Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])
Kì Thời bị búp bê khổng lồ nuốt chửng, bên trong rất tối nhưng lại không hề chật hẹp, không gian bên trong rất rộng rãi, lớn đến nỗi Kì Thời có thể đứng dậy và chạy vài vòng bên trong, có lẽ trong đây còn lắp đặt cả thiết bị thông gió, nên không hề nghe thấy mùi bông vải tích tụ, không khí trong lành và đầy đủ, điều hạn chế duy nhấy chính là lớp bông dưới chân và bóng tối xung quanh.
Dưới chân Kì Thời là lớp bông mềm mại, hễ bước chân vào thì sẽ lõm một cái lỗ, sau khi đi một bước té một bước thì Kì Thì dứt khoát không cửa động nữa, cậu dựa vào bức tường trong bụng búp bê.
Có thân phận NPC của Công Viên Giải Trí trợ giúp, nên thông thường chẳng con rối nào dám gây hại cho cậu cả, nhưng Kì Thời không biết được con búp bê thoát khỏi sự khống chế của quái vật này đang muốn làm gì với mình, vả lại cậu cũng không thể tiếp tục ngồi yên chờ chết.
Kì Thời giữ nguyên tư thể nửa ngồi, cậu với tay xuống bắp chân, đầu ngón tay xoay chuyển, trong tay chợt xuất hiện một con dao gấp nhỏ.
Đây là thứ mà Kì Thời mang theo phòng khi cần đến lúc rời khỏi Cửa Hàng Kẹo Ngọt, vậy mà lúc này nó lại bắt đầu phát huy tác dụng.
Con dao gấp rất sắc bén, lúc ở cửa tiệm cậu thường dùng nó để rọc mấy thùng kẹo, giờ phút này Kì Thời đang lần mò tìm chỗ sống lưng của con búp bê, dùng lưỡi dao găm vào lớp vải, muốn thử xem có thể tạo ra một lối thoát ở chỗ này hay không.
Chỉ là không biết con búp bê này đã được tạo thành từ loại vải có chất liệu như thế nào, mà cho dù con dao trong tay của Kì Thời có sắc bén đến mấy cũng chẳng thể tạo thành một khe hở trên lưng nó, thậm chí khi mũi dao chạm vào lớp vải rắn chắc đó còn phát ra âm thanh "leng keng".
Con dao gấp cứ như vậy mà gãy rồi.
Cùng lúc đó, con búp bê đang hơi rung lắc đã dừng lại, dường như nó đã đến được điểm đích nên không còn tiếp tục di chuyển nữa.
Cái bụng của nó lần nữa được mở ra, có một bàn tay thọc vào kéo Kì Thời ra ngoài.
Cảnh tượng máu me như trong dự đoán đã không xảy ra, Kì Thời bị búp bê đặt lên lòng bàn tay, cậu cùng con ngươi thủy tinh đen kịt kia đối mắt nhìn nhau.
Búp bê cao khoảng bảy tám mét, độ khoảng gần bằng một tòa nhà hai tầng, bị thứ to lớn như vậy nâng trong lòng bàn tay thì chẳng khác gì con kiến đang đối đầu với voi vậy, ngay cả đôi mắt làm bằng hạt thủy tinh đó cũng có kích cỡ tầm khoảng nửa người của Kì Thời.
Kì Thời nửa ngồi trên lòng bàn tay của búp bê, tay cậu vẫn đang cầm con dao nhỏ bị gãy, Kì Thời chậm rãi giấu nó đi, nhưng không ngờ chỉ với một chuyển động nhỏ như vậy mà cũng bị búp bê phát hiện ra.
Một ngón tay trong số đó cử động, búp bê vứt đi 'món đồ chơi' của nhân loại, cái đầu của nó tiến lại gần quan sát Kì Thời.
Dao nhỏ trong tay đã bị búp bê cố tình vứt đi, bởi vì nó tiến đến quá gần, nên bên trong đôi mắt thủy tinh màu đen đó đều in hằn bóng hình của Kì Thời, hơn nữa còn phản xạ ra ánh sáng do mặt trời chiếu vào đáy mắt, bởi vì bị tước mất vũ khí nên cơ thể của Kì Thời đã làm ra động tác phòng bị, nhưng còn chưa kịp tạo ra phản ứng gì thì đã bị ánh sáng phản xạ trong mắt búp bê làm cho chói mắt.
Lúc Kì Thời đưa tay lên che chắn thì búp bê lại hiểu lầm ý của cậu, nó cho rằng nhân loại mà mình nhặt về đang muốn chơi đùa nên đã áp cái mặt tròn vo của mình lên tay cậu, khóe môi chậm rãi giương lên một đường cong nhẹ.
