Sống lại sinh em bé

Chương 36: Chương 36

/46


Tiểu Trạch ngã bệnh, lúc mới bắt đầu còn không nghiêm trọng, chỉ là hơi kén ăn nên Triệu Ngạn Kiều cũng lơ là, chỉ coi như bé ăn nhiều. Những ngày kế tiếp, tiểu Trạch đột nhiên bắt đầu chớ sữa, còn nôn rất lợi hại, cuối cùng Triệu Ngạn Kiều đã phát hiện ra con trai bị bệnh, liền tranh thủ đưa bé đến bệnh viện.

Bác sĩ kiểm tra một hồi rồi nói không có việc gì, chớ sữa là hiện tượng bình thường, đứa bé nào cũng bị, nhưng Triệu Ngạn Kiều vẫn cảm thấy có gì đó không đúng. Trước nay tiểu Trạch rất cố chấp đối với sữa mẹ, nguyên tắc đầu tiên luôn là ăn đến no, lần này lại mắc bệnh kén ăn, tuyệt đối không bình thường!

Song bác sĩ cứ khẳng định với cô là đứa bé tuyệt đối không hề sinh bệnh, bảo cô cho bé bú sữa nhiều hơn, không cần quá lo lắng, mấy ngày nữa là ổn. Triệu Ngạn Kiều lo lắng sầu não bế con về nhà. Thế nhưng, lần này tiểu Trạch thật sự không chịu phối hợp chút nào, ăn bao nhiêu nôn bấy nhiêu, rồi bắt đầu tiêu chảy, chỉ mới 2-3 ngày, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo mũm mĩm đã mất đi vẻ rạng rỡ.

Triệu Ngạn Kiều sốt ruột, cả đêm ngủ không yên, Tần Dịch Hoan cũng chả có chỗ nào tốt, phải dỗ dành lớn rồi phải dụ dỗ nhỏ, cuối cùng, dứt khoát không đến công ty nữa, chỉ sợ một lớn một nhỏ ở nhà sẽ xảy ra chuyện gì.

Sau khi mẹ Tần biết cũng rất lo lắng, lại đưa tiểu Trạch đến bệnh viện kiểm tra một lần nữa, kết quả vẫn là bình thường, đứa bé rất khỏe mạnh. Lúc này, tất cả mọi người đều bắt đầu gấp gáp, Triệu Ngạn Kiều lo lắng đến rơi nước mắt, mắt thấy con trai càng ngày càng gầy, trong lòng cô đau như dao cứa, lại bó tay hết cách.

Tần Dịch Hoan thậm chí định đưa con trai ra nước ngoài nhưng bị Triệu Ngạn Kiều phản đối. Hiện tại tiểu Trạch không chịu nổi sự giày vò, thượng thổ hạ tả (trên nôn dưới tiêu chảy), vẫn là ở lại chỗ quen thuộc sẽ tốt hơn.

Trong lúc cô đang gấp đến xoay vòng vòng, tiểu Trạch chợt thay đổi tính cách lười biếng lúc trước, trở nên đặc biệt sôi nổi, giường trẻ con thậm chí còn trở thành không đủ dùng. Triệu Ngạn Kiều sợ bé ngã, liền không cho bé ngủ một mình nữa, mà là đặt tiểu Trạch ở trên giường lớn của cô và Tần Dịch Hoan, để cho bé tùy ý lăn lộn.

Đã một tuần rồi, tiểu Trạch vẫn như trước, chớ sữa, tiêu chảy, chưa có chút chuyển biến tốt nào. Mặc dù có hoạt bát nhưng Triệu Ngạn Kiều thà để con trai như lúc trước còn hơn. Mấy tháng trước, đứa bé được nuôi béo núc ních đã gầy xọp đi trong nháy mắt, Triệu Ngạn Kiều nhìn mà đau lòng không dứt. Có lúc nhìn thấy con trai nằm trên giường gặm gặm đồ chơi nhỏ, Triệu Ngạn Kiều cũng có thể rớt nước mắt.

