Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 96: Em muốn ôm anh khóc một hồi

/830



Lục Minh đi ra xem, Niếp Thanh Lam cùng Cảnh Hàn đã không thấy ai.

Hỏi bà Ngô, bà ta nói hai vị tiểu thư đã lái xe đi ra ngoài, không nói khi nào thì trở về. Lục Minh đang muốn gọi điện hỏi, thì Hoắc Vấn Dong đã gọi điện đến thúc giục: "Chúng tôi đang chờ anh đến, đều đã đói hết rồi! Mau đến đi!" Lục Minh đành phải ra ngoài lấy xe đến chỗ của các nàng. Chỗ Giai Giai ở tuy nhỏ, nhưng phi thường ấm áp, Lục Minh vẫn nhớ rõ loại cảm giác này, thậm chí hiện tại nghĩ lại lúc Giai Giai lấy cháo cho mình ăn, thì cũng còn cảm thấy hạnh phúc.

Tựa hồ nghe thấy tiếng bước chân của Lục Minh lên lầu, Giai Giai vui vẻ ra đón.

Trong tay nàng đang cầm một mâm cà chua nhồi trứng còn nóng hôi hổi, cõ lẽ mới lấy từ trên bếp xuống.

Thấy Lục Minh vào nhà, Giai Giai gắp một cái tên cười nói: "Em làm đó, anh thử xem!" Lục Minh thử một cái, phát hiện Giai Giai nấu nướng cũng không thua gì bà Ngô, liền đưa ngón tay cái lên khen ngợi!

"Em làm đồ ăn cũng tàm tạm thôi, chị Dong mới là cao thủ!" Giai Giai thấy Lục Minh khen mình, phi thường vui mừng, khuôn mặt tươi cười nhưng vẫn khiêm tốn.

"Vô nghĩa, ta sáu tuổi đã là chủ lực phụ trách nấu nướng trong nhà, làm đến bây giờ mà còn không nấu ăn tốt, thì ta tự sát quách đi cho rồi!" Hoắc Vấn Dong đang bưng canh cá chưng quế hoa đi ra, cái bàn tuy nhỏ, nhưng đồ ăn nhiều, vô cùng phong phú, cá tôm của đều có, tràn đầy cả bàn. Trên chén đĩa còn có rau xanh cùng cà rốt khắc thành hình hoa, quỷ tinh linh Điềm Điềm đắc ý chỉ vào mũi mình, tỏ vẻ đó là kiệt tác của nàng.

"Tuy làm ông chủ, nhưng rượu không thể không uống" Tiểu Hoa hào sảng mở ra một bình ngũ lương, rót đầy cho mỗi người một chén.

"…" Lục Minh rất muốn cảnh cáo một chút hắn sau khi uống rượu dễ dàng loạn tính.

Nhưng hắn thấy Tiểu Hoa nâng chén ngửa cổ làm một hơi hơn nửa chén mà mày cũng không cau lại một chút, nhắm chừng uống hai bình nàng ta cũng không say, trong lòng cũng thầm toát mồ hôi, đồng thời cũng yên tâm không ít.

Hoắc Vấn Dong tửu lượng cũng lợi hại. Nàng ta cùng Lục Minh uống liên tục ba chén mà mặt cũng không đỏ.

Thật ra Giai Giai khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đã ửng đỏ, ngay cả cái cổ trắng như ngọc cũng đã hồng cả lên.

Đối với tửu lượng của Lục Minh, Tiểu Hoa cùng Hoắc Vấn Dong lại có chút kinh ngạc. Các nàng tửu lượng không phải trời sinh thì cũng là từ quán rượu luyện ra. Còn tiểu tử này sao cũng uống rượu như uống nước vậy? Thận của hắn cường đại như vậy sao? Giai Giai sợ Lục Minh bị hai nàng chuốc say, ý bảo Lục Minh uống chậm lại một chút mà ăn chút đồ ăn… Nhưng quỷ tinh linh Cam Điềm ại liều mạng rót rượu, hận không thể hạ gục Lục Minh.

"Tiểu tử tốt. Có chút bộ dáng của nam tử hán đại trượng phu!" Tiểu Hoa trướ đó cũng đã uống với Lục Minh, nhưng nàng không nghĩ tới hắn uống còn dữ hơn mình.

Mọi người ăn uống nửa ngày, con no rượu say, thì Hoắc Vấn Dong đã uống hơn mười chén Ngũ lương dịch, đã hơi say.

Nàng hai má như lửa, sóng mắt lưu động, Hoắc yêu nữ lúc này có vẻ đặc biệt kiều diễm động lòng người, nàng giống như bạn thân vỗ vai Lục Minh nói: "Hôm nay anh đánh con chó kia, làm cho trong lòng em đặc biệt cao hứng, cả đời cũng chưa ai đối với em tốt như vậy, anh nếu không phải là bạn trai của Giai Giai, em khẳng định theo theo anh!"