【Kiểm tra cho thấy: An Toàn.】
Hệ thống hiển thị đèn xanh lục, điều đó có nghĩa là tình huống trước mắt đủ an toàn, lúc Kì Thời bị nuốt vào trong bụng cũng không thấy hệ thống phát ra âm thanh báo động nào, điều này nói rõ con búp bê không hề có ác ý nào khi mang cậu đến đây.
Búp bê đồ chơi tay nâng Kì Thời, cơ thể to đùng bước đi trong Công Viên Giải Trí, sau cùng dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ, nó đặt Kì Thời lên mặt đất, cửa của ngôi nhà đó đang mở, sau khi thấy Kì Thời đã đứng ở trước cửa thì búp bê đồ chơi dùng một ngón tay đẩy Kì Thời vào trong.
Bởi vì động tác đẩy người của búp bê quá đột ngột nên Kì Thời đã vô thức đi vào bên trong ngôi nhà, ngôi nhà này là một phòng đơn, bên trong có một chiếc giường nho nhỏ và có một đống búp bê đang chồng chất trong góc.
Chúng không có khuôn mặt tươi cười như búp bê đồ chơi, mà có đầy đủ các cung bậc cảm xúc như vui mừng, oán hận, bi ai và lạc quan, có những con đã rất cũ kĩ, cũng có những con vẫn còn rất mới, có thể thấy rằng số đồ chơi này vừa mới được làm cách đây không lâu.
Những tròng mắt thủy tinh đen có một lớp màn đen dày đặc, bọn chúng thất thần nhìn lên không trung, nhưng lại bắt đầu cứng ngắt chuyển động nhìn sang nhân loại vừa mới bước vào đây.
Kì Thời bên này thì bị ngón tay của búp bê thò vào ấn ngồi lên giường, có một con mắt đen lay láy nhìn vào cậu không chớp mắt lấy một cái, chưa được bao lâu thì búp bê lại thò tay vào, chính giữa bàn tay to đó là những loại quả có màu sắc sặc sỡ, chúng to như một trái banh bóng rổ.
Thơm thơm ngọt ngọt, còn kèm theo cả mùi sữa.
Bàn tay đó thăm dò qua lại trước mặt Kì Thời cứ như đang bảo cậu cứ lấy chúng đi.
Loại quả này chắc là để cho cậu ăn, nhưng làm gì có cái cây nào lại cho ra loại quả to như thế này trong Công Viên Giải Trí không có vật sống cơ chứ, Kì Thời bê loại quả có màu đỏ tươi lên và giả vờ cắn một ngụm trước mặt búp bê.
Quả nhiên, sau khi Kì Thời làm động tác này thì cánh tay trước mặt cậu đã lùi ra sau không còn cố đẩy hoa quả cho cậu nữa, mà nó bắt lấy một món đồ chơi trong góc rồi đặt lên giường cho cậu chơi.
Con mắt vốn đang cót két cót két xoay vần của món đồ chơi nhỏ bỗng dưng trở nên sợ hãi khi bị búp bê lớn bắt lấy, sau khi bị đặt cạnh Kì Thời nó cũng chẳng dám hó hé gì cả, bộ dạng trông như một con búp bê thực thụ vậy.
Kì Thời nhìn con búp bê bên cạnh, rồi lại nhìn loại quả trong tay, chợt cảm thấy muốn khóc không được mà cười cũng chẳng xong.
Cho nên con búp bê này bắt cậu về đây là để nuôi như trẻ con à?
Kì Thời đặt loại quả trong tay sang một bên, cậu nhìn ra ngoài cửa sổ thì thấy thân hình của búp bê lớn đang nằm rạp trên đất, chỉ để lộ ra đôi mắt thủy tinh hòng quan sát cậu.
Cũng không biết tên nhóc kia ra sao rồi, lúc cậu bị nhét vào bụng búp bê lớn chắc là nó đã sợ hãi lắm.
Kì Thời đương nhiên không có nhìn thấy bộ dạng hung dữ của chim anh vũ, nếu cậu nhìn thấy thì đã chẳng sinh ra cách nghĩ này.
Kì Thời ôm món đồ chơi vào lòng, giả vờ như đang chơi đùa với nó, nhưng thật ra cậu đang yên lặng quan sát bốn bề, muốn nhân lúc búp bê lớn sơ hở tìm ra cơ hội để thoát khỏi đây, chỉ là ngôi nhà này ngoại trừ cửa lớn ra thì chỉ có cửa sổ là thông ra ngoài.
