Hắn cười cười, "Thái tử lo lắng ngươi sẽ phát hiện chúng ta là hai người, cho nên bảo ta trước nói thẳng với ngươi."
Ô ô, bọn họ đánh giá cao chỉ số thông minh của nàng. . . . . .
Kỳ thật nếu không phải hắn thừa nhận trước, nàng cũng chỉ là hoài nghi một chút, không bao lâu liền quên.
"Ừm, ta đã biết."
"Ta đây sau này cũng sẽ gọi ngươi như thái tử," Hoàng Phủ Dật cười nói, "Đóa Đóa."
". . . . . ."
Giọng hắn hơi trầm, khi kêu tên của nàng rất dịu dàng, khẽ cười, rõ ràng là tên nghe rất nhiều lần, nhưng bị hắn kêu, má của nàng bỗng đỏ hồng.
Đóa Đóa không thể nào bình tĩnh ngẩng đầu nhìn trời, cổ đại khắp nơi đều có phù vân a. . . . . .
"Đóa Đóa, sao ngươi vẫn chưa ngủ?"
"Khụ, uống nhiều trà, ngủ không được."
"Ta đây cùng ngươi đi dạo một chút."
"Khụ, không cần, hình như ta hơi mệt." Đóa Đóa nói xong liền che miệng ngáp thực khoa trương.
"Đóa Đóa, ngươi sợ ta?" Hoàng Phủ Dật cười hỏi nàng.
"Không có a," Đóa Đóa trừng lớn mắt, cố gắng biểu hiện mình vô tội, "Ta vì sao phải sợ ngươi?"
"Vậy ngươi rõ ràng rất tỉnh táo, vì sao phải giả buồn ngủ?"
Hoàng Phủ Dật cúi đầu, rất gần nàng, "Ngươi có phải là sợ đã trễ thế này, còn đi lòng vòng với ta, sẽ khiến thái tử hiểu lầm?"
". . . . . ." Này. . . . . . Không khác lắm, aiz, nàng dù sao là "phụ nữ có chồng" a.
"Ngươi cùng thái tử không phải giả thành thân?" Hoàng Phủ Dật cười hỏi, "Vậy vì sao phải sợ việc này? Ngươi hiện đang tự do."
Uh, nói cũng đúng a, Đóa Đóa rất bi kịch mà bị hù dọa. . . . . .
"Nhưng ngươi không sợ hắn trừng phạt ngươi?"
Đóa Đóa khó hiểu nhìn hắn, "Hắn là chủ tử ngươi a."
"Ta có võ công, sao phải sợ hắn?"
Hoàng Phủ Dật diễn thật sự giống, làm thấp mình lại không chút do dự.
"Đóa Đóa, ngươi thích thái tử sao?"
"Này. . . . . ."
Aiz, hình như thật sự từng có chút thích.
Đầu tiên là khuôn mặt kia của hắn rất khó khiến người ta không thích a. . . . . . Hơn nữa khi đó hắn đối với nàng tốt lắm rất ôn nhu, cho tới bây giờ cũng chưa từng ghét bỏ nàng, nàng vẫn rất cảm động.
Không nghĩ đến hắn đều là lừa người!
Đóa Đóa tức giận nhíu mũi, nam nhân kia căn bản là đại lừa gạt không có một câu nói thật! Đồ lừa gạt!
Ô ô, bọn họ đánh giá cao chỉ số thông minh của nàng. . . . . .
Kỳ thật nếu không phải hắn thừa nhận trước, nàng cũng chỉ là hoài nghi một chút, không bao lâu liền quên.
"Ừm, ta đã biết."
"Ta đây sau này cũng sẽ gọi ngươi như thái tử," Hoàng Phủ Dật cười nói, "Đóa Đóa."
". . . . . ."
Giọng hắn hơi trầm, khi kêu tên của nàng rất dịu dàng, khẽ cười, rõ ràng là tên nghe rất nhiều lần, nhưng bị hắn kêu, má của nàng bỗng đỏ hồng.
Đóa Đóa không thể nào bình tĩnh ngẩng đầu nhìn trời, cổ đại khắp nơi đều có phù vân a. . . . . .
"Đóa Đóa, sao ngươi vẫn chưa ngủ?"
"Khụ, uống nhiều trà, ngủ không được."
"Ta đây cùng ngươi đi dạo một chút."
"Khụ, không cần, hình như ta hơi mệt." Đóa Đóa nói xong liền che miệng ngáp thực khoa trương.
"Đóa Đóa, ngươi sợ ta?" Hoàng Phủ Dật cười hỏi nàng.
"Không có a," Đóa Đóa trừng lớn mắt, cố gắng biểu hiện mình vô tội, "Ta vì sao phải sợ ngươi?"
"Vậy ngươi rõ ràng rất tỉnh táo, vì sao phải giả buồn ngủ?"
Hoàng Phủ Dật cúi đầu, rất gần nàng, "Ngươi có phải là sợ đã trễ thế này, còn đi lòng vòng với ta, sẽ khiến thái tử hiểu lầm?"
". . . . . ." Này. . . . . . Không khác lắm, aiz, nàng dù sao là "phụ nữ có chồng" a.
"Ngươi cùng thái tử không phải giả thành thân?" Hoàng Phủ Dật cười hỏi, "Vậy vì sao phải sợ việc này? Ngươi hiện đang tự do."
Uh, nói cũng đúng a, Đóa Đóa rất bi kịch mà bị hù dọa. . . . . .
"Nhưng ngươi không sợ hắn trừng phạt ngươi?"
Đóa Đóa khó hiểu nhìn hắn, "Hắn là chủ tử ngươi a."
"Ta có võ công, sao phải sợ hắn?"
Hoàng Phủ Dật diễn thật sự giống, làm thấp mình lại không chút do dự.
"Đóa Đóa, ngươi thích thái tử sao?"
"Này. . . . . ."
Aiz, hình như thật sự từng có chút thích.
Đầu tiên là khuôn mặt kia của hắn rất khó khiến người ta không thích a. . . . . . Hơn nữa khi đó hắn đối với nàng tốt lắm rất ôn nhu, cho tới bây giờ cũng chưa từng ghét bỏ nàng, nàng vẫn rất cảm động.
Không nghĩ đến hắn đều là lừa người!
Đóa Đóa tức giận nhíu mũi, nam nhân kia căn bản là đại lừa gạt không có một câu nói thật! Đồ lừa gạt!
/308
|