xong, Hoàng Phủ Dật phất tay, ý bảo bọn họ đều đi xuống.
Đóa Đóa chỉ cảm thấy ba bóng người kia nhoáng lên một cái, liền từ cửa sổ đi ra ngoài.
Cao thủ a. . . . . . Đóa Đóa rất là hâm mộ.
"Xem đủ?" Hoàng Phủ Dật đột nhiên cười hỏi.
Ách. . . . . . Bị phát hiện? Đóa Đóa bị dọa nhảy dựng, xoay người muốn chạy.
Sau đó nàng liền đụng vào người một nam nhân . . . . . .
"Cẩn thận," Hoàng Phủ Dật đỡ lấy nàng, "Thái tử phi."
Đóa Đóa mơ hồ, sân tương đối sáng, khuôn mặt này thoạt nhìn xác thật là giốg Hoàng Phủ Dật như đúc, nhưng hắn sao lại kêu nàng là thái tử phi?
"Ngươi là?" Nàng nhịn không được hỏi.
"Ta là thế thân của thái tử."
". . . . . ." Cũng không phải diễn kịch, vì sao cần thế thân?
Nhìn đôi mắt khó hiểu của nàng, Hoàng Phủ Dật nhịn không được nở nụ cười, "Chuyện thái tử cần làm rất nhiều, nhưng thái tử tinh lực không đủ, cho nên tìm thế thân đến giúp việc."
"À. . . . . ." Bừng tỉnh đại ngộ, "Thì ra là lười a, nhưng sao ngươi nhìn giống hắn như đúc thế?"
Hoàng Phủ Dật nói dối, nhưng vẻ mặt lại vô cùng thành thật, "Nếu không phải nhìn giống nhau, thái tử sao lại tìm ta làm thế thân?"
"Như vậy à," Nhan Đóa Đóa có chút cảm thông với hắn, "Vậy ngươi không phải ngảy cả thân phận công khai cũng không có?" Thật thảm.
"Đúng vậy," Hoàng Phủ Dật hạ mắt, "Trừ thái tử, hiện ở cũng chỉ có ngươi biết thân phận của ta."
"Ngươi yên tâm, ta sẽ không đ khắp nơi nói lung tung."
Liếc hắn một cái, Đóa Đóa có chút do dự, "Cái. . . . . . Ngươi vì sao lại nói chuyện này cho ta biết?"
"Bởi vì thái tử phải tạm thời rời khỏi một khoảng thời gian, hiện muốn ta giả mạo thái tử, ở lại bên cạnh ngươi."
/308
|