Nhưng búp bê lớn cứ canh giữ ở ngoài, nửa bước cũng không rời, hết cách, Kì Thời chỉ có thể tĩnh lặng quan sát những biến hóa của nó.
Nhưng còn chưa chờ được cơ hội tới, thì một đám người chơi đã tới đây trước rồi.
Người chơi từ bên kia ngôi nhà đi vòng sang đây, họ tránh con búp bê đang canh cửa, và lén lút chuồn vào bằng cửa chính.
Vừa bước vào cửa thì người chơi liền bắt gặp ánh mắt của Kì Thời đang ngồi giữa đống búp bê.
Bầu không khí rơi vào khoảng lặng vài giây, hiển nhiên người chơi này nhận ra Kì Thời, biết được thân phận của Kì Thời, khi thấy cậu xuất hiện ở đây thì trong mắt hiện lên sự kinh ngạc gấp nghìn lần, người chơi vô thức hỏi: "Anh chẳng phải...!"
Người chơi không đi một mình, sau lưng người đó còn có năm, sáu người khác nữa, chắc là trong lúc tiến hành nhiệm vụ, lo sợ giọng nói sẽ khiến búp bê để ý, nên người chơi đó vừa thốt lên thì đã bị người phía sau bịt chặt miệng, không cho cậu ta phát ra tiếng động nào nữa.
"Cậu hết muốn sống rồi à! !"
Một giọng nói đầy tức giận vang lên, người vừa lên tiếng hứng trọn những ánh mắt lạnh lẽo từ những người đồng đội khác, còn người chơi bị bịt miệng thì mở to mắt, cũng bị dọa sợ đến đổ cả thân mồ hôi lạnh.
Họ đã quên rồi, quên mất rằng bên ngoài vẫn có một con quái vật đang canh cửa...
So với con búp bê to như khủng long ở ngoài cửa thì NPC trong này nhìn hiền lành hơn nhiều, trông giống như một con người bình thường vậy.
Hai bên đều đứng hình ngơ ngác, sau cùng, Kì Thời đã lên tiếng trước để phá vỡ bầu không khí này: "Chào mọi người."
Lúc nói chuyện, Kì Thời không quên hạ thấp giọng xuống để tránh con búp bê kia phát hiện ra.
Đám người sửng sốt, không ngờ rằng NPC lại chủ động chào hỏi trước, cả đám mãi chẳng nói nên lời, vẫn là do một người trong đó phản ứng nhanh nhẹn, đè nén áp lực trong lòng, xung phong bắt chuyện với Kì Thời: "Chào, chào anh."
Trong sáu ngày ở lại Công Viên Giải Trí, bọn họ đã gặp qua quá nhiều loại quái vật kinh tởm, đáng sợ, rất lâu rồi bọn họ chưa có gặp được NPC nào có thể giao lưu một cách bình thường.
Trông thấy Kì Thời có vẻ dễ nói chuyện nên tất cả người chơi đều thở phào, có lẽ cũng một phần là do gương mặt của cậu quá hiền hòa nên sau khi chào hỏi ngắn gọn, thì bọn họ không còn che giấu mục đích nữa mà nhìn sang đống búp bê đồ chơi bên trong, rồi thử lên tiếng thăm dò Kì Thời.
"Chúng tôi đều là du khách trong Công Viên Giải Trí, lúc đi ngang qua đây thì thấy mấy con búp bê trong nhà này dễ thương quá, muốn mang vài con về nhà làm đồ lưu niệm."
"Có thể bán cho chúng tôi vài con không? Dùng thứ này để trao đổi cũng được."
Người đàn ông dẫn đầu lên tiếng đó giả vờ thò tay vào bới móc chiếc balo, sau đó trong tay anh ta liền xuất hiện một vài thứ.
Vài viên kẹo, một cọng lông đuôi trông như là của anh vũ vậy, còn có một mảnh vỡ không rõ tên gọi là gì.
Khi nhìn thấy ánh mắt của Kì Thời dừng lại trên mảnh vỡ không rõ tên kia một lúc, thì người chơi đó liền giải thích: "Đây là mảnh vỡ mặt nạ lấy được từ khu Mặt Nạ Hề, cũng có thể dùng để trao đổi, ngôi nhà này chất đầy búp bê, chúng tôi chỉ cần có sáu con mà thôi."
Sáu con búp bê, vừa hay mỗi người một con.
Những con búp bê trong nhà chắc là đạo cụ dùng để thông quan của người chơi, trong lúc nói những lời bịa đặt, khuôn mặt của người chơi đó không khỏi toát lên sự gấp gáp, thậm chí có một số người chơi đã lẳng lặng lấy ra đạo cụ từ phía sau với ý muốn công kích NPC trước mặt để thu hoạch búp bê trong ngôi nhà này.