Cam Điềm cũng đã hơi say, la hét bảo mau đem rượu tới, mình ủng hộ bạn, bạn cứ theo anh Minh đi.

Lục Minh cùng Giai Giai cả hai nhìn nhau cười khổ. Hoắc yêu nữ cá tính thật sự là cường đại, đổi lại là người khác, nhưng lời này đánh chết cũng nói không ra khỏi miệng, chẳng qua so với Tiểu Hoa, Hoắc Vấn Dong còn kém rất nhiều, Tiểu Hoa mở miệng ra là đã một tràng: "Theo cái gì mà theo, cô đừng giả bộ phong tao trước mặt lão nương, cho dù là xử nữ còn nguyên đai nguyên kiện thì sao, cô có biết tư vị ân ái là gì sao? Ta nói cho cô biết, học vấn trong đó rất lớn, cô chỉ biết nói cái miệng chứ đã thử bao giờ chưa!"

Vừa nghe Tiểu Hoa phê bình, Hoắc Vấn Dong liền á khẩu không nói gì.

Lục Minh vừa nghe, thì phun cả rượu ra ngoài

Giai Giai đang uống nước, cũng phát sặc phải ho một hồi rồi mới thở lại bình thường được.

Tiểu Hoa đối với phản ứng của Lục Minh cùng mấy người Giai Giai nhìn cũng không thèm nhìn, điềm nhiên nâng chán rượu lên, xử lý quá nửa, sau đó vỗ bộ ngực đầy đặn: "Các ngươi nghe đây, lão nương hôm nay dạy cho các ngươi, cũng không phải là như trong các phim AV thì mới là ân ái, đó chỉ là diễn trò mà thôi, ngu ngốc, yêu đương chân chính đâu chỉ đơn giản như thế, chỉ đơn giản nói về tư thế chiến đấu, đã có tới một trăm lẻ tám thức…"

Lục Minh đổ mồ hôi, một trăm lẻ tám thức? Cô ta xác định không phải là võ công bí kíp đó chứ?

"Em rửa tai xin nghe, thỉnh Tiểu Hoa giáo chủ chỉ điểm bến mê" Hoắc yêu nữ đưa đến một cái ghế, giống như là tín đồ tập trung lắng nghe.

"Được, để tôi đem những lời này viết thành bút ký, về sau copy thành nhiều bản, để cung cấp cho mọi người nghiên cứu học tập" Cam Điềm trở về phòng tìm giấy bút.

"…" Giai Giai cực kỳ thẹn, lấy tay kéo Lục Minh, ý bảo hắn đừng lưu lại nghe Tiểu Hoa giảng về một trăm lẻ tám thức nam nữ hợp hoan, nhưng không đợi Lục Minh phản ứng lại, đã đứng lên chạy trốn vào phòng.

"Tôi đi WC" Lục Minh thật ra rất muốn lưu lại nghe giảng, một trăm lẻ tám thức tư thế chiến đấu kia thật sự làm Lục Minh có chút tò mò.

Chẳng qua người giảng là Tiểu Hoa, mà người nghe lại là Hoắc yêu nữ, hắn cũng ngượng không dám lưu lại.

Vội tìm cớ, cũng đứng dậy chuồn mất.

Từ WC đi ra, phát hiện Giai Giai đang đỏ mặt trốn ở sau cửa phòng ngoắc hắn.

"Thật ra chị Tiểu Hoa không phải là người như vậy, tính cách của chị chỉ là hào sảng, anh đừng hiểu lầm" Giai Giai sợ Lục Minh đối với Tiểu Hoa có cái nhìn khác, nên giải thích. Lục Minh cười to, hắn đương nhiên hiểu được, người chân chính như vậy tuyệt đối sẽ không nói ra, cho dù nàng ta là người như vậy, cũng không có gì. Các cô gái trong nước có lẽ còn hơi hướng nội, nếu là ở nước ngoài, các cô gái đều cực kỳ phóng khoáng, sau khi trưởng thành nếu không cùng ban trai phát sinh quan hệ, thì sẽ bị bạn bè giễu cợt, xử nữ đối với các cô gái trưởng thành phương Tây mà nói, thậm chí còn có ý nghĩa giễu cợt.

"Phòng của em thạt đẹp…" Lục Minh phát hiện phòng của Giai Giai đồ tuy không nhiều lắm, nhưng sắp xếp rất hợp lý, bố trí lại chỉnh tề, thật sự có tâm tư.

Ở trong phòng của Giai Giai, sẽ có một loại cảm giác thực ấm áp.

Mơ hồ, còn có một mùi thơm của cơ thể xử nữ thoang thoảng.

