Sau Khi Ly Hôn: Tình Yêu Ấm Áp Vào Đêm Muộn

Chương 69 - Chương 64.2

/99


Bởi vì cô ở cùng bệnh viện với Lạc Phi, nên Đường Tử Khoáng đã chạy tới rất nhanh, Ôn Noãn vừa ăn xong bát cháo gạo nếp mà Cố Dạ Thâm chuẩn bị cho cô, hắn thấy trên trán cô quấn băng gạc, trên mặt cũng có máu ứ đọng, lập tức bước nhanh đến: “Noãn Noãn, đây là xảy ra chuyện gì? Em làm sao vậy?”

Ôn Noãn lắc đầu, “Em không sao, anh ngồi trước đã.”

Đường Tử Khoáng ngồi xuống theo lời cô, ánh mắt liếc về phía Cố Dạ Thâm đang đứng một bên, hơi nhíu mày hỏi: “Là Cố tổng đưa Noãn Noãn tới à? Cảm ơn!”

Cố Dạ Thâm nheo mắt liếc hắn một cái, khoé môi nâng lên một nụ cười châm biếm, cũng không đáp lại, chỉ lướt qua hắn nhìn về phía Ôn Noãn: “Noãn Noãn, ngày mai anh quay lại thăm em.”

Ôn Noãn gật đầu: “Được.”

Trong lòng Đường Tử Khoáng khó chịu một hồi, nhưng nghĩ tới mình bây giờ đã không còn tư cách cũng như thân phận, nhất thời cười tự giễu.

Sau khi Cố Dạ Thâm ra khỏi phòng bệnh, Ôn Noãn lấy ra bản báo cáo kiểm tra sức khoẻ toàn thân, tự thuật lại đơn giản chuyện xảy ra buổi sáng, cuối cùng ảo não và khó chịu: “Đường Tử Khoáng, em không mang thai.”

Đầu tiên Đường Tử Khoáng giật mình kinh ngạc, tiếp đó là không tin, chỉ đau lòng tiếc nuối an ủi: “Noãn Noãn, không có đứa bé, không cần tự trách……..” Nhìn báo cáo kiểm tra sức khoẻ, trong lòng hắn đã hiểu rõ, chỉ mong mình tình nguyện cho rằng, hắn và Ôn Noãn đã từng có đứa bé, không đợi cô mở miệng, hắn liền đổi chủ đề, “Mới vừa rồi em nói lúc em xuống lầu có người đẩy em sao?”

Ôn Noãn gật đầu.

Vẻ mặt Đường Tử Khoáng trở nên lo lắng.

Chuyện Ôn Noãn bị thương cũng không thể dấu diếm, ngày hôm sau, người nhà đều biết được tin tức mà tới, Ôn Tranh Vanh, Triệu Tình Nguyên, Đường Ký, Lạc Phi, Đường Tử Khoáng, còn có Bắc Đường Mạt theo Đường Tử Khoáng tới thăm Lạc Phi, tất cả đám người ở chật ních trong căn phòng.

Về đứa bé, Đường Tử Khoáng chỉ nói là sinh non, Lạc Phi vẫn còn đang điều dưỡng biết được tin này, vừa thất vọng vừa đau lòng, không nói ra sự tiếc nuối, nhưng vẫn hết sức che dấu, chỉ an ủi cô không nên suy nghĩ nhiều.

Ôn Noãn rất đau lòng, cho hy vọng rồi thất vọng lại nối đuôi nhau tới.

Cuối cùng trong phòng bệnh chỉ còn lại Đường Tử Khoáng, đầu óc cô thấy choáng váng, lặng lẽ thở phào một cái, “Đường Tử Khoáng, anh đi bồi mẹ anh đi, bà hiện tại nhất định là rất khổ sở.”

Đường Tử Khoáng gật đầu một cái, đứng lên chuẩn bị đi ra ngoài, Ôn Noãn gọi hắn lại, “Trên mặt anh là xảy ra chuyện gì?” Cô chỉ vào cắt dài bên trái mặt hắn.

Đường Tử Khoáng đưa tay sờ sờ, ánh mắt né tránh quay mặt đi: “Không có gì, buổi sáng……….Lúc bơi không cẩn thận, anh đi qua chỗ mẹ ngồi một lát rồi trở về.”

Trong lòng Ôn Noãn nghi ngờ, vết thương dài như vậy, phải là do móng tay của phụ nữ mới có thể tạo ra.

Không muốn nghĩ nhiều vấn đề này, cô nhắm mắt lại, trong đầu trống rỗng.

Làm sao lại không phải mang thai đây? Là bác sĩ Kỷ kiểm tra sai, hay còn có ý gì khác?

Cô không nghĩ ra.

Chỉ chốc lát sau, có tiếng bước chân rất nhẹ đi vào, cô cho là Đường Tử Khoáng quay trở lại, nên vẫn tiếp tục giả vờ ngủ.