Kì Thời thu hết hành động của họ vào tầm mắt, nụ cười trên mặt cậu không thay đổi, cậu ôm búp bê và nói với họ: "Ngại quá, tôi không phải là chủ nhân của lũ búp bê này, nên không thể đưa ra quyết định được."
"Vậy ai mới là chủ của chúng nó?" Đám người chơi sốt ruột.
Kì Thời chỉ ra ngoài cửa sổ.
Đàm phán không thành, đám người chơi đã trở nên bực dọc hơn, bởi vì cố kỵ con búp bê có thân hình đồ sộ bên ngoài nên dự định sẽ đánh nhanh rút gọn, bọn họ phớt lờ Kì Thời, trực tiếp ra tay giành giật lũ búp bê, thậm chí có một người chơi lớn mật, sau khi nhìn thấy con búp bê mỉm cười và có vẻ khác biệt trong tay Kì Thời thì tay hắn liền lăm le đạo cụ, dự định ra tay cướp con búp bê của Kì Thời.
Kì Thời không có phản ứng gì, người chơi kia vừa chạm vào búp bê, còn chưa kịp vui mừng thì chỉ thấy con búp bê vốn đang nằm yên trong lòng Kì Thời bỗng nhiên cử động, tròng mắt nó dịch chuyển nhìn sang người chơi, đường chỉ đen tỉ mỉ dùng để may cái miệng của nó xé toạc ra, để lộ hàm răng sắc bén râm rỉ bên trong.
Đồ chơi nhỏ há miệng, nhào sang cắn xé người chơi đó.
Cùng lúc đó, người chơi lấy được búp bê nhỏ chạy ra ngoài đã kinh động đến búp bê khổng lồ, trông thấy mấy sinh vật bé nhỏ đột nhiên xuất hiện cướp lấy đồ chơi của nhân loại mà mình nuôi, nó tức giận vung tay bắt lấy người chơi đang chạy loạn rồi cắn một miếng.
Máu tươi tanh tưởi bắn ra, tiếng cắn xé xương thịt vang lên khiến cho da đầu người ta tê dại, mà thuận theo tiếng chuông bạc ngân vang, giọng nói của một bé gái truyền đến, khiến cho người chơi triệt để rơi vào vực sâu địa ngục.
"Hí hí hí, giờ chơi trốn tìm đã đến rồi, là bạn nhỏ nào vẫn chưa tìm thấy búp bê của mình đây..."
Thân gửi mấy bạn dịch tiếp truyện này trên TYT mà ghim link bản dịch của mình từ chương 1 đến 30 rồi tự dịch tiếp từ chương 30 trở đi.
Kính thưa các bạn 30 chương đó là công sức của mình dịch, tác giả viết rất chậm và có phần gây nản, và mình đã cố gắng hết sức để biến nó trở nên có tình cảm qua từng câu văn mình dịch, lúc cốt truyện nhàn nhã ít người xem thì không thấy các bạn đâu, lúc bắt đầu gây cấn vào gần hồi kết thì các bạn lại lấy bản dịch mình rồi dịch tiếp những chương gây cấn để hút view, hút fame, trong khi mình vẫn dịch bth và nhờ bạn khác nói mình mới biết.
Mình không có ý kiến gì về việc các bạn hút view hay là gì cả, nhưng nếu các bạn muốn làm gì thì hãy sử dụng bản dịch của các bạn, đừng mượn cớ là vì thích, mình cũng thích bộ PAT nhưng mình không hề sao chép lại bản dịch bên nhà Nai Hồng, mà mình dịch lại hoàn toàn từ đầu.
Mình ko sử dụng TYT nên sẽ ko lên đó đôi co với các bạn, nhưng mình bik chắc có thể các bạn là độc giả của mình, cũng có thể là những bạn hằng ngày nhấn sao cho mình :) và điều các bạn đang làm là rất sai với mình vì nếu có theo mình thì các bạn sẽ biết mình giấu bản dịch muốn chết và ko muốn nó xuất hiện ở đâu cả, 1 chương cũng vậy, 2 chuông cũng vậy, các bạn thích kiếm follow hoặc thỏa mãn đam mê thì hãy tự dịch đi.
Mình cũng xin thông báo là đã có bên khác dịch tiếp truyện này, các bạn có thể lên TYT để xem, và mình vẫn tiếp tục dịch, nhưng khi lượt xem hạ xuống quá mức, kiểu dịch xong ko ai xem á thì mình xin drop bộ này ạ, cảm ơn các bạn đã luôn đồng hành và chưa bao giờ chơi xấu mình.