Nếu như có thể chịu tội thay con trai thì tốt biết bao, nó còn nhỏ như vậy, tròn trịa yếu ớt, trắng nõn, sao có thể chịu được sự giày vò như thế.

Tiểu Trạch rất ngoan, cho dù bệnh như vậy mà chưa bao giờ khóc, Triệu Ngạn Kiều thà để cho bé khóc mấy tiếng, nhưng tiểu Trạch cố tình không theo, thậm chí nằm trên giường còn lăn lộn, uốn éo, hướng về phía mẹ lộ ra nụ cười ngọt ngào. Mỗi lần như vậy, Triệu Ngạn Kiều đều cảm thấy mình rất vô dụng, trừ bỏ ôm con trai lặng lẽ rơi nước mắt thì cô chẳng làm được gì cả.

Trong nhà vẫn bị bầu không khí sốt ruột, lo lắng bao phủ, trong lòng Tần Dịch Hoan cũng khá khó chịu, đã đi tới vài bệnh viện rồi mà vẫn chưa tra được nguyên do. Anh vừa lo lắng cho cơ thể của con trai, vừa lo lắng cho Triệu Ngạn Kiều. Nhiều ngày trôi qua như vậy, Triệu Ngạn Kiều gần như không ngủ, cho dù là người sắt thì cũng không chịu nổi!

Nhưng cho dù anh khuyên nhủ, an ủi như thế nào, Triệu Ngạn Kiều vẫn không dám lơ là từng giây từng phút, anh đành phải chịu đựng hàng đêm. Cuối cùng, không biết Triệu Ngạn Kiều đã rơi biết bao nhiêu giọt nước mắt, tiểu Trạch cũng dần dần khá hơn, nhưng chỉ là không chớ sữa mà thôi, vẫn còn bị tiêu chảy. Chỉ có điều, bấy nhiêu đó đã đủ khiến Triệu Ngạn Kiều mừng rỡ. Vì vậy, hàng ngày cô đều đặt hết tâm tư lên người con trai, một chút lực chú ý nhỏ nhoi đến đáng thương ở trên người Tần Dịch Hoan cũng bị thu hết lại, rất có xu thế mặc kệ tất cả.

Trên lý trí thì Tần Dịch Hoan cảm thấy mình không nên tranh giành với một nhóc quỷ đang bị bệnh, huống chi tên quỷ nhỏ này còn là con trai anh, nhưng hàng ngày, khi thấy bà xã chẳng thèm liếc mình một cái nào thì trong lòng vẫn khá khó chịu. Thầm nghĩ tại sao một thanh niên hào hoa phong nhã cực tốt như anh lại bị vợ ghét bỏ chứ!

Tần Dịch Hoan buồn bực trong lòng, một khi buồn bực thì anh phải tìm một vài chuyện để làm cho xả stress, vì vậy, sau hai tuần từ khi tiểu Trạch sinh bệnh, rốt cuộc anh cũng thu dọn đến công ty. Mặc dù bị bệnh của tiểu Trạch làm chậm trễ nhưng vẫn có chuyện nhất định phải làm.

Trợ lý thấy ông chủ mình đột nhiên đi làm liền cảm thấy có chút không kịp ứng phó, một đống nhiệm vụ nối tiếp nhau, quả thật sắp quật ngã anh ta! Trong lúc anh ta đang phân vân có nên đề nghị ông chủ tăng lương hay không thì Tần Dịch Hoan lại chủ động nhắc tới. Sau khi dự án hợp tác lần này thành công sẽ tăng thêm 5% tiền lương cho anh ta!

Trợ lý vừa nghe giống như uống phải thuốc lắc, lập tức lên mười phần tinh thần đi làm việc rồi, lưu lại một mình Tần Dịch Hoan ngồi trong phòng

/46

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status