Tiếng bước chân dừng lại ở bên giường, nửa ngày cũng không có động tĩnh gì, cô không nhịn được mở mắt ra, giật mình nhìn thấy hình dáng tiều tuỵ với ánh mắt đầy hận ý của Quan Tâm Duyệt, cô lập tức chống thân thể ngồi dậy, vừa suy đoán dụng ý của cô ta, vừa đưa tay về phía ghế bên cạnh giường: “Cô Quan, mời ngồi.”

Ôn Noãn nghĩ Quan Tâm Duyệt tới phá rối, cũng nghĩ tới có thể cô ta tới để chê cười, nhưng chưa từng nghĩ qua, cô ta tới để khóc lóc kể khổ.

Trước lúc tan vỡ cô ta và Đường Tử Khoáng quen biết hiểu nhau rồi yêu nhau, cuối cùng than thở khóc lóc: “Ôn Noãn, lúc đầu tôi rời Đường Tử Khoáng thật sự là bởi vì mắc bệnh ung thư, trước đây không lâu tôi mới đi kiểm tra, cô xem, đây là chuẩn đoán chính xác bệnh ung thư!” Từ trong tay cô ta đưa ra một tờ giấy, hai mắt đẫm lệ.

Ôn Noãn chống đỡ không được thế tấn công bằng nước mắt của cô ta, chăm chú nhìn tờ giấy chuẩn đoán chính xác, phía trên ghi cô ta bị ung thư vú, thời gian khám và chữa bệnh cách đây không lâu, trong lòng cô xẹt qua một tia đồng tình, nhưng lại không thích bộ dáng nhu nhược khóc lóc đầy bão tố này của cô ta, chỉ nói: “Cô Quan, những thứ này cô nên đưa cho Đường Tử Khoáng nhìn.”

“Tôi đã sớm đem cho anh ấy nhìn rồi, nhưng anh ấy không tin, anh ấy không tin!” Khuôn mặt Quan Tâm Duyệt đầy tuyệt vọng, “Lúc đầu tôi ở Mỹ có nghe người ta nhắc tới Đường Tử Khoáng, nên muốn trở về nhìn anh ấy có hạnh phúc không, nhưng thấy anh ấy rồi, tôi lại không bỏ đi được! Vì không để cho anh ấy lo lắng, tôi mới nói là chuẩn bệnh nhầm. Chúng tôi thường xuyên gặp mặt nhau, anh ấy đi ăn cơm với tôi, đi dạo phố……… Tử Khoáng còn yêu tôi.”

Ôn Noãn quay mặt đi, cô không muốn cho lại bất kỳ đáp án nào, quả thật ly hôn là do Đường Tử Khoáng nói, hắn vẫn thích Quan Tâm Duyệt!

Cô coi thường, Quan Tâm Duyệt cũng nhất quyết không buông tha: “Ôn Noãn, hai người đã ly hôn, đứa bé cũng sinh non, xin mời cô không cần có bất kỳ dây dưa gì cùng anh ấy nữa, được không? Lần này, tôi sẽ không ngây ngốc mà rời đi!”

“Đứa bé? Sinh non?” Như thế nào mà cô ta vừa tới đã biết? Lòng cảnh giác của Ôn Noãn bỗng nhiên nổi lên, thử dò xét hỏi, “Ngày hôm qua là cô đẩy tôi xuống cầu thang sao?”

Mặt Quan Tâm Duyệt thoáng chốc thay đổi, trong nháy mắt có một loại nhếch nhác như bị vạch trần, nhất thời thẹn quá hoá giận: “Đúng! Là tôi đẩy đấy! Vốn tôi có thể cùng Đường Tử Khoáng đi chung với nhau, anh ấy nói cô có đứa bé của anh ấy, đó là trách nhiệm anh ấy không thể buông tha, tôi không cam lòng, không cam lòng! Đứa bé này là trở ngại của tôi, cho nên nó phải biến mất! Cô và Đường Tử Khoáng đã ly hôn, tại sao cho đến bây giờ vẫn còn dây dưa với anh ấy không rõ! Cô rốt cuộc có biết xấu hổ hay không!” Sau cùng cô ta kêu gào, ngạo mạn, không lựa lời nói nữa.

Ôn Noãn bị mắng há hốc mồm đến cứng lưỡi, thậm chí dở khóc dở cười, cô chưa bao giờ là người cay nghiệt, nhưng bây giờ cô thật sự rất muốn nói một câu: Đã từng thấy người phụ nữ không biết xấu hổ, nhưng chưa từng thấy người nào không biết xấu hổ như vậy!

Lời đã đến cổ họng, bỗng nhiên phát giác cửa có tiếng vang khác thường, cô nhìn sang, thấy khuôn mặt không


/99

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status