Kì Thời bị búp bê khổng lồ nuốt chửng, bên trong rất tối nhưng lại không hề chật hẹp, không gian bên trong rất rộng rãi, lớn đến nỗi Kì Thời có thể đứng dậy và chạy vài vòng bên trong, có lẽ trong đây còn lắp đặt cả thiết bị thông gió, nên không hề nghe thấy mùi bông vải tích tụ, không khí trong lành và đầy đủ, điều hạn chế duy nhấy chính là lớp bông dưới chân và bóng tối xung quanh.
Dưới chân Kì Thời là lớp bông mềm mại, hễ bước chân vào thì sẽ lõm một cái lỗ, sau khi đi một bước té một bước thì Kì Thì dứt khoát không cửa động nữa, cậu dựa vào bức tường trong bụng búp bê.
Có thân phận NPC của Công Viên Giải Trí trợ giúp, nên thông thường chẳng con rối nào dám gây hại cho cậu cả, nhưng Kì Thời không biết được con búp bê thoát khỏi sự khống chế của quái vật này đang muốn làm gì với mình, vả lại cậu cũng không thể tiếp tục ngồi yên chờ chết.
Kì Thời giữ nguyên tư thể nửa ngồi, cậu với tay xuống bắp chân, đầu ngón tay xoay chuyển, trong tay chợt xuất hiện một con dao gấp nhỏ.
Đây là thứ mà Kì Thời mang theo phòng khi cần đến lúc rời khỏi Cửa Hàng Kẹo Ngọt, vậy mà lúc này nó lại bắt đầu phát huy tác dụng.
Con dao gấp rất sắc bén, lúc ở cửa tiệm cậu thường dùng nó để rọc mấy thùng kẹo, giờ phút này Kì Thời đang lần mò tìm chỗ sống lưng của con búp bê, dùng lưỡi dao găm vào lớp vải, muốn thử xem có thể tạo ra một lối thoát ở chỗ này hay không.
Chỉ là không biết con búp bê này đã được tạo thành từ loại vải có chất liệu như thế nào, mà cho dù con dao trong tay của Kì Thời có sắc bén đến mấy cũng chẳng thể tạo thành một khe hở trên lưng nó, thậm chí khi mũi dao chạm vào lớp vải rắn chắc đó còn phát ra âm thanh "leng keng".
Con dao gấp cứ như vậy mà gãy rồi.
Cùng lúc đó, con búp bê đang hơi rung lắc đã dừng lại, dường như nó đã đến được điểm đích nên không còn tiếp tục di chuyển nữa.
Cái bụng của nó lần nữa được mở ra, có một bàn tay thọc vào kéo Kì Thời ra ngoài.
Cảnh tượng máu me như trong dự đoán đã không xảy ra, Kì Thời bị búp bê đặt lên lòng bàn tay, cậu cùng con ngươi thủy tinh đen kịt kia đối mắt nhìn nhau.
Búp bê cao khoảng bảy tám mét, độ khoảng gần bằng một tòa nhà hai tầng, bị thứ to lớn như vậy nâng trong lòng bàn tay thì chẳng khác gì con kiến đang đối đầu với voi vậy, ngay cả đôi mắt làm bằng hạt thủy tinh đó cũng có kích cỡ tầm khoảng nửa người của Kì Thời.
Kì Thời nửa ngồi trên lòng bàn tay của búp bê, tay cậu vẫn đang cầm con dao nhỏ bị gãy, Kì Thời chậm rãi giấu nó đi, nhưng không ngờ chỉ với một chuyển động nhỏ như vậy mà cũng bị búp bê phát hiện ra.
Một ngón tay trong số đó cử động, búp bê vứt đi 'món đồ chơi' của nhân loại, cái đầu của nó tiến lại gần quan sát Kì Thời.
Dao nhỏ trong tay đã bị búp bê cố tình vứt đi, bởi vì nó tiến đến quá gần, nên bên trong đôi mắt thủy tinh màu đen đó đều in hằn bóng hình của Kì Thời, hơn nữa còn phản xạ ra ánh sáng do mặt trời chiếu vào đáy mắt, bởi vì bị tước mất vũ khí nên cơ thể của Kì Thời đã làm ra động tác phòng bị, nhưng còn chưa kịp tạo ra phản ứng gì thì đã bị ánh sáng phản xạ trong mắt búp bê làm cho chói mắt.
Lúc Kì Thời đưa tay lên che chắn thì búp bê lại hiểu lầm ý của cậu, nó cho rằng nhân loại mà mình nhặt về đang muốn chơi đùa nên đã áp cái mặt tròn vo của mình lên tay cậu, khóe môi chậm rãi giương lên một đường cong nhẹ.