Đối diện giường của Giai Giai, là giường của Hoắc Vấn Dong. Trên vách tường gắn không phải các động vật nhỏ đáng yêu, cũng không phải là các món đồ thủ công, dán hình các người mẫu ăn mặc hở hang, đứng ngồi nằm các tư thế.

Nếu không trên giường có để đồ lót của nữ, Lục Minh thật nghĩ đến đây là giường của một sắc ma.

"Uống trà không?" Giai Giai vốn định mời Lục Minh ngồi trên giường mình, lại sợ hắn hiểu lầm, hồi lâu tìm không ra đề tài, cũng có chút xấu hổ.

"Giai Giai, em học ngành báo chí, không phải đến đài truyền hình Lam Hải làm phóng viên sao? Sao lại đến Phương Phỉ viên làm phục vụ?" Lục Minh nhớ rõ Hoắc yêu nữ có nói qua Giai Giai bị Phó tổng Đài truyền hình đuổi ra, nhưng hắn muốn biết rõ nội tình, vì thế nên hỏi nàng.

"Em thì ra không biết làm phóng viên không dễ dàng như vậy, khi vào đài truyền hình, làm trợ lý cho một phóng viên tin tức, cũng cố gắng chịu đựng, chẳng qua cũng may đó là nữ, cho nên cũng không bị mứng chửi gì nhiều. Nửa tháng sau, rất nhiều nam trong đài hẹn ăn cơm, rất là phiền, thảm nhất chính là, có lão hói đầu Phó tổng, biểu hiện đạo mạo trang nghiêm, nhưng cực kỳ đáng khinh, thường xuyên trong đài có nữ phóng viên nguyện ý hiến thân cho hắn. Hắn thấy em không để ý tới hắn, liền cố ý bắt lỗi của em, rồi bắt em lưu lại tăng ca, sau đó bỏ thuốc vào ly nước của em, may mắn là có lao công đi về lỡ tay làm rơi ly nước nọ…"

Khi Giai Giai nhắc lại chuyện cũ, đôi mắt cũng đỏ lên, mà Lục Minh nghe được cũng có chút kinh ngạc hú vía, nguy hiểm thật!

Xem ra cũng phải cho tên này một trận mới được!

Rồi Giai Giai lại nhẹ giọng nói: "Em trong lúc vô ý, nghe thấy lão Phó Tổng sau khi đuổi lao công kia, than thở là cái ly bị bể làm cho em không uống trúng, mới biết được sự xấu xa của hắn, sau đó liên tục né tránh hắn. Bởi vì nhiều lần cự tuyệt yêu cầu tăng ca của hắn, em bị hắn điều sang chỗ khác, thảm nhất là có một lần làm đội chó săn… bởi vì cự tuyệt cùng hắn đi khách sạn chụp lén phú ông cùng nữ minh tinh, nên đã bị hắn đuổi việc… Sau chuyện đó em có gọi điện thoại đến khách sạn kia chứng thực, căn bản là không có ai ở trong gian phòng đó, căn bản không có phú ông cùng nữ minh tinh gì, Phó tổng kia chính là muốn mượn cơ hội xâm phạm em!"

"Rồi sau đó, em đến Phương Phỉ viên làmphục vụ, được các chị em che chở, tên Phó Tổng kia vẫn không dứt dây dưa, trước giới thiệu Long nhị thiếu gia đến, Long nhị thiếu gia sau khi bị anh cảnh cáo không dám đến, hắn lại chỉ Hoa thiếu gia đến… Mấy cái này, anh cũng biết!"

"Yên tâm đi, em sẽ không sao đâu, đừng sợ, đã có anh!" Lục Minh nhẹ nhàng an ủi, đưa tay vuốt vuốt nhẹ lên đầu nàng, cho nàng sự tin tưởng.

"Em, em muốn ôm anh khóc một chút" Giai Giai trong lòng cực kỳ cảm động, nàng nhớ tới mình cùng Lục Minh cũng đã trải qua nhiều việc, đặc biệt là trong hiểm cảnh cửu tử nhất sinh ở Ngân Phong building kia, từng được hắn bảo hộ, nếu không có hắn, chỉ sợ chị Hạ, Ngu Thanh Y cùng mình, đều đã không còn mạng, thậm chí còn có thể bị phỉ đồ ô nhục.

Nhớ tới mấy cái này, Giai Giai lại cầm không được nước mắt, rất muốn nhào vào lòng hắn mà khóc lớn lên, phát tiết sự ủy khuất trong lòng.

Lục Minh không nói gì, chỉ mỉm cười sáng lạn như ánh mặt trời, mở hai tay ra.

Giai Giai rốt cuộc nhịn không được, nước mắt tuôn trào, cả người nhào vào trong lòng hắn.


/830

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status