【Kiểm tra cho thấy: An Toàn.】
Hệ thống hiển thị đèn xanh lục, điều đó có nghĩa là tình huống trước mắt đủ an toàn, lúc Kì Thời bị nuốt vào trong bụng cũng không thấy hệ thống phát ra âm thanh báo động nào, điều này nói rõ con búp bê không hề có ác ý nào khi mang cậu đến đây.
Búp bê đồ chơi tay nâng Kì Thời, cơ thể to đùng bước đi trong Công Viên Giải Trí, sau cùng dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ, nó đặt Kì Thời lên mặt đất, cửa của ngôi nhà đó đang mở, sau khi thấy Kì Thời đã đứng ở trước cửa thì búp bê đồ chơi dùng một ngón tay đẩy Kì Thời vào trong.
Bởi vì động tác đẩy người của búp bê quá đột ngột nên Kì Thời đã vô thức đi vào bên trong ngôi nhà, ngôi nhà này là một phòng đơn, bên trong có một chiếc giường nho nhỏ và có một đống búp bê đang chồng chất trong góc.
Chúng không có khuôn mặt tươi cười như búp bê đồ chơi, mà có đầy đủ các cung bậc cảm xúc như vui mừng, oán hận, bi ai và lạc quan, có những con đã rất cũ kĩ, cũng có những con vẫn còn rất mới, có thể thấy rằng số đồ chơi này vừa mới được làm cách đây không lâu.
Những tròng mắt thủy tinh đen có một lớp màn đen dày đặc, bọn chúng thất thần nhìn lên không trung, nhưng lại bắt đầu cứng ngắt chuyển động nhìn sang nhân loại vừa mới bước vào đây.
Kì Thời bên này thì bị ngón tay của búp bê thò vào ấn ngồi lên giường, có một con mắt đen lay láy nhìn vào cậu không chớp mắt lấy một cái, chưa được bao lâu thì búp bê lại thò tay vào, chính giữa bàn tay to đó là những loại quả có màu sắc sặc sỡ, chúng to như một trái banh bóng rổ.
Thơm thơm ngọt ngọt, còn kèm theo cả mùi sữa.
Bàn tay đó thăm dò qua lại trước mặt Kì Thời cứ như đang bảo cậu cứ lấy chúng đi.
Loại quả này chắc là để cho cậu ăn, nhưng làm gì có cái cây nào lại cho ra loại quả to như thế này trong Công Viên Giải Trí không có vật sống cơ chứ, Kì Thời bê loại quả có màu đỏ tươi lên và giả vờ cắn một ngụm trước mặt búp bê.
Quả nhiên, sau khi Kì Thời làm động tác này thì cánh tay trước mặt cậu đã lùi ra sau không còn cố đẩy hoa quả cho cậu nữa, mà nó bắt lấy một món đồ chơi trong góc rồi đặt lên giường cho cậu chơi.
Con mắt vốn đang cót két cót két xoay vần của món đồ chơi nhỏ bỗng dưng trở nên sợ hãi khi bị búp bê lớn bắt lấy, sau khi bị đặt cạnh Kì Thời nó cũng chẳng dám hó hé gì cả, bộ dạng trông như một con búp bê thực thụ vậy.
Kì Thời nhìn con búp bê bên cạnh, rồi lại nhìn loại quả trong tay, chợt cảm thấy muốn khóc không được mà cười cũng chẳng xong.
Cho nên con búp bê này bắt cậu về đây là để nuôi như trẻ con à?
Kì Thời đặt loại quả trong tay sang một bên, cậu nhìn ra ngoài cửa sổ thì thấy thân hình của búp bê lớn đang nằm rạp trên đất, chỉ để lộ ra đôi mắt thủy tinh hòng quan sát cậu.
Cũng không biết tên nhóc kia ra sao rồi, lúc cậu bị nhét vào bụng búp bê lớn chắc là nó đã sợ hãi lắm.
Kì Thời đương nhiên không có nhìn thấy bộ dạng hung dữ của chim anh vũ, nếu cậu nhìn thấy thì đã chẳng sinh ra cách nghĩ này.
Kì Thời ôm món đồ chơi vào lòng, giả vờ như đang chơi đùa với nó, nhưng thật ra cậu đang yên lặng quan sát bốn bề, muốn nhân lúc búp bê lớn sơ hở tìm ra cơ hội để thoát khỏi đây, chỉ là ngôi nhà này ngoại trừ cửa lớn ra thì chỉ có cửa sổ là thông ra ngoài.
Nhưng búp bê lớn cứ canh giữ ở ngoài, nửa bước cũng không rời, hết cách, Kì Thời chỉ có thể tĩnh lặng quan sát những biến hóa của nó.
Nhưng còn chưa chờ được cơ hội tới, thì một đám người chơi đã tới đây trước rồi.
Người chơi từ bên kia ngôi nhà đi vòng sang đây, họ tránh con búp bê đang canh cửa, và lén lút chuồn vào bằng cửa chính.
Vừa bước vào cửa thì người chơi liền bắt gặp ánh mắt của Kì Thời đang ngồi giữa đống búp bê.
Bầu không khí rơi vào khoảng lặng vài giây, hiển nhiên người chơi này nhận ra Kì Thời, biết được thân phận của Kì Thời, khi thấy cậu xuất hiện ở đây thì trong mắt hiện lên sự kinh ngạc gấp nghìn lần, người chơi vô thức hỏi: "Anh chẳng phải...!"
Người chơi không đi một mình, sau lưng người đó còn có năm, sáu người khác nữa, chắc là trong lúc tiến hành nhiệm vụ, lo sợ giọng nói sẽ khiến búp bê để ý, nên người chơi đó vừa thốt lên thì đã bị người phía sau bịt chặt miệng, không cho cậu ta phát ra tiếng động nào nữa.
"Cậu hết muốn sống rồi à! !"
Một giọng nói đầy tức giận vang lên, người vừa lên tiếng hứng trọn những ánh mắt lạnh lẽo từ những người đồng đội khác, còn người chơi bị bịt miệng thì mở to mắt, cũng bị dọa sợ đến đổ cả thân mồ hôi lạnh.
Họ đã quên rồi, quên mất rằng bên ngoài vẫn có một con quái vật đang canh cửa...
So với con búp bê to như khủng long ở ngoài cửa thì NPC trong này nhìn hiền lành hơn nhiều, trông giống như một con người bình thường vậy.
Hai bên đều đứng hình ngơ ngác, sau cùng, Kì Thời đã lên tiếng trước để phá vỡ bầu không khí này: "Chào mọi người."
Lúc nói chuyện, Kì Thời không quên hạ thấp giọng xuống để tránh con búp bê kia phát hiện ra.
Đám người sửng sốt, không ngờ rằng NPC lại chủ động chào hỏi trước, cả đám mãi chẳng nói nên lời, vẫn là do một người trong đó phản ứng nhanh nhẹn, đè nén áp lực trong lòng, xung phong bắt chuyện với Kì Thời: "Chào, chào anh."
Trong sáu ngày ở lại Công Viên Giải Trí, bọn họ đã gặp qua quá nhiều loại quái vật kinh tởm, đáng sợ, rất lâu rồi bọn họ chưa có gặp được NPC nào có thể giao lưu một cách bình thường.
Trông thấy Kì Thời có vẻ dễ nói chuyện nên tất cả người chơi đều thở phào, có lẽ cũng một phần là do gương mặt của cậu quá hiền hòa nên sau khi chào hỏi ngắn gọn, thì bọn họ không còn che giấu mục đích nữa mà nhìn sang đống búp bê đồ chơi bên trong, rồi thử lên tiếng thăm dò Kì Thời.
"Chúng tôi đều là du khách trong Công Viên Giải Trí, lúc đi ngang qua đây thì thấy mấy con búp bê trong nhà này dễ thương quá, muốn mang vài con về nhà làm đồ lưu niệm."
"Có thể bán cho chúng tôi vài con không? Dùng thứ này để trao đổi cũng được."
Người đàn ông dẫn đầu lên tiếng đó giả vờ thò tay vào bới móc chiếc balo, sau đó trong tay anh ta liền xuất hiện một vài thứ.
Vài viên kẹo, một cọng lông đuôi trông như là của anh vũ vậy, còn có một mảnh vỡ không rõ tên gọi là gì.
Khi nhìn thấy ánh mắt của Kì Thời dừng lại trên mảnh vỡ không rõ tên kia một lúc, thì người chơi đó liền giải thích: "Đây là mảnh vỡ mặt nạ lấy được từ khu Mặt Nạ Hề, cũng có thể dùng để trao đổi, ngôi nhà này chất đầy búp bê, chúng tôi chỉ cần có sáu con mà thôi."
Sáu con búp bê, vừa hay mỗi người một con.
Những con búp bê trong nhà chắc là đạo cụ dùng để thông quan của người chơi, trong lúc nói những lời bịa đặt, khuôn mặt của người chơi đó không khỏi toát lên sự gấp gáp, thậm chí có một số người chơi đã lẳng lặng lấy ra đạo cụ từ phía sau với ý muốn công kích NPC trước mặt để thu hoạch búp bê trong ngôi nhà này.
Kì Thời thu hết hành động của họ vào tầm mắt, nụ cười trên mặt cậu không thay đổi, cậu ôm búp bê và nói với họ: "Ngại quá, tôi không phải là chủ nhân của lũ búp bê này, nên không thể đưa ra quyết định được."
"Vậy ai mới là chủ của chúng nó?" Đám người chơi sốt ruột.
Kì Thời chỉ ra ngoài cửa sổ.
Đàm phán không thành, đám người chơi đã trở nên bực dọc hơn, bởi vì cố kỵ con búp bê có thân hình đồ sộ bên ngoài nên dự định sẽ đánh nhanh rút gọn, bọn họ phớt lờ Kì Thời, trực tiếp ra tay giành giật lũ búp bê, thậm chí có một người chơi lớn mật, sau khi nhìn thấy con búp bê mỉm cười và có vẻ khác biệt trong tay Kì Thời thì tay hắn liền lăm le đạo cụ, dự định ra tay cướp con búp bê của Kì Thời.
Kì Thời không có phản ứng gì, người chơi kia vừa chạm vào búp bê, còn chưa kịp vui mừng thì chỉ thấy con búp bê vốn đang nằm yên trong lòng Kì Thời bỗng nhiên cử động, tròng mắt nó dịch chuyển nhìn sang người chơi, đường chỉ đen tỉ mỉ dùng để may cái miệng của nó xé toạc ra, để lộ hàm răng sắc bén râm rỉ bên trong.
Đồ chơi nhỏ há miệng, nhào sang cắn xé người chơi đó.
Cùng lúc đó, người chơi lấy được búp bê nhỏ chạy ra ngoài đã kinh động đến búp bê khổng lồ, trông thấy mấy sinh vật bé nhỏ đột nhiên xuất hiện cướp lấy đồ chơi của nhân loại mà mình nuôi, nó tức giận vung tay bắt lấy người chơi đang chạy loạn rồi cắn một miếng.
Máu tươi tanh tưởi bắn ra, tiếng cắn xé xương thịt vang lên khiến cho da đầu người ta tê dại, mà thuận theo tiếng chuông bạc ngân vang, giọng nói của một bé gái truyền đến, khiến cho người chơi triệt để rơi vào vực sâu địa ngục.
"Hí hí hí, giờ chơi trốn tìm đã đến rồi, là bạn nhỏ nào vẫn chưa tìm thấy búp bê của mình đây..."
Thân gửi mấy bạn dịch tiếp truyện này trên TYT mà ghim link bản dịch của mình từ chương 1 đến 30 rồi tự dịch tiếp từ chương 30 trở đi.
Kính thưa các bạn 30 chương đó là công sức của mình dịch, tác giả viết rất chậm và có phần gây nản, và mình đã cố gắng hết sức để biến nó trở nên có tình cảm qua từng câu văn mình dịch, lúc cốt truyện nhàn nhã ít người xem thì không thấy các bạn đâu, lúc bắt đầu gây cấn vào gần hồi kết thì các bạn lại lấy bản dịch mình rồi dịch tiếp những chương gây cấn để hút view, hút fame, trong khi mình vẫn dịch bth và nhờ bạn khác nói mình mới biết.
Mình không có ý kiến gì về việc các bạn hút view hay là gì cả, nhưng nếu các bạn muốn làm gì thì hãy sử dụng bản dịch của các bạn, đừng mượn cớ là vì thích, mình cũng thích bộ PAT nhưng mình không hề sao chép lại bản dịch bên nhà Nai Hồng, mà mình dịch lại hoàn toàn từ đầu.
Mình ko sử dụng TYT nên sẽ ko lên đó đôi co với các bạn, nhưng mình bik chắc có thể các bạn là độc giả của mình, cũng có thể là những bạn hằng ngày nhấn sao cho mình :) và điều các bạn đang làm là rất sai với mình vì nếu có theo mình thì các bạn sẽ biết mình giấu bản dịch muốn chết và ko muốn nó xuất hiện ở đâu cả, 1 chương cũng vậy, 2 chuông cũng vậy, các bạn thích kiếm follow hoặc thỏa mãn đam mê thì hãy tự dịch đi.
Mình cũng xin thông báo là đã có bên khác dịch tiếp truyện này, các bạn có thể lên TYT để xem, và mình vẫn tiếp tục dịch, nhưng khi lượt xem hạ xuống quá mức, kiểu dịch xong ko ai xem á thì mình xin drop bộ này ạ, cảm ơn các bạn đã luôn đồng hành và chưa bao giờ chơi xấu mình.
